Thấy Mộ Chỉ Ly đồng ý, trên gương mặt của Bách Lý Hoán Thanh và Lâm
Huyền Khanh không hẹn mà cùng hiện lên vẻ vui mừng. Ngày hôm qua khi bọn họ mang chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này nói ra xong, các vị
bằng hữu giao hảo đều động tâm, bọn họ chỉ lo lắng Mộ Chỉ Ly không thu
nhận.
Tuy rằng thủ lĩnh tạo cho bọn hắn một loại áp lực vô hình, nhưng bọn hắn biết, thủ lĩnh là một người cực kỳ tốt, chuyện bình thường sẽ không để
trong lòng. Mấy ngày nay, bọn hắn ở trong trụ sở bí mật quả thật rất thư thái, đã không còn như lúc xưa phải vơ vét tiền tài, mà dược liệu lại
đầy đủ, bọn hắn chỉ cần chú tâm vào luyện đan.
Trong khoảng thời gian này luyện đan thuật của bọn hắn tiến bộ rất
nhanh, ngoài ra còn được nhìn thấy rất nhiều phương thuốc thượng cổ, có
đôi khi thủ lĩnh còn tự tay dạy bọn họ kỹ xảo luyện đan. Ở trong trụ sở
bí mật, không có lục đục tranh chấp với nhau, mà tràn đầy tình người ấm
áp khiến bọn họ trầm mê.
So với khi xưa, đây mới là cuộc sống mà bọn họ thích nhất, tự do tự tại
làm chuyện mình thích, cho dù là luyện chế Bồ Đề đan và Như Ý đan cho
Thiên Huyền thương hội, bọn họ cũng là vui vẻ cam tâm tình nguyện.
Điều làm cho bọn họ cảm động nhất là thủ lĩnh rất tín nhiệm bọn hắn, đêm hôm qua, thủ lĩnh không nói hai lời liền để cho bọn họ tùy ý rời đi,
hành động này nhìn như đơn giản, nhưng lại tràn ngập tín nhiệm. Chỉ cần
một phần tín nhiệm này, bọn họ sẽ không để thủ lĩnh thất vọng. Ở trên
đời này, bao nhiêu người có thể được thế lực cường đại tín nhiệm?
Ngày hôm nay bọn hắn đã không còn là lục bình lang bạt, cũng không còn
vướng bận ưu sầu trong quá khứ, tất cả những thứ này đều là do thủ lĩnh
ban tặng.
Những ngày sau đó, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt vẫn ở trong tửu lâu, thỉnh
thoảng cũng ra ngoài đi dạo một chút. Đúng như lời hai người Bách Lý
Hoán Thanh nói, tin tức này cũng không rầm rộ truyền ra, bọn họ cũng
không nghe thấy mọi người đàm luận về tin tức này.
– Tối nay là thời điểm hẹn trước, nàng có nắm chắc không?
Hàn Như Liệt trêu ghẹo nói, trong đôi mắt màu lam không chứa nửa điểm lo lắng.
Mộ Chỉ Ly bĩu môi.
– Không biết, ở Chủ thế giới, đa số thời gian ta đều dùng cho việc tu
luyện, không luyện tập luyện đan thuật, mà thi thố với dược sư cũng
không nhiều, làm sao ta biết luyện đan thuật của ta ở Chủ thế giới là
tốt hay là không tốt chứ?
Hàn Như Liệt ngẩn ra.
– Căn cứ theo lời bọn người Bách Lý Hoán Thanh, luyện đan thuật của nàng không hề yếu. Tuyệt đại đa số dược sư đều không thể luyện chế Bồ Đề
đan, không phải nàng luyện chế rất thoải mái sao?
Đối với dược sư, hắn thật sự là không biết gì.
Nhìn bộ dáng kinh ngạc của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly nhếch miệng nở nụ cười.
– Xem ra ta giả bộ rất giống, có thể lừa được chàng.
– Giỏi!! Bây giờ nàng lại dám lấy ta ra làm trò cười!!
Hàn Như Liệt hung tợn nói.
– Ta thực sự tức giận, tức giận đến muốn hù chết nàng.
Mộ Chỉ Ly bĩu môi, hiển nhiên không tin lời Hàn Như Liệt nói.
