Xuyên Không Ỷ Thiên – Chương 71 Võ Đang Mỹ Nữ Quyền – Botruyen
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 3 năm trước

Xuyên Không Ỷ Thiên - Chương 71 Võ Đang Mỹ Nữ Quyền

Tiểu Phượng vừa ỷ ôi tại trong l-ng ngực của hắn, vừa thắt lại đai lưng nói:

– Đây là Chu phu nhân gọi tiểu nữ mang tới, phu nhân nói công tử rời xa quê hương, trên người không có mang bao nhiêu bạc, những bao lì xì này là do Chu phu nhân chuẩn bị sẵn cho công tử, dùng để ngày hôm nay khen thưởng cho hạ nhân.”

Trương Siêu Quần âm thầm xấu hổ nó:

– Phu nhân nghĩ đến thực sự là chu đáo, ta không nhớ rõ lại có việc này.

Bỗng nhiên lại nhớ tới, chính mình xem như là khách mời của Hồng Mai Sơn Trang, khách mời cũng cần phải khen thưởng hạ nhân nhà bọn họ sao? Ta lại không phải chủ nhân của nơi này, trong lòng hơi động, lẽ nào đã coi ta là người nhà của bọn họ?

Tiểu Phượng nói:

– Đúng đấy, phu nhân còn nói, tại vì nam nhân thường chỉ biết làm chuyện đại sự, cho nên những chuyện vụn vặt việc nhỏ như thế này thường không để ở trong lòng, vì lẽ đó nên phải có nữ nhân lo liệu! À.. công tử, Chu phu nhân cũng đang đợi công tử, tiểu nữ cũng chưa từng gặp qua, ngay cả Vệ công tử cũng chưa được có hậu đãi như vậy, lẽ nào phu nhân muốn chiêu công tử làm hiền tế thật sự?

Trương Siêu Quần vừa rồi nghĩ tới chính là cái điều này, giờ lại bị Tiểu Phượng nói ra, cũng hơi xấu hổ nói:

– Nói cái gì hươu vượn vậy, ta muốn chặn miệng của ngươi lại!

Hắn lại đang muốn hôn lên trên cái miệng nhỏ nhắn một cái, Tiểu Phượng vội vàng tránh qua, cười nói:

– Công tử chỉ biết bắt nạt Tiểu Phượng, sao không đi bắt nạt Tiểu Yến? Công tử mau mau lên, ngày hôm nay đến chúc tết, còn có Vệ công tử cùng Võ tiểu thư đều tới đấy.

– Ồ? Vệ Bích cùng Võ Thanh Anh…

Trương Siêu Quần bỗng nhiên đứng dậy, nói:

– Lấy y phục giùm ta…

Lúc này, hai nha hoàn đã đến, trước tiên chúc tết cho Trương Siêu Quần, hắn nhờ Tiểu Phượng lì xì cho các nàng mỗi người một phong bao, sau khi hắn mặc quần áo xong, Tiểu Phượng liền rời khỏi, trước khi đi, còn căn dặn hắn mau đi đến chúc tết cho vợ chồng Chu Trường Linh, Trương Siêu Quần đáp lại, rửa mặt xong xuôi, rạng rỡ đi cùng Tiểu Hồng, Tiểu Thúy hai nha hoàn ra khỏi cửa, hai nha hoàn này cũng coi xem như là vất vả rồi, một người nâng cái khay, gặp người liền phát tiền lì xì, rất nhanh đã đến trước sân Hồng Mai Sơn Trang, nhiều người hầu biết vị khách quý này của lão gia cũng có tiền lì xì, cho nên đều tới chúc tết, bên trong phi thường náo nhiệt.

Đang đi chợt Trương Siêu Quần đột nhiên sáng mắt lên, khi nhìn thấy Chu Cửu Chân đi tới, nàng mặc một bộ đồ màu đỏ tươi, càng tôn tạo cho nàng hai gò má thêm mềm mại diễm lệ, khó miêu khó họa, Chu Cửu Chân nhìn thấy hắn, khuôn mặt nhàn nhạt đỏ ửng, hân hoan nói:

– Siêu Quần ca, muội đến tìm huynh đây này, theo muội đến chúc tết phụ thân và mẫu thân muội đi!

Trương Siêu Quần hớn hở nói:

– Huynh cũng đang đi đây!

Hắn quay dặn dò Tiểu Hồng, Tiểu Thúy ở lại, rồi theo Chu Cửu Chân đi tới.

Dọc trên đường đi, gặp người hầu rất nhiều, cho nên bọn họ không tìm được một cơ hội tâm sự, lúc này đi thông qua một hành lang uốn khúc, thấy hai bên không người, nàng ở trên mặt Trương Siêu Quần hôn lên một cái nói:

– Siêu Quần ca, nhiều ngày không gặp huynh, huynh… huynh có nhớ nhân gia không?

Nắm lấy bàn tay của Chu Cửu Chân, ở trong tay sờ sờ, hắn nói:

– Có nhớ, muội ngược lại tốt quá, một lần cũng không đến gặp huynh.

Chu Cửu Chân bị hắn nắm tay, e thẹn lại sợ bị hạ nhân nhìn thấy, phương tâm hươu chạy, nói:

– Tại vì mẫu thân cùng Tiểu Phượng, Tiểu Yến hai cái nha đầu kia lúc nào cũng theo sát bên, nên không thể nào thoát ra được a!

Trương Siêu Quần cười ha ha, nói:

– Không sao, huynh nói đùa đấy, muội ngoan, huynh đang xem lúc nào thích hợp sẽ cầu hôn cùng phụ mẫu muội, muội đoán thử xem bọn họ liệu sẽ có đồng ý không?

