Y Thủ Che Thiên – Q.5 – Chương 181: Bối Cảnh Thế Lực​ – Botruyen

Y Thủ Che Thiên - Q.5 - Chương 181: Bối Cảnh Thế Lực​

Bên trong phòng, Mộ Chỉ Ly rót một chén trà nóng đặt ở trước mặt Cam Thuần Nhi, thở dài một cái:

– Duyên phận Linh Nguyệt phái và ngươi đã hết rồi, ngươi đừng có quá đau buồn nữa.

Nàng hiểu rõ cảm nhận của Cam Thuần Nhi, thời gian đầu lúc nàng bị trục
xuất khỏi Thiên Âm Môn, trong lòng cũng không dễ chịu gì. Không có liên
hệ đến cuộc sống tiếp theo, nhưng mà bị trục xuất khỏi môn phái thì
trong lòng vẫn luôn cảm thấy vương vấn, hiu quạnh làm sao ấy.

Từ lúc vừa gặp nhau trên đảo, nàng liền biết Cam Thuần Nhi đối với Linh
Nguyệt phái có tình cảm rất sâu đậm, còn có những tỷ muội kia nữa, bây
giờ thì không có cách nào trở về, trong lòng nhất định không dễ chịu gì.

Cam Thuần Nhi ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt chân thật trước mặt, cuối
cùng thì sâu trong đôi mắt trong veo cũng khôi phục lại một chút trấn
tĩnh, gật đầu:

– Ta biết rồi, đa tạ Mộ cô nương cứu giúp. Nếu hôm nay không có cô xuất thủ, ta đã khó giữ lại được tính mạng.

Mộ Chỉ Ly khẽ cười:

– Lúc trước ở Linh Nguyệt phái nếu không có Thuần Nhi cô nương giúp ta,
ta muốn rời đi cũng rất khó khăm. Có thể ở chỗ này gặp lại được cũng là
duyên phận, lúc trước bởi vì một số nguyên nhân nên ta mới che giấu thân phận của mình, thật sự không phải.

– Ta có thể hiểu được, mấy ngày nay ta cũng nghe không ít chuyện của Mộ
cô nương, nhưng mà không ngờ tới người chính là Mộ công tử mà ta quen
biết.

Cam Thuần Nhi chậm rãi nói, sâu trong đôi mắt vẫn là vẻ am tường.

Mộ Chỉ Ly thấy tâm tình Cam Thuần Nhi không tốt lắm, không khỏi nói:

– Thuần Nhi cô nương, trước tiên ngươi ở nơi này nghỉ ngơi một chút đi, đợi sau khi tâm tình hồi phục chúng ta sẽ nói tiếp.

Cam Thuần Nhi cũng không phản kháng, tuy là chấp nhận sự thật này nhưng
hụt hẫng trong lòng cũng không hề nhỏ. Đợi Mộ Chỉ Ly rời đi, nàng liền
nằm lăn trên giường, nhìn trần nhà, đôi mắt bỗng nhiên khô rát cực khó
chịu.

Vốn tưởng rằng lần này đi ra sẽ là gặp gỡ bất ngờ tốt đẹp, nhưng không
ngờ bây giờ không về được Linh Nguyệt phái, ngay cả người mà nàng luôn
nghĩ đến cũng trở thành một hồi hư vô, trong lòng cô đơn, thực sự rất
khó chịu.

Mộ Chỉ Ly vừa về tới phòng, chỉ cảm thấy biểu hiện Cam Thuần nhi có chút kỳ quái, nàng thế nào cũng luôn cảm thấy Cam Thuần Nhi coi nàng còn hơn cả sư tỷ nữa, hình như bản thân đã làm cho Cam Thuần Nhi có đả kích rất lớn? Nhưng mà, nàng rõ ràng là không có làm cái gì cả.

