Yêu Chủ Nợ Của Chồng – Chương 18 – Botruyen
  •  Avatar
  • 48 lượt xem
  • 3 năm trước

Yêu Chủ Nợ Của Chồng - Chương 18

Chiếc xe lăn bánh lúc gần 8h sáng, lúc Lâm đi khỏi cổng bệnh viện là Nhung cũng bỏ trốn đi luôn chứ không khám xét gì cả nên thời gian vẫn còn sớm. Ngồi trong xe nghe hành khách trò chuyện rôm rả, mải ngắm đường và mọi thứ lạ lẫm xung quanh, Nhung chợt nhớ lại thời gian trước đây. Khi mà chị bị Lâm bắt đi, lúc ấy còn bịt mồm chị bằng băng keo, ra khỏi nhà lúc trời sẩm tối, bởi vậy lần này đi khỏi, mọi thứ chị nhìn thấy đều mới mẻ và lạ lẫm.

Ấy vậy mà thoáng chốc cũng hơn nửa năm trôi qua rồi, thời gian trôi nhanh quá. Xe bon bon chạy, mải suy nghĩ mà đến thành phố lúc nào chẳng hay, Nhung quen ở quê rồi nên khi họ thả xuống đường, chị nhìn trái nhìn phải, ngó nghiêng xung quanh xem đi hướng nào cho phải. Không biết bây giờ là mấy giờ, Nhung thấy bụng mình đói meo, chẳng biết xe cộ tiếp theo sẽ đi chặng nào, Thấy phía trước có quán cơm bình dân. Chị bước vào gọi 1 suất 15k và ăn ngon lành.

Lúc ăn thấy có mấy người bàn tán về chuyến xe bus sắp chạy qua, mà địa điểm đến đúng là nơi về huyện nhà chị. Nhung mừng rỡ rồi chào hỏi mấy người kia làm quen:

Bác ơi, lát nữa có xe bus chạy về huyện X à bác?

Người đàn ông vừa ăn vừa nói:

Đúng rồi cháu ơi. Khoảng 12h xe chạy qua đây, lát nữa ăn uống xong vừa kịp xe chạy.

Cháu cũng về huyện X à?

Vâng. Nhà cháu ở thôn Y.

Ừ thế thì cứ bình tĩnh, xe về đến huyện thôi, lúc ấy cháu phải bắt xe ôm mà về.

Vâng. Cảm ơn bác ạ.

May quá. Nhung không biết bắt xe ra làm sao, gặp đúng người cùng quê, nếu xe chạy qua đây đúng 12h thì chỉ 1h là về đến huyện, đi thêm 1 quãng là về đến nhà chị rồi. Mọi người ăn cơm xong lán lại quán uống ly nước vối của quán chuẩn bị rồi chờ xe đi qua. Nhung móc tiền ra trả tiền cơm, thấy 1 cục tiền dày cộm được bọc chắc chắn, chị chủ quán liền hỏi:

Mới đi làm xa về à, đâu mà nhiều tiền thế em?

Dạ chị. Em mới đi làm về.

Ừ nhưng đi tàu xe phải cẩn thận không chúng nó nghiện hút là móc trộm hết đấy.

Dạ.

Nghe chị chủ quán nói vậy, Nhung bỏ ra 1 tờ tiền mệnh giá vừa phải, còn cục tiền dày cộm kia lúc sáng Lâm đưa, chị cuộn kỹ lại, gói trong chiếc khăn voan mỏng và giấu kỹ trong người, như sợ ai đó nhân cơ hội mà lấy mất vậy. Đúng thế, số tiền này đối với chị vô cùng quý giá lúc này, chị phải bảo quản cẩn thận. Lát sau xe chạy qua, vào giờ trưa nên cũng ít khách, xe chạy nhanh không dừng nghỉ nên chưa đầy 1h đồng hồ đã về đến huyện X.

Cái nắng buổi trưa mùa thu oi ả và gắt không kém mùa hè, xuống xe có mấy bác xe ôm nhanh nhẩu:

Về đâu cháu ơi. Đi xe không chú chở cho!

Về thôn Y bao nhiêu tiền vậy chú?
Cút ra. Buông tôi ra. Đồ dê già khốn nạn. Cút ra. Cút ra không tôi hét lên.

Gương mặt tay xe ôm càng lúc càng khoan khoái, ông ta cầm được hai tay cô nên cô không thể làm gì được. Lão ta mặc sức vùi đầu vào bộ ngực qua lớp vải áo và hít lấy hít để. Đúng là thân thể đàn bà trẻ tuổi thơm và dễ chịu quá, quần áo thơm hay da thịt thơm ông ta cũng không biết nữa. Đầu óc ông ta đang say mê hưởng thụ. Nhung giãy giụa, giằng co với tên dê già biến thái.

Cô em… yên nào. Cho anh một tí thôi rồi anh đưa về tận nhà, miễn phí tiền xe cho em. Chịu không?

Hắn nở nụ cười man rợ. Nhìn hắn lúc này Nhung sợ thật sự, cô không muốn cái gương mặt tởm lợm kia cứ ghì sát vào người mình như thế. Nếu như đó là Lâm thì tốt biết bao. Trong lúc sợ hãi cô ước gì Lâm xuất hiện và giải vây cho cô, hoặc có ai đó đi qua đây thì cô sẽ được cứu.

Nhưng, giữa chốn đồng không mông quạnh thế này, tìm đâu ra người đi đường… Nhung bực quá chửi bậy:

Đmm lão khốn nạn.

Mày có buông tao ra không, thằng ch* già kia?

Đm nhà mày nữa???

Có tin là tao sẽ hét lên không?

Tay xe ôm khoái chí:

Em cứ hét lên đi.

Nào hét to lên. Chẳng có ai nghe thấy em nói gì đâu? À há… hôm nay anh sẽ chiều em ở đây. Khá thú vị đấy, hoang sơ giữa chốn thiên nhiên thế này… đảm bảo anh sẽ làm cho em thích…

Nào cho anh ôm cái.

Nhung điên quá, giơ chân lên đạp mạnh xuống bàn chân lão 1 cái đau điếng, bị đánh bất ngờ lão ta thả lỏng ra chút và tức giận, vung tay tát cái đốppp 1 cái vào mặt Nhung. Tai chị như ừ đi vì cái tát của đàn ông dùng nhiều sức lực, chị đau đớn nhìn lão ta bằng hai con mắt đỏ ngàu:

Con đ~ này. Mày dám đánh ông à?

Để xem mày còn đánh được nữa không?

Nào đánh đi. Đánh đi.

Tay xe ôm giương gương mặt lên đầy thách thức, nhân lúc Nhung còn đang choáng váng vì cái tát trời giáng, lão ta túm lấy tay cô và kéo vào bụi cây gần đó. Hắn gấp gáp, vội vã đạp đổ mấy cây cỏ cao lớn xung quanh để làm thảm trải. Rồi bất ngờ đẩy Nhung nằm ngửa lên đó, bóng cây cao che khuất khiến cho người đi đường có đi qua cũng chưa chắc phát hiện ra hắn đang giở trò đồi bại trong này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.