Nghe Long Ngọc Hồng nói thì lo lắng trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng giảm đi
vài phần, vốn dĩ vấn đề lớn nhất đã được Long Ngọc Hồng hỗ trợ giải
quyết rồi.
Tình hình của tu luyện giả hiện giờ trong trụ sở bí mật rất tốt, có thể
tuyển nhận tán tu ở Bồng Lai tụ địa, ở Thiên Huyền đại lục cũng có thể
tuyển nhận tu luyện giả, nhưng dược sư thì không dễ tuyển nhận, Mộ Chỉ
Ly cần dược sư để luyện chế đan dược, dù cho bồi dưỡng thì cũng không
thể thành công một sớm một chiều được.
Vậy nên nàng tuyển dược sư rất kĩ càng, tuy nhiên ở Bồng Lai bí cảnh, có rất ít dược sư trong giới tán tu, đa số dược sư đều gia nhập vào môn
phái hoặc là gia nhập vào Quỳnh Hải cốc.
Nếu lúc trước ở Thiên đường tử vong nàng không chiêu mộ Bách Lý Hoán
Thanh và Lâm Huyền Khanh thì hiện giờ số đan dược luyện chế ra trong trụ sở bí mật chỉ đủ cho tu luyện giả sử dụng, nàng muốn phát triển thương
nghiệp ở Bồng Lai tụ địa, điều quan trọng nhất là số thuốc này phải dư
ra một ít.
– Chuyện này cứ giao cho Ngô Tĩnh Hiền ở Vạn Đan các và Lăng Thu Hoa của Vân Thiên các làm cho tiện, đừng lo.
Long Ngọc Hồng chậm rãi nói, nhìn Mộ Chỉ Ly với ánh mắt hiền lành.
Mộ Chỉ Ly khẽ run, chần chừ hỏi:
– Lựa chọn tu luyện giả ở Vân Thiên các có thích hợp hay không? Mặc dù ở trụ sở bí mật thì bọn họ có thể sớm tăng tu vi, nhưng tương lai bọn họ
cơ bản chỉ có thể dừng lại ở Xuất Khiếu cảnh hậu kì.
Nàng vốn muốn có thể thu nhận đệ tử từ bốn khu vực khác nhau đã là rất
tốt rồi, dù sao tu luyện giả có thể tiến vào Thiên Âm Môn cũng có tu vi
không kém, thực lực so với tán tu tốt hơn rất nhiều, hơn nữa tính cách
có thể dễ quản lý hơn vài phần.
Tu luyện giả ở Vân Thiên các chính là những tu luyện giả nổi bật của
Thiên Âm Môn, bản thân phải có biểu hiện thật tốt thì mới có thể tiến
vào Thiên Vân các, trong tương lai nói không chừng có thể sản sinh ra
những tuyệt thế cường giả, vậy nên một khi gia nhập vào trụ sở bí mật
thì không khác nào là bóp chết tương lai của bọn họ.
Nghe vậy Long Ngọc Hồng nhìn thật sâu vào mắt của Mộ Chỉ Ly, vuốt đầu nàng, cười:
– Cho dù là tu luyện giả của Vân Thiên các thì cũng sẽ có rất nhiều
người muốn gia nhập. Trở thành một tuyệt thế cường giả cũng không phải
là chuyện dễ dàng, ở Thiên Âm Môn nhiều năm như vậy xuất hiện được mấy
người là tuyệt thế cường giả? Tuyệt thế cường giả là thiên tài trong
thiên hạ, thuận theo thời cuộc mà sinh ra, không thể dễ dàng xuất hiện
như vậy đâu.
Mộ Chỉ Ly dừng một chút, nhìn Long Ngọc Hồng mà không nói gì, chỉ hơi nhíu mày và thể hiện tâm tư của nàng qua sắc mặt.
– Mà thôi, ta sẽ kêu Lăng Thu Hoa hỏi ý đệ tử một phen, xem thử có đệ tử nào tự nguyện gia nhập vào trụ sở bí mật hay không?
Long Ngọc Hồng cười khẽ, trong lòng đã thoải mái hơn một chút.
Lưu Nhan Ngọc, chưa nói đến những chuyện khác, nhưng riêng về chuyện
nhìn người thì hình như ngươi chưa bao giờ nhìn lầm. Lão già Tù Vô Bi
kia tuy rằng nhìn nhận mọi chuyện cũng rất chuẩn nhưng về điểm nhìn
người này thì không bằng ngươi được.
