Ngạo Thế Đan Thần – Chương 52: Ma Công – Botruyen

Ngạo Thế Đan Thần - Chương 52: Ma Công

Nắm đấm của Trầm Tường dâng trào quang hà màu xanh, trên nắm tay lập loè sấm sét, hắn vọt đến một thân cây bên cạnh, đánh tới thân cây này một
quyền.

Rầm rầm rầm. . .

Chỉ thấy cả thân cây đều lập loè
sấm sét màu xanh, thân cây nổ tung, bắn ra từng trận hỏa diễm cùng tia
điện, càng là trên cây cháy đen một mảnh, hỏa diễm thiêu đốt, có sáu thi thể cháy khét từ phía trên rơi xuống.

Trầm Tường từ trong bao
trữ vật lấy ra một thiết đao cực lớn, đột nhiên nhảy một cái, trong chớp mắt liền bay lượn đến trên một cây đại thụ cách mấy chục trượng, hắn
điên cuồng vung vẩy đại đao trong tay, từng đạo từng đạo cương khí từ
thân đao thoáng hiện mà ra, hóa thành phong nhận màu xanh bay vào tán
cây, chỉ nghe thấy vài tiếng hét thảm từ bên trong truyền ra, sau đó đó
là một thi đầm đìa máu thịt từ trên cành lá rơi xuống.

Trong chớp mắt lại chết đi mấy người, sau khi Trầm Tường đằng đằng sát khí giết
chết mấy người này, người lại nhẹ nhàng tránh ra, đi tới trên một thân
cây khác, trực tiếp thả ra một trận cương khí bao trùm trên trường đao,
chém đứt cây này, năm người ở trên cây vừa nãy đã nhìn thấy Trầm Tường
phi thường lợi hại, lúc này cũng không dám trực tiếp đối mặt với Trầm
Tường, trực tiếp chạy trốn.

Những người này đều là Phàm Võ Cảnh
hai, ba tầng, bất kể là tốc độ hay là lực lượng đều kém Trầm Tường rất
xa, chỉ là thoáng qua, đầu lâu của bọn họ liền bay khỏi cổ.

– Toàn bộ rút đi, hắn là cao thủ Phàm Võ Cảnh tầng bảy.

Một tiếng la kinh hãi truyền ra, chỉ thấy rất nhiều người áo đen dồn dập từ trên cây nhảy xuống, chạy trốn tứ phía.

Những người này cũng không biết người phải giết là ai, chỉ có người dẫn dắt
bọn hắn mới biết, cũng chính là người nhìn ra thực lực của Trầm Tường
tiến vào Phàm Võ Cảnh tầng bảy, mà người kia cũng bị Trầm Tường tập
trung.

Mặc dù là ở bên trong rừng rậm, nhưng không có ảnh hưởng
tới tốc độ của Trầm Tường, khinh công của hắn đã đạt tới mức độ lô hỏa
thuần thanh, có thể mượn phản lực của các cành lá bé nhỏ mà lên, chỉ là
mấy cái bay lượn, đao của hắn đã đâm vào bên trong thân thể tên đầu lĩnh kia, nhưng không có giết chết người kia, mà là dùng pháp môn Bạch U U
đã dạy hắn, mê hoặc tâm thần của tên đầu lĩnh kia, từ trong miệng hắn
hỏi ra một vài thứ.

– Các ngươi là người nào, tại sao muốn giết ta?

Trầm Tường hỏi.

Hai mắt tên đầu lĩnh kia dại ra, đáp:

– Chúng ta là người Hắc Phong Bang, là phụ thân ta để cho ta tới.

– Phụ thân ngươi là ai?

Trầm Tường tiếp tục hỏi.

– Hắc Phong Bang bang chủ. . .

Trầm Tường khẽ cau mày, một chưởng vỗ vào Thiên linh cái của người này, sau
khi giết chết hắn, liền cất bước truy đuổi những người áo đen chạy trốn
tứ phía.

Trong rừng rậm đã dấy lên đại hỏa, đây là Trầm Tường cố ý nhen lửa, chỉ cần hắn dụng thần thức bắt được người ở bốn phía, hắn
liền quay về phương hướng kia nổ ra một quyền, thả ra vô số Chu Tước
cương khí, hóa thành hỏa tiễn, mỗi lần đều có thể giết chết mấy người.

Những Phàm Võ Cảnh tầng ba này ở trong mắt hắn liền nhỏ yếu giống như giun
dế, căn bản không đỡ nổi một đòn, huống chi là đang trong biển lửa.

Trong rừng núi cuồn cuộn khói đặc, thời điểm từng cây từng cây đại thụ ngã
xuống đều kèm theo từng tiếng kêu thảm thiết, lúc này trong rừng núi tựa như một Địa ngục nóng bức, mà Trầm Tường là thống trị trong Địa ngục
này.

