Một đôi liệt diễm nam nữ ở bên ngoài nhất thời há hốc mồm.
– Nhanh!
Trương Siêu Quần thấp giọng nói, đem Đinh Mẫn Quân ôm lấy, đem xiêm y phủ lung tung ở trên người nàng, chất đống đám cỏ khô vùi người vào bên trong.
– Vô Kỵ ca ca, huynh nói xem a di cùng đại ca ca muộn như thế lại đi đâu? Bọn họ có khi nào không cần đến chúng ta nữa?
Trương Vô Kỵ vỗ ngực nói:
– Sẽ không có như vậy đâu, Siêu Quần đại ca không phải người như thế, đại ca làm người chính phái, ghét cái ác như kẻ thù, thấy việc nghĩa thì ra tay làm, người ngoài còn giúp được huống hồn chúng ta, chứ nếu không thái sư phụ của ta cũng sẽ không thu đại ca làm đồ đệ.
Bên trong đống cỏ, Đinh Mẫn Quân lặng lẽ ở bên hông Siêu Quần nhéo một cái.
Dương Bất Hối lại hỏi:
– Vậy đại ca ca cùng a di đi đâu vậy? Đúng rồi, chắc là bọn họ lại đi kiếm thức ăn cho chúng ta.
Trương vô kỵ nói:
– Ở đây hoang tan như thế, làm sao mà có thức ăn để đi tìm? Ta nhìn bọn họ chắc là đi luyện công.
Dương Bất Hối khuôn mặt kinh ngạc, hỏi:
– Buổi tối mà luyện công? Bọn họ không ngủ sao?
Trương Vô Kỵ trả lời:
– Ta khi còn bé ở trên Băng Hỏa đảo, thường thường nửa đêm tỉnh lại, thì phát hiện phụ thân cùng mẫu thân không ở bên trong, sau đó ta có hỏi bọn họ, bọn họ nói là đi luyện công, chỉ có buổi tối mới có thể luyện tốt được, đi thôi, chúng ta ngủ đi, ngày mai trời vừa sáng, bọn họ sẽ trở về.
Nhìn hai tiểu tử đi vào, một lát sau, Trương Siêu Quần thấp giọng ở bên tai Đinh Mẫn Quân nói:
– Chà chà, phụ thân và mẫu thân của Vô Kỵ thật lợi hại, bọn họ luyện công đến hừng đông, sư tỳ… chúng ta cũng luyện công lđến hừng đông như bọn họ có được hay không?
Đinh Mẫn Quân lỗ tai ngứa, trên người chỉ phủ lên xiêm y, bị hắn ôm vào trong ngực, bao y phục tất cả đều lướt xuống người.
– Mình người luyện công đi, ta không phụng bồi.
Đinh Mẫn Quân nhớ tới vừa lúc nãy cái kia kiều diễm triền miên, gò má như hỏa thiêu, nàng vừa nói xong, thì Trương Siêu Quần miệng đã hôn tới.
– Um…
Đầu lưỡi hắn đã nhanh chóng len vào giữa đôi môi Đinh Mẫn Quân, nhẹ nhàng lách qua hàm răng khép hờ, câu móc lại cái lưỡi của nàng không ngừng mút vào liếm láp, đồng thời nuốt lấy nước miếng từ trong khoang miệng của Đinh Mẫn Quân.
Đinh Mẫn Quân hai mắt mê ly, yết hầu truyền đến “ um …um” yêu kiều thanh âm.
