Kim Cương Ngạc Mãng này có thân thể thô như vại nước, một cái đầu lâu
giống như cá sấu, trên người có từng mảng từng mảng vảy màu xám, xem ra
có chút giống da cá sấu.
Kim Cương Ngạc Mãng đang dùng một đôi
mắt màu vàng óng nhìn Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi, nó đột nhiên ngoác
to miệng, lộ ra một hàm răng sắc nhọn, vô cùng đáng sợ.
Bọn họ có thể xác định, thú hống thần bí kia cũng không phải là Kim Cương Ngạc Mãng này phát sinh!
Trải qua công kích vừa nãy, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi liền biết binh khí trong tay bọn họ đối với Kim Cương Ngạc Mãng này không hề có hiệu quả,
đồ vật này khắp toàn thân đều cứng rắn như kim cương!
Mặc dù gia
hoả này có thân thể tráng kiện, nhưng không có chút trì độn nào, thời
điểm Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đề phòng, Kim Cương Ngạc Mãng này
liền nhanh chóng vung vẩy cái đuôi lanh lảnh kia, lúc này cái đuôi kia
giống như gai nhọn vậy, đâm thẳng tới Trầm Tường, đồng thời còn dùng cái đầu lâu to lớn kia, táp về phía Liễu Mộng Nhi.
Kim Cương Ngạc
Mãng này dĩ nhiên có thể cùng sử dụng đầu đuôi, đồng thời công kích hai
địch nhân, bởi vì cả người nó đều kiên cố như cương, vì lẽ đó cũng không sợ thân thể cực đại kia của mình bị công kích.
Lúc này Trầm
Tường cùng Liễu Mộng Nhi chỉ có thể né tránh, nếu như bọn họ có chân
khí, lúc này sẽ không gian nan như vậy! Bất quá mảnh giáp trên người Kim Cương Ngạc Mãng này lại làm cho Liễu Mộng Nhi thập phần hưng phấn, đây
là tài liệu luyện khí tốt, bất kể là luyện chế bảo giáp hay là vũ khí,
đều là tài liệu thượng thừa.
– Quả nhiên là yêu thú thời Thái cổ, mặc dù chỉ là Linh thú bốn, năm phẩm, nhưng dựa vào mảnh giáp từ lúc
sinh ra đã mang theo, cứng rắn không thể phá vỡ, cũng làm người ta không có chỗ xuống tay!
Lúc này Long Tuyết Di dĩ nhiên còn thập phần
hưng phấn, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm mắng, Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng đang nghĩ biện pháp đối phó Kim Cương Ngạc Mãng này.
Tương truyền ở thời kì Thái cổ, linh khí trong thiên địa dồi dào, cường giả
như mây, yêu thú vì sinh tồn, vì có thể thu được thực lực càng mạnh mẽ
hơn, đều sẽ đi tìm một ít yêu thú có thể bù đắp khuyết điểm bản thân để
kết hợp, sau khi sinh ra ấu thú, sẽ biến thành dị chủng, phi thường
cường hãn, đại đa số Thái cổ dị thú đều là như vậy.
Bất quá theo
linh khí mỏng manh, nhân loại có công pháp tu luyện càng ngày càng cường đại, Thái cổ dị chủng đều chậm rãi biến mất, yêu thú cũng thoái hóa đi
rất nhiều, đại đa số yêu thú bây giờ đều là do một ít dã thú trong núi
sâu tiến hóa mà thành.
– Gia hoả này không có nhược điểm sao? Tiếp tục như vậy không phải biện pháp, sẽ tiêu hao hết thể lực của chúng ta!
Trầm Tường không thể huy đao chém vào thân thể cứng ngắc kia, chỉ có thể lắc mình tránh né.
Kim Cương Ngạc Mãng này đầu đuôi công kích, đồng thời thân thể lại có thể
nhanh chóng di chuyển, làm cho hai người Trầm Tường liên tục lùi về phía sau, cũng phá hủy rất nhiều cây cối to lớn!
Liễu Mộng Nhi cũng
ứng phó rất vất vả, bởi vì Kim Cương Ngạc Mãng này còn có thể từ trong
miệng phun ra từng đợt nọc độc tanh tưởi, cây cối bị phun đến đều sẽ
trong nháy mắt hòa tan, độc tính phi thường cường liệt.
– Ngu
ngốc, không phải nhân loại các ngươi có câu nói đánh rắn đánh giập đầu
sao! Tuy rằng con rắn này rất lớn, bất quá cũng có chỗ yếu như rắn bình
thường, ngươi xem chuẩn địa phương mà đánh đi!
Long Tuyết Di hô:
– Ta còn tưởng rằng các ngươi biết chứ, khó trách các ngươi đều không ra tay, nguyên lai là các ngươi không biết!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, trước hắn cũng nghĩ tới, chỉ bất quá hắn cảm
thấy chuyện này không hiện thực trên người Kim Cương Ngạc Mãng, phải
biết trên người Kim Cương Ngạc Mãng này đều là giáp mảnh cứng ngắc, huy
đao khảm tới, đều là bùng nổ ra từng trận Hỏa tinh, hơn nữa lực lượng
của Kim Cương Ngạc Mãng này cũng rất lớn.
