Ngạo Thế Đan Thần – Chương 73: Đại Cục Đã Định – Botruyen

Ngạo Thế Đan Thần - Chương 73: Đại Cục Đã Định

Mọi người sợ ngây người, Bạch Hổ thần quyền kia của Trầm Tường, không
chỉ cực kỳ bá đạo, hơn nữa còn mang theo sát khí khiếp người, tất cả mọi người cho rằng loại trình độ công kích này hẳn là phi thường tiêu hao
chân khí, có thể thi triển một chiêu đã xem như là phi thường lợi hại,
nhưng Trầm Tường còn có thể thả thêm một chiêu!

Quảng trường lần
thứ hai nhấc lên một trận cuồng hô, trên mặt Trầm Tường không có biểu
tình gì đi tới Trầm Phú Vinh, âm thanh trầm thấp mà phẫn nộ nói:

– Ngươi đả thương cha ta, dẫn người đến đánh đập Đan Vương Các, hơn nữa
còn dự định liên hợp Dược gia tiêu diệt Trầm gia chúng ta, ta sẽ không
để cho kẻ phản bội Trầm gia như ngươi sảng khoái chết đi.

Trầm
Tường nắm giữ Tiên Ma thân thể làm cơ sở, có Âm Dương thần mạch nghịch
thiên, hai môn thần công cường đại vô cùng, điều này làm cho hắn ở Phàm
Võ Cảnh tầng tám, về mặt thực lực có thể chống lại cùng một võ giả Phàm
Võ Cảnh tầng chín!

Ngay cả Trầm Tường cũng không nghĩ tới Ngũ
hành chân khí dung hợp trở thành Càn Khôn chân khí, dĩ nhiên trở nên
kinh khủng như vậy, lại thông qua Tứ Tượng thần công thi triển ra, uy
lực làm cho hắn cũng khiếp sợ không thôi.

– Ngươi… Ngươi muốn làm gì? Ta là đệ tử Chân Vũ môn, nếu như ngươi…

Trầm Phú Vinh thấy Trầm Tường một mặt sát khí đi tới, nhất thời bị thức
tỉnh, trước hắn vẫn khó có thể tin tưởng được mình bị Trầm Tường phế bỏ
một chân một tay, nhưng hiện tại tử vong ngay trước mắt, làm hắn không
thể không tiếp thu loại sự thật này, Trầm Tường mạnh hơn hắn!


Không thể nào… Không thể nào, ta là Phàm Võ Cảnh tầng chín, chỉ có
Phàm Võ Cảnh tầng mười mới có thể đánh bại ta, ngươi mới mười sáu tuổi,
không thể nào là Phàm Võ Cảnh tầng mười…

Trầm Phú Vinh một bên sợ hãi nói, một bên trên giãy dụa lùi về sau.

Trầm Tường lạnh lùng nói:

– Nếu ta là Phàm Võ Cảnh tầng mười, ngươi đã sớm biến thành cặn bã, chết đi cho ta!

Nói xong, Trầm Tường rít gào một tiếng, một trận chân khí màu xanh lập loè
cuồng lôi, kèm theo cương phong mãnh liệt từ trong miệng phun ra, một cỗ chân khí cường hãn giống như từ cửu thiên hạ xuống, đánh vào trên người Trầm Phú Vinh kia, vang lên tiếng sấm chân chính, mà Trầm Phú Vinh cũng phát sinh từng trận kêu thảm thiết.

Sắc mặt Trầm Tường âm lãnh,
lần trước hắn thấy phụ thân mình bị đả thương, hắn liền quyết định, nhất định phải giết chết Trầm Phú Vinh!

– Phàm Võ Cảnh tầng chín như ngươi, ở trong mắt ta giống như giun dế, trước khi chết cố gắng hưởng thụ một phen đi!

Trầm Tường hung tàn nói, chỉ thấy hắn lại rít gào một tiếng.

Thanh Long bào hao lần thứ hai bị hắn thi triển ra, ngay sau đó là Thanh Long trảo, Bạo Sát Quyền, Thiên Hổ Bạo Sát Quyền, Hỏa Vương quyền, vài loại
vũ kỹ hắn có thể nắm giữ thông thạo này bị hắn liên tục không ngừng thi
triển ra, đánh vào trên thân thể Trầm Phú Vinh.

Điều này làm cho
người ở phía ngoài quảng trường nhìn ra mà sống lưng lạnh toát, mặt đầy
sợ hãi, bọn họ khó có thể tin tưởng được một thiếu niên gần như mười bảy tuổi, có thể có chân khí hùng hậu như vậy, hơn nữa còn đánh bại một võ
giả Phàm Võ Cảnh tầng chín, hiện tại còn điên cuồng ngược đãi võ giả
Phàm Võ Cảnh tầng chín kia.

Trầm Phú Vinh đã biến thành một đoàn
huyết nhục, cả người từ trên xuống dưới đều bị Trầm Tường đánh nát,
người đã chết đi từ lâu, Trầm Tường gỡ bao trữ vật bên hông của hắn
xuống, phất tay thiêu hủy thi thể của hắn thành tro, sau đó nhanh chân
bước vào cửa lớn Dược gia.

– Chết rồi! Cứ như vậy chết rồi? Đứa nhỏ này quả thực chính là quái vật!