Nhún vai một cái, Mộ Chỉ Ly trở lại trụ sở bí mật. Bây giờ nơi luyện đan ở trụ sở bí mật đã được mở rộng hơn gấp mấy lần, có thêm dược sư ở
Quỳnh Hải Cốc gia nhập, vốn là khẩn trương nhưng cũng đã tiêu tán. Nhưng mà những dược sư này trong khoảng thời gian ngắn cũng không cách nào
luyện chế ra được đan dược mà Thiên Huyền Thương Hội cần, với năng lực
của bọn họ, không tới bao lâu liền có thể luyện chế ra được.

Thấy Mộ Chỉ Ly đi tới nơi luyện đan, trên mặt Bách Lý Hoán Thanh và các
chư vị dược sư đều thoáng hiện lên vẻ kích động. Lúc trước ở trong rừng
rậm thấy Mộ Chỉ Ly luyện chế đan dược vẫn không có gì, mãi đến lúc đi
tới trụ sở bí mật, sau khi thấy Mộ Chỉ Ly chỉ bảo bọn họ luyện chế đan
dược, bọn họ mới hiểu được tại sao Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh có thể trong một thời gian ngắn lại có chuyển biến lớn như vậy.

Mộ Chỉ Ly không chỉ tự thân có thuật luyện đan cực giỏi, lúc giảng giải
thuật luyện đan cũng cực kỳ tỉ mỉ. Rất nhiều sai lầm lúc luyện đan theo
giảng giải của Mộ Chi Ly, thường hay có tác dụng dội rửa thể hồ trong
đầu mọi người.

Cho nên, bây giờ từ tận đáy lòng của mỗi một vị dược sư đều rất kính
trọng Mộ Chỉ Ly, thực lực cùng tuổi tác cũng tuyệt đối không có liên hệ
gì, cho dù là dược sư có tuổi tác lớn hơn so với Mộ Chỉ Ly rất nhiều thì cũng kính trọng xem nàng là sư phụ.

– Thủ lĩnh!

Mọi người thi lễ một cái, tất cả đồng thanh hô to.

Mộ Chỉ Ly cười nhạt gật đầu:

– Ta đến xem thử xem mấy ngày nay thuật luyện đan của các ngươi có tiến
bộ chút nào không, không biết bây giờ có bao nhiêu dược sư có thể luyện
chế ra Bồ Đề đan và Như Ý đan?

– Hồi bẩm thủ lĩnh, dược sư Quỳnh Hải Cốc hôm nay đã có ba mươi ngươi
luyện chế thành công ra hai loại đan dược đó, những dược sư khác tin là
không tới bao lâu sau liền có thể luyện chế thành công.

Bách Lý Hoán Thanh lên tiếng, dược sư Quỳnh Hải Cốc chính là do hắn và
Lâm Huyền Khanh phụ trách, lúc trước dược sư ở trụ sở bí mật cũng là do
ba người Hàn Dĩnh Nhi, Tư Đồ Diêu và Liễu Tuyết Nghiên phụ trách.

Nghe được mấy lời này, Mộ Chỉ Ly rất là vừa ý, tốc độ như vậy coi như là không tệ.

– Dẫn những dược sư đã luyện chế thành công được hai loại đan dược kia
theo ta đi đến chỗ Tư Đồ Diêu, thụ giáo phương pháp luyện chế Tam Thiên
Bồ Đề đan, đợi đến lúc sau khi chúng ta xác định được chuyện ở Lâm Lang
thành, liền có thể đưa ra Tam Thiên Bồ Đề đan rồi.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, nụ cười thanh nã nở rộ nơi khóe miệng, hiệu quả
Tam Thiên Bồ Đề đan so với Bồ Đề đan tốt hơn rất nhiều, chắc chắc ở Bồng Lai bí cảnh có thể dấy lên làn sóng lớn.

Nghe vậy, trên mặt đám người Bách Lý Hoán Thanh đều hiện lên vẻ kích
động, lúc trước ở trong rừng rậm thấy thủ lĩnh luyện chế ra Tam Thiên Bồ Đề đan bọn họ liền hiếu kỳ không thôi, bây giờ rốt cuộc cũng có cơ hội
luyện chế Tam Thiên Bồ Đền đan.