Có thể đây cũng là nguyên nhân khiến ngươi lo nghĩ, chọn được người thừa kế có tâm trí nổi bật như vậy rất khó, mặc dù nó giải quyết công việc
rất quyết đoán nhưng lại có một trái tim nhân từ, sở dĩ ngươi chọn nó là vì trong tương lai nhất định nó sẽ không trở thành người như Quang Minh lão nhân.
– Đa tạ sư tổ.
Mộ Chỉ Ly thi lễ, với địa vị thân phận như của sư tổ, nếu không vì nàng
thì sẽ không gặp phiền toái như thế này, nói đến đây nàng cũng có chút
băn khoăn.
Thời gian tiếp theo Mộ Chỉ Ly được sắp xếp đến ở chỗ của Long Ngọc Hồng
ngày trước, còn Long Ngọc Hồng thì đi giải quyết chuyện của môn phái.
Thiên Âm Môn lớn như vậy nên giải quyết mọi chuyện cũng không dễ dàng,
Mộ Thiên Tĩnh giải quyết chuyện Thiên Âm Môn ở Thiên Huyền đại lục còn
tốn một thời gian dài, tuy nhiên nơi này còn có bọn người Hạ Trường
Thanh và mấy chưởng môn, có họ giúp nên mọi chuyện cũng không quá khó
khăn.
Dù sao Long Ngọc Hồng bế quan cũng mất đến……100 năm, 100 năm, Thủ
Tịch trưởng lão cùng chư vị chưởng môn đã phát triển Thiên Âm Môn rất
tốt, hiện giờ so với lúc Long Ngọc Hồng bế quan có phần tốt hơn.
Mộ Chỉ Ly do dự một chút rồi cuối cùng không đi về hướng Bách Thảo viên, mặc dù nơi đó rất quen thuộc với nàng ở Thiên Âm Môn, thế nhưng nơi ấy
không có bằng hữu, càng đi đến thì bất an càng nhiều, nơi đó không có ý
nghĩa gì với nàng cả.
Nghị Sự điện.
Long Ngọc Hồng ngồi ở vị trí giữa điện, đám người Hạ Trường Thanh lần
lượt ngồi xuống, phòng Nghị Sự lớn như vậy nhưng chỉ có sáu người, nhìn
có vẻ trống trải.
Trong lúc nhất thời cả sáu người không ai nói gì, yên tĩnh khác thường.
– Hai ngày tới ta sẽ ra ngoài làm một chuyện, trong khoảng thời gian
ngắn có thể sẽ không trở về, việc này có tính nguy hiểm nên có thể quay
về ngay được, mà cũng có thể vĩnh viễn không về. Lần này trở về ta muốn
an bài chuyện ở Thiên Âm Môn.
Long Ngọc Hồng chậm rãi nói, giọng nói bình tĩnh không chút rung động,
ngay cả lúc nói đến khả năng không quay về được thì trên mặt cũng không
lộ ra chút đau buồn nào cả.
Long Ngọc Hồng vừa dứt lời thì bọn người Hạ Trường Thanh đều bị chấn động, trợn tròn mắt, kinh ngạc.
– Môn chủ, lẽ nào người chuẩn bị nhường chức môn chủ Thiên Âm Môn cho Mộ Chỉ Ly?
Hạ Trường Thanh hỏi.
Mộ Chỉ Ly chính là đồ tôn của môn chủ, tu vi và tiềm lực thì cực kì tốt, hơn nữa lại có quan hệ với Vô Bi lão giả, trở thành môn chủ Thiên Âm
Môn tiếp theo cũng không có gì quá đáng. Tuy rằng trong thời gian ngắn
tu vi sẽ chưa đủ mạnh nhưng cho nàng một thời gian thì nhất định thành
tựu trong tương lai sẽ hơn người.
– Không phải, Mộ Chỉ Ly sẽ đi xử lý công việc với ta, cho nên bây giờ nó sẽ không tiếp nhận. Năm người các ngươi vẫn luôn xử lý tốt chuyện ở
Thiên Âm Môn, dù cho lần này ta đi khỏi thì vẫn tin là các ngươi đảm
đương tốt mọi chuyện. Nếu một thời gian dài nữa mà ta không về thì việc
môn chủ Thiên Âm Môn giao cho các ngươi, chỉ hy vọng các ngươi đừng để
Thiên Âm Môn bị hủy diệt.