Hơn nửa giờ trôi qua, hỏa diễm bắt đầu dập tắt, cả người
Trầm Tường lượn lờ một cỗ lệ khí từ bên trong đi ra ngoài, hơn ba trăm
người không có một cái có thể may mắn thoát khỏi, toàn bộ chết ở trong
tay của hắn, này làm cho Bạch Hổ thần công của hắn tinh tiến rất nhiều.

Thân thể Trầm Tường từng rèn luyện qua ở trong Tiên Ma đàm, đã đặt xuống trụ cột tu luyện Tiên Ma thân thể vững chắc, thân thể cường hãn đến mức
đáng sợ, nắm giữ một bộ thân thể cường hãn, liền có thể tu luyện ra chân khí càng cường hãn hơn!

– Hắc Phong Bang! Chờ Vương thành Võ Đạo Hội qua đi, ta lại đi tìm các ngươi tính sổ, ta nhất định phải tra ra
là ai sai khiến các ngươi.

Trầm Tường cẩn thận thu trường đao
dính đầy máu tươi kia, vận chuyển Thái Cực thần công thu cỗ sát khí kia
lại, sau đó trở về Vương thành.

Chạng vạng, Trầm Tường trở lại Đan Vương Các, nhưng thấy Trầm Thiên Hổ ở chỗ này, điều này làm cho hắn kinh ngạc không thôi.

– Cha, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Sắc mặt người rất kém, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

Trầm Tường vội vàng bước qua, nắm chặt tay Trầm Thiên Hổ, thả ra thần thức,
kiểm tra thương thế hắn, chỉ thấy đan điền của Trầm Thiên Hổ đã vỡ tan,
nhưng thương thế đã ổn định được, hiện tại đang chậm rãi khôi phục.

Tuy rằng trên mặt Trầm Tường không chút biểu tình, nhưng cỗ sát ý trên
người đã cảm hoá Trầm Thiên Hổ, lúc này Mạnh Bá cùng Trầm Lộc Tông cũng
đi ra, bọn họ cảm nhận được cỗ sát khí nồng nặc này, cũng không khỏi cả
kinh, đây cũng là muốn giết không ít người mới có thể ngưng tụ ra, bọn
họ khó có thể tưởng tượng Trầm Tường tuổi còn trẻ đã có sát khí doạ
người như vậy.

– Cha, là ai đả thương ngươi?

Trầm Tường trầm lạnh hỏi.

Trầm Thiên Hổ cùng Trầm Tường chỉ phân biệt mấy tháng, nhưng cũng có thể cảm giác được Trầm Tường biến hóa rất lớn, hơn nữa thực lực cũng mạnh rất
nhiều, hắn thở dài một tiếng:

– Trầm Phú Vinh!

Trầm Phú
Vinh, chính là Trầm gia nguyên lão, là từ trong môn phái võ đạo đến
chiêu nạp đệ tử, sau khi nghe được cái tên này, Trầm Tường liền biết là
nguyên nhân gì.

– Trầm Phú Vinh muốn ngăn cản Đan Vương Các khai
trương, cho nên hắn đến tìm ta, yêu cầu ta đóng cửa Đan Vương Các, nhưng ta không như thế ý, sau đó hắn liền lấy cớ cãi lời hắn đả thương ta,
thực lực ta không bằng hắn. . .

Trầm Thiên Hổ giận dữ nói.

Trầm Lộc Tông cả giận nói:

– Trầm Phú Vinh này, quả thực coi trời bằng vung, năm đó hắn là một nhân
vật rất không được Trầm gia hoan nghênh, bây giờ trở về làm Trầm gia
nguyên lão, hắn liền muốn làm gì thì làm, thật là một gia hỏa đê tiện.

Trầm Phú Vinh chính là từ những môn phái võ đạo này trở về, thực lực chí ít ở Phàm Võ Cảnh chín tầng, không phải Trầm Tường bây giờ có thể đối phó
được.

Trầm Tường nắm chặt nắm đấm, hắn xin thề nhất định phải làm cho Trầm Phú Vinh trả giá thật nhiều!

Tuy rằng Trầm Tường phẫn nộ không có lộ ra ở trên mặt biểu, nhưng Trầm
Thiên Hổ, Trầm Lộc Tông, Mạnh Bá đều có thể rõ ràng cảm nhận được cỗ tức giận ngập trời này của hắn, cỗ tức giận này còn kèm theo sát khí khiến
lòng người lạnh run.

– Thương thế của phụ thân ngươi đã ổn định được, ngươi không cần phải lo lắng.

Mạnh Bá nói, lúc này hắn cũng biết Trầm Tường bất phàm, biết Trầm Tường sau
này tuyệt đối không thể lưu lại bên trong thế tục này, mà sẽ đi những
đại môn phái kia phát triển.

Trầm Tường gật đầu:

– Đa tạ
Mạnh lão, mọi người trước tiên chuẩn bị một chút đi, khả năng Đan Vương
Các sẽ ở mấy ngày nữa khai trương, càng có người ngăn cản, ta lại càng
muốn khai trương.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.