Ngạo Thế Đan Thần – Chương 67: Ăn Miếng Trả Miếng – Botruyen

Ngạo Thế Đan Thần - Chương 67: Ăn Miếng Trả Miếng

Trầm Tường híp mắt, thả ra thần thức cường đại mà vô hình kia của mình,
bao phủ ở trên người Tống Nam Minh, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được
phương thức lưu chuyển chân khí trong cơ thể Tống Nam Minh, đồng thời
hắn cũng ở trong bóng tối ghi nhớ, sau đó làm cho chân khí của mình cũng dựa theo phương thức kia lưu động.

– Không nghĩ tới Long Vũ lại xuất hiện ở thế tục, ngươi cố gắng học một chút.

Tô Mị Dao truyền âm cho Trầm Tường.

Trầm Tường đã học xong, lúc này Tống Nam Minh chính là thông qua một loại
phương thức vận chuyển huyền ảo, làm cho chân khí trong cơ thể phát sinh thay đổi, sản sinh ra uy lực càng cường hãn hơn.

– Long Cương quyền!

Đột nhiên Tống Nam Minh đánh ra một đấm, giống như một đạo kim mang bay vụt tới Trầm Tường, chỉ thấy hai nắm đấm của hắn như ưng trảo nhanh chóng
biến hóa, không ngừng đánh ra, từng đạo từng đạo khí cương màu vàng cách không bay đến Trầm Tường, rung động không khí, phát sinh từng trận âm
bạo, cuồng bạo đụng vào trên lồng ngực Trầm Tường.

Theo khí cương màu vàng va chạm đến, Tống Nam Minh xuất hiện ở trước mặt Trầm Tường,
song quyền nhanh chóng đánh ra, một quyền tiếp một quyền, tốc độ phi
thường nhanh, xa xa nhìn lên, phảng phất như hắn có hơn ngàn cánh tay,
trong nháy mắt liền đánh ra mấy ngàn quyền.

Mỗi một đấm của Tống
Nam Minh đều là khí cương, hơn nữa sẽ sản sinh khí bạo, làm cho luận võ
đài to lớn phát sinh từng trận run rẩy, mà âm thanh âm bạo kinh khủng
kia càng làm cho người sợ run.

Mà làm cho mọi người há hốc mồm
không phải Tống Nam Minh thi triển Long Vũ, mà là Trầm Tường dĩ nhiên
lấy quyền đối quyền, dùng nắm đấm của mình chống lại Tống Nam Minh, hơn
nữa còn một mặt ung dung.

Tống Nam Minh ra quyền nhanh
đến mức khiến người ta thấy không rõ, hơn nữa còn mang theo khí cương
phi thường cường hãn, nhưng Trầm Tường có thể đuổi theo tốc độ của Tống
Nam Minh, tinh chuẩn phán đoán vị trí Tống Nam Minh ra quyền, sau đó
chuẩn xác dùng nắm đấm của mình đánh trả, oanh đánh vào trên nắm tay của Tống Nam Minh.

Trầm Tường dùng chính là Thanh Long chân khí, lập loè sấm sét cuồng bạo, sau khi đánh ra ngoài, đều sẽ bùng nổ ra một
trận tiếng oanh minh, hơn nữa nổ vang qua đi, còn có thể sản sinh một cỗ khí cương phong bạo, so với cái gọi là Long Cương quyền kia của Tống
Nam Minh, càng mạnh hơn, càng thêm có khí thế.

Tốc độ ra quyền
của hai người trên đài tỷ võ kia khiến người ta nhìn hoa cả mắt, giống
như hai người dùng vô số nắm đấm đối kích.

Tống Nam Minh là ra
tay trước, nhưng bây giờ hắn đã từ từ lùi về sau, một mặt ngưng trọng,
song quyền của hắn cũng trở nên đau đớn không ngớt, hắn có thể cảm giác
được cỗ chân khí T lúc rầm Tường đánh trả kia, đây chính là vượt rất xa
hắn, hắn vốn tưởng rằng thi triển Long Cương quyền này liền có thể nhanh chóng đánh bại Trầm Tường, vì lẽ đó cũng liều lĩnh, tiêu hao lượng lớn
chân khí điên cuồng ra quyền, nhưng bây giờ lại bị Trầm Tường ung dung
chống đối.

– Võ học thượng cổ thất truyền không phải là dùng như ngươi, ngươi quả thực chính là bôi nhọ Long Vũ.

Đột nhiên Trầm Tường cười lạnh nói, chỉ thấy hắn đột nhiên thu quyền, lùi
về sau vài bộ, trên người bỗng bốc lên từng trận khí tức màu vàng.

Trên song quyền của hắn, trong kinh mạch cũng đột nhiên lưu động chân khí
màu vàng kim, giống như vừa nãy Tống Nam Minh sử dụng Long Vũ vậy, hơn
nữa còn lợi hại hơn Tống Nam Minh rất nhiều.

Hai mắt Trầm Tường
phát ra hào quang màu vàng kim, hai tay giống như hoàng kim đúc ra,
trong mơ hồ biến ảo thành ưng trảo cứng cáp mạnh mẽ, trên mặt bốc lên
từng mảng từng mảng kim lân, từng cỗ từng cỗ sát khí chấn động hồn phách bộc phát.

