“Là Cường hả” Khiết Anh yếu ớt ngồi dậy. Cường không nói một lời nào ôm thật chặt cô vào lòng. Cậu thật…
Xem chi tiếtCách đó không xa có một người đàn ông vẫn chăm chú nhìn Minh Thư từ lúc cô bước vào bữa tiệc. Khi…
Xem chi tiết“Là Cường hả” Khiết Anh yếu ớt ngồi dậy. Cường không nói một lời nào ôm thật chặt cô vào lòng. Cậu thật sự rất sợ lúc nhìn thấy Khiết Anh không còn một chút ý thức, sợ Khiết Anh sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa. Nhìn thấy Khiết Anh đã tỉnh mọi cảm xúc trong Cường dường như vỡ òa.
“Cuối cùng Khiết Anh cũng tỉnh, làm Cường sợ quá” giọng Cường vẫn trầm ổn như thường ngày nhưng vẫn lộ ra nét hoảng hốt cùng lo lắng.
“Khiết không sao rồi, cảm ơn Cường nha” Khiết Anh thoát khỏi vòng tay Cường với vẻ ngượng ngùng. Trong lòng Khiết Anh không khỏi biết ơn Cường nhưng biểu cảm vừa rồi của cậu ấy làm cô rất bất ngờ, Cường đang lo lắng cho mình sao, không lẽ cậu ấy… cũng thích mình.
“Mà sao hôm nay Khiết Anh lại đi sớm, làm sao mà để bị đuối nước vậy” Cường đang cố gắng xóa tan bầu không khí ngượng ngùng. Vì lúc ôm Khiết Anh vào lòng, cảm xúc mềm mại ở trước ngực làm Cường suýt không thở nổi. Lần đầu tiên Cường ôm một cô gái, lại còn là người mình thích, bộ đồ bơi hôm nay Khiết Anh mặc tuy không hở hang nhưng lại tôn lên cơ thể đầy đặn của cô. Cường cũng là đàn ông, có suy nghĩ đó với người mình thích cũng là chuyện bình thường nhưng cậu vẫn tự khinh rẻ bản thân, Khiết Anh bị như vậy mà mình còn có loại suy nghĩ đó.