Chu Cửu Chân vui vẻ nói:

– Huynh thật muốn cầu hôn muội sao?

Trương Siêu Quần nói:

– Sao vậy? Muội không muốn gả cho huynh sao?

Chu Cửu Chân vội hỏi:

– Không phải.. không phải, muội… muội đương nhiên là đồng ý. Á..

Hóa ra là Trương Siêu Quần duỗi ra một con ma trảo, ở trước cái mu âm hộ nàng bóp một cái.

Hai người đi tới phòng khách, thì thấy vợ chồng Chu Trường Linh đang ngồi thẳng, có một đôi nam nữ thanh niên hướng về hai người bọn họ dập đầu chúc tết, lúc này Chu Cửu Chân không dám tiếp tục đi sát cạnh bên Trương Siêu Quần, khi đôi thanh niên kia đứng lên, Trương Siêu Quần mỉm cười, hướng về phía vợ chồng Chu Trường Linh ôm quyền, nói:

– Vãn bối xin chúc tết Chu bá bá, Chu bá mẫu, chúc Chu bá bá võ công càng ngày càng cao, sẽ sánh bằng với thái sư phụ vãn bối, chúc Chu bá mẫu thanh xuân mãi mãi, hàng năm cũng giống như hiện tại lúc nào cũng xinh tươi đẹp đẽ!

Hai vợ chồng Chu Trường Linh đều ngẩn người ra, lập tức cười ồ lên, lời chúc mừng nổi bật như thế, bọn họ lần đầu tiên mới nghe được, những câu nói nhập vào tâm khảm, Chu Trường Linh là võ lâm thế gia, đối với võ học đương nhiên là si mê, nếu không như vậy, thì đâu có không trăm phương ngàn kế muốn lừa Trương Vô Kỵ dẫn đi Băng Hỏa đảo để cướp đoạt Đồ Long Đao, người phụ nữ nào cũng vốn là trời sinh thích chưng diện, cũng không khó để lấy lòng khi được nghe khoa trương tán tụng, nữ nhân mà đương nhiên là nghe khen dung mạo xinh đẹp mới coi như chính đạo, Trương Siêu Quần làm vui lòng Chu phu nhân, vỗ mông ngựa đến bạch bạch vang dội..

Khách sáo một phen, lời chúc mừng như nước thủy triều, vợ chồng Chu Trường Linh vội vàng đứng lên phát tiền lì xì cho mọi người, liền bảo Chu Cửu Chân mang theo Trương Siêu Quần đi đến hậu viên chơi đùa.

Mấy người trẻ tuổi vừa đi vừa nói, Chu Cửu Chân nói:

– Biểu ca, năm nay đến sớm a.

Vệ Bích cười nói:

– Chúc tết cựu phụ, cựu mẫu, làm sao huynh dám đến muộn?

Trương Siêu Quần đi ở một bên, lúc này mới nhìn rõ ràng Võ Thanh Anh cùng với Chu Cửu Chân được xưng là Tuyết Lãnh Song Nữ.

Võ Thanh Anh mặc một bộ màu đen, làm nổi bật đến màu da trắng nõn, sống mũi cao thẳng, một đôi con ngươi mềm mại như nước, tuy không nhanh nhẹn bằng Chu Cửu Chân, nhưng thắng ở vóc người thanh mảnh, ngôn hành cử chỉ thật là nhã nhặn, toàn thể phối hợp lên, càng là mong manh dễ vỡ, một bộ dáng vẻ yêu kiều, gây nên nam nhân khi gặp liền có ý muốn bảo hộ nâng niu, nếu bàn về dung mạo, nàng cùng với Chu Cửu Chân thì mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười.

Trương Siêu Quần chỉ là liếc nhìn thoáng qua, Võ Thanh Anh bỗng nhiên cười nói:

– Sư ca như thế mới sớm đã vội tới đây rồi, cũng không biết là đến chúc tết hai vị tôn trưởng, hay là chúc tết cho biểu muội đây.

Trương Siêu Quần lúc này mới ý thức, bốn người sánh bước đi, tư thế hình như là không đúng, Chu Cửu Chân cùng Vệ Bích đi một chỗ, còn chính mình thì lại rập khuôn từng bước theo sát Võ Thanh Anh đi chung với nhau.

Lúc này, Vệ Bích quay đầu lại nhìn Trương Siêu Quần một chút, cười nói:

– Trương công tử nghe nói là từ Võ Đang sơn đến?

Trương Siêu Quần đáp một tiếng, Vệ Bích này kia quả thật anh tuấn và ôn nhã, y chỉ mặc một cái áo bào đoạn màu vàng, mà không thấy giá lạnh, đủ thấy nội công của y cũng cao thâm như thế nào, Trương Siêu Quần trong lòng tự nhiên ám sinh so sánh y với bản thân mình, dù sao vẫn là có sự chênh lệch, trong lòng hắn lại thấy thoải mái, con ngươi vội vã chuyển loạn, suy nghĩ tìm cách làm sao đem Võ Thanh Anh này cũng đoạt tới mới là tốt nhất.

Đi tới hậu viện, Võ Thanh Anh hướng về Trương Siêu Quần liếc mắt nhìn, hướng về Chu Cửu Chân nói:

– Cửu Chân tỷ, chúng ta hơn ba tháng nay không gặp, công phu Nhất Dương Chỉ, tỷ luyện được lại thêm tầng mấy rồi? Thi triễn cho muội mở mang tầm mắt có được không?