Những dược sư chưa luyện chế ra Bồ Đề đan được thì trong lòng lại mơ hồ có chút chán nản, Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười:

– Mọi người cố gắng luyện chế ra hai loại đan dược này trước đi, Tam
Thiên Bồ Đề đan chính là xây dựng trên nền tảng của Bồ Đề đan, nếu không luyện chế ra Bồ Đề đan được, Tam Thiên Bồ Đề đan ngược lại sẽ ảnh hưởng đến việc luyện chế bây giờ của các người.

Giữa Tam Thiên Bồ Đề đan và Bồ Đề đan có tồn tại một trật tự đảo ngược,
nếu như bây giờ bọn họ liền học phương pháp luyện chế Tam Thiên Bồ Đề
Đan, hai cái này rất có thể dễ dàng xảy ra nhầm lẫn. Xuất phát từ loại
nguyên nhân này, nàng mới đưa ra quyết định như vậy.

– Đợi đến lúc các ngươi luyện chế thành công được, Tư Đồ Diêu bọn họ sẽ
dạy các ngươi phương pháp luyện chế, mọi người cố gắng lên.

Mộ Chỉ Ly khích lệ nói, sau đó liền cùng đám người Bách Lý Hoán Thanh đi đến chỗ Tư Đồ Diêu.

Các vị dược sư thấy Mộ Chỉ Ly rời đi, trong mắt vẫn là vẻ thất vọng nồng nặc. Bọn họ hy vọng nhất chính là tự bản thân Mộ Chỉ Ly chỉ dạy, tuy
nói Tư Đồ Diêu bọn họ có thuật luyện đan cũng cực kỳ lợi hại, nhưng
giảng giải cũng không có được như Mộ Chỉ Ly.

Như vậy là bỏ lỡ mất một cơ hội, tất cả mọi người đều rất lấy làm tiếc,
nhưng mà, sự tiếc nuối này lại nhanh chóng chuyển thành động lực thôi
thúc bọn họ. Sau này nhất định phải nổ lực luyện tập, dẫn đầu mọi người
thì mới không bỏ lỡ cơ hội như vậy lần nữa.

Lúc Mộ Chỉ Ly trở lại tửu lâu, thời gian đã là chạng vạng.

Hàn Như Liệt và Ích Hàn cũng vừa mới trở lại, cửa phòng mở ra, thấy hai người đi vào, Mộ Chỉ Ly không khỏi hỏi:

– Tại sao các người lại đi lâu như vậy? Chẳng lữ giữa đường xảy ra vấn đề gì?

Ích Hàn không nói lời nào, cầm lấy ấm trà uống một ngụm lớn, sắc mặt Hàn Như Liệt cũng khó coi, đi tới ngồi xuống bên cạnh.

– Chuyện tiến hành không được thuận lợi, hôm nay chúng tôi chỉ đi đến
xét duyệt công hội để giải thích cho dự định của Thiên Huyền Thương Hội, nhưng mà người của xét duyệt công hội lại trì hoãn đến hai canh giờ mới chịu gặp chúng tôi, sau đó còn tìm đủ mọi cách gây khó dễ.

Hàn Như Liệt chậm rãi nói, giữa trán hiện lên vẻ phẫn nộ khó nén.

Thấy sắc mặt của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly liền biết hôm nay Hàn Như Liệt
nhất định chịu ức không ít, với tính cách của hắn, chuyện như vậy sẽ
không để bụng, có thể làm cho hắn phát điên như thế thì e là đối phương
đã rất quá đáng.

Ích Hàn buông bình trà xuống:

– Miệng lưỡi dây dưa lâu như vậy, ta chết khát luôn ấy. Cũng giống như
trước kia ta nói vậy, bối cảnh thực lực Thiên Huyền thương hội không đủ
cường đại, bọn họ luôn nghĩ cách để mưu lợi trong đó.

– Bọn họ dự định mưu lợi thế nào? Đưa ra yêu cầu gì sao?

Mộ Chỉ Ly dò hỏi.