Hai thân thể đối diện nhau hừng hực, chăm chú gắn bó, một bàn tay lớn gia nhập công thành đoạt đất bừa bãi tàn phá, không ngừng mà vuốt ve nhào nặn dưới cái âm hộ mượt mà đầy lông như tấm thảm cỏ, Đinh Mẫn Quân thân thể mềm mại lần thứ hai mềm yếu vô lực, bên trong âm đạo dịch nhờn vốn là chưa khô lần thứ hai lại rỉ rỉ nước nhờn ra
Nam nữ kề mặt mà với tư thế trong thư văn gió trăng gọi “Quan Âm Tọa Liên”, rất là dễ dàng ma xát phần mu xương, nhưng khi mà nam trên nữ dưới, thì nữ tử chủ động nhô lên âm hộ nghênh đón, mới có thể hưởng thụ nhanh như vậy cảm giác
Trương Siêu Quần khó nhịn dục niệm, eo hổ hướng xuống dưới trầm xuống, dương vật đâm thẳng vào âm đạo như không có đáy, hang động âm đạo nhỏ hẹp bên trong không có một tia cứu vãn đường sống, “ọp..” một tiếng dịch nhờn bị chen chúc trong âm đạo trào ra bên ngoài miệng âm đạo, lực đạo dương vật chi mãnh tạo ra bên ngoài cái khe thịt âm hộ như có màn nước vậy…
Đinh Mẫn Quân ngửa đầu rên rỉ lên, hai mảnh môi mềm lại bị Trương Siêu Quần há miệng bịt kín, quá chặt chẽ, nữ nhân động tình lúc yêu thích nhất là hôn môi, Đinh Mẫn Quân vốn định hôn trả lại hắn, mới há miệng đã lại bị đầu lưỡi của hắn xâm nhập, hắn dùng lưỡi cạy mở hàm răng của nàng, đút vào dường như chiếm cứ tràn đầy khoang miệng của nàng.
Trương Siêu Quần càng chọc dương vật vào càng nhanh, âm đạo Đinh Mẫn Quân bị chọc vào rất nhanh cơm sướng khoái thay nhau từng tầng chồng lên như đầu ngọn sóng, nàng nhịn không được dùng phần gò mu âm hộ đẩy lên mát xa vào gốc xương mu của hắn, nâng lên cái âm hộ ẩm ướt bừa bãi ngoài đậm đặc dịch nhờn nghiền nát với cây dương vật, cái góc độ này chẳng những tăng thêm kích thích âm vật, cũng chèn ép gốc cây dương vật, âm đạo càng xiết chặc hơn thập phần sảng khoái.
Đinh Mẫn Quân chỉ phải nhô lên eo thon, hai bên cặp tuyết đồn kéo căng, dùng sức vặn vẹo một hồi, dù sao thân thể Đinh Mẫn Quân mảnh mai, không thể cầm cự lâu dài, liền muốn rớt xuống.
Trương Siêu Quần đột nhiên nâng cái eo của nàng, hai đầu gối trượt đến dưới cái mông, dùng sức hướng phía dưới chúi xuống, quay lại để cho Đinh Mẫn Quân ngồi trên cặp đùi của hắn, rồi tiếp tục hướng dương vật từ dưới đâm lên âm đạo, Đinh Mẫn Quân âm đạo được mài sướng đến nỗi cái miệng nhỏ nhắn nhịn không được cứ “ a..a..a..” nước miếng chảy xuống cả khóe miệng rất là si dâm.
Cái tư thế này kịch liệt ma xát xương mu âm hộ, cũng không từ tựa châm đâm hơi thốn đau, nhưng trong chốc lát khoái cảm hung mãnh chen chúc nhau mà đến, đem nàng ném lên đỉnh núi cao phong!
– Á…á….a….a…….
Trương Siêu Quần chợt cảm thấy lối vào hang động thít lại, phảng phất như có bàn tay nhỏ bé hài nhi véo chặt vào thân cây dương vật, đầu cổ tử cung nàng hút mút xử bạo quy đầu cứng rắn của hắn, đang bạo trướng lên tới, đào lấy âm tinh bên trong rồi dương tinh bùng nổ phún xuất bắn ra một hồi……
Hắn ngửa đầu kêu to, âm thanh như sói tru, cái miệng nhỏ nhắn Đinh Mẫn Quân buông lỏng, nũng nịu rên rỉ, như la như khóc, làm cho người huyết mạch sôi sục, hai bộ phận sinh dục chặt quấn nhau hòa lẫn âm tinh và tinh dịch lấy một hồi, rồi cùng xụi lơ ở trên đống cỏ khô….