– Lại nói, hai người Bách Lý Hoán Thanh làm việc không tồi, những dược
sư tối nay đi tới rừng rậm đều có luyện đan thuật tương đối cao siêu, mà tin tức truyền đi cũng bị giới hạn phạm vi, những dược sư khác hoàn
toàn không biết đến chuyện này.
Nàng mặc dù không phải dược sư Quỳnh Hải cốc, nhưng cũng hiểu được, càng là dược sư có luyện đan thuật cao siêu, chuyện như vậy càng không nên
truyền ra ngoài. Bởi vì một khi tin tức này lan rộng, mà bọn họ vẫn chưa đặt chân tới Thiên Huyền thương hội, đối với bọn họ cũng không phải ảnh hưởng gì tốt. Nếu như là dược sư vừa mới tới Quỳnh Hải cốc sẽ không
nghĩ được như vậy.
Màn đêm buông xuống, ánh sáng của các vì sao toả ra như ngọc.
Bốn người Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi tới chỗ hẹn trước, khi bọn hắn đến, đã có không ít dược sư tụ tập ở chỗ này.
Mọi người nhìn thấy bốn người Mộ Chỉ Ly xuất hiện, liền đứng lại đàm
luận, tầm mắt hoặc ngưỡng mộ hoặc tò mò nhìn vào Mộ Chỉ Ly. Theo như lời của Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh, bọn họ đã biết được vị nữ tử bạch y trước mặt chính là chủ nhân của Thiên Huyền thương hội —— Mộ Chỉ Ly.
Khi mọi người nhìn thấy gương mặt của Mộ Chỉ Ly, vẫn là không khỏi phát
ra một tiếng cảm khái. Tuổi của Mộ Chỉ Ly so với bọn họ tưởng tượng nhỏ
hơn không ít, trẻ như vậy, rất nhiều người trong bọn họ còn chưa đặt
chân tới Bồng Lai tụ địa, mà Mộ Chỉ Ly lại có thể thành lập ra thế lực
như vậy ở Bồng Lai tụ địa, quả thật không đơn giản.
Sau khi xác định được địa điểm, tu luyện giả của trụ sở bí mật liền dựng lên một cái đài cao giản dị, thuận tiện cho Mộ Chỉ Ly tối ngày hôm nay
dùng để luyện đan. Mộ Chỉ Ly chậm rãi đứng trên đài cao, quay mặt về
phía mọi người đánh giá, trên khuôn mặt như ngọc bàn trong suốt, từ đầu
tới cuối đều chỉ nhợt nhạt cười.
– Mọi người nếu đã đến nơi này, chắc là cũng đã biết được mục đích của
ta. Ta đại diện Thiên Huyền thương hội, thành ý mời mọi người gia nhập
Thiên Huyền thương hội, đãi ngộ của chúng ta không kém hơn so với Quỳnh
Hải cốc, thậm chí ở Thiên Huyền thương hội, các ngươi căn bản không cần
lo lắng về tiền tài. Chúng ta có cũng cung cấp đủ dược liệu, cũng cung
cấp cả những phương thuốc thượng cổ, thỉnh thoảng ta cũng sẽ dạy mọi
người luyện đan.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, mắt đẹp đảo qua, quan sát biểu tình của mọi người.
Mộ Chỉ Ly có chút kinh ngạc, trong lúc nghe nàng nói mọi người cũng
không bật ra những thanh khinh thường hay hèn mọn, ở trong mắt nàng đây
quả thật rất tốt.
Dược sư ở Quỳnh Hải cốc quả nhiên không đơn giản, bởi vì đã nhìn thấy
nhiều, cho nên mới có thể hiểu rõ bản thân, không nên xem thường bất cứ
người nào. Cảnh này khiến tâm tình của nàng thoải mái không ít, cũng bớt đi nhiều phiền toái.
– Trong ba ngày vừa qua có lẽ mọi người cũng đã điều tra xong thân phận
của ta, diện mạo cùng với những đặc điểm khác, ta tin rằng khi mọi người nhìn thấy ta cũng xác định được.
Mộ Chỉ Ly cười như gió, lạnh nhạt, con ngươi thâm sâu giống như có thể nhìn thấu hết thảy.
