Hai người đã đi tới diễn võ trường, Vệ Bích khóe miệng mỉm cười, chắp tay nói:
– Trương công tử mời!
Trương Siêu Quần nói:
– Xin mời chỉ giáo!
Hai người đầu tiên đánh thăm dò mấy chiêu, ngươi tới ta đi, từng chiêu số đặc sắc hiện ra nhưng lại không có ảo diệu đẹp đẽ, Chu Cửu Chân cùng Võ Thanh Anh đứng cùng một chỗ, mắt nhìn không chớp, thấy Trương Siêu Quần không có sử dụng Nữ Mỹ Quyền Pháp, mà dùng một loại công phu quyền thuật khác tuy chặt chẽ nhưng không hề tinh xảo, nên nàng hướng về Võ Thanh Anh nói:
– Anh muội, xem ra Trương công tử, biết nhiều loại võ công khác nhau! Muội đoán là Trương công tử sẽ thắng, hay là biểu ca thắng?
Giữa trường đầu, Vệ Bích tay áo phiêu phiêu, tư thế đứng uốn lượn làm người nhìn đến hoa cả mắt, còn Trương Siêu Quần sử dụng võ công có vẻ mềm mại hơn, thỉnh thoảng lại chen lẫn mấy chiêu quân thể quyền thời hiện đại, chiêu số phức tạp, hoàn toàn không nhận ra, ngoài sân mọi người đều ngạc nhiên không thôi.
Võ Thanh Anh nói:
– Trương công tử võ công rất phức tạp, chiêu thức cũng phi thường kín kẽ, xem ra muốn vượt qua sư ca của muội.
Chu Cửu Chân tâm trí bên trong ngọt ngào, ngạc nhiên hỏi:
– Muội không hy vọng sư ca thắng Trương công tử sao?
Võ Thanh Anh mỉm cười nói:
– Sư ca từ trước đến giờ tính tình kiêu ngạo, để cho Trương công tử của tỷ đánh cho giảm bớt sự kiêu ngạo của sư ca, đó cũng đúng là một việc tốt.
Chu Cửu Chân e thẹn nói:
– Cái gì là Trương công tử của tỷ, coi chừng tỷ xé nát miệng của muội!
Võ Thanh Anh nói:
– Như vậy được rồi..là không phải Trương công tử của tỷ, mà là Trương công tử của muội có được hay không? Hai ta đổi lại, Vệ sư ca là của tỷ, Trương công tử là của muội có được hay không?
Chu Cửu Chân liền vội vàng lắc đầu, nói:
– Không được!
Thấy Võ Thanh Anh cười rộ, mới biết nàng là đang trêu đùa với mình, khuôn mặt Chu Cửu Chân đỏ lên một mảnh.
Hai vị tiểu thư đang chơi đùa, trong lúc này giữa trường đấu đã càng càng liệt, Vệ Bích đánh mãi không xong, bắt đầu nôn nóng, chiêu thức cũng càng ngày càng tàn nhẫn độc ác, mấy lần công hướng về phía hạ bàn Trương Siêu Quần.
Mọi người nhìn thấy đều nhíu chặt mày lại, Chu Trường Linh biết rõ nếu tiếp tục thi đấu nữa sẽ có tổn thương, đang muốn bảo ngưng lại, thì thấy Vệ Bích gào to liên thanh, bàn tay chấp lại với nhau, đã không cướp được lợi thế công kích, Vệ Bích càng là không để ý thân mình đã lộ sơ hở, nhưng y cũng phải quyết giết Trương Siêu Quần dưới chưởng này, chưởng pháp xé gió vù vù, Trương Siêu Quần không còn đường lùi lại để né tránh, đột nhiên thân thể hắn nhẹ đi, hướng lên trên không trung nhảy lên, từ trên không khó mà tin nổi tư thế bỗng nhiên dừng lại, thân hình lọn lại, cánh tay phải vươn dài, ở trên khuôn mặt Vệ Bích nhẹ chạm vào một thoáng, rồi lập tức dễ dàng nhảy ngược lại trở ra, ôm quyền nói:
– Đắc tội rồi!
Chu Cửu Chân kinh hô:
– Đây là chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt nhưng sử dụng từ trên không trung!
Chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt chiêu thức phức tạp, rất khó học thành, Chu Cửu Chân tuy chưa luyện được, nhưng trong ký ức, liền nhận ra.
Võ Thanh Anh cũng tức động lòng, không sai, đó chính là chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt! Tư thế ưu mỹ phiêu dật, hắn lại có thể ở trên không trung sử dụng chiêu này!