Hàn Như Liệt cười châm biếm:

– Bọn họ nói Thiên Huyền Thương Hội khai triển chẳng qua chỉ trong một
thời gian ngắn, mặc dù đối với Bồng Lai tụ địa tạo nên ảnh hưởng nhất
định, nhưng ai biết được nguồn hàng của chúng ta có thực sự phong phú
hay không, dù sao thì theo bọn họ sau lưng chúng ta chỉ có một Tuyệt
Tình Cốc mà thôi. Muốn ở Bồng Lai tụ địa khai triển đế quốc thương
nghiệp là chuyện không thể nào, nếu như muốn khai triển cũng không phải
là không thể được, chỉ là chúng ta ở Lâm Lang thành chi nhánh cửa hang
của Thiên Huyền Thương Hội thì tiền lời đều phải giao hết cho bọn họ.

Sắc mặt Mộ Chỉ Ly đột nhiên lạnh xuống:

– Đùa gì thế! Tuyệt không có khả năng này.

Lâm Lang thành chính là nơi mà có lượng người đi đến nhiều nhất ở Bồng
Lai tụ địa, một khi ở chỗ này mở chi nhánh của Thiên Huyền Thương Hội
thì tiền lời mỗi ngày chẳng biết là có bao nhiêu, đem hết thảy đều giao
cho bọn họ, bọn họ xứng sao?

– Chúng ta không có đồng ý, cho nên cãi nhau ầm ĩ về chuyện này nên có chút bế tắc.

Ích Hàn thở dài, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ, những người đó quả thực chính là thổ phỉ mà.

Mộ Chỉ Ly nhíu mày, giọng nói lạnh lùng:

– Bọn họ nói sau lưng chúng ta không có thế lực đủ để chống đỡ phải không?

– Không sai, nếu như sau lưng chúng ta có thể lực đủ để chống đỡ, chắc chắn bọn họ liền không dám nói những lời như thế nữa rồi.

Ích Hàn lên tiếng, chỉ là muốn tìm thế lực chống đỡ há là một chuyện đơn giản, nói không chừng bọn hắn bây giờ liền ôm toan tính như vậy.

Thiên Huyền Thương Hội nếu đi tìm thế lực chống đỡ, nói không chừng sẽ
liền tìm được trên đầu bọn họ, như vậy thì giống như nguyện vọng của bọn họ. Tuy là Tuyệt Tình Cốc đứng ở sau lưng Thiên Huyền Thương Hội, nhưng dựa vào một mình Tuyệt Tình Cốc, muốn chống đỡ Thiên Huyền Thương Hội
sợ là rất khó khăn.

Dù sao thì danh tiếng Thiên Huyền Thương Hội lớn quá mức, thực sự làm
cho người ta thấy phát cuồng. Trong một thời gian ngắn, Thiên Huyền
Thương Hội lại thu được nguồn tài sản có thể ngang với tinh thạch của
các môn phái trong mấy năm trời.

– Ta biết rồi, chỉ cần để cho bọn họ hiểu biết thực lực sau lưng chúng
ta thì mới có thể đúng không, đến lúc đó liền để cho bọn họ mở mang kiến thức một chút.

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương ra nụ cười lạnh lùng, ở trên đời này, quả
đấm lớn mới chính là đạo lý, Mộ Chỉ Ly nàng cũng không phải là người dễ
khi dễ như thế.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly, tựa như biết được suy nghĩ của Mộ Chỉ Ly. Hắn hơi nhíu mày do dự một chút, sau đó cũng yên lòng, hôm nay
đi tới bước này, rất nhiều chuyện cũng không cần lo lắng nữa.

Ích Hàn thấy Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt có dáng vẻ thần giao cách cảm,
trong lòng có chút nghi ngờ. Hai người này nhìn qua thì có vẻ rất phấn
khích, chẳng lẽ sau lưng bọn họ thực sự có một thế lực cường đại?

Thấy vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không giấu diếm:

– Môn chủ Thiên Âm Môn chính là sư tổ của ta, Tù Vô Bi tiền bối cũng là
sư tổ của ta, mà sau lưng Thiên Huyền thương hội cũng có một thế lực,
nếu không thì chúng ta cũng không thể nào có nguồn hàng dồi dào phong
phú như thế.