Long Vũ này là thích hợp chân khí Kim thuộc tính sử
dụng, mà chân khí Kim thuộc tính của Trầm Tường đối ứng Bạch Hổ, Bạch Hổ chân khí của hắn bí mật mang theo sát ý, lúc này bị hắn thông qua Long
Vũ thi triển ra, bên trong khí thế chẳng những có sát khí bức người, còn có một cỗ uy thế bễ nghễ thiên hạ, phảng phất duy ngã độc tôn.

Hoàng đế ở trong tòa tháp xa xa kia, đột nhiên từ trên ghế dựa đứng lên, mở
to con mắt, một mặt kinh ngạc mà nhìn về phía Trầm Tường, trong miệng
thì thào nói:

– Không thể nào, không thể nào, Long Vũ chỉ có hoàng gia chúng ta mới có thể sử dụng, hắn đến cùng là học được thế nào?

Trên mặt Hoàng đế nhất thời lộ ra sát khí:

– Bên trong Nam Vũ quốc tuyệt không có thể chứa những người khác nắm giữ Long Vũ, chúng ta mới là nhi tử của Chân long.

Trầm Tường cũng không nghĩ tới Long Vũ này dĩ nhiên huyền ảo như vậy, vừa
nãy hắn liền nhớ kỹ phương thức vận chuyển chân khí trong cơ thể Tống
Nam Minh, mặc dù có chút phức tạp, nhưng thần thức của hắn cường đại
nhưng, có thể khắc sâu ở trong đầu, hiện tại hắn thi triển, dĩ nhiên có
thể bùng nổ ra uy thế kinh người như vậy.

– Ngươi. . . Ngươi. . . Làm sao có khả năng? Ngươi đến cùng là từ nơi nào học được? Chỉ có
chúng ta nắm giữ Long huyết truyền thừa mới có thể học tập, loại người
phàm phu tục tử như ngươi. . .

Lời còn chưa nói hết, Trầm Tường
liền đột nhiên đạp xuống, một tiếng vang ầm ầm kinh thiên bạo phát, luận võ đài làm bằng gỗ nhất thời nát tan, sụp xuống phía dưới, khói bụi nổi lên bốn phía, chấn động tâm linh mỗi người.

Loại sức mạnh khủng
bố này, làm cho mỗi người đều âm thầm sợ hãi, người tới gần luận võ đài
đều không khỏi chậm rãi lùi về sau, lo lắng gặp phải tàn khí lan đến.

– Tuy rằng tiêu hao chân khí, nhưng uy lực lại rất lớn, không hổ là võ học cổ lão thất truyền!

Trong lòng Trầm Tường cũng kinh thán không ngớt, hắn không nghĩ tới ngày hôm
nay lại có thu hoạch như vậy, học được loại võ công lợi hại này.

Tống Nam Minh sợ ngây người, vừa ước ao lại vừa căm hận, hắn biết Trầm Tường có thể phát huy ra uy lực của Long Vũ, để hắn thấy được sức mạnh khủng
bố như vậy, nhưng hắn không thể đạt đến trình độ như Trầm Tường.

– Trầm Tường, ngươi đừng trách ta, chỉ trách ngươi quá mức hơn người.

Đột nhiên đôi mắt Tống Nam Minh hiện ra một vệt hào quang dữ tợn hung tàn,
chỉ thấy hắn đột nhiên vung tay lên, chừng mười kim thép bé nhỏ xuyên
thấu bụi nồng đậm mù, vọt tới Trầm Tường.

Tuy nơi này tràn đầy
bụi mù, nhưng thần thức Trầm Tường cường đại đến mức nào, tất cả động
tĩnh bốn phía đều ở trong lòng bàn tay hắn, cho dù là kim thép bé nhỏ
bay vụt tới hắn, hắn cũng có thể cảm ứng được.

Thời gian kim thép bay tới, Trầm Tường quát một tiếng, chỉ thấy một bức tường cực nóng
xuất hiện ở trước người của hắn, đây cũng là chân khí chi hỏa luyện đan, có thể dung hợp một ít dược liệu so với thiết còn chịu nhiệt hơn, chớ
nói chi là những tiểu kim thép này.

Kim thép đâm vào bên trong
tường nhiệt, trong nháy mắt hoà tan đi, tường nhiệt biến mất, bụi mù tản ra, chỉ thấy Trầm Tường lao tới Tống Nam Minh, trong song quyền kia
tràn đầy Long khí.

– Long Cương quyền!

Trầm Tường quát lạnh một tiếng, song quyền bay múa, giống như ngàn vạn kim quang đập tới.

Tống Nam Minh vẫn chìm đắm ở bên trong kinh ngạc vì Trầm Tường có thể tránh
thoát kim thép kia, đã bị Long Cương quyền như mưa rào bao phủ lại, chỉ
là trong nháy mắt, khắp toàn thân hắn liền bị hơn trăm lần trọng quyền
công kích, từng đợt âm bạo kia giống như phích lịch kinh thiên, như họng pháo liên tiếp nổ vang,

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.