Yêu Giả Vi Vương – Chương 1198: Khoái ý ân cừu – Botruyen

Yêu Giả Vi Vương - Chương 1198: Khoái ý ân cừu

Mặt đất vẫn còn rung rinh, bụi bặm chưa rơi xuống, vết nứt mặt đất lan tràn ra xa. Những người có thể tra xét đến hình ảnh này trong lòng cực kỳ rung động.

Thần thức của bọn họ có thể cảm nhận được, lực lượng luân hồi của Vô Lượng lão nhân đã bị phá hủy hoàn toàn, người lão bị tạc nổ không còn cả một mẩu xương.

Từ khi thế giới hỗn độn đến bây giờ, lần đầu tiên có Chí Cao Thần chết trận. Việc hôm nay đủ ghi chép vào lịch sử, lưu truyền thiên cỏ. Những người có mặt đã may mắn chứng kiến giây phút lịch sử này.

Trừ đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương bị chấn thương, những người khác không cảm thấy vinh hạnh mà cảm giác khủng hoảng, bất an từ tận linh hồn.

Vị Chí Cao Thần đầu tiên chết chứng minh bọn họ không phải vô địch. Hôm nay Vô Lượng lão nhân chết, có lẽ ngày mai Chí Cao Thần sẽ chết, có lẽ mọi người đều chết. Tiêu Lãng đánh vỡ quy tắc ngầm, sẽ vén màn các thần chết sao?

Nguyên nhân nhiều người khủng hoảng là Tiêu Lãng vả mặt Bách Hoa Tiên Tử, tát một cú quá đau, vang trong lòng mọi người.

Lần trước Tiêu Dao Vương muốn giết Chí Cao Thần của Ma Vực nhưng cuối cùng Bách Hoa Tiên Tử ra mặt. Tuy Tiêu Dao Vương không phục nhưng không công kích Chí Cao Thần của Ma Vực, chỉ ngấm ngầm nói xấu vài câu lại khiến Bách Hoa Tiên Tử nổi giận, phong ấn mười vạn năm.

Hôm nay Tiêu Lãng không chửi, chỉ một câu dựa vào cái gì, sau đó dùng hành động thực tế tát tai Bách Hoa Tiên Tử. Tát mặt Bách Hoa Tiên Tử trước mặt vô số Thiên Tôn, Chí Cao Thần. Bách Hoa Tiên Tử sẽ cho qua chuyện này sao?

Đáp án là phủ định!

Khuôn mặt Bách Hoa Tiên Tử biến cực kỳ âm trầm, không nói một câu biến mất trong gương. Không gian quanh chiếc gương chấn động, Hỗn Độn Kinh nhanh chóng biến mất.

Chó sủa là chó không cắn, chó cắn người thì sẽ không sủa.

Tiêu Lãng dùng hành động biểu lộ cơn giận của mình. Bách Hoa Tiên Tử cũng định dùng hành động chứng minh nàng là vị vua không ngai của thế giới này.

Tí tách!

Bụi bặm chậm rãi rơi xuống, bốn phía rốt cuộc bình tĩnh trở lại. Hiên Viên thành bên dưới hoàn toàn bị phá hủy, mặt đất lộ ra cái hố to mấy vạn dặm, không thấy đáy. May là người trong Hiên Viên thành thông minh chạy trốn không còn bóng dáng, ngược lại không ngộ thương bình dân.

Yên lặng!

Yên lặng như chết!

Mọi người cảm giác bây giờ như bình tĩnh trước cơn bão, không khí xung quanh áp lực đáng sợ. Toàn bộ cặp mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Lãng, chờ đợi hắn lên tiếng và hành động.

Tiêu Lãng nhìn hố sâu bên dưới, mặt lạnh băng, ánh mắt bình tĩnh không chút kinh hoàng, bất an. Dường như Tiêu Lãng giết một tiểu nhân vật, không phải đắc tội thiên hạ đệ nhất nhân.

Tiêu Lãng nhìn một lúc rồi quay đầu nói với Tu La Chí Cao Thần:

– Làm phiền Tu La đại nhân đưa người về. Không tai họa người thân, cảm ơn Tu La đại nhân giúp đỡ, ta sẽ nhớ suốt đời.