– Mộng Nhi tỷ, bảy tấc!
Trầm Tường hô, lúc này hắn cũng chỉ có thể dựa theo Long Tuyết Di nói đi
làm, Liễu Mộng Nhi thấy Trầm Tường đã chuẩn bị kỹ càng, lúc này cũng
không cân nhắc được nhiều như vậy, cũng theo Trầm Tường thử xem.
Dưới chân Trầm Tường trượt đi, thân hình như xà vọt đến địa phương bảy tấc
sau đầu của Kim Cương Ngạc Mãng, cắn chặt hàm răng, giơ Thanh Long đồ ma đao lên cao, dùng hết sức mạnh, như tia chớp chém xuống.
Bảy tấc chỉ là một khái niệm, là chỉ chỗ yếu của rắn, tuy rằng Kim Cương Ngạc
Mãng này rất lớn, nhưng Trầm Tường là luyện đan sư, vẫn có thể phán đoán ra địa phương “ bảy tấc “ của con rắn này ở nơi nào.
“ Coong “
một tiếng vang giòn, tuy rằng vẫn là như cũ, nhưng một đao kia của hắn
cũng làm cho thân thể Kim Cương Ngạc Mãng điên cuồng giẫy giụa, thân thể to như vậy ở trong rừng lăn lộn giãy dụa, làm một mảnh cây cối bị san
thành bình địa.
Liễu Mộng Nhi thấy có hiệu quả, nhẹ nhàng nhảy
một cái, nhảy đến không trung, xem chuẩn địa phương bảy tấc của Kim
Cương Ngạc Mãng, thẳng tắp hạ xuống, bạch ngọc Long cốt luyện chế thành
đầu thương nhất thời đâm vào trong thân thể Kim Cương Ngạc Mãng kia.
Kim Cương Ngạc Mãng giãy dụa càng kịch liệt hơn, địa phương bị đâm không
ngừng dâng trào máu tươi, Liễu Mộng Nhi đâm một cái đắc thủ, lập tức lui lại, mà Trầm Tường lại lần thứ hai lao tới, huy đao chém mạnh, tuy rằng hắn không thể chặt đứt, nhưng nguồn lực lượng kia trùng kích có thể làm cho Kim Cương Ngạc Mãng kịch liệt đau nhức.
Cứ như vậy, Liễu
Mộng Nhi cùng Trầm Tường một người một thoáng, liên tục không ngừng công kích chỗ yếu hại của Kim Cương Ngạc Mãng, chỉ một lát sau, mặt trên
liền nhiều thêm rất nhiều cái lỗ thủng, chỗ kia càng trở nên yếu đuối,
theo Trầm Tường ra sức một đao, thân thể Kim Cương Ngạc Mãng bị chém
thành hai phần.
Kim Cương Ngạc Mãng bị cắt thành hai đoạn vùng
vẫy trong chốc lát, liền không hề nhúc nhích, Trầm Tường cùng Liễu Mộng
Nhi đều thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận đi tới, xác nhận Kim Cương Ngạc Mãng này có chết hay không.
– Thật không dễ dàng a!
Trầm Tường thở dài một hơi, nếu như không có Liễu Mộng Nhi phối hợp, e rằng hắn
rất khó giết chết gia hoả này, hơn nữa hắn cũng nhìn ra thực lực của
mình cùng Liễu Mộng Nhi có chênh lệch rất lớn, bởi vì Liễu Mộng Nhi có
thể đâm thủng thân thể của Kim Cương Ngạc Mãng này, mà hắn thì không
thể, chính là bởi vì Liễu Mộng Nhi đâm ra rất nhiều lỗ máu, hắn mới có
thể chặt đứt.
– Một người một nửa!
Liễu Mộng Nhi nói.
– Nếu như ta muốn yêu đan thì sao?
Trầm Tường hỏi, đây là vật phi thường có giá trị.
– Ta nói rồi một người một nửa, yêu đan cũng có thể cắt thành hai nửa!
Liễu Mộng Nhi nói, liền thu Kim Cương Ngạc Mãng vào trong trữ vật giới chỉ của nàng:
– Trước tiên cho ta bảo quản, chờ ngươi bắt được Huyền Vũ kim cương giáp
kia, ra bên ngoài ta lại cho ngươi một phần kia! Ngươi hẳn phải biết
bằng thực lực của chúng ta bây giờ, rất khó cắt gia hoả này!
Trầm Tường gật đầu, cho dù hắn có thể dùng chân khí, đánh bại Kim Cương Ngạc Mãng này cũng phi thường khó khăn, dù sao đây cũng là Thái cổ dị chủng!
Liễu Mộng Nhi xuất lực nhiều nhất, Trầm Tường có thể phân đến một nửa đã xem như rất tốt, trong lòng hắn cũng âm thầm hài lòng, dĩ nhiên chiếm tiện
nghi to lớn như vậy, bất quá nếu như không phải hắn nghĩ kế, Liễu Mộng
Nhi còn không biết phải đánh tới khi nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com