Một lão võ giả rên rỉ nói, nếu như không phải vừa nãy hắn từng thấy qua
thực lực của Trầm Phú Vinh, hắn căn bản không tin Trầm Phú Vinh là Phàm
Võ Cảnh tầng chín, lại bị một thiếu niên giết chết.

Đương nhiên, vừa nãy Trầm Tường thể hiện ra thực lực cũng phi thường khủng bố!

Mọi người thấy quảng trường bình tĩnh mà một mảnh hỗn độn kia, nghe tiếng
đánh nhau bên trong Dược gia, giống như nằm mộng ban ngày!

Đây
chính là sức mạnh của võ giả cường đại, một trận chiến đấu liền có thể
làm cho một quảng trường chứa nạp mấy vạn người thành như vậy, võ giả
thực lực chí cường, có thể nắm giữ lực lượng dời sông lấp biển, này cũng không phải truyền thuyết!

Trầm Tường đi vào bên trong Dược gia, thấy mặt đất có một mảnh lớn thi thể, hắn hét lớn một tiếng:

– Cha, ta tới giúp các ngươi!

Trầm Tường tới, đám người Trầm Thiên Hổ, Trầm Hạo Hải cũng không khỏi cả
người chấn động, Trầm Tường có thể tới, điều này nói rõ Trầm Phú Vinh đã không tạo thành được uy hiếp, đây chỉ có một loại tình huống, chính là
Trầm Phú Vinh bị Trầm Tường đánh bại!

Người Dược gia cũng biết
Trầm Tường chiến đấu cùng Trầm Phú Vinh, nhưng hiện tại Trầm Tường
thắng, nói rõ Trầm Tường có lực lượng có thể so với Phàm Võ Cảnh tầng
chín, như vậy đại cục đã định, Dược gia tất bại!

– Không thể nào, ngươi không thể nào đánh bại Phàm Võ Cảnh tầng chín, đây chỉ có Phàm Võ Cảnh tầng mười mới có thể làm được!

Dược Hoành hô lớn, hắn là tộc trưởng Dược gia, Dược gia có thể có ngày hôm
nay, đều là hắn một tay tạo thành, cũng là hắn bày ra muốn tiêu diệt
Trầm gia.

Trầm Tường nhảy lên một cái, nhảy tới mấy chục trượng
cao trên không trung, chỉ thấy bàn tay hắn bùng lên chân khí màu xanh
quang, từ không trung đập xuống một chưởng, ánh sáng màu xanh bùng lên
mà ra, chân khí bàng bạc từ lòng bàn tay hắn cuồn cuộn mà ra, một bàn
tay to lớn màu xanh giống như một ngọn núi lớn xuất hiện ở giữa không
trung, hơn nữa đang đè xuống phía dưới!

Bàn tay này là dùng khí
cương ngưng tụ ra, rộng chừng mấy chục trượng, che lấp một cái hoa viên, chân khí dâng trào mãnh liệt, vừa nhìn liền biết chân khí của Trầm
Tường hùng hậu đến mức đáng sợ.

Bàn tay lớn màu xanh từ không
trung phủ xuống, phía dưới một mảnh lớn phòng ốc cùng hơn trăm người
Dược gia nhất thời bị ép ở bên trong, chỉ thấy phòng ốc bị ép tới nát
tan, mà những người kia lại bị ép tới xương cốt vỡ toang, miệng phun máu tươi, người có thực lực yếu kém càng biến thành một cái bánh thịt,
huyết nhục tung toé mà ra, kề sát mặt đất, hóa thành thịt nát.

Mặt đất xuất hiện một chưởng ấn to lớn, mọi người đều bị chuyện này làm
rung động thật sâu, rất nhiều người đều không khỏi phát sinh một trận
nôn khan, càng nhiều người đều thả binh khí trong tay xuống, phát sinh
từng trận sợ hãi kêu to, thoát khỏi Dược gia, mà những người này đều là
người Dược gia!

Trầm Thiên Hổ càng là khóe miệng co quắp, hắn
không nghĩ tới mình không gặp nhi tử mấy tháng, hắn dĩ nhiên có lực
lượng khủng bố như vậy, lập tức liền diệt sát mấy trăm người.

Vừa nãy Trầm Tường là thả ra toàn bộ Thanh Long chân khí, mới đánh được một chiêu kinh tâm động phách như vậy, mọi người thấy sắc mặt hắn có chút
tái nhợt từ trên không rơi xuống, suy đoán hắn nhất định là tiêu hao quá độ.

– Giết, người Trầm gia bọn họ tiêu hao quá nhiều chân khí, tuyệt không có thể cho bọn họ cơ hội đào tẩu!

Dược Hoành rống giận lên, trong tay cầm một thanh trường kiếm, chạy vội mà lên.

Vừa nãy, ba trăm người Trầm gia đối mặt mấy ngàn người Dược gia, xác thực
tiêu hao rất nhiều, bọn người Trầm Thiên Hổ là Phàm Võ Cảnh tầng tám
cũng bị nhiều tên Phàm Võ Cảnh tầng, sáu tầng bảy quấn quít lấy, mà bọn
họ vì không cho người Trầm gia tử thương quá nhiều, cũng phải trợ giúp
những người khác đánh địch, bởi vậy, gánh nặng bọn họ vô cùng lớn, sống
đến bây giờ đã là không tồi.

– Người Trầm gia, toàn bộ đến phía sau ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.