Chu Cửu Chân cười nói:

– Ái chà, ta đâu dám múa rìu qua mắt thợ? Dù ta có luyện 10 năm nữa, cũng không bằng được công phu Lan Hoa Phất Huyệt Thủ của Võ gia a.

Vệ Bích nói:

– Hai người ai cũng không cần khiêm tốn, đại danh đỉnh đỉnh ‘Tuyết Lĩnh Song Sơn ‘ uy phong lợi hại, nhưng ta lại nghe nói phái Võ Đang võ công độc bộ võ lâm, nghe nói cái gì Võ Đang Trường Quyền, Võ Đang Miên Chưởng, Bát Quái Du Long Chưởng, Nhu Vân Kiếm Pháp, Thê Vân Tung v.v. đều là uy lực vô biên, có thể cùng phái Thiếu lâm tranh hùng, vị công tử phái Võ Đang này, chẳng biết có thể biễu diễn mấy chiêu cho chúng ta nhìn xem cho biết không?

Trương Siêu Quần nghe y nói trong giọng tựa hồ mang theo một mùi vị dấm chua, bất giác buồn cười, lẽ nào tên mặt trắng nhỏ này chột dạ, đố kỵ ta so với hắn đẹp trai hơn? Muốn lấy võ công ra mà so sánh? Ngay cả võ công Chu Trường Linh ta đều không để vào mắt, huống hồ ngươi tên tiểu tử này.

Trương Siêu Quần liền cười ha ha, nói:

– Vị này chính là Vệ công tử à, ha ha… ta nghe Chu Cửu Chân nói tới, có một biểu ca võ công cao cường, như hoa như ngọc, chim sa cá lặn…ặc… ta nói lộn, Chu Cửu Chân đây là khen Võ tiểu thư, ha ha.. phái Võ Đương võ công đâu chỉ là các môn mà huynh đã nói qua kia, những năm gần đây, thái sư phụ ta đã sáng tạo ra càng nhiều võ công khác, chỉ là trên giang hồ còn chưa biết mà thôi, ví dụ như như Đón Gió Phất Liễu Bộ, Thiên La Địa Võng Thế, Vịnh Xuân Quyền, Võ Đang bác kích thuật, Võ Đang Tố Tâm Kiếm Pháp, Võ Đang Nữ Mỹ Quyền….. ha ha, thực sự là quá nhiều, không cách nào kể hết..

Hắn đem tất cả các môn võ công mà mình học được, tất cả đưa thêm vào tên tuổi Võ Đang, cứ cho hết là Trương Tam Phong sáng tạo, vừa rồi Vệ Bích nói tới công phu phái Võ Đương, chính hắn cũng chưa học được qua công phu nào cả, đến lúc đứng ra thi triễn, há không phải là để cho người ta chê cười? Ngược lại thì không có ai biết được võ công Cổ Mộ Phái, cứ nói là Trương Tam Phong mới sáng tạo ra là được rồi, bọn họ cũng không thể từ vạn dặm xa xôi chạy đi Võ Đang sơn để dò hỏi.

Quả nhiên, Vệ Bích cùng Võ Thanh Anh đều là sững sờ, vừa rồi Trương Siêu Quần nói ra những cái gì Võ Đang Tố Tâm Kiếm Pháp, Võ Đang Nữ Mỹ Quyền, bọn họ trước giờ cũng chưa từng nghe nói tới, nhưng dù không có kiến thức cũng phải làm bộ cái gì cũng đều hiểu biết, Vệ Bích gật gật đầu, nói:

– Không biết Trương công tử có thể biễu diễn công phu, chỉ điểm một chút cho chúng ta đây?

Trương Siêu Quần thầm nghĩ:

“Biễu diễn công phu? Ngươi cho ta là con khỉ sao?“

Đang muốn từ chối, Chu Cửu Chân lại nói:

– Siêu Quần ca, huynh mới vừa nói Võ Đang Nữ Mỹ Quyền, có loại công phu quyền pháp như vậy à? Muội muốn học! …

– Võ Đang Nữ Mỹ Quyền Pháp? Phái Võ Đương có nữ nhân sao?

Vệ Bích cười ha ha, trong ánh mắt mang theo vài phần châm chọc.

Trương Siêu Quần liếc mắt liếc nhìn y, tên chó nhỏ này tựa hồ thật sự đối với mình dáng vẻ có khúc mắc a! Mẹ nhà nó, không chấp nhận là hạng xoàng xĩnh, tiểu gia ta dung mạo so với ngươi soái, bắp thịt nhiều hơn ngươi, võ công cao hơn ngươi, danh tiếng môn phái so với nhà người cũng hơn, thảo nào ngươi đố kị.

Không đợi Trương Siêu Quần lên tiếng, Chu Cửu Chân trả lời ngay:

– Sao lại không có nữ nhân? Võ Đang đâu phải là chùa miếu như phái Thiếu Lâm, biểu ca không biết đừng nói lung tung.

Võ Thanh Anh cũng kinh ngạc nhìn sư ca mình, nàng không hiểu sư ca luôn luôn nhã nhặn có lễ, ngày hôm nay tại sao lại cứ nhằm vào vị Trương công tử này, Vệ Bích bị Chu Cửu Chân trách móc, gương mặt tuấn tú của y ửng đỏ, trong mắt loé ra một tia hằn học.

Trương Siêu Quần âm thầm vui mừng, đang suy nghĩ tìm ra chiêu nào để làm cho Vệ Bích này này xấu mặt, Chu Cửu Chân đã là đi tới bên cạnh người, lôi kéo cánh tay Trương Siêu Quần dịu dàng nói:

– Huynh đừng để ý tới biểu ca, huynh mau nhanh dạy muội học Nữ Mỹ Quyền Pháp đi!