Mọi người nghe qua mời Mộ Chỉ Ly nói, ánh mắt hơi hơi biến hóa, nhưng
không biểu lộ ra ngoài. Đúng như lời nói của Mộ Chỉ Ly, khi vừa nghe tin Thiên Huyền thương hội tuyển chọn dược sư, bọn họ đã dùng hết khả năng
để điều tra về Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly trước mặt cùng với Mộ Chỉ Ly trong lời đồn hoàn toàn trùng
khớp, mà ngay cả nam tử mặc đồ đỏ Hàn Như Liệt kia cũng thế. Đương
nhiên, bọn họ cũng tin là chẳng ai lại đi giả mạo Mộ Chỉ Ly, nếu có
người này thì ngay phút đầu tiên sẽ bị vạch trần ngay, vì thế, không có
ai rảnh rỗi đi làm.
– Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh ngày trước ở tại Quỳnh Hải cốc,
chắc rằng mọi người đều biết. Luyện đan thuật lúc xưa của bọn họ như thế nào, có lẽ các người cũng biết được. Thay vì để một mình ta bày ra
luyện đan thuật, chi bằng để cho bọn họ luyện chế ra Bồ Đề đan, như vậy
lại càng thuyết phục.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, đây là sau khi nàng nhìn biểu tình của mọi người rồi mới quyết định.
Nhìn thấy tiến bộ của hai người này, mọi người đối với Thiên Huyền thương hội càng thêm tín nhiệm.
Bách Lý Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh ngẩn ra, sau đó liền gật đầu với
Mộ Chỉ Ly. Bọn họ vốn dĩ là cái gì cũng nghe theo thủ lĩnh, huống chi
đan dược này, bọn họ đã luyện chế dễ như trở bàn tay.
Nhưng mà, lời nói lúc sau của Mộ Chỉ Ly lại khiến cho mọi người kinh hỉ. Bọn họ tuy rằng đã nghe nói đến chuyện này, nhưng khi nghe thấy trực
tiếp lại tin tưởng hơn vài phần.
– Giống như vậy, ta cũng sẽ luyện chế một loại đan dược thượng cổ, về
phần luyện đan thuật của ta như thế nào, các người đều xem được.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói
– Sau khi vào Thiên Huyền thương hội, nếu như các ngươi muốn rời khỏi,
ta cũng sẽ không trói buộc các ngươi. Điểm này, là Mộ Chỉ Ly ta cam
đoan.
Mọi người thấy bộ dáng chân thành của Mộ Chỉ Ly, tia hoài nghi nho nhỏ
trong lòng dần dần tiêu tán. Khi bọn họ nguyện ý tới đây, trong lòng đã
ôm sẵn tâm tư, mọi người đều muốn đến Thiên Huyền thương hội tăng khả
năng luyện đan thuật, học được những phương thuốc thượng cổ, cho dù là
nhìn từ góc độ nào, đối với bọn họ chỉ có tốt chứ không có xấu.
Ngay sau đó, trong tầm mắt của mọi người, ba người Mộ Chỉ Ly, Bách Lý
Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh đồng loạt lấy ra lò luyện đan, rồi bắt đầu luyện đan. Bách Lý Hoán Thanh luyện chế Bồ Đề đan, Lâm Huyền Khanh
luyện chế Như Ý đan, còn Mộ Chỉ Ly luyện chế một loại đan dược thượng cổ khác.
Lần lượt từng gốc cây dược liệu được lấy ra, ba người ngưng thần tĩnh
khí, chậm rãi bắt đầu quá trình luyện đan. Mọi người đứng ở dưới khi
nhìn thấy những cây dược liệu, ánh mắt lặng yên biến hoá. Số dược liệu
này muốn kiếm được thực sự không dễ dàng.
Không còn người nào hoài nghi thân phận Mộ Chỉ Ly, trừ bỏ Thiên Huyền
thương hội, sợ là có rất ít thế lực có thể có bản lĩnh bực này. Nếu như
nói thẳng ra là, nếu thế lực khác có thể cũng giống như Thiên Huyền
thương hội, thì đã sớm làm mưa làm gió rồi.
Biểu tình Mộ Chỉ Ly trầm ổn, nhất cử nhất động đều là phong cách quý
phái. Luyện đan thuật của các dược sư ở đây đều không yếu, nhìn theo
hành động của một người liền biết có giỏi hay không. Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly, bọn họ biết luyện đan thuật của Mộ Chỉ Ly không đơn giản.
