Tam Lăng Tiễn của Âu Dương giống như là một lệnh phù đòi mạng từng mũi tên nối nhau bay về phía gia hoả kia.
Âu Dương liên tục bắn ra ba mũi tên. Mỗi mũi tên không rời vị trí hiểm yếu của tên tướng lĩnh. Nhưng khi ba mũi tên bay đến trước người của tên tướng lĩnh kia, Âu Dương lại nhìn thấy gia hoả kia bỗng nhiên vung một khiên lớn ra. Ba mũi Tam Lăng Tiễn do hắn bắn ra gần như cùng một lúc đã bị tấm khiên kia đánh bay.
– Ta ngất!
Âu Dương quả thực không thể tin được vào mắt mình. Tên tướng lĩnh này thật sự hung mãnh tới mức thái quá. Mũi tên của hắn mạnh đến mức nào trong lòng hắn rõ nhất. Nhưng đối phương lại có thể dễ dàng đỡ được ba mũi Tam Lăng Tiến của hắn như vậy. Điều này đối với hắn mà nói tuyệt đối là một sự đả kích rất lớn!
– Ta cho ngươi đập!
Âu Dương nhất thời nổi giận. Hắn rút từ phía sau lưng ra bốn mũi Tam Lăng Tiễn màu đen, đồng thời đặt lên trên dây cung, một cung bốn mũi tên! Lúc này, Âu Dương cũng mặc kệ đến cùng có mấy mũi tên có thể trúng đích. Dù sao đi nữa cục diện hỗn loạn như vậy, cho dù bắn chệch cũng có thể bắn chết người.
Tuy nhiên lần này vận khí của hắn vô cùng tốt. Một cung bốn mũi tên chỉ có tỉ lệ thành công ba phần mười lại được hắn bắn ra. Có thể thấy bốn mũi Tam Lăng Tiễn màu đen bay xung quanh nhau để hợp thành một tiễn trận nho nhỏ bắn về phía tên tướng lĩnh kia!
Nhìn thấy Âu Dương một cung đồng thời bắn ra bốn mũi tên, đừng nói là tướng lĩnh quân địch, cho dù là Lăng Trung Thiên đang đứng trên không trung xem chiến cũng cảm thấy bối rối! Hắn không phải không biết về truyền thuyết một cung hai mũi tên của Thần Xạ Thủ. Nhưng đây tuyệt đối là lần đầu tiên hắn nghe nói và nhìn thấy một cung đồng thời bắn ra bốn mũi tên! Bốn mũi tên này không phải bị bắn ra lung tung. Từ quỹ đạo bay ra của chúng có thể phán đoán được, bốn mũi tên này sẽ lần lượt bắn tới những chỗ hiểm yếu trên người tướng lĩnh quân địch. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tên tướng lĩnh quân địch tay cầm tấm khiên nhìn thấy bốn mũi Tam Lăng Tiễn bay xung quanh nhau tiến về phía hắn, trong mắt của hắn cũng đầy vẻ khó tin. Nhưng hắn không hề hoảng loạn. Thân là một Yêu Chiến Sĩ, hắn không cho rằng một Thần Xạ Thủ nho nhỏ có thể làm gì được hắn. Nếu như không phải bởi vì có vài điều lệ hạn chế hắn có thể xông tới giết chết Âu Dương, bất cứ lúc nào.
Bốn mũi Tam Lăng Tiễn quấn lấy nhau, bay đến trước mặt tướng lĩnh quân địch. Người này lại vung tấm khiên trong tay lên đánh về phía bốn mũi Tam Lăng Tiễn đang bắn tới. Hắn muốn đánh bay tất cả bốn mũi Tam Lăng Tiễn. Nhưng khi hắn vung tấm khiên lên, trên mặt Âu Dương lại xuất hiện một nụ cười lạnh lùng.
– Ngươi cho rằng một cung bốn mũi tên của lão tử có thể dễ dàng đập như vậy sao? Chết đi cho ta!
Trong lòng thầm Âu Dương nghĩ. Chỉ thấy bốn mũi Tam Lăng Tiễn quấn lấy nhau trên không trung va chạm nhỏ một cái. Sau đó bốn mũi Tam Lăng Tiễn giống như bị lực lượng nào đó khống chế. Giữa không trung, chúng bất ngờ cùng lúc tạo thành một đường vòng cung. Bốn mũi tên lượt lượt bay về phía các phía trên dưới trái phải của người này.
Người này căn bản không ngờ được sẽ có biến hóa như vậy. Tấm khiên của hắn đã vung ra. Thời điểm hắn vung ra, bốn mũi Tam Lăng Tiễn đã thay đổi phương hướng trực tiếp bắn vào bốn điểm hiểm yếu trên dưới phải trái của hắn.
Trên mặt người này lộ vẻ kinh sợ. Đồng thời không ngờ thân thể của hắn xuất hiện một sự vặn vẹo gần như khó tin nổi. Hẳn là dựa vào lực lượng này, hắn đã lăn tròn dưới đất, tránh thoát được bốn mũi tên đòi mạng!