Trương Siêu Quần gối đầu nằm tại trên đôi bầu vú của Đinh Mẫn Quân mồ hôi ẩm ướt bóng loáng hai bầu vú, một cái mùi hỗn tạp mồ hôi của cơ thể, mùi tanh tưởi của hỗn hợp dịch nhờn, mùi nước miếng, mùi vú chui vào trong mũi, Đinh Mẫn Quân sau khi đạt được cơn cực khoái, huyết khí sướng vượng, nhiệt độ cơ thể tản ra, hắn ngửi ngửi lại có cảm giác thập phần ngọt ngào….
Một lúc lâu, bọn họ tách ra, Trương Siêu Quần nói nhỏ đến mức không thể nghe thấy rỏ ràng ở bên tai nàng nói:
– Đêm nay chúng ta đi ra bên ngoài, tìm cái chỗ vắng lặng không có người để tiếp tục luyện công nhé…
Đinh Mẫn Quân e thẹn vô hạn, ở bên ngoài… bên ngoài nếu trùng hợp có người trải qua, chẳng phải là cái gì cũng đều bị nhìn thấy? Nữ nhân đàng hoàng lại sao có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy? Trong lòng muốn cự tuyệt, nhưng lời chưa kịp ra khỏi miệng, đã biến thành một tiếng thật nhẹ
– Ừ…
Hai người rón ra rón rén từ bên trong đống cỏ chui ra, từng người đem y phục mặc vào, nhìn nàng với cặp đùi mê người thon dài miên man, Trương Siêu Quần trong lòng thầm nghĩ:
“Tương lai nếu là sau này cưới nàng làm thê, thả rong nàng trần truồng ở nhà, tuyệt đối không cho nàng xuyên quần, hai cái chân dài này, nhìn liền mê chết người, bị y phục ngăn trở, thực sự là đáng tiếc….”
Mặc quần áo xong, hai người lặng lẽ đi ra ngoài, đến một khoãng xa xa mới cùng nhau thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi ở trước mái hiên một phen mây mưa cuồng nhiệt như vậy, tuy rằng kích thích, nhưng thực sự là không thể tận hứng, sợ bị bên trong hai tiểu tử nghe được động tĩnh, sẽ giật mình thức giấc chạy ra xem bọn họ “…luyện công”.
Nguyệt quang trong sáng, bóng cây lắc lư, Đinh Mẫn Quân mặc cho hắn nắm cánh tay mình, trong đầu trống rỗng, phảng phất cái gì cũng không biết, cũng không cần đi để ý tới, bất chợt nghe được tiếng nước chảy rì rào, vừa mới ngẩng đầu, thì thấy một dòng suối nhỏ chảy cuồn cuộn, trên bờ một rừng cây kéo dài thăm thẳm liên miên.
Trương Siêu Quần cười nói :
– Nơi này phong cảnh rất tốt, chúng ta… chúng ta có thể ở ngay đây luyện công..
Đinh Mẫn Quân kinh ngạc thốt lên một tiếng, đêm nay ánh trăng khá sáng làm nổi bật dáng của hai người, ở đây… nơi này… Đinh Mẫn Quân ngập ngừng nói :
– Không thể…nơi này… nơi này tuyệt không được, tùy tiện có người đi tới, vậy cũng cái gì cũng nhìn thấy, chúng ta… chúng ta chi bằng trở về đi thôi!
Đinh Mẫn Quân khuôn mặt càng ửng đỏ, ngay cả liếc nhìn hắn một cái dũng khí cũng không có.
Trương Siêu Quần mỉm cười, nghiêng qua thân thể nàng, Đinh Mẫn Quân tuy là người mang võ công, nhưng nếu luận nội công thâm hậu, thì đã là kém Trương Siêu Quần một tầng, bị hắn kéo lấy nhẹ nhàng, ôm vào trong ngực.
– Ngươi đêm nay còn chưa đủ sao? Ta bị ngươi bắt nạt chết rồi, bên dưới hạ thể đang sưng đau đây này, chúng ta …trở về đi thôi!