Về phương diện này thì không thể giả bộ được, mỗi một động tác đều như
một loạt các loại tiết tấu cố định, nhìn Mộ Chỉ Ly luyện đan, hoàn toàn
không có cảm giác khẩn trương, mà lại giống như nước chảy ra sông tự
nhiên bình thường.
Từng gốc cây dược liệu dần biến mất trong lò lửa, trên khuôn mặt Mộ Chỉ
Ly không hiện ra biểu cảm dư thừa nào, bộ dáng giống như bên trong một
sân vắng có người đang tản bộ, hạ bút thì thành văn, thực sự quá đơn
giản. Nhưng mọi người nhìn thấy số lượng dược liệu tiêu hao một cách
kinh người cũng biết đan dược mà Mộ Chỉ Ly luyện chế không đơn giản.
Đồng thời, Lâm Huyền Khanh và Bách Lý Hoán Thanh cũng được chú ý tới. Ở
đấu giá hội Tuyệt Tình cốc lần trước, cơ hồ không có ai từng nghe qua
tên Bồ Đề đan, bọn họ cũng hy vọng mình có thể nắm giữ phương pháp luyện chế hai loại đan dược này, nhưng dược liệu của Bồ Đề đan quả thật không có cách nào thu thập, Như Ý đan đã có người thử luyện chế, nhưng đều bị thất bại.
Hình Triển đứng trong đám người, lúc trước nghe xong lời của Mộ Chỉ Ly,
tim của hắn bắt đầu dao động. Sau lại nghe nói tới chuyện tối nay, lúc
này vẫn chưa có quyết định rõ, muốn đợi hôm nay nhìn qua một lần rồi mới chắc chắn.
Chỉ là, khi tới được đây nhìn thấy sổ dược sư đã nhiều hơn so với tưởng
tượng của hắn, các dược sư ở Quỳnh Hải cốc có luyện đan thuật tương đối
cao siêu đều tụ hội ở đây, tuy rằng sau đó có bao nhiêu dược sư sẽ đi
tới Thiên Huyền thương hội còn chưa rõ, nhưng trong lòng hắn đã âm thầm
hạ quyết tâm —— gia nhập Thiên Huyền thương hội!
Sống trên đời phải luôn mạo hiểm không ngừng, hắn đã sống quá nhiều ngày an nhàn ở Quỳnh Hải cốc, nếu như không có sự việc ngày hôm nay, cuộc
đời hắn vẫn sẽ tiếp diễn như vậy. Dũng cảm quyết định một lần, bất luận
kết quả cuối cùng như thế nào, hắn cũng không hối hận, nếu không, sống
trên đời này còn gì ý nghĩa!
Thời gian dần dần trôi qua, ba người trên đài trừ bỏ những động tác tay
thì tựa như những pho tượng điêu khắc, nhưng mà bên dưới đài cũng không
có ai lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Hàn Như Liệt nhìn thấy một màn này, khóe miệng hiện lên tươi cười thản
nhiên, chỉ cần nhìn biểu tình của mọi người hắn liền đoán được khái quát tâm lý của họ, trong lĩnh vực này, luyện đan thuật của Mộ Chỉ Ly có thể xưng là cường đại. Dược sư đúng là dược sư, nếu là người bình thường
sớm đã chán nản bỏ đi, còn những người này càng xem lại càng kích động.
Thủ hạ của Quang Minh lão nhân cuối cùng cũng tới Quỳnh Hải cốc, sỡ dĩ
bọn họ tìm kiếm Mộ Chỉ Ly khó khăn như vậy, là bởi vì Mộ Chỉ Ly là người thừa kế Không gian thuộc tính mà không phải là Quang minh thuộc tính.
Bọn họ chỉ mẫn cảm với Quang minh thuộc tính, mà Mộ Chỉ Ly hiện tại chỉ
là Không gian thuộc tính lục trọng, nếu không sử dụng Không gian thuộc
tính, muốn phát hiện được khí tức của nàng cũng không dễ.
– Ngươi có biết cụ thể là đám người Mộ Chỉ Ly đang ở nơi nào không?
Quang Minh Nhất Hào hỏi Hắc Ám Nhất Hào.