Phàm là người học chiêu thức võ công, cũng không dám có nửa điểm sai lệch khi sử dụng, sư phụ khi giáo cho đồ đệ thì cũng có yêu cầu rất nghiêm khắc, đệ tử không được có một chút nào phá cách, nhưng Trương Siêu Quần thì lại đến giữa không trung, bỗng nhiên đổi thành chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt, thực là không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người không phải là không biết, chiêu thức võ công kỳ thực cũng không phải là cứ khư khư theo một khuôn phép, đối với Trương Siêu Quần tiếp nhận các thế võ tiên tiến thời hiện đại đương nhiên lại càng rõ ràng về điểm này, để càng công kích kẻ địch hữu hiệu, đừng nói chiêu thức võ công có thể thay đổi, chỉ cần đạt đến mục đích hữu hiệu khi công kích đối thủ, điều này là phi thường tất yếu, vì lẽ đó vừa rồi lúc tỷ thí, một lúc là võ công loại này, một lúc lại là động tác võ công khác, linh hoạt đa dạng, khiến người ta khó phòng.
Vệ Bích vừa thẹn vừa giận, lúc chưa có Trương Siêu Quần xuất hiện, sư muội cùng biểu muội hai cô nương này đối với y, có thể nói là muốn gì được đó, Tuyết Lĩnh Song Sơn đều yêu thích y, làm sao mà Vệ Bích không biết? Chính mình bất luận chọn người nào, thì sẽ đắc tội với người khác, cho nên mới kéo dài tình trạng nhập nhằng cho tới hiện tại, nhưng hôm nay khi y vừa đến Hồng Mai Sơn Trang, không những là biểu muội đối với mình hờ hững, cùng với Trương công tử kia khanh khanh ta ta, đến ngay cả sư muội cũng đối với mình lạnh nhạt hơn nhiều, cơn giận này không thể nuốt trôi, cho nên y định lợi dụng lúc luận võ công thì giáo huấn nặng nề cho hắn một trận để phát tiết, vậy mà cuối cùng võ công mình cũng không bằng người ta! Trong lúc nhất thời, càng ngày càng giận dữ, nhìn thấy Trương Siêu Quần hướng về vợ chồng Chu Trường Linh đi đến, lộ ra sau lưng trống trãi, bỗng nhiên Vệ Bích xông lên phía trước…
Tất cả mọi người đều là trố mắt há mồm nhìn Vệ Bích, trong lúc bất ngờ đều không có phản ứng kịp, chỉ đành trơ mắt nhìn Vệ Bích từ phía sau lưng Trương Siêu Quần công tới, ai cũng kinh hãi…
Trương Siêu Quần tựa như không biết chuyện gì đang xảy ra, cứ đi thẳng về phía trước, Chu Trường Linh cùng Chu phu nhân hai người thất sắc, hắn cũng làm như không nhìn thấy sắc mặt bọn họ thay đổi.
Trương Siêu Quần nhiều năm làm đặc công, thì làm thế nào mà không thể phát hiện bị đánh lén, vậy thì làm cái gì mà được tặng thưởng danh bài đặc công ưu tú? Thậm chí, hơi thở, tốc độ gió, dáng điệu của Vệ Bích, tất cả đều rõ ràng nắm giữ, về phương diện vọ công, hắn so với Vệ Bích là muốn cao hơn một bậc, tu vi nội công cũng mạnh hơn Vệ Bích, vừa rồi hắn vẫn chưa có xuất ra toàn lực, chính là đang suy nghĩ làm sao để cho Vệ Bích trước mặt mọi người xấu mặt, thậm chí đã có lúc nghĩ tới dùng thủ pháp cấp tốc nhất làm cho Vệ Bích phải bị…tụt quần, nhưng chiêu này thực sự quá đê tiện, cho nên hắn không có dùng, đã để cho Vệ Bích xuất ra được hơn 10 chiêu là cho y quá lợi rồi, đợi cho đến lúc Vệ Bích nôn nóng, lúc này hắn mới dùng chiêu Điêu Thiền Bái Nguyệt từ trên cao vỗ xuống đánh bại Vệ Bích, cố ý quét bàn tay vào mặt Vệ Bích, hắn tin rằng tên tiểu tử chưa dứt sữa này nhất định là không cam lòng nhục nhã, sẽ làm ra chuyện gì khác người, quả nhiên… đúng như tính toan của hắn …
– Cẩn thận!
Tuyết Lĩnh Song Sơn cùng Chu phu nhân đồng thanh la lên.
“Ầm!”
Trương Siêu Quần bị Vệ Bích một chưởng đánh bay, ngã nhào trên đất, Võ Thanh Anh cùng Chu Cửu Chân và Chu phu nhân đồng loạt xông ra ngoài diễn võ trường.