Ở chung một chỗ cùng Ích Hàn lâu như vậy, đối với hắn đã sớm thật sự tin tưởng, vì vậy nói ra cũng không có chút lo lắng gì.

Ích Hàn ngẩn ra, ba câu này của Mộ Chỉ Ly thực sự làm cho hắn rất kinh ngạc vui mừng:

– Môn chủ Thiên Âm Môn là sư tổ ngươi? Vậy tại sao lúc trước ngươi lại bị Thiên Âm Môn trục xuất?

Chuyện này có phần rất kỳ quái, trước đây thái độ của trưởng lão Thiên Âm Môn cũng không phải giống như là giả vờ.

Mộ Chỉ Ly cười giải thích:

– Trước đây môn chủ Thiên Âm Môn vẫn luôn bến quan, chúng tôi chưa từng gặp nhau, sau này mới biết được quan hệ giữa chúng tôi.

Ích Hàn gật đầu, chợt nói:

– Thì ra là vậy, nếu như Thiên Âm Môn bằng lòng đứng sau lưng ngươi, như vậy thì chuyện này hẳn là sẽ không có vấn đề gì. Dù sao, môn phái đệ
nhất chính đạo trấn thủ, bọn họ cũng không dám có chủ ý méo mó. Hừ, đến
lúc đó để xem sắc mặt bọn họ biến hóa thế nào.

Thấy dáng vẻ Ích Hàn như tiểu nhân đắc ý, Mộ Chỉ Ly thấy buồn cười:

– Chúng ta đi xuống dưới lầu ăn cơm đi, ta còn có một vị bằng hữu muốn giới thiệu với các ngươi.

Trong mắt Hàn Như Liệt và Ích Hàn đều thoáng xẹt ra vẻ kinh ngạc, bọn họ tách ra không quá nửa ngày, Mộ Chỉ Ly làm sao lại đột nhiên xuất hiện
một người bạn?

Mộ Chỉ Ly cười thần bí, để cho hai người Hàn Như Liệt và Ích Hàn xuống
dưới gọi thức ăn, mà nàng thì lại đi qua phòng bên cạnh tìm Cam Thuần
Nhi.

– Thuần Nhi cô nương, chúng ta cùng đi ăn tối đi.

Mộ Chỉ Ly cười nói.

Sắc mặt Cam Thuần Nhi đã hồi phục như thường, từ trong đáy lòng đã tiếp
nhận Mộ Chỉ Ly như một vị nữ tử thực sự, tất cả lúc trước chẳng qua là
do một mình nàng ảo tưởng, may là Mộ Chỉ Ly cũng không biết suy nghĩ
thật sự của nàng, nếu không thì thật sự mắc cỡ chết người mất.

– Mộ cô nương cứ gọi ta là Thuần Nhi được rồi, hôm nay đa tạ Mộ cô nương.

Sắc mặt Cam Thuần Nhi nghiêm túc, lại nói tiếp, Mộ Chỉ Ly với hai thân
phận khác nhau cứu nàng hai lần, tuy là cùng với ảo tưởng trước kia của
nàng cũng không có khác nhau là mấy, nhưng nàng đối với Mộ Chi Ly là
thật tâm cảm tạ.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười:

– Vậy ta đây liền gọi ngươi là Thuần Nhi, đã như vậy, ngươi cũng đừng gọi ta là Mộ cô nương, cứ gọi ta là Chỉ Ly được rồi.

– Còn có hai người đang chờ chúng ta, chúng đi đi xuống đi, đừng để bọn họ đợi lâu.

Cam Thuần Nhi khẽ gật đầu, đi cùng Mộ Chỉ Ly xuống dưới đại sảnh. Hàn
Như Liệt và Ích Hàn nhìn thấy một vị nữ tử lạ mặt này, sau khi khẳng
định là trước kia chưa từng thấy qua, không khỏi hỏi:

– Ly Nhi, vị cô nương này là?