Tu La Chí Cao Thần gật đầu, nhìn Tiêu Lãng một lúc, không nói tiếng nào, dẫn người na di đi.

Thần thức của Tiêu Lãng phát tán đi, tỏa định đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương.

Tiêu Lãng truyền âm nói:

– Thiên Tâm đại ca có sao không?

– Ha ha ha ha ha ha! Không chết được!

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương bị sóng xung kích mạnh mẽ tạc bay, may có Tiêu Lãng cản một chút giúp bọn họ nên chỉ bị thương nhẹ. Vài đệ tử thực lực thấp bị thương nặng nhưng không ai chết.

Tiêu Lãng gật đầu, lại truyền âm nói:

– Các ngươi đi Tu La thành báo cho Hiên Viên thúc thúc một tiếng. Hiên Viên Thành bị ta hủy, thật sự xin lỗi.

Hiên Viên Thiên Tâm lắc đầu nguầy nguậy, nhếch môi cười nói:

– Không sao, xây dựng lại là được. Nếu ngươi một lần có thể giết một Chí Cao Thần thì hủy hết thành trì trong Hiên Viên sơn lĩnh đều được.

– Ha ha ha ha ha ha!

Tiêu Lãng buồn cười, không để ý tới đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương.

Thần thức của Tiêu Lãng tỏa định Tử Mị Hoàng ở phía xa, nói:

– Tử Mị Hoàng đại nhân, đám Hồng Đậu, Tiểu Yêu, Ma Thần có khỏe không?

– Đều khỏe nhưng rất nhớ ngươi.

Tử Mị Hoàng biểu tình phức tạp truyền âm:

– Tiêu Lãng, thật ra… Hôm nay ngươi hành động hơi xúc động.

– Không có gì xúc động hay không.

Tiêu Lãng lắc đầu, truyền âm nói:

– Con người sống trên đời nếu không thể khoái ý ân cừu thì sống còn có ý nghĩa gì? Thực lực của ta sánh bằng Chí Cao Thần rồi nếu làm cái này e ngại, cái kia phải kiêng dè thì ta tu luyện còn có ý nghĩa gì? Không bằng ta giống như con rùa núp cả đời cho rồi.

Tử Mị Hoàng hiểu đạo lý Tiêu Lãng nói nhưng bất cứ Chí Cao Thần nào đều cảm thấy hắn xúc động. Một người tu luyện đến Chí Cao Thần là vô cùng khó khăn, một khi trở thành Chí Cao Thần thì suốt đời không còn lo âu nữa, sẽ mang theo tộc nhân, thân nhân có muôn đời vinh diệu. Thực lực của Tiêu Lãng cường đại như vậy, chỉ cần lùi một bước là trời cao biển rộng, nhưng hắn chọn cứng đầu cố chấp chỉ vì một tranh một hơi. Làm như vậy không chỉ mang đến tai họa vô cùng cho Tiêu Lãng còn mang đến nhiều nhân tố không xác định cho tộc nhân, thân nhân của hắn.

Đó là Bách Hoa Tiên Tử, vị vua không ngai!

Tử Mị Hoàng thở hắt ra, không muốn nói thêm nữa.

Tiêu Lãng lại truyền âm:

– Tử Mị Hoàng đại nhân, Long Ngạo ở đâu?

– À…

Tử Mị Hoàng lắc đầu, cười khổ. Tiêu Lãng giết một người chưa đủ, sau khi Bách Hoa Tiên Tử tức giận nói không chừng tới ngay bây giờ, vậy mà hắn còn muốn đi giết Long Ngạo Chí Cao Thần?

Tử Mị Hoàng không truyền âm nhưng phía xa vang tiếng hét:

– Tiêu Lãng, Long Ngạo ở phái đông thế giới, trong một Hắc Ma tinh vực gần Ngọc Địch vực diện. Nếu ngươi đã giết Vô Lượng rồi thì thì làm thịt Long Ngạo luôn đi?

Bóng dáng Tiêu Dao Vương xuất hiện trên bầu trời, cười tủm tỉm.

Tiêu Lãng thấy Tiêu Dao Vương liền vội vàng chắp tay hành lễ nói:

– Tiêu Dao Vương đại nhân.