Dưới tình huống như vậy cũng có thể thất thủ, Âu Dương biết hắn nhất định đã đụng phải cao nhân! Bốn mũi tên vừa nãy, bất kể là lực lượng hay tốc độ hoặc là kỹ xảo cũng là biểu hiện cao nhất của hắn. Nhưng như vậy cũng không thể làm gì được người này. Trong nháy mắt Âu Dương đã bỏ đi ý định tiếp tục bắn chết người này.
Tuy Âu Dương bỏ qua ý định tiếp tục bắn chết hắn, nhưng tên tướng lĩnh bị ép phải biểu diễn hành động lăn tròn trên mặt đắt, mặt đã tím cả lại. Bản thân hắn là một Yêu Chiến Sĩ tứ giai. Hắn lại bị một Thần Xạ Thủ không chắc đã tu luyện ép tới mức mất mặt như vậy. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng. Thân thể hắn liền bay lên cao. Không ngờ hắn trực tiếp giẫm lên vai binh sĩ trước mặt điên cuồng lao về phía Âu Dương!
…
Trên bầu trời, Lăng Trung Thiên nhìn Âu Dương cùng Mộc Vãn Phong giao thủ ngắn ngủi, nội tâm hắn thực sự quá chấn động! Tuy thực lực của Mộc Vãn Phong thấp hơn hắn rất nhiều, nhưng Mộc Vãn Phong là một Yêu Chiến Sĩ tứ giai. Yêu Chiến Sĩ đối với người bình thường mà nói, cho dù không biến thân cũng là tồn tại vô địch. Nhưng hôm nay Mộc Vãn Phong lại bị một Thần Xạ Thủ nho nhỏ kia dùng thần kỹ ép hắn phải biểu diễn trò lăn tròn trên mặt đất. Nếu như không phải Lăng Trung Thiên tận mắt nhìn thấy, chắc chắn hắn sẽ không tin.
Mà khi hắn thấy Mộc Vãn Phong bỗng nhiên giẫm lên vai binh sĩ từ phía xa xông tới chỗ trung đội số 7, trên mặt của hắn bất ngờ xuất hiện vẻ mừng rỡ.
– Mộc Vãn Phong, đây là ngươi tự mình muốn chết! Đừng trách ta!
Lăng Trung Thiên nhìn thấy Mộc Vãn Phong đã cách trung đội số 7 chưa đầy trăm mét. Thân thể của hắn bỗng nhiên từ trên không trung lao xuống. Chỉ một khắc trước khi Mộc Vãn Phong sắp ra tay, hắn đã ngăn cản ở trước người Mộc Vãn Phong.
– Mộc Vãn Phong, ngươi vi phạm điều ước của tứ quốc. Ta chỉ có thể tiễn ngươi lên đường thôi!
Lăng Trung Thiên nói xong, trong tay của hắn bỗng nhiên bay ra một tia chớp. Tia chớp này từ trong tay Lăng Trung Thiên bay ra giống như một lôi xà, thân thể uốn lượn đánh về phía Mộc Vãn Phong.
Một tiếng gầm lớn vang lên. . .
Nhìn Lăng Trung Thiên bỗng nhiên xuất hiện, Mộc Vãn Phong gần như muốn tát cho mình một cái thật mạnh. Thật ra vừa nãy hắn đã phát hiện Lăng Trung Thiên đang ở trên không trung xem chiến. Hắn rất thông minh không lựa chọn động thủ. Dù sao Lăng Trung Thiên chính là Lục Tiên thất giai. Mình đối đầu với hắn căn bản không có bất kỳ phần thắng nào. Cũng may còn có điều lệ tứ quốc, ở trên chiến trường, tu luyện giả không được phép ra tay.
Nhưng vừa nãy hắn bị Âu Dương trêu chọc như vậy không ngờ lại quên mất Lăng Trung Thiên đang ở trên không trung, lại ngu đột xuất chạy tới muốn đập chết Âu Dương. Hiện tại Lăng Trung Thiên nắm được cơ hội từ không trung lao xuống.
Mộc Vãn Phong rống to một tiếng, liền thấy xung quanh thân thể của hắn bỗng nhiên xuất hiện một cơn lốc xoáy cường đại. Sau đó từng phần chiến giáp trên người Mộc Vãn Phong vỡ ra thành từng mảnh. Trong nháy mắt hắn bất ngờ biến thành một con quái vật có da màu xanh, đầu mọc hai sừng.
– Ta ngất!
Lúc này, con ngươi của Âu Dương trợn tròn như muốn rơi ra ngoài. Vừa nãy Lăng Trung Thiên từ trên không trung bay xuống hắn đã bị chấn động không nhẹ. Hiện tại lại thấy Siêu Xayda biến thân. Cho dù hắn là người bình tĩnh tới mức nào, nhưng vào lúc này cũng tuyệt đối không có cách nào giữ bình tĩnh được nữa!