Bởi vì chủ nhật, trong trung tâm thương mại có rất nhiều người, có một cậu bé chạy về phía hai người họ, suýt nữa thì lao vào người vợ sắp cưới của hắn, Tần Gia Ngôn phản
ứng cực nhanh đưa tay kéo cô gái kia vào ngực hắn, ôm vai cô.
Đợi đến khi cậu bé kia chạy
qua, Tần Gia Ngôn hơi cúi đầu, nhìn cô gái trong ngực mình, nhìn từ rất
xa Tô Tình cũng có thể thấy hắn đang rất quan tâm cô.
Còn nhớ lúc trẻ hắn vả cô ở
trên sân thể dục tản bộ, lúc có người lái xe thể thức một ngang qua hai
người họ, hắn cũng sẽ đưa cánh tay ra, kéo cô vào lòng, bảo vệ cô như
vậy.
Khi đó cô ở trong ngực hắn, nghe thấy nhịp tim và hơi ấm của hắn, trong lòng có một dòng mật ong khiến cô vui vẻ.
Mà bây giờ, hắn sẽ lại dùng
cách đó để đối xử với người con gái khác, không phải là cô, từ nay về
sau, hắn thuộc về một cô gái khác rồi.
Mãi đến khi Tần Gia Ngôn và Hạ Y vào thang máy, Tô Tình mới quay người đi ngược hướng với bọn họ
–
Từ trung tâm thương mại đi ra đã là năm giờ chiều, Tần Gia Ngôn đưa Hạ Y đi ăn tối, sau đó đưa cô về nhà.
Thời gian còn sớm, buổi tối
nhiệt độ cũng không mát hơn, vừa đúng lúc Hạ Y mở cửa sổ, lại nghe thấy
mùi thơm của hoa quế ven đường, cô không nhịn được đưa tay ra, vuốt ve
hộp nhẫn, khóe môi cũng không nhịn được cong lên, tầm mắt lại không nhịn được nhìn Tần Gia Ngôn trong kính chiếu hậu.
Lúc ban đầu, cô chỉ cảm thây hắn và cô xem mắt nhau một lần là cô đã thấy hắn tốt lắm rồi, nhưng qua thời gian tiếp xúc này, cô lại càng phát hiện mình thật sự không thể
rời bỏ hắn, hắn một giây trước đưa cô về nhà, giây sau liền gọi điện
thoại cho cô, ban đêm nằm mơ thấy hắn, ban ngày đi làm cũng nghĩ đến
hắn.
Cho là năm ngày nữa cô và
hắn đính hôn đến nơi rồi nhưng cô lại có cảm giác không thể nào tin nổi, thời gian gần đây cô cứ giống như đi vào một thế giới khác, không dám
tin tưởng một người đàn ông ưu tú như Tần Gia Ngôn lại cưới cô.
Hạ Y nháy mắt một cái, quay
đầu, nhìn những đường nét hoàn mỹ trên gò má của Tần Gia Ngôn: “Gia
Ngôn, hôm nay thời tiết tốt như vậy chúng ta xuống xe đi dạo một chút có được không?”
Theo bình thường, chắc chắn
hắn sẽ đồng ý với cô, nhưng hôm nay hắn gặp Tô Tình hai lần liên tiếp
trong cùng một ngày cho nên hắn thật sự không chắc có thể chịu đựng tiếp hay không, nói: “Buổi tối anh còn chút chuyện phải giải quyết, hôm khác đi được không?”
Hạ Y không vì Tần Gia Ngôn từ chối mà tức giận, cong môi nặng nề “ừ” một tiếng.
Xe dừng dưới lầu nhà Hạ Y,
cô không tháo dây an toàn mà quay đầu nói tạm biệt với Tần Gia Ngôn xong cũng không xuống xe mà dùng sức nắm chặt túi, nuốt vào ngụm nước bọt,
cuối cùng nhẹ giọng nói: “Gia Ngôn.”
“Hả?” Tần Gia Ngôn nhìn cô.
Hắn và cô ở bên nhau lâu như vậy, cả ngày đính hôn cũng sắp đến rồi nhưng hắn chưa bao giờ ôm cô một lần, hôn cô một cái.
Hạ Y cắn môi, không biết nên mở miệng thế nào, chỉ nhìn Tần Gia Ngôn không chớp mắt.
Cô nhìn hắn hồi lâu, thấy hắn nhíu mày, cô chỉ đơn giản nhắm mắt, chủ động nghiêng người về phía hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com