– Môn chủ, chuyện lớn như vậy sao lại giao cho chúng ta?
Ngô Tĩnh Hiền vội vàng hỏi, trong lòng có chút cảm động.
Thiên Âm Môn chính là tâm huyết của môn chủ, hôm nay môn chủ lại mang
chuyện quan trọng như vậy giao cho bọn hắn thì có thể thấy là bà rất tin tưởng bọn họ.
– Ta vẫn luôn tin tưởng các ngươi, lần này cũng không ngoại lệ, huống
chi ta chỉ nói là có thể không trở về thôi, đâu phải chắc chắn là không
về đâu.
Giọng của Long Ngọc Hồng lạnh nhạt nhưng mang theo một chút dịu dàng.
– Bọn ta nhất định sẽ tận tâm tận lực.
Năm người Hạ Trường Thanh đứng dậy, bái một cái.
Thi lễ vừa thể hiện lòng kính trọng với Long Ngọc Hồng, vừa thể hiện sự chân thành và quyết tâm của bọn họ.
Bọn họ hiểu rằng ngày mà Long Ngọc Hồng đi khỏi thì Thiên Âm Môn phải
đối mặt với hoàn cảnh khó khăn như thế nào. Trước đây mặc dù môn chủ bế
quan 100 năm nhưng thế lực các môn phái khác đều biết môn chủ còn trong
cửa Thiên Âm Môn, ai dám đánh vào Thiên Âm Môn thì phải chuẩn bị tiếp
nhận lửa giận của môn chủ.
Tu vi của môn chủ ở Bồng Lai bí cảnh là cực kì mạnh, chính bởi vậy nên
Thiên Âm Môn mới có được địa vị như hôm nay. Long Ngọc Hồng, ngọa long
của Thiên Âm Môn, bất kì ai cũng phải kiêng dè.
Ngày Long Ngọc Hồng đi khỏi thì tu luyện giả ở Thiên Âm Môn cũng không
đủ mạnh để khiến người khác kinh sợ, nếu kẻ khác biết được tin tức môn
chủ Thiên Âm Môn không có ở đây thì không biết bọn họ sẽ gặp phải tình
huống như thế nào nữa.
Chuyện như thế này chỉ có thể giấu diếm được một thời gian, không giấu
được cả đời. Thân là môn phái đệ nhất chính đạo nên Thiên Âm Môn vốn bị
người khác quan tâm, nhiều người nhìn vào như vậy thì sớm muộn gì chân
tướng cũng bị lộ.
Cho dù là như vậy thì bọn họ vẫn sẽ tận lực bảo vệ sự bình yên cho Thiên Âm Môn, bọn họ tin rằng môn chủ nhất định an toàn trở về.
– Ngô chưởng môn, lần này ta cần một ít dược sư, cần chọn từ Vạn Đan
các, việc này giao cho ngươi. Để không ảnh hưởng đến tình hình của Thiên Âm Môn thì các dược sư nên cố gắng hết sức trong việc luyện đan.
Long Ngọc hồng nhìn Ngô Tĩnh Hiền, chậm rãi nói.
– Vâng!
Ngô Tĩnh Hiền thi lễ rồi trả lời:
– Ta sẽ đi ngay.
– Lăng chưởng môn, ta còn cần một nhóm tu luyện giả nữa.
– Vâng!
Lăng Thu Hoa lập tức đáp, e rằng chuyện lần này môn chủ cần làm không hề đơn giản, thế lực ở Bồng Lai bí cảnh có thể uy hiếp được môn chủ là cực kì ít, mặc dù không biết những tu luyện giả kia sẽ giúp được gì nhưng
chắc chắn có thêm thực lực của tu luyện giả thì cũng mạnh hơn vài phần,
môn chủ sẽ an tâm hơn một chút.
Lúc Lăng Thu Hoa chuẩn bị đi làm việc thì Long Ngọc Hồng nói tiếp:
– Lần này ta mang theo tu luyện giả đi thì thực lực của bọn họ sẽ rất
nhanh tăng lên được Xuất Khiếu cảnh hậu kì, tuy nhiên cái giá phải trả
rất lớn, đó là tu vi sẽ dừng lại ở Xuất Khiếu cảnh hậu kì, ngươi hỏi thử xem có đệ tử nào tình nguyện đi theo không.