Trên mặt Hắc Ám Nhất Hào hiện lên vẻ không kiên nhẫn, không chỉ như thế, mà ngay cả những thủ hạ Hắc Ám khác cũng nhìn đám người Quang Minh một
cách khinh thường. Thủ hạ Quang Minh từ đó đến nay cơ hồ đều dựa vào bọn họ, có vẻ như thực lực của Quang Minh thánh điện không tốt lắm.
– Trong rừng rậm đằng trước, việc tìm kiếm sau đó chắc là đối với các ngươi không có vấn đề gì.
Hắc Ám Nhất Hào ngạo mạn nói, nếu không phải Mộ Dật Thần đột nhiên biến
mất khiến cho bọn họ không thể làm gì hơn nên chỉ có thể một đường đuổi
theo Mộ Chỉ Ly, nếu không bọn họ cũng lười giúp.
Đám tay sai Quang Minh cực kỳ khó chịu, nếu không phải vì tìm người quan trọng hơn, chỉ có thể tìm tay sai Hắc Ám nhờ hỗ trợ, thì bọn họ cũng
không cần phải nén giận.
– Đa tạ, chúng ta đi trước.
Tay sai Quang Minh ôm quyền nói, vung tay lên, những tay sai Quang Minh phía sau liền đi theo hắn, chạy tới rừng rậm phía trước.
– Thái độ của tay sai Hắc Ám thật sự quá ngạo mạn, thật không biết có gì đặc biệt hơn người. Nếu như Mộ Dật Thần không phải là Hắc Ám thuộc
tính, ta muốn xem bọn hắn tìm người như thế nào!!!
Quang Minh Nhị Hào hầm hầm nói, suốt dọc đường đi nhìn thấy bộ dáng của tay saiHắc Ám, bụng hắn sớm đã chất đầy khí.
– Bây giờ cứ để bọn họ đắc ý đi.
Quang Minh Nhất Hào lạnh lùng nói, con ngươi màu đen lộ ra hàn ý.
– Hôm nay chúng ta giết xong Mộ Chỉ Ly liền trở về, còn bọn hắn, không biết phải tìm Mộ Dật Thần đến khi nào.
Tấm màn đêm đen lặng yên tan vài phần, sau đó sắc trời dần dần sáng lên, mọi người lại giống như không để ý đến.
– Phốc
– Phốc
Hai tiếng vang liên tiếp truyền ra, tinh thần mọi người chấn động, đều
nhìn về phía hai cái lò đan phát ra tiếng vang. Trên khuôn mặt Bách Lý
Hoán Thanh và Lâm Huyền Khanh không hẹn mà cùng giương lên ý cười, hai
người liếc nhìn nhau, thời gian dài như vậy, bọn họ cũng có rất nhiều ăn ý.
Ngay sau đó, chỉ nghe nghe thấy hai tiếng “Đinh đinh” thanh thúy, hai
quả đan dược rốt cục ra lò, hai người hành động liền mạch dứt khoát, đem đan dược bỏ vào bình sứ, rồi lẳng lặng lùi về một bên.
Đan hương nồng đậm toả ra, mọi người ngửi được mùi hương quen thuộc, mâu quang rõ ràng biến hóa, quả nhiên là mùi hương của Bồ Đề đan cùng Như Ý đan.
Từng ánh mắt kinh ngạc dừng lại trên người Bách Lý Hoán Thanh và Lâm
Huyền Khanh, bọn họ thật sự đã học được phương pháp luyện chế hai loại
đan dược này, chỉ cần một lần liền thành công, nhìn động tác của bọn
hắn, chắc chắn đã luyện tập không ít lần.
– Bọn Bách Lý Hoán Thanh quả thực đã luyện chế thành công, Thiên Huyền
thương hội quả nhiên cường đại, bọn họ học tập ở nơi đó không biết đã
tiêu tốn bao nhiêu phần dược liệu rồi.
– Điều ta thấy kì lạ nhất là tại sao bọn họ lại có được nhiều dược liệu
quý hiếm như vậy, dù cho mua với giá cao cũng chưa chắc mua được đâu,
những dược liệu này tuổi cũng không ngắn.
Một người lên tiếng đầy nghi hoặc, đây mới chính là điều mà họ nghi ngờ nhất.
