Ngạo Thế Đan Thần – Chương 108: Quan Hệ Hòa Hoãn (2) – Botruyen

Ngạo Thế Đan Thần - Chương 108: Quan Hệ Hòa Hoãn (2)

Đan trưởng lão nhìn năm trái cây tỏa ánh sáng màu xanh mà Trầm Tường đặt ở trên mặt đất, hỏi.

– Không bán!

Trầm Tường hừ nhẹ một tiếng nói.

Thanh Huyền quả!

Trương Đức cùng Vân Tiểu Đao lại chấn động, Trầm Tường lại chiếm được đồ tốt
như vậy, điều này làm cho bọn họ âm thầm đố kị vận may của Trầm Tường.

Cấp bậc Trúc Cơ đan không tính quá cao, nhưng dược liệu cần thiết đều rất
ít ỏi, thậm chí so với một ít đan dược cấp cao còn ít hơn, mà Thanh
Huyền quả là một trong số đó, mà Trúc Cơ đan là linh đan diệu dược có
thể trợ giúp bước vào Chân Võ cảnh, vì lẽ đó dưới tình huống cấp bậc
không cao, nhưng có thể bán vô cùng đắt giá.

– Ngươi bán cho ta, sau này ta có thể miễn phí luyện chế Trúc Cơ đan giúp ngươi! Ta là chưa bao giờ giúp người khác luyện đan.

Đan trưởng lão nói, nàng đối với Thanh Huyền quả này cũng cảm thấy hết sức
hứng thú, trước đây tuy rằng nàng từng chiếm được chừng mười cái, nhưng
rất nhanh đã dùng đi, cũng đã rất lâu rồi, nàng không có luyện chế qua
Trúc Cơ đan.

– Nếu như trước ngươi không làm khó dễ ta, ta đưa
cho ngươi một cái cũng không có gì, nhưng hiện tại ngươi ra bao nhiêu,
ta chắc chắn cũng sẽ không bán cho ngươi!

Trầm Tường quay đầu đi, không thèm nhìn nàng.

Vân Tiểu Đao vội vàng lôi hắn một thoáng, lo lắng hắn sẽ làm Đan trưởng lão này tức giận, đến thời điểm đó thì phiền toái.

– Năm trăm ngàn tinh thạch một cái, ngươi bán hay không?

Đan trưởng lão cười lạnh nói, nàng cũng không tin Trầm Tường không động tâm.

– Không bán!

Trầm Tường kiên quyết nói.

– Một triệu tinh thạch, bán hay không?

Đan trưởng lão lạnh giọng hỏi.

– Bán!

Trầm Tường nhếch miệng nở nụ cười, một triệu tinh thạch tuyệt đối không phải số lượng nhỏ, còn không bán hắn chính là ngu ngốc, này còn có thể hắc
Đan trưởng lão một bút.

– Hừ, ta mới không thèm mua!

Đan trưởng lão như một tiểu cô nương sinh khí, dậm chân liền đi.

Trầm Tường bĩu môi nói:

– Thật là, nữ nhân này nói chuyện không tính toán gì hết, lúc trước còn
nói đánh thắng nàng gả cho ta, sau này ta khổ cực đánh bại nàng, nàng
đổi ý làm sao bây giờ?

Đan trưởng lão nghe được, lại đi trở về, lạnh lùng nói:

– Một triệu tinh thạch, ta mua!

Trầm Tường rất muốn kéo mặt nạ của Đan trưởng lão này xuống, bởi vì hắn rất
muốn nhìn dung mạo nữ tính duy nhất của Thái Vũ môn này đến cùng là gì.

– Ngươi cùng nữ đế Thần Binh thiên quốc quan hệ như thế nào?

Trầm Tường hỏi, trong lòng hắn đột nhiên có ý nghĩ gì đó.

– Đều là nữ nhân, quan hệ cũng không tệ lắm! Ngươi hỏi cái này làm gì?

Đan trưởng lão nói.

– Ta cho ngươi hai Thanh Huyền quả, ngươi giúp ta luyện chế một lò Trúc
Cơ đan, một hạt cho Tiết Tiên Tiên, một hạt lại cho Băng Phong Cốc Lãnh U Lan.

Con ngươi Trầm Tường chuyển động .

Một lò Trúc Cơ
đan nhiều nhất chỉ có hai hạt, bình thường chỉ có một hạt, Trầm Tường
tin tưởng Đan trưởng lão này nhất định có thể luyện ra hai hạt.

– Ta không thu tinh thạch của ngươi, coi như là trả thù lao cho Đan trưởng lão.

Trầm Tường nói, hắn thật sự không muốn gây hấn cùng Đan trưởng lão này, bởi
vì sau này hắn còn phải tiến vào Thái Đan viện, còn muốn ngốc một đoạn
thời gian rất dài trong Thái Vũ môn, sau này thời điểm hắn lịch lãm Thần Vũ đại lục, nói không chắc sẽ chọc ra đại sự, cũng muốn Thái Vũ môn che chở.

Vũ Khai Minh, Vân Tiểu Đao cùng Trương Đức đều nhìn ra được nguyên nhân mà Trầm Tường làm như vậy, hơn nữa bọn họ cũng phi thường
chống đỡ.