Trương Siêu Quần làm sao mà chịu, một hai bàn tay ở trước ngực nàng sờ loạn, một tay lại mò vào cái khe thịt với hai cặp môi lơn và môi nhỏ đền vẫn còn đang sung huyết sưng lên, nàng thở hổn hển đỏ ửng từ trên mặt lan tràn đến phần gáy, hắn chỉ vào mảnh rừng cây nói:
– Chúng ta trên đất đã từng làm, nhưng còn chưa có thử quá ở trên cây cảm giác như thế nào, hôm nay sư tỷ nhất định phải đi theo tiểu đệ mới được!
Cười ha ha, cũng không để ý tới một đôi quyền của nàng đang nhẹ nhàng nện đánh ở trên người hắn, ôm lấy đưa nàng hướng về rừng cây chạy gấp phóng đi.
Đến trong rừng cây, kiếm một cây đại thụ, Trương Siêu Quần phóng lên trên, hai chân nhẹ nhún, sau mấy lần nhảy vọt, đã vững vàng ngồi ở một chảng ba cây to lớn trên cao, Đinh Mẫn Quân giật nảy cả mình, không nghĩ tới hắn khinh công tinh xảo như vậy, nếu là mình, là không cách nào chỉ vài ba lần lại nhảy lên đến cao như thế, hơn nữa hắn còn ôm chính mình, kinh ngạc hỏi :
– Siêu Quần, phái Võ Đương các ngươi khinh công không phải sử dụng là sử dụng Thê Vân Tung sao? Nhưng chiêu này lại là không giống, ngươi từ nơi nào học được loại khinh công này?
Từ trên cao nhìn xuống, Trương Siêu Quần bỗng nhiên nhớ tới Tiểu Long Nữ, nhớ tới khoãng thời gian hai năm sinh hoạt bên dưới thung lũng để, nhớ tới mười sáu năm ước hẹn với cô cô, nhớ tới nàng áo trắng như tuyết, tố tịnh vô trần, ngây người không trả lời Đinh Mẫn Quân, mà chỉ ngước nhìn ánh trăng trong sáng lẩm bẩm than thở:
“Thê lương biệt hậu lưỡng ứng đồng, tối thị bất thắng thanh oán nguyệt minh trung…”
Đinh Mẫn Quân nói :
– Siêu quần, người đọc thơ khiến người ta nghe xong trong lòng rất chua xót.
Trương Siêu Quần mỉm cười đau thương, nhưng vẫn không trả lời, ôm chặt nàng vào trong ngực, lại nhìn bầu trời đêm, thật lâu không nói, tâm trí không biết bay về phương nào.
Đinh Mẫn Quân ẩn ẩn đoán được hắn có chuyện không vui ở trong lòng, hắn đọc lên vần thơ, rung động tâm hồn, thăm thẳm lành lạnh, mặc dù là nàng không rành, nhưng cũng nghe ra câu thơ này tâm ý đầy sự hoài niệm, Đinh Mẫn Quân trong lòng thê lương, hắn tuy rằng ôm mình trong lòng, nhưng trái tim hắn lại tưởng niệm một người khác…
…
Trời không biết đã hừng đông từ lúc nào, trương Siêu Quần giật mình thức tỉnh, cúi đầu nhìn lại, Đinh Mẫn Quân vẫn tựa tựa ở trong ngực mình ngủ, thanh lệ trên mặt, mơ hồ có nước mắt, trong lòng hắn hơi động, biết mình tối hôm qua có chút quá đáng.
Hắn vừa nhúc nhích, Đinh Mẫn Quân lập tức tỉnh lại, mỉm cười nói :
– Ngươi tỉnh rồi?
Trương Siêu Quần áy náy nói:
– Tối hôm qua…
Đinh Mẫn Quân ngọc vươn tay ra, che miệng hắn lại, nói :
– Ta rất rõ ràng, ngươi không cần giải thích.