Người bên cạnh thở dài:
– Phía sau Thiên Huyền thương hội nhất định có thế lực cường đại, nếu
không thì không thể nào chèo chống được. Nếu gia nhập vào Thiên Huyền
thương hội thì chúng ta cũng sẽ có được một nền tảng tốt.
– Luyện đan thuật của Mộ Chỉ Ly thật cao siêu, rõ ràng là còn mạnh hơn
hai người Bách Lý Hoán Thanh đến mấy bậc, tuy là ta đã luyện đan hơn
mười năm nhưng cũng không có được phong độ như Mộ Chỉ Ly này.
Một vị dược sư hơi lớn tuổi chậm rãi nói, nhìn Mộ Chỉ Ly với con mắt bội phục.
Mọi người nghe vậy cũng đều đồng tình, mặc dù không ai biết Mộ Chỉ Ly
luyện chế đan dược gì, cũng không biết có luyện thành hay không nhưng
động tác của Mộ Chỉ Ly cũng đã đủ để bọn họ hiểu tất cả.
Mộ Chỉ Ly không để mọi người đợi lâu, mùi hương đan dược dần dần lan tỏa ra, hình như hương vị còn nhiều hơn hai viên đan dược lúc này, mùi thơm kì lạ này khiến người vừa ngửi được là đã thấy chộn rộn rồi.
– Cốp!
Mộ Chỉ Ly vừa gõ nắp lò thì đan dược bắn ra, tạo thanh một đường cong và bị Mộ Chỉ Ly thu vào trong bình sứ trắng. Nàng mỉm cười, Mộ Chỉ Ly mang lại một cảm giác bình dị và gần gũi.
– Đan dược đã luyện thành, mọi người muốn xem có thể bước lên trước nhìn.
Mộ Chỉ Ly đặt ba cái bình sứ trên đài cao, mỉm cười ý bảo mọi người đến kiểm tra.
Mọi người nhìn nhau, xôn xao trong chốc lát rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, khi người đầu tiên bước lên trước thì những người khác cũng đi
theo lên để kiểm tra xem có phải đan dược thật hay không.
Bốn người Mộ Chỉ Ly đứng qua một bên, khuôn mặt đầy tự tin, chuyện luyện đan dược này bọn họ đã tập luyện không biết bao nhiêu lần nên có lòng
tin tuyệt đối. Mọi người mặc dù không nói nhưng động tác xem xét thì rất kĩ.
Lúc này, một gã dược sư không nhịn được bèn hỏi:
– Mộ cô nương, chẳng biết nàng luyện chế ra đan dược gì vậy? Bọn ta chưa từng thấy qua nên không có cách nào đoán được.
Mọi người nhìn về Mộ Chỉ Ly, vốn kinh trong Mộ Chỉ Ly vì nàng là bà chủ
của Thiên Huyền thương hội, thì bây giờ càng thêm bội phục nàng về tài
luyện đan. Tất cả mọi người ở đâu hầu như đều lớn tuổi hơn Mộ Chỉ Ly,
nhưng không một ai dám nhận mình có thuật luyện đan mạnh hơn nàng cả.
Trước mặt người có năng lực thì ngạo khí của họ liền thu vào, thay vào
đó là cảm giác bội phục, ngay cả giọng nói cũng biến thành lời thỉnh
cầu.
– Đan dược ta luyện chế thực ra cũng không xa lạ với mọi người. Đây là
đan dược được luyện dựa trên Bồ Đề đan, qua một phen nghiên cứu do ta tự nghĩ ra, tác dụng của nó còn mạnh hơn cả Bồ Đề đan nữa, dùng nó thì sau này có thể tăng một cấp bậc thực lực, tương đương với ba viên Bồ Đề
đan.
Mộ Chỉ Ly khẽ nhướng mày, hiện lên vẻ tự tin.
Lời này vừa nói ra thì trong mắt mọi người đều hiện lên sự kinh ngạc,
kèm theo tiếng hít thở mạnh, mọi người vừa hoài nghi vừa khiếp sợ, nhưng cũng có một ít người tin tưởng.
Bọn họ tin thuật luyện đan của Mộ Chỉ Ly rất mạnh, nhưng muốn sáng tạo
ra phương thuốc dân gian mạnh như vậy thì có phần giả dối.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com