Nghe Long Ngọc hồng nói thì bốn người Hạ Trường Thanh trợn tròn mắt,
trong đôi mắt đầy vẻ ngạc nhiên. Có thể giúp đệ tử tăng tốc độ rất nhanh lên tới Xuất Khiếu cảnh hậu kì sao? Đây là phương pháp gì vây?
Tại sao trước đây môn chủ chưa bao giờ nói đến, nếu như lúc trước môn
chủ sử dụng phương pháp này thì Thiên Âm Môn hiện giờ có thể nói là
cường giả chật đất rồi. Tuyệt thế cường giả cũng không dễ xuất hiện,
Xuất Khiếu Cảnh và Tạo Vật cảnh mặc dù chỉ cách nhau một cấp nhỏ nhưng
cũng rất khó vượt qua được khoảng cách ấy.
Cơ duyên chưa đến thì căn bản không có cách nào vượt qua được khoảng
cách ấy, cho nên phần lớn trong mắt mọi người thì Xuất Khiếu cảnh hậu kì chính là cảnh giới cường đại nhất. Nói cách khác, với nhiều người thì
đó cũng không hẳn là chuyện xấu.
– Môn chủ, làm sao người có thể bảo đảm được là bọn họ sẽ tăng đến Xuất Khiếu cảnh hậu kì?
Hạ Trường Thanh vội hỏi.
– Ta cũng không có ý mạo phạm ý tứ của môn chủ.
Long Ngọc Hồng cũng không khó chịu gì.
– Đó không phải là biện pháp của ta mà là của Chỉ Ly. Không phải là đan dược do nó luyện chế đã được các ngươi mua về sao?
Nói đến đây, trong giọng nói của Long Ngọc Hồng mang theo một chút châm biếm.
Chuyện này cũng thật thú vị, lúc nghe được tin này thì bà cảm thấy rất
hứng thú, nếu Hạ Trường Thanh mà biết chuyện này thì biểu hiện nhất định sẽ rất “đặc sắc” đây.
Hạ Trường Thanh há hốc mồm, không khép lại được, kinh ngạc nhìn Long
Ngọc Hồng, rõ ràng là đang nghi ngờ xem mình có nghe nhầm hay không. Đám người Lăng Thu Hoa cũng ngạc nhiên không kém, đợi Long Ngọc Hồng giải
thích.
– Bồ Đề đan đó là do Mộ Chỉ Ly luyện chế, có Bồ Đề đan thì muốn tăng tu
vi cho đệ tử lên đến Xuất Khiếu cảnh hậu kì cũng không phải là khó.
– Môn chủ, Thiên Âm Môn có thể…..
Hạ Trường Thanh hỏi thăm dò, lập tức nghĩ đến vấn đề quan trọng nhất:
– Ngô chưởng môn lúc trước cũng đã nghiên cứu ra những dược liệu cần
thiết để luyện chế Bồ Đề đan, chỉ là thứ thuốc kia rất hiếm, căn bản
không thể trồng dược liệu của phương thuốc này được, làm sao Mộ Chỉ Ly
có thể luyện chế ra nhiều đan dược như vậy?
– Việc này Chỉ Ly có bản lĩnh của nó. Đến lúc đó ta sẽ hỏi xin Chỉ Ly một ít dược liệu, chắc cũng không khó khăn lắm.
Tình cảm của Long Ngọc Hồng đúng là đặt không nhầm người, đồ tôn của bà
quả không đơn giản, ngay cả bà cũng hoa mắt khi thấy Bồ Đề đan, nếu
Thiên Âm Môn có được Bồ Đề đan thì thực lực cũng sẽ được nhanh chóng
tăng lên.
Nghe vậy đám người Hạ Trường Thanh lộ rõ sự vui mừng, nếu có được dược
liệu thì với thuật luyện đan của Ngô Tĩnh Hiền chắc chắn sẽ không khó
khăn trong việc luyện ra Bồ Đề đan.
Và ở khắp Bồng Lai bí cảnh chỉ có Mộ Chỉ Ly và Thiên Âm Môn có Bồ Đề
đan, như vậy trong thời gian ngắn thì thực lực của Thiên Âm Môn sẽ tăng
lên một chút.