Hít sâu một hơi, nàng nói tiếp :
– Thì ra ngủ ở trên cây, cảm giác cũng không tệ lắm, chỉ là… chỉ là khá giống là hầu tử.
Trương Siêu Quần cũng cười cười nói :
– Hai con khỉ à? Ừ cũng giống hai con khỉ leo cây, thôi chúng ta trở về, hai tên tiểu tử kia nếu tỉnh lại mà vẫn còn không thấy chúng ta trở lại, chỉ sợ sẽ cho là chúng ta luyện công đến trời đã sáng rồi quên chúng luôn.
Đinh Mẫn Quân, nhớ tới chuyện đêm qua, không dám lên tiếng, vẫn cứ để hắn ôm, bồng bềnh bay hạ xuống, nàng phát hiện, hôm nay cùng đêm qua cảm giác hoàn toàn khác nhau, Đinh Mẫn Quân đứng trên mặt đất hai chân run lên, cái âm hộ của nàng bị dương vật Trương Siêu Quần “ luyện công “ đến giờ đã hoàn toàn bị sưng đau, lúc này nàng mới chợt hiểu mộng tỉnh.
Trở lại nhà tranh, Trương Vô Kỵ cùng Dương Bất Hối quả nhiên tỉnh lại, Dương Bất Hối quay qua hỏi Trương Siêu Quần:
– Đại ca ca, tối hôm qua cùng a di đi luyện công đến giờ phải không?
Trương Siêu Quần da mặt thật dày, cười ha ha, nói:
– Đúng đấy, luyện suốt một buổi tối.
Quay đầu liếc nhìn nhìn Đinh Mẫn Quân, thấy sắc mặt nàng đỏ bừng bừng, đúng là trời sinh nét yểu điệu thục nữ.
Bốn người ăn mấy cái bánh bao còn lại của Đinh Mẫn Quân mang đến, rồi liền hướng về phương hướng Côn Luân Sơn bước đi, hai người trưởng thành mang theo hai đứa bé, đương nhiên là nhanh hơn trước nhiều, trên đường đi, Trương Siêu Quần chỉ dạy cho Đinh Mẫn Quân khinh công của Cổ Mộ phái, Trương Vô Kỵ ở một bên cũng là âm thầm luyện tập, Dương Bất Hối tuổi tuy nhỏ, nhưng cũng muốn học, chỉ có điều hoàn toàn nghe qua mà không hiểu, chu mỏ mọc ra hờn dỗi, cứ như vậy một đường cất bước, một đường nghiên tập, bảy ngày sau thì đã đến đến tỉnh Hà Nam.
Lúc này, Đinh Mẫn Quân khinh công đã là rất nhiều tiến triển, Trương Vô Kỵ cũng thu hoạch rất nhiều, đi đường gặp phải hai đệ tử Võ Đang cùng Nga Mi, trong chốn võ lâm hai đại môn phái tên tuổi tiếng tăm lừng lẫy cũng đủ để doạ lui rất nhiều người.
Một hôm cả hai tới sông Trú Mã, trời về cuối thu sang đông, gió bấc rét mướt.
Ven đường Trương Siêu Quần kích thạch bắn trúng một con nai, một cục đá dù chưa có thể trực tiếp làm con nai này mất mạng, nhưng cũng khiến cho nó sợ quá bỏ chạy, mỹ vị đến miệng, há có thể để nó mất? Trương Siêu Quần đem Trương Vô Kỵ cùng Dương Bất Hối giao cho Đinh Mẫn Quân, dùng khinh công đuổi theo, trãi qua hơn hai dặm, mới dùng một quyền đem con nai đánh gục, hào hứng vác ở trên người, vội vàng quay trở về.
Vừa nhìn đến chỗ bọn họ, nhưng lại thấy ba người đang nằm phục trên mặt đất, đồng loạt nhìn phía trước, hắn kinh ngạc, đến gần, chợt nghe xa xa từ phía sau sườn núi có tiếng khí giới va chạm và có tiếng chân di chuyển…
《Xxx trên cây ko biết ntn nhỉ 》