Lúc này này phụ mẫu không có bên người, Chu Cửu Chân đã có chút không giữ chừng mực rồi.

Trương Siêu Quần trong mũi nghe thấy mùi thơm như lan ngát hương, mỹ nữ ở bên cạnh mềm giọng muốn nhờ, trong lòng vui sướng, lại thấy Võ Thanh Anh bên cạnh Vệ Bích cũng là tỏ rõ vẻ chờ mong, hắn mở cờ trong bụng, cười ha ha, nói:

– Tốt! Ta sẽ dạy ngươi hai chiêu! À.. Võ tiểu thư nếu có hứng thú, thì đừng ngại cùng học nhé.

Võ Thanh Anh ngẩn ra, không nghĩ tới hắn lại hào phóng, phải biết rằng bình thường trong chốn võ lâm, võ công thường là nam bất truyền nữ, cũng như là sư phụ dạy đồ đệ, cũng nhất định sẽ giữ lại một chiêu nửa thức không dạy, huống chi là võ công của chính Võ Đang Trương chân nhân sáng tạo, Võ Thanh Anh mừng thầm nói:

– Đa tạ Trương công tử!

Trương Siêu Quần liếc nhìn nhìn Vệ Bích, nói:

– Nếu như Vệ công tử cũng muốn học Nữ Mỹ Quyền Pháp, thì cũng có thể đứng ở một bên quan sát.

Vệ Bích hừ một tiếng, nói:

– Ta không phải nữ nhân, học loại quyền pháp này làm chi?

Hắn này lời nói không khách sáo, lần này không chỉ là Chu Cửu Chân, liền ngay cả Võ Thanh Anh cùng đi với y cũng cảm thấy y có chút quá đáng.

Võ Thanh Anh sẵng giọng:

– Sư ca, Trương công tử là có ý tốt, sư ca sao lại như vậy?

Vệ Bích lời vừa nói ra, thì đã hối hận, y cũng không biết tại sao mình lại đối với Trương công tử này lại thấy ngứa mắt, nãy giờ nhìn thấy biểu muội trước giờ luôn luôn dán cạnh bên mình, giờ đối với mình cũng chẳng để ý tới, cứ nắm lấy cánh tay của người ta, trong lòng đố kỵ nên rối loạn trong lòng.

Nhưng bây giờ, ngay cả Võ Thanh Anh cũng nói giúp cho người kia, dọc theo đường đi đến thời điểm giờ Võ Thanh Anh còn thân thiết vơi hắn, hiện tại với cảnh tượng như vậy, trong lòng y càng phẫn nộ bất bình.

Trương Siêu Quần thấy này tình cảnh kỳ diệu xoay trở như vậy, hắn muốn liền cười to, nhưng ráng cố nín lại, hắn quyết định lại thêm dầu vào lửa, cực kỳ thành khẩn nói:

– Võ tiểu thư, không nên trách Vệ công tử, là do ta lỗ mãng, không suy nghĩ là Võ Đang Nữ Mỹ Quyền lại không thích hợp với Vệ công tử, mong rằng Vệ công tử chớ trách ..chớ trách.

Hắn càng là biểu hiện nhã nhặn có lễ nghĩa, càng làm nổi bật lên Vệ Bích thô lỗ, Vệ Bích dù sao cũng là mao đầu tiểu tử mười mấy tuổi, làm sao là đối thủ chọi lại với Trương Siêu Quần thực tế tuổi tác đã có ngoài ba mươi tuổi, rõ ràng trong bụng y hận đến muốn tàn nhẫn đánh đối phương một trận, nhưng cũng không có lý do gì để phát hỏa, nên “ hừ” một tiếng rồi xoay người đi ra.

Võ Thanh Anh thấy y rời đi, hơi do dự, rồi quay đầu lại hướng về Trương Siêu Quần nói:

– Xin lỗi, Trương công tử, sư ca muội ngày hôm nay tâm tình không tốt lắm, xin Trương công tử bỏ qua cho, có đắc tội, tiểu muội xin thay thế sư ca xin lỗi Trương công tử.

Trương Siêu Quần rộng lượng nở nụ cười, nói:

– Không có gì.. không có gì, thật ra là ta không nên nói Vệ công tử đứng nhìn quan sát Nữ Mỹ Quyền.

Võ Thanh Anh thấy hắn không tính toán đến, trong lòng nàng hảo cảm càng sâu, nói:

– Xin lỗi, muội đi nhìn xem sư ca một chút, các người không cần chờ muội.

Nói xong liền quay đầu chạy theo Vệ Bích.

Trương Siêu Quần thấy nàng vì sư ca, thậm chí ngay cả võ công Võ Đang cũng không cần học, trong lòng cảm thấy thất vọng, thầm nghĩ:

“Xem ra muốn đem Võ Thanh Anh đoạt được, còn phải tốn không ít công sức.“

Chờ Võ Thanh Anh đi xa, Chu Cửu Chân bỗng nhiên chua xót nói:

– Huynh nhìn thấy Võ Thanh Anh có phải là xinh đẹp đẽ hơn muội phải không?

Trương Siêu Quần ngẩn ra, cười nói:

– Nói cái gì vậy, Võ tiểu thư nào có bằng muội! Ta xem người ở Côn Lôn sơn đều là không ánh mắt, “ Tuyết Lĩnh Song Sơn “ là hữu danh vô thực, chỉ có Chu Cửu Chân là đẹp như thế, Võ tiểu thư không sánh một nửa muội, có thể nào lại gọi là “ Tuyết Lĩnh Song Sơn?