Lúc Long Ngọc Hồng nói ra chuyện xin một ít dược liệu thì Mộ Chỉ Ly đồng ý ngay lập tức.
– Không thành vấn đề, bây giờ con sẽ đi chuẩn bị dược liệu cho họ.
Ruộng thuốc ở trụ sở bí mật chính là nơi trồng dược liệu tốt nhất, dược
liệu không cần tốn nhiều thời gian và phát triển rất nhanh. Nếu không có ruộng thuốc này thì tình hình hiện giờ của nàng cũng sẽ gặp rất nhiều
khó khăn.
Mộ Chỉ Ly nói việc này với Hàn Dĩnh Nhi, trụ sở bí mật cũng bắt đầu bận
rộn. Tuy rằng không biết Thiên Âm Môn sẽ xuất ra bao nhiêu dược sư và tu luyện giả, nhưng bọn họ sẽ mang lại lợi ích không nhỏ, hơn nữa Thiên Âm Môn là một môn phái to lớn như vậy thì cần số dược liệu không hề ít,
vậy nên Hàn Dĩnh Nhi lập tức phân công người đi trồng hoa Thanh Anh.
Hai ngày sau.
Hiện tại Mộ Chỉ Ly và Long Ngọc Hồng đã chuẩn bị đi khỏi, tuy nhiên lúc
Mộ Chỉ Ly nhìn thấy đám người đứng sau lưng Ngô Tĩnh Hiền và Lăng Thu
Hoa thì không khỏi ngạc nhiên.
Phía sau Ngô Tĩnh Hiền chính là 100 dược sư, nàng có thể nhìn ra thuật
luyện đan của những dược sư này không tồi, đối với nàng mà nói thì lợi
ích không cần nói cũng biết. Số dược sư này không được coi là nhiều
nhưng lại là dược sư trung thành của Thiên Âm Môn. Số lượng như vậy là
nằm ngoài dự đoán của nàng rồi.
Điều làm Mộ Chỉ Ly ngạc nhiên hơn nữa chính là tu luyện giả sau lưng
Lăng Thu Hoa, phía sau hắn có chừng 500 tu luyện giả, bước chân của
những tu luyện giả này rất đồng đều, trên mặt tràn đầy tự tin và vui
mừng, tu vi của những tu luyện giả này cũng không tồi.
– Môn chủ, đây đều là những đệ tử tình nguyện đi, không biết phải làm sao đây?
Lăng Thu Hoa có chút lo lắng, lúc hắn đem tin tức kia truyền ra thì toàn bộ Vân Thiên các đều xôn xao, những tu luyện giả muốn đi đã vượt quá
500 người.
Vân Thiên các chính là nơi tập trung của những tu luyện giả có tiềm lực
nhất Thiên Âm Môn, tất nhiên hắn không thể để cho nhiều tu luyện giả đi
như vậy được, môn chủ mang theo nhiều người như vậy cũng bất tiện, hắn
cũng không biết nên đưa đi bao nhiêu người nên chỉ có thể lấy số người
vừa phải.
Mộ Chỉ Ly khẽ run, nhiều người tự nguyện như vậy sao? Nó chênh lệch rất
lớn so với suy nghĩ của nàng. Nếu đổi lại là nàng thì bất luận thế nào
cũng không muốn hy sinh để tăng tu vi lên nhanh chóng như vậy.
Long Ngọc Hồng cười nhạt, đảo mắt nhìn Mộ Chỉ Ly bên cạnh, thăm dò thái độ của nàng.
Mộ Chỉ Ly liên tục gật đầu, trước tình huống này thì với nàng là tốt lắm rồi. Cũng trong lúc đó Mộ Chỉ Ly đưa mấy túi càn khôn cho Ngô Tĩnh
Hiền, nói:
– Ngô chưởng môn, ở đây đều là hoa Thanh Anh, số lượng không ít, hy vọng đủ dùng trong thời gian ngắn.
Những dược liệu khác Thiên Âm Môn không thiếu nên tất nhiên là không cần chuẩn bị.