Tiêu Dao Vương cười dài nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Tiêu Lãng, khá lắm, không uổng lão tử nhiều lần cứu ngươi, và hao phí vô số tinh lực và bảo vật bồi dưỡng ngươi. Thực lực của ngươi tăng mạnh, lão tử rất vui mừng.

Thực lực của Tiêu Lãng tiến bố vượt ngoài dự đoán của Tiêu Dao Vương, hắn còn đối đầu với Bách Hoa Tiên Tử càng làm gã bất ngờ.

Bước kế hoạch đầu tiên của Tiêu Dao Vương đã vứt rác, nhưng giờ cũng chẳng cần kế sách gì. Tiêu Dao Vương định hợp tác với Tiêu Lãng giết vào Bách Hoa cung, còn chuyện sau này… Thì tính sau.

Tiêu Lãng vẫn cho rằng Tiêu Dao Vương là ân nhân nên rất cung kính với gã.

Tiêu Lãng truyền âm hỏi:

– Đại nhân có thể mang ta đi tìm Long Ngạo được không? Đại nhân xem là được, ta tự mình xử Long Ngạo.

– Tốt!

Bây giờ Tiêu Dao Vương chỉ lo Tiêu Lãng không quậy lớn chuyện. Mới rồi Mạn Đà La mang đến tin nhắn của Bách Hoa Tiên Tử kêu Tiêu Dao Vương ngoan ngoãn làm gã điên lên, có trợ thủ như Tiêu Lãng, gã quyết định liều mnạg.

Tiêu Lãng truyền tin nói:

– Tử Mị Hoàng đại nhân, làm phiền đại nhân đi về trước nói cho đám Hồng Đậu là ta tới trễ chút. Ta đi… Làm thịt Long Ngạo.

Tiêu Lãng và Tiêu Dao Vương biến mất trên không trung, đại na di hướng đông trên thế giới, định đi Hắc Ma tinh vực giết Long Ngạo Chí Cao Thần.

Tử Mị Hoàng khẽ thở dài:

– Ài…

Tử Mị Hoàng không biết nên làm sao, đành mặc cho Tiêu Lãng quậy phá. Có lẽ không lâu sau bầu trời sẽ bị Tiêu Lãng đâm thủng, có lẽ hắn sẽ chết.

– Tiêu Lãng, ở đằng trước!

Tiêu Dao Vương và Tiêu Lãng na di khoảng cách cực xa, tốc độ rất nhanh, chỉ hơn nửa ngày đã tới Tử Mị Hoàng nơi Long Ngạo Chí Cao Thần ẩn núp.

Nhưng mà!

Khi Tiêu Dao Vương, Tiêu Lãng na di tới, thần thức quét qua phát hiện bên trong không có ai.

Tiêu Dao Vương biến sắc mặt, lấy làm lạ lẩm bẩm:

– Tiểu tử Long Ngạo dám chạy ra? Không sợ lão tử giết hắn sao?

Tiêu Lãng quét một vòng, lạnh lùng cười:

– Tất nhiên hắn không sợ. Ta nghĩ chắc bây giờ hắn đã ở Bách Hoa cung, hoàn toàn đầu vào Bách Hoa Tiên Tử, làm con chó ngoan.

– Cái… Này rắc rối đây.

Biểu tình Tiêu Dao Vương nghiêm túc quay đầu hỏi Tiêu Lãng:

– Tiêu Lãng, chúng ta phải làm thế nào đây?

– Rất dễ!

Vô Lượng lão nhân đã chết nửa ngày mà Bách Hoa Tiên Tử còn chưa đến là tạm thời sẽ không quan tâm.

Tiêu Lãng ngẫm nghĩ, lạnh lùng nói:

– Ta đi Tử Đế cung gặp người thân trước, năm ngày sau chúng ta tập hợp ở Hình Thiên cung giết đi Bách Hoa cung! Ta thật muốn nhìn xem Bách Hoa Tiên Tử rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc còn ở tại Bách Hoa vực diện, không thể không giết Long Ngạo Chí Cao Thần, phải chấm dứt ân oán với Bách Hoa Tiên Tử. Cho nên Tiêu Lãng phải đi Bách Hoa cung, sống hay chết cần xem trận đánh cuối cùng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.