Mộ Chỉ Ly kéo Cam Thuần Nhi ngồi xuống:

– Nàng tên là Cam Thuần Nhi, chính là đệ tử Linh Nguyệt phái, nhưng mà
bắt đầu từ chiều hôm nay thì không phải. Trước đây lúc ta từ Huyết sắc
địa ngục đi dến Bồng Lai tụ địa thì liền gặp được Cam Thuần Nhi, trước
đây nàng đã cứu ta, hôm nay vừa đúng lúc gặp được.

Nghe Mộ chỉ Ly giới thiệu ít mà hiểu được nhiều, hai người đều hiểu rõ
ra, lập tức đối với Cam Thuần Nhi cũng có mấy phần thiện cảm.

– Thuần Nhi cô nương, lúc trước đa tạ cô đã cứu Ly Nhi nhà ta.

Hàn Như Liệt giơ chén rượu lên.

Cam Thuần Nhi sửng sốt, nghe Hàn Như Liệt nói thì liền hiểu ngay mối quan hệ của hai người, vội vàng nâng chén rượu lên:

– Lời này của Chỉ Ly nói sai rồi, một lần kia nếu không phải bởi vì ta
gây nên thì nàng cũng sẽ không gặp phải phiền phức, nên nói là nàng đã
cứu ta hai lần.

Cam Thuần Nhi trả lời lại làm cho Hàn Như Liệt và Ích Hàn đối với nàng
càng coi trọng hơn mấy phần, cô gái này không những xinh đẹp, người cũng cực kỳ lương thiện, chỉ là từ trong lời nói này liền có thể nhìn ra
được.

– Bất luận thế nào, ta cũng nên kính Thuần Nhi cô nương một chén.

Hàn Như Liệt uống một hơi cạn sạch.

– Ta là tướng công của Chỉ Ly – Hàn Như Liệt, còn vị này là thiếu công tử Tuyệt Tình Cốc – Ích Hàn.

Hàn Như Liệt cười giới thiệu danh tính hai người.

Rượu đã qua ba lần, mọi người cũng dần dần quen thuộc, Cam Thuần Nhi vốn là một vị nữ tử tâm trí chất phác, cho nên càng có thể đi vào trong
lòng của ba người Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt, Ích Hàn.

– Thuần Nhi cô nương bây giờ đã rời khỏi Linh Nguyệt phái, không biết có tính toán gì chưa?

Ích Hàn không khỏi hỏi, ở nơi này nói chuyện với nhau hắn đối với tính
cách Cam Thuần Nhi cũng hiểu rõ được mấy phần, nữ tử tính cách như âậy
nếu như trở thành tán tu hành tẩu ở Bồng Lai tu địa thì chỉ sợ là gặp
không ít khổ cực.

Cam Thuần Nhi ngẩn người, trên khuôn mặt hiện lên vẻ khó xử:

– Trước mắt ta còn chưa có dự định, chuyện lúc trước phát sinh đột ngột quá.

– Điều này cũng đúng.

Ích Hàn rất là thông cảm, sư tỷ Cam Thuần Nhi hành động thực sự quá đáng.

– Thuần Nhi, nếu như ngươi tạm thời không có dự định gì, không bằng ở
cùng với chúng ta đi. Thiên Huyền Thương Hội tuy là bây giờ còn chưa có
chỗ đứng ở Bồng Lai tụ địa, nhưng đây chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian, hơn nữa ở chỗ này ngươi có thể an tâm tu luyện, đừng lo những chuyện
khác nữa.

Mộ Chỉ Ly cười đề nghị, nàng rất thích Cam Thuần Nhi.

Cam Thuần Nhi có chút chần chờ, lúc đối mặt với Mộ Chỉ Ly nàng luôn có
chút không được tự nhiên. Nàng hiểu rõ đối với nàng bây giờ mà nói, tốt
nhất chính là gia nhập Thiên Huyền Thương Hội. Bây giờ tu luyện giả muốn gia nhập Thiên Huyền Thương Hội có biết bao nhiêu người, cơ hội này của nàng không biết là có bao nhiều người thèm muốn. Nhưng mà Mộ Chỉ Ly đã
giúp nàng rất nhiều, nhận thêm trợ giúp của nàng ấy thì hình như không
thích hợp lắm.