Ngô Tĩnh Hiền khẽ run, nhận lấy dược liệu từ Mộ Chỉ Ly, lúc trước nghe
Hạ Trường Thanh nói thì đã biết được Mộ Chỉ Ly sẽ cho bọn hắn dược liệu
của Bồ Đề đan, hắn cực kì cảm kích. Biết được Bồ Đề đan có tác dụng như
vậy nên hắn liền ngứa nghề, thế nhưng không có dược liệu thì hắn chỉ
biết đứng nhìn mà thôi.
Bây giờ có cơ hội như vậy nên hắn rất cao hứng. Vốn nghĩ muốn có dược
liệu này thì phải chuẩn bị trong một thời gian dài nhưng không ngờ là
lúc này Mộ Chỉ Ly đã chuẩn bị xong, đúng là khiến hắn kinh ngạc một
phen.
Long Ngọc Hồng thì không ngạc nhiên, mặc dù biết Mộ Chỉ Ly chưa lâu
nhưng lại rất hiểu nàng, chỉ cần nhận ân nghĩa nhỏ như giọt nước thì
nhất định báo đáp, vậy nên sau khi bà nói đến chuyện dược liệu thì Mộ
Chỉ Ly đã ngay lập tức đi chuẩn bị.
Đã bước đi trên con đường tu luyện nhiều năm như vậy rồi mà vẫn có thể giữ được bản tính này đúng là không dễ dàng.
– Đa tạ Mộ cô nương.
Ngô Tĩnh Hiền cười nói, thân phận hiện giờ của Mộ Chỉ Ly đã hoàn toàn
khác trước nên tất nhiên là thái độ của hắn cũng không có chút bất mãn
nào, đây cũng không phải là giả vờ, hắn đã nhìn nàng bằng một cặp mắt
khác xưa.
Long Ngọc Hồng chậm rãi nói:
– Các ngươi về đi, bọn ta sẽ đi khỏi bây giờ.
– Cung tiễn môn chủ!
Đây là do Long Ngọc Hồng cố ý mà thôi, bọn họ vốn lợi dụng lúc Mộ Chỉ Ly đi khỏi trụ sở bí mật, việc này rất ít người biết, chỉ khi các vị
chưởng môn đi khỏi thì mới thuận tiện cho bọn họ.
Đợi bọn người Ngô Tĩnh Hiền đi khỏi thì Mộ Chỉ Ly liền giơ tay lên, hơn
600 người liền biến mất ở Thiên Âm Môn. Trong nháy mắt như chưa từng
xuất hiện ở đây.
– Ngô chưởng môn, Mộ Chỉ Ly cho bao nhiêu dược liệu vậy? Sao lại có đến mấy túi càn khôn vậy?
Lăng Thu Hoa không nhịn được liền hỏi, Mộ Chỉ Ly lấy ra đến mấy túi càn
khôn khiến hắn có cảm giác rất kì lạ, một túi càn khôn có thể chứa được
bao nhiêu dược liệu? Cần đến nhiều túi càn khôn vậy sao?
– Ta cũng có chút nghi ngờ, có lẽ là có những dược liệu khác nữa. Hiên
giờ ta còn chưa biết đến phương pháp luyện chế Bồ Đề đan, có lẽ trong
quá trình luyện chế sẽ lãng phí không ít dược liệu đâu.
Ngô Tĩnh Hiền thở dài, nhìn vào trong túi càn khôn, nhưng vừa nhìn vào thì hắn liền đứng sững lại, không nói nên lời.
– Ngô chưởng môn, ngươi sao vậy?
Ngô Tĩnh Hiền đờ đẫn quay đầu lại nhìn Lăng Thu Hoa, nói:
– Trong mấy túi càn khôn này đều là hoa Thanh Anh.
Với số lượng hoa Thanh Anh nhiều như vậy thì sẽ luyện chế ra được rất nhiều đan được.
Hoa Thanh Anh là dược liệu rất khó tìm được, vậy mà lúc này lại xuất
hiện cực nhiều trước mặt hắn, làm sao mà hắn không kinh ngạc được? Nhiều hoa Thanh Anh như vậy thì giá trị của nó là giá trên trời…..
Lăng Thu Hoa ngẩn ra, mặc dù hắn không phải dược sư, nhưng nghe Ngô Tĩnh Hiền nói thì cũng biết được việc luyện chế Bồ Đề đan bị thiếu hụt dược
liệu duy nhất là hoa Thanh Anh, nếu trong mấy túi càn khôn này đều là
hoa Thanh Anh thì với số lượng đó có thể nói là kinh người.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com