Chu Cửu Chân nghe được vui mừng khôn nguôi, gắt giọng:

– Ai biết huynh nói là thật sự hay là giả, Võ Thanh Anh nếu như không đẹp, vừa rồi hà tất huynh lại nhìn chằm chằm nàng?

Trương Siêu Quần nói:

– Oan uổng cho ta, muội không nhớ rõ sao? Lần trước chính muội nói là muốn ta xem là Chu Cửu Chân tiểu bảo bối xinh đẹp, hay là Võ Thanh Anh xinh đẹp đẽ, thì giờ ta đã nhìn rõ ràng, vẫn là là Chu Cửu Chân tiểu bảo bối xinh đẹp hơn.

Nói rồi hắn duỗi ra một tay, nắm chặt bàn tay kia mềm mại không xương trắng mịn của nàng.

Chu Cửu Chân vừa thẹn vừa vui, nói:

– Ai da cái người này, muội trở thành tiểu bảo bối của huynh hồi nào vậy? Nếu là bị phụ mẫu muội nghe thấy còn đến mức nào? Huynh thật là nói liều!

Trương Siêu Quần nói:

– Được rồi… được rồi, hiện tại muội không phải tiểu bảo bối, chỉ sau này mới đúng là như thế. Bây giờ ta sẽ dạy muội Nữ Mỹ Quyền Pháp, bảo đảm muội sau khi tập xong càng thêm phong thái mê người, vượt quá gấp đôi Võ tiểu thư luôn đấy.

Chu Cửu Chân hưng phấn gật đầu, liên thanh kêu lên:

– Muội muốn học! Huynh nhanh dạy muội đi!

Nữ mỹ quyền pháp nguyên là quyền pháp của Cổ Mộ phái, triển khai thì thân hình phiêu dật tiêu sái, chiêu thức ác liệt tinh diệu, mỗi một chiêu đều mô phỏng lấy tên theo một mỹ nữ nổi danh trong lịch sử, nam nữ đều có thể luyện tập, nhưng Cổ Mộ Phái tự các đời trước truyền qua đều là nữ tử, cho nên lấy tên gọi là nữ mỹ quyền pháp.

Trương Siêu Quần truyền một chiêu “Chiêu Quân Xuất Tắc “cho Chu Cửu Chân, nàng vốn là học võ công lấy Nhất Dương Chỉ Làm chủ, luyện chính là chỉ lực, chiêu này là vô cùng thích hợp.

Quả nhiên, Chu Cửu Chân thông minh lanh lợi rất nhanh liền đem chiều này học được, không ngừng luyện chưa tới nữa giờ, Trương Siêu Quần ở một bên không ngừng sửa lại chỉ điểm, rốt cục đem chiêu này học được thông thạo, Chu Cửu Chân vui mừng khôn xiết, quấn quít lấy Trương Siêu Quần nói là dạy tiếp.

Trương Siêu Quần nói:

– Dạy tiếp thì được rồi, nhưng phàm là học nghệ thì phải bái sư nhưng sau này tương lai là thê tử của ta, cho nên nếu không bái sư, muội hôn ta một cái, ta sẽ dạy muội một chiêu.

Chu Cửu Chân sẵng giọng:

– Huynh có tài nghệ gì mà muốn muội hôn huynh!

Ngón tay nhẹ phẩy, Chu Cửu Chân liền tấn công hướng về Trương Siêu Quần, chiêu nàng sử dụng, chính là mới vừa mới học được “Chiêu Quân Xuất Tắc “

Trương Siêu Quần cười ha ha, một chân điểm nhẹ, thân hình nhẹ nhàng lùi lại, Chu Cửu Chân lại dùng chiêu này đánh tiếp, Trương Siêu Quần liền triển khai khinh công Cổ Mộ Phái, xoay người xê dịch, thân pháp nhẹ nhàng, thỉnh thoảng sờ ở trên mặt nàng một cái, Chu Cửu Chân đánh không trúng hắn, trái lại bị hắn liên tục sỗ sàng, tức giận đến khuôn mặt nhỏ đỏ chót.

Trong lúc hắn đàng trêu chọc nàng, thì nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân, Trương Siêu Quần thoáng nhìn bên dưới, hóa ra là nhạc mẫu xinh đẹp giá lâm, hắn liền liếc mắt ra hiệu cho Chu Cửu Chân, nàng quay đầu nhìn lại, kêu lên:

– Mẫu thân, Trương công tử đang dạy con võ công đây! Mẫu thân mau tới nhìn xem, con học được một chiêu rồi!

Chu phu nhân mỉm cười đi tới, tư thái nhẹ nhàng, trước ngực một đôi bầu vú cao ngất theo tư thế bước đi khẽ run run, bờ eo thon thả, quả thực không cách nào có thể tin được, đây là một nữ nhân đã có con.

Chu Cửu Chân cùng Chu phu nhân đứng ở một chỗ, tựa như chị em gái, người cổ xưa tuy kết hôn sớm, nhưng lúc này tính ra, Chu phu nhân cũng đã 36, 37 tuổi rồi, nhìn qua thật sự rất trẻ trung, Chu Cửu Chân cùng mẫu thân của nàng so với thì có nhiều hơn mấy phần non nớt cùng thanh thuần, nhưng ngược lại, Chu phu nhân cùng với thân thể mềm mại, bầu vú cùng bờ mông nẩy nở càng có mùi vị của nữ nhân thành thục, như cây đào trái mật chín rục vậy, khiến người ta nhìn thấy, liền có loại kích động muốn cắn một cái.

– Cửu Chân đừng nghịch ngợm nữa, Trương công tử là đệ tử phái Võ Đang, võ công làm sao có thể nào tùy tiện truyền cho ngươi?