Đan trưởng lão trầm mặc một thoáng, nói:

– Ngươi muốn biết tại sao ta chán ghét ngươi như vậy không?

Trầm Tường lắc đầu một cái, than thở:

– Ta rất muốn biết.

– Ngươi đánh bại ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!

Đan trưởng lão nhặt lên hai cái Thanh Huyền quả, âm thanh cũng không có bao hận ý, hỏi:

– Lãnh U Lan là gì của ngươi? Ngươi có một vị hôn thê Tiết Tiên Tiên, còn muốn những người khác, nam nhân quả nhiên đều là như vậy.

Trầm Tường vội vàng giải thích:

– U Lan là nghĩa muội của ta, nàng đến Thái Vũ môn chính là ta bảo nàng
tới, chỉ là lúc đó ta không biết quy củ của Thái Vũ môn, vì lẽ đó sau đó nàng đi Băng Phong Cốc, địa phương kia quá xa, ta trong lúc nhất thời
cũng đi không được, mà ta làm ca ca phải chiếu cố nàng, vì lẽ đó chỉ có
thể nhờ Đan trưởng lão.

– Hừ, nghĩa muội? Nói rất êm tai, ai biết trong lòng ngươi có tâm tư gì?

Đan trưởng lão nói xong, quay đầu rời đi, đám người Trầm Tường đều hơi kinh ngạc, âm thanh của Đan trưởng lão này giống như mang theo chút ghen
tuông…

– Trầm đại ca… Ta vẫn là gọi ngươi như thế đi, ngươi có thu đệ đệ không?

Vân Tiểu Đao nhìn ba cái Thanh Huyền quả trong tay của hắn kia, lặng lẽ cười nói.

Trầm Tường lườm hắn một cái nói:

– Gia hỏa ngươi giàu có đến mức nứt đố đổ vách, cũng đừng ghi nhớ chút tài sản này của ngươi!

– Trầm đại ca thu nghĩa muội quả nhiên là không có ý tốt.

Vân Tiểu Đao thầm nói, sự tình Lãnh U Lan hắn cũng biết, đây chính là như
Tiết Tiên Tiên, được khen là nữ nhân có thiên phú nhất.

Vũ Khai Minh ho khan hai tiếng, nói:

– Trầm Tường, ngươi có thể hóa giải mâu thuẫn cùng Đan trưởng lão, này vô cùng tốt, hiện tại ta chúc mừng các ngươi, trở thành nội môn đệ tử của
Thái Vũ môn, những thi thể yêu thú này các ngươi có thể lấy đi một nửa,
sau đó cùng tiểu bàn tử kia đi quen thuộc nội Vũ Viện một chút.

Ba người Trầm Tường lấy đi một nữa thi thể yêu thú, liền đầy cõi lòng kích động rời khỏi Huyền Cảnh này, Chu Vinh đã sớm chờ ở bên ngoài đợi bọn
hắn.

Bởi vì quan hệ của Chu Vinh cùng đám người Vân Tiểu Đao rất
tốt, cho nên mới sắp xếp hắn chỉ dẫn đám người Trầm Tường tiến vào nội
môn.

Kích động nhất chính là Vân Tiểu Đao, hắn vừa đi ra khỏi
Huyền Cảnh kia, liền ồn ào đi tìm tên đệ tử lúc trước yêu cầu một ngàn
Chân Khí đan, Chu Vinh thấy Vân Tiểu Đao dễ dàng như vậy liền thắng được một ngàn Chân Khí đan, trong lòng đố kị không ngớt.

Dựa theo một hạt Chân Khí đan là năm trăm tinh thạch để tính toán, một ngàn Chân Khí đan này là 500 ngàn tinh thạch, đây tuyệt đối là một số lượng lớn!

– Trầm đại ca, một ngàn Chân Khí đan này ta một ngươi chín, dù sao ta chỉ là gánh chịu tiền đặt cược mà thôi, thuận miệng nói một chút, không
nghĩ tới có được nhiều như vậy!

Vân Tiểu Đao cười nói, tuy rằng
con số rất lớn, nhưng ở trong mắt hắn không tính là cái gì, nhiều năm
qua, hắn ăn đi còn gấp mấy lần số này.

Trầm Tường thấy Vân Tiểu
Đao đối với Chân Khí đan không để vào mắt, không khỏi âm thầm chắc lưỡi, bất quá hắn nghĩ đến Vân gia là một trong bốn gia tộc lớn nhất Thái Vũ
châu, cũng cảm thấy không có cái gì quá không bình thường, một đại gia
tộc, nắm giữ lượng lớn tinh thạch khoáng sản, dược liệu, yêu thú các
loại,… tuy rằng không bằng đại môn phái, thế nhưng ở dưới những đại môn
phái này, cũng coi như là giàu có nhất.

– Mập mạp, Chu gia các
ngươi là tương đương cùng Vân gia chúng ta, hẳn là giàu có hơn chúng ta
mới đúng, bởi vì các ngươi đều rất keo kiệt, rất gian trá!

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.