– Ly Nhi nói đúng đó, Thuần Nhi cô nương nghe nàng đi. Ngươi một mình ở
Bồng Lai tụ địa thì chúng ta cũng không yên lòng, nếu như sau này ngươi
muốn đi nơi khác thì chúng ta cũng sẽ không ngăn cản.

Hàn Như Liệt khuyên.

Tính tình Ly Nhi hắn hiểu rất rõ, Cam Thuần Nhi thật sựu là cô nương
tốt, Thiên Huyền Thương Hội vốn đang chiêu nhân, tất nhiên là tương ứng
rồi.

– Không sai, Thuần Nhi cô nương liền nghe theo chúng tôi đi.

Ích Hàn cười nói.

Cam Thuần Nhi nhìn ba người trước mắt một chút, cuối cùng gật đầu:

– Đa tạ các vị.

Ban đêm, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cùng nằm ở trên chiếc giường hẹp, Hàn Như Liệt nắm lấy tay Mộ Chỉ Ly:

– Nàng định làm gì?

– Lúc trước ta cũng đã hỏi qua ý kiến của sư tổ, người nhất định sẽ giúp chúng ta. Một khi lấy Thiên Âm Môn làm bối cảnh, chắc chắn bọn họ cũng
sẽ có kiêng nể nhất định.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói.

– Dự định của nàng chỉ là như vậy?

Hàn Như Liệt nhíu mày, khóe miệng giương lên lộ ra nụ cười tà mị.

Mộ Chỉ Ly cười xấu xa:

– Dĩ nhiên không chỉ như vậy, nếu đã quyết định để cho bọn họ hiểu biết
bối cảnh thực sự của Thiên Huyền Thương Hội một phen, vậy liền để cho
bọn họ hiểu rõ một chút. Thiên Âm Môn và Tuyệt Tình Cốc tuy là đều đứng
sau lưng chúng ta, nhưng dù sao cũng là sức mạnh của người khác mà không phải là tự thân Thiên Huyền Thương Hội, chỉ có thể để cho bọn họ biết
thực lực thật sự của Thiên Huyền Thương Hội thì mới có thể ngăn chặn tận gốc chuyện phát sinh.

Hàn Như Liệt một chút cũng không ngạc nhiên:

– Nàng chớp mắt một cái ta liền biết được nàng có chủ kiến gì, thật ra
thì ta cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng mà bây giờ Quang Minh lão nhân cũng biết Tù tiền bối ở bên cạnh chúng ta, lại không biết đến sự tồn tại của Long tiền bối, một khi chuyện của Thiên Âm Môn truyền đi, chắc chắn bọn họ cũng sẽ biết được, đến lúc đó bọn họ nhất định càng chuẩn bị chu đáo hơn.

Mộ Chỉ Ly trầm mặc chốc lát, nắm tay Hàn như Liệt thật chặc:

– Đừng lo, mặc kệ bước đi tiếp theo của bọn họ nhất định là khí thế to
lớn thế nào, bây giờ chúng ta cũng cứ đi từng bước từng bước mà thôi.

Đang lúc hai người đang than thở, giọng nói có phần mừng rỡ của Thiên Nhi truyền vào trong tai của hai người.

– Chỉ Ly, Hàn đại ca, thuật luyện khí của ta và Dật Thần cuối cùng cũng
tinh tiến rồi, đã thành công đem trữ vật không gian khảm nạm lên trên đồ trang sức.

Thiên Nhi hào hứng nói, kể từ sau khi đấu giá thành công bộ châu báu giá trên trời kia, nàng và Dật Thần liền một mực nghiên cứu điểm mấu chốt
khảm nạm trên bộ đồ trang sức này.

Nghiên cứu thời gian dài như vậy, may là ông trời không phụ lòng người
vất vả tâm sức, rốt cuộc cũng luyện thế thành công ra rồi.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, sau đó hai người liền cùng nhau biến mất trên chiếc giường hẹp, đi tới trụ sở bí mật.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.