Chu phu nhân cười tủm tỉm đi tới, ôm bả vai Chu Cửu Chân, hướng về Trương Siêu Quần cười nói:

– Hiền điệt, thật không phiền phức ngươi chứ?

Trương Siêu Quần vội nói:

– Không có …không có, Cửu Chân thật rất thông minh, chỉ qua một lần đã học được rồi đấy Chu bá mẫu.

Chu Cửu Chân làm nũng nói:

– Đúng đấy mẫu thân, để con luyện cho mẫu thân xem!

Chu Cửu Chân không chờ mẫu thân mình đáp lại, nàng tiến lên vài bước, đem chiêu “ Chiêu Quân Xuất Tắc “ vừa học được ra diễn một lần, Chu phu nhân khen:

– Đây là quyền pháp gì? Không chỉ là tư thái ưu mỹ, chiêu thức tinh diệu, mà còn khiến người ta nhìn thấy rất đẹp mắt.

Chu Cửu Chân được mẫu thân khen một câu, vô cùng phấn khởi, cướp lời nói :

– Chiêu này là Võ Đang nữ mỹ quyền, tên là “Chiêu Quân Xuất Tắc “.

Chu phu nhân cười nói:

– Tên rất hay“ Chiêu Quân Xuất Tắc “ quả thật là có mấy phần đúng như tên gọi, phái Võ Đang võ công quả nhiên ảo diệu, đây là do Trương chân nhân sáng tạo sao?

Trương Siêu Quần thầm nhủ:

“Nữ mỹ quyền pháp tuy rằng nam nữ đều tập được, nhưng dù sao thì cũng thiên về ôn nhu, nếu nói công phu này là do một lão đạo hơn 100 tuổi sáng tạo, khó tránh khỏi là qua khuếch đại, Chu Cửu Chân, Võ Thanh Anh các nàng bất quá mới 17, 18 tuổi tiểu cô nương, thuận miệng nói thì không quan trọng, nhưng Chu phu nhân là người tinh khôn từng trãi, nói dối với Chu phu nhân sợ là không dễ tin được”, nên nói:

– Bộ quyền pháp này kỳ thực là do thái sư phụ cải tiến lại một bộ quyền cổ xưa, vì thế cũng không tính là do lão nhân gia sáng tạo.

Chu phu nhân nói:

– Cải tiến quyền pháp thì cũng coi như là Trương chân nhân sáng chế, quyền pháp từ cổ xưa truyền lại, trải qua năm tháng muôn vàn thử thách, hẳn là đã hoàn mỹ, Trương chân nhân là người học cứu uyên thâm, sâu không lường được, mới có thể thay đổi bộ quyền pháp này thêm vào bên trong, chuyện này võ học tông sư bình thường là không thể làm được.

Trương Siêu Quần thấy Chu phu nhân yêu kiều cười khẽ, trong lúc vung tay nhấc chân phong thái rất là mê người, hắn không khỏi ngẩn ngơ, nữ nhi đã 17, 18 tuổi, mà Chu phu nhân vẫn có mị lực như thế, thật không biết lúc Chu phu nhân còn trẻ dáng vẻ còn xinh đẹp đến dường nào.

Hắn nhìn Chu phu nhân đến ngẩn người ra, trong lúc nhất thời đã quên nói chuyện, Chu phu nhân hơi cảm kinh ngạc, thấy ánh mắt hắn nhìn chằm chằm trước đôi bầu vú của mình, không khỏi xấu hổ.

Chu Cửu Chân bất chợt lại nói:

– Trương công tử, sẽ dạy muội thêm một chiêu nữa nhé.

Trương Siêu Quần đưa ánh mắt nhìn từ trên người Chu phu nhân thu hồi lại, mỉm cười gật đầu, nói:

– Được, ta sẽ dạy ngươi thêm một chiêu “Điêu Thuyền Bái Nguyệt “, chiêu này thì phức tạp hơn so với chiêu “ Chiêu Quân Xuất Tắc “ nhiều.

Chu Cửu Chân vỗ tay nói:

– Tốt!

Lại hướng về Chu phu nhân nói:

– Mẫu thân cũng đứng nhìn xem nhé.

Chu phu nhân trách cứ nàng:

– Hồ đồ, đây là võ công phái Võ Đương, Trương công tử đã là ngoại lệ dạy ngươi một chiêu, ngươi còn muốn làm khó dễ nhân gia à?

Trương Siêu Quần liền cười nói:

– Chu bá mẫu, không ngại chuyện đó, thái sư phụ khi truyền thụ Nữ Mỹ Quyền Pháp cho vãn bối, vẫn không có nói là vãn bối không được truyền thụ cho người khác, huống chi, chúng ta là người tập võ, nếu cứ lo lắng người khác đem tuyệt học của mình học được, trãi qua nhiều năm sau này, những tuyệt nghệ này há không phải đều đã bị thất truyền?

Chu phu nhân ngẩn ra, tuy là có cảm giác lòng dạ hắn hào phóng, nhưng lại tự nhủ thầm:

“Nếu ngươi cứ đem võ công của ngươi đều truyền thụ cho người khác, vậy còn nói đến cái gì là tuyệt học?“

Trương Siêu Quần lúc này bỗng nhiên nghĩ đến, ở thời hiện đại từ lâu không có các loại võ công thứ này, nói không chừng cũng là bởi vì các tông sư đều xem võ công mình như là tàng bảo nên giấu giấu diếm diếm, do vậy nên những loại võ công tinh diệu như vậy đều bị thất truyền, trong lòng cảm khái, nói:

– Thật giống như Võ Đang Trường Quyền hay như thế, nếu người người có thể học được, thiên hạ bách tính đều biết đến đánh quyền, chúng ta cũng sẽ không bị ngoại tộc xâm lược,ví như Thiếu Lâm có 72 tuyệt kỹ, nhưng trong phái Thiếu Lâm chỉ có một số ít cao tăng hiểu được, nếu như có hàng vạn người cũng biết võ công tuyệt thế này, thế thì ai còn dám đến bắt nạt vương triều của chúng ta?

