Như vậy, hai người không nhất thiết phải cởi quần áo mà vẫn có thể “làm” được. Phổ Thông ngồi trên nắp bồn cầu, Hồng Kỳ ngồi trên đùi y, vừa ôm lấy cổ y để mượn lực, vừa loay hoay tìm chỗ gác chân. Vì tư thế, huynh đệ cứng rắn của Phổ Thông dán sát vào khe mông trần trụi của Hồng Kỳ. Hồng Kỳ hơi lo, không biết cái bồn cầu này có chịu nổi trọng lượng của hai người hay không đây?
Miếng thịt ngon đã ở ngay trước mắt, Phổ Thông vội vươn tay ôm rịt lấy eo Hồng Kỳ, hai cánh mông mềm mềm cứ cọ tới cọ lui làm y ngứa chết đi được, chỉ mong được đâm sâu vào thân thể người yêu ngay bây giờ. Y thở dốc, nôn nóng giục, “Mau, mau lên.”
Hồng Kỳ cắn môi, thân thể phối hợp nâng mông lên. Phổ Thông tuy thần trí không tỉnh táo nhưng y vẫn còn bản năng, theo thói quen cầm lấy anh em của mình đặt ngay cửa huyệt.
Cảm nhận được sự ấm nóng và chặt chẽ của huyệt nhỏ, dây thần kinh của Phổ Thông đứt phựt, ưỡn hông đẩy vào. Nhưng do y làm thô bạo quá, Hồng Kỳ có hơi chịu không nổi, phía sau lập tức siết lại, kẹp chặt lấy dị vật mới đâm vào có một chút, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.
“Ưm”, Phổ Thông thoải mái thở ra một tiếng, phân thân cô đơn hai ngày cuối cùng cũng được an ủi, có điều nhiêu đây vẫn chưa đủ, y còn muốn nhiều hơn nữa.
“A, khoan, khoan đã! A —” Phổ Thông đã muốn thì chẳng ai có thể cản y, Hồng Kỳ chưa dứt câu, y đã đâm vào lút cán. Phía sau bị nhồi đầy mang đến từng trận đau đớn xen lẫn tê dại, rồi dần hóa thành khoái cảm, Hồng Kỳ nhũn hết cả người, tiếng kêu đau cũng bị thay bằng những tiếng rên rỉ gợi tình.
Hai tay Phổ Thông tách hai cánh mông của Hồng Kỳ ra, thô bạo đâm rút như muốn đòi hết cả vốn lẫn lời trong hai ngày vừa qua.
Hồng Kỳ gục trên bả vai Phổ Thông mệt mỏi hớp từng ngụm không khí, kích thích quá đi mất, may mà buổi tối không có ai, nếu không động tĩnh lớn như vậy, lỡ bị nghe thấy thì sáng hôm sau chắc chắn hắn với Phổ Thông sẽ trở thành một trong những chủ đề hot nhất trong buổi buôn dưa của người dân khu thương mại này.
Phổ Thông cười ngu xoa nắn mông Hồng Kỳ, đây là lần làm tình y thấy thoải mái nhất! côn th*t vẫn chôn trong cơ thể Hồng Kỳ lại chầm chậm lên tinh thần. Hồng Kỳ cảm nhận được sự biến hóa của thứ nào đó, hoảng hồn muốn đứng dậy, nhưng đã bị Phổ Thông nhanh mắt cản lại.
“Anh trai, cho em làm…” Phổ Thông lầm bà lầm bầm, rồi hôn hôn má hắn, phía dưới nhân lúc hắn phân tâm mà đỉnh một cái. Hồng Kỳ giật nảy, vội vàng tóm chặt quần áo Phổ Thông.
“Ha ha”, Phổ Thông cười khúc khích. Hồng Kỳ hung dữ lườm y, trả đòn bằng cách siết chặt đằng sau, quả nhiên hai mắt Phổ Thông lại đỏ lên.
Phổ Thông xoa dọc theo sống lưng Hồng Kỳ, ghé lại hôn lên môi hắn, Hồng Kỳ cam chịu đáp lại, hiệp thứ hai chính thức bắt đầu.
Bởi vì không mang bao, Phổ Thông đang say, ăn no xong là lăn ra ngủ chổng cẳng, Hồng Kỳ chỉ có thể tự mình xử lý. Hắn tắm qua loa, sau khi xác nhận phía sau không còn lưu lại quá nhiều tinh dịch, hắn mới vào phòng, khóa cửa, nằm vật xuống bên người Phổ Thông. Phổ Thông tự động kéo Hồng Kỳ vào lòng, hưởng thụ mùi hương quen thuộc của đối phương, hạnh phúc ngáy khò khò. Nằm trong vòng tay ấm áp của Phổ Thông, hai mắt Hồng Kỳ nhanh chóng nặng trĩu. Rèm cửa kéo kín mít che chắn cho hai người, như một ranh giới, phân chia giữa gió lạnh bên ngoài với bầu không khí an bình và ấm cúng bên trong.