Chu phu nhân khen:

– Hiền điệt quả nhiên có phong độ đại hiệp, nói thật hay! Nếu như người Hán chúng ta ai cũng đều biết đến võ công, thì những người Mông Cổ làm sao lại có thể cưỡi ở trên đầu người Hán chúng ta làm mưa làm gió? Nếu người người đều hiểu đến võ công phái Võ Đương, như vậy thì đệ tử Võ Đang đã có khắp thiên hạ rồi!

Trương Siêu Quần cười nói:

– Chu bá mẫu quá khen rồi.

– Quyết không phải quá khen, hiền điệt rất xứng đáng.

Chu phu nhân ngừng lại một chút, hướng về nữ nhi hỏi:

– Cửu Chân, biểu ca ngươi cùng Võ Thanh nhi đâu rồi?

Chu Cửu Chân thấy mẫu thân mình tán thưởng Trương Siêu Quần như thế, trong lòng giống như vừa nếm mật ngọt, nói:

– Bọn họ qua bên kia trò chuyện rồi.

Chu phu nhân nói:

– Vậy ngươi đi tìm bọn họ chơi đùa đi, ta muốn cùng Trương công tử nói mấy câu.

Chu Cửu Chân tình cảm đối với Trương Siêu Quần thật là mê luyến, hận không thể có thể dính sát trên người hắn, nhiều ngày đã không gặp, làm sao cam lòng rời đi, làm nũng nói:

– Biểu ca bọn họ qua bên kia chơi đùa, con muốn ở đây học quyền.

Chu phu nhân nói:

– Biểu ca cùng Võ Thanh nhi là khách mời, ngươi là chủ nhân, lẽ ra phải đón tiếp, ngươi nếu không đi, sau này ta sẽ không cho phép ngươi cùng Trương công tử học quyền đấy!

Chu Cửu Chân le lưỡi một cái, ngoan ngoãn đi ngay.

Chu phu nhân hướng về Trương Siêu Quần cười nói:

– Nữ nhi này, bị ta yêu thương làm cho bị hư rồi.

Trương Siêu Quần luôn mồm nói:

– Không có… không có.

Chu phu nhân nói:

– Hiền điệt, ngươi cảm thấy Cửu Chân như thế nào?

Trương Siêu Quần trong lòng hơi động, đây là ý gì? Lẽ nào là nhạc mẫu đang chọn hiền tế? Nhất thời trong bụng nở hoa.

– Cửu Chân rất tốt, rất đẹp…

Trương Siêu Quần lúc này có vẻ đắc ý….

– Tuy rằng ta không biết hiền điệt bắt đầu quen biết với Cửu Chân như thế nào, nhưng không ai hiểu nữ nhi bằng mẫu thân, hiền điệt trong lòng phân lượng không nhẹ, ngươi muốn cái gì, ta đều biết, chỉ xin khuyên một câu, hiền điệt nên có một khoảng cách với Cửu Chân cho thỏa đáng.

Vị Chu phu nhân này trên mặt cười tủm tỉm, nhưng lời nói ra lại lạnh giống như tảng băng ngàn năm.

Trương Siêu Quần chấn động trong lòng, hỏi:

– Chu bá mẫu, vãn bối không hiểu ý của người.

Chu phu nhân cười xoay người, nói:

– Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, trước đây Cửu Chân rất yêu thương biểu ca của nó, nhưng từ khi hiền điệt xuất hiện ở đây, Cửu Chân ở trước mặt ta một câu cũng không đề cập tới biểu ca mình, vừa rồi Cửu Chân theo hiền điệt học quyền, hai người đầu mày cuối mắt đưa tình ta đã nhận ra được.

Trương Siêu Quần thấy phu nhân hai bờ vai thon gầy, vóc người lồi lỏm, nhìn qua tựa như mong manh, nhưng cũng gây cho người ta mang đến một loại áp lực cảm, lúc hắn cùng Cửu Chân luyện chiêu “ Chiêu Quân Xuất Tắc “, hắn có động tay động chân mấy lần trên người nàng, lẽ nào đã lọt vào trong tầm mắt của Chu phu nhân?

Cái kia Chu phu nhân lại nói:

– Hiền điệt.. thứ ta nói thẳng, hiền điệt tuy rằng chỉ có mười mấy tuổi, nhưng ta cảm thấy hiền điệt lòng dạ sâu thẳm, rất khác với những người cùng trang lứa, Chu Cửu Chân thì còn quá đơn thuần…

Chu phu nhân ngưng lại một chút, rồi nói:

– Nếu hiền điệt yêu thích Tiểu Phượng, Tiểu Yến hai người bọn họ, ta có thể tác thành cho hiền điệt, tránh cho các người khỏi phải lén lén lút lút…

Trương Siêu Quần toàn thân lạnh lẽo, Chu phu nhân làm sao lại biết chuyện mình cùng với Tiểu Yến, Tiểu Phượng? Nhìn qua thì thấy Chu phu nhân ôn nhu mềm mỏng, sao tầm nhìn sắc bén như vậy! Lẽ nào là Tiểu Phượng hoặc là Tiểu Yến lộ ra cái kẽ hở nào sao?

Hít sâu một hơi, Trương Siêu Quần nói:

– Chu bá mẫu.. nói tới chuyện gì vãn bối cũng không hiểu rõ, nếu như Cửu Chân thật sự yêu thích vãn bối, mặc dù chu bá mẫu là mẫu thân nàng, thì cũng là không nên ngăn cản, thà rằng dỡ bỏ một trăm toà miếu, cũng không chia rẽ một đôi người, Chu bá mẫu cũng là người từng trải, lẽ ra có thể lý giải được điều này đúng không? Làm mẫu thân của nàng, Chu bá mẫu muốn nhìn thấy nữ nhi mình thật vui sướng hay là lại thích nữ nhi mình u buồn?

Chu phu nhân hừ một tiếng nói

– Nữ nhi của chính mình, lẽ nào ta không biết sắp xếp sao? Được rồi, nói đến đây là ta hết lời, nếu hiền điệt không chấp nhận hảo ý của ta, thì ngay cả Tiểu Yến, Tiểu Phượng ngươi cũng đừng nên nghĩ tới nữa, Hồng Mai Sơn Trang sẽ miễn tiếp, kính xin Trương công tử di giá dời đi!

Trương Siêu Quần thấy Chu phu nhân đổi giọng xưng hô lại hạ lệnh trục khách, không khỏi đứng đó sững sờ, lẽ nào Chu phu nhân không biết Chu Trường Linh mơ ước đến Đồ Long Đao chừng nào, muốn lưu lại ta để lừa gạt dẫn lão đi Băng Hỏa đảo sao? Trương Siêu Quần trong đầu đột nhiên nóng lên, cất cao giọng nói:

– Chu bá mẫu cho rằng vãn bối muốn ở lại Hồng Mai Sơn Trang này lắm sao? Mặc kệ như thế nào, nhất định là vãn bối phải lấy cho bằng được Chu Cửu Chân!

Dứt lời, hắn xoay người bước đi.

Chu phu nhân liền quát lên:

– Làm càn! Ta ngày mai sẽ đem Chu Cửu Chân! Gả choVệ Bích, để nhìn xem ngươi còn có lấy được nó hay không!

Trương Siêu Quần bỗng nhiên dừng bước, trong mắt loé ra lửa giận nói:

– Ngay bây giờ vãn bối sẽ mang Chu Cửu Chân cùng bỏ đi!

Hắn vòng trở lại, hướng về phía hậu viện bước đi.

Chu phu nhân cả giận nói:

– Vô lễ!

Chu phu nhân liền phóng người đến, Trương Siêu Quần nghe thấy tiếng tà áo phất phơ bay, quay người lại, thì thấy Chu phu nhân song chưởng đã tung bay, thế tiến công ác liệt, hắn hướng về sau lui lại mấy bước nói:

– Nguyên lai Chu phu nhân võ công xuất thủ thật nhanh..

Lùi thốc tới cái bồn hoa, thì không thể lui nữa, hắn liền giơ tay lên, vỗ tới một chưởng, cùng Chu phu nhân chạm nhau một chưởng, nàng lui lại mấy bước, phẫn nộ nói:

– Trương công tử quả nhiên là võ công cũng khá lắm !

Trương Siêu Quần bàn tay hơi tê dại, không khỏi kinh ngạc, dù biết rằng Chu phu nhân là có võ công đấy, nhưng lại không nghĩ tới nàng võ công cũng thuộc hàng cao thủ, hắn nói:

– Vãn bối cũng không ngờ, chưa làm làm hiền tế, trước tiên lại cùng nhạc mẫu đánh tới rồi!

Lúc này Chu phu nhân đã nổi giận, thu quyền ra chỉ, một bàn tay uốn cong xoay tròn, chiêu thức phức tạp, đột nhiên chỉ tay nhanh điểm tới rất nhanh, Trương Siêu Quần không kịp né tránh, chỉ cảm thấy trên cánh tay phải đau đớn một hồi, thân thể lệch đi, suýt nữa té ngã.

Chu phu nhân đánh một đòn đã trúng, cũng không tiến lên truy kích, lạnh lùng nói:

– Võ công của ngươi tuy có thể mạnh hơn ta, nhưng ngươi có thể địch nổi Nhất Dương Chỉ của Chu gia sao? Ta không làm khó dễ ngươi, ngươi đi đi!

Nhất Dương Chỉ? Năm xưa Nhất Đăng đại sư đem Nhất Dương Chỉ truyền cho Chu Liễu Sinh, Chu Trường Linh chính là hậu duệ đời sau của nhà họ Chu, Chu Liễu Sinh vốn dùng binh khí là một cây phán quan bút, đã đem Nhất Dương Chỉ hòa trong cách sử dụng của phán quan bút, bởi vậy lấy bút làm đại chỉ, sáng tạo ra ” Nhất Dương Thư Chỉ ” chiêu nào chiêu nấy uy lực khôn lường, Chu Liễu Sinh có thể dùng bút làm đại chỉ, lấy phán quan bút cùng Nhất Dương Chỉ liên hoàn tiến vào trong chiêu, nhưng Trương Siêu Quần lại không ngờ rằng, ngay cả Chu phu nhân này cũng học được Nhất Dương Chỉ.

Kỳ thực, sử dụng Nhất Dương Chỉ cực kỳ hao tổn nội lực, nếu liên tục sử dụng thì có thể làm cho công lực tạm thời hoàn toàn biến mất, nặng thì khó giữ được tính mạng, Chu phu nhân tuy hiểu được một ít, nhưng vẫn chưa đạt tới hỏa hầu…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.