Xí Hoang Nghi Thượng – Chương 80 – Botruyen
  •  Avatar
  • 30 lượt xem
  • 3 năm trước

Xí Hoang Nghi Thượng - Chương 80

Phát tiết xong rồi, Phổ Thông vẫn ôm chặt Hồng Kỳ, lưu luyến hôn lên mày, mắt, mũi, vành tai, cuối cùng là hai cái hôn thật kêu lên đôi môi còn sưng đỏ của hắn. Ôm hôn đã rồi, Phổ Thông mới chịu đứng dậy mặc quần áo.

Hồng Kỳ mệt mỏi nằm ì trên giường giương mắt nhìn Phổ Thông, tự nhiên hắn liên tưởng đến cảnh hai người đang vụng trộm yêu đương, hai má lập tức đỏ bừng.

“Sao thế?” Phổ Thông bắt gặp biểu cảm khác thường của Hồng Kỳ, bèn cúi người trêu hắn. Vì khoảng cách quá gần nên y có thể ngửi được hương vị tình dục đầy kích thích trên người hắn. Cảm thấy thân dưới lại bắt đầu rục rịch, Phổ Thông liền lùi ra xa, giờ không phải lúc làm việc đó.

Hồng Kỳ cười khẽ, chỉ chỉ trên bàn, “Anh để tiền trên đó, bốn đồng để em về đối phó với cha em, còn một đồng là tiền thưởng cho sự cố gắng hôm nay của em.”

Phổ Thông sờ mũi, vừa nhét tiền vào túi vừa tự hỏi, ý Hồng Kỳ là thưởng vì y cố gắng về nhà, hay là thưởng vì lúc nãy y đã “phục vụ” hắn tận tình?

“Đợi chút”, thấy Phổ Thông chuẩn bị rời đi, Hồng Kỳ bèn ngồi dậy định xuống giường, nhưng vừa cử động, chất lỏng trong cơ thể liền chảy ra, khó chịu muốn chết. Không tiện đứng dậy, hắn bèn ngồi tại chỗ bảo với Phổ Thông, “Trên bàn có cốc nhựa đựng nước ấm, em cầm theo mà uống.”

Phổ Thông ngoan ngoãn cầm lấy cốc, nhấp thử một ngụm. Quả nhiên chỉ có Hồng Kỳ là quan tâm y nhất, Phổ Thông thấy thân ấm mà tim cũng ấm. Trong cơn xúc động, y lại tóm lấy Hồng Kỳ ngấu nghiến thêm mấy cái nữa rồi mới thỏa mãn rời đi. Hồng Kỳ sờ sờ khóe miệng, bật cười, nằm nghỉ một lát rồi rời giường.

Lúc Phổ Thông về tới nơi, Phổ Xuất Phát đã biến đi đâu mất. Y bèn mua mấy cái bánh bao, ngồi trên ghế đá công cộng chậm rãi xử lí. Khi gặm đến cái bánh thứ ba, Phổ Xuất Phát mới xuất hiện.

Thấy bộ dạng cơm no rượu say của lão, Phổ Thông hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ trong lúc y đi vắng, lão đã đi thó tiền của ai rồi?

“Bánh bao?” Phổ Xuất Phát khinh bỉ nhìn mấy cái bánh bao trắng tròn trong bọc ni lông đặt bên cạnh Phổ Thông, “Cỡ như mày thì cũng chỉ có thể ăn bánh bao suốt đời thôi.”
Phổ Thông ăn xong, kiếm chỗ ngồi một lúc, trông như y đang nghỉ ngơi, nhưng thật ra là đang âm thầm quan sát. Mãi đến khi thấy bóng dáng của Lý Chí, Phổ Xuất Phát cũng đang lơ đễnh, Phổ Thông mới đứng dậy, “Tôi đi làm đây.”

Phổ Xuất Phát không để ý đến y, lão còn đang bận híp mắt tắm nắng.

Phổ Thông đi vòng qua công viên rồi hội họp với Lý Chí. Đến gần y mới phát hiện ra bên cạnh gã còn có một người phụ nữ trung niên trông rất phúc hậu.

“Đây là bảo mẫu nhà tôi, dì Tần.” Lý Chí giới thiệu.

Dì Tần gật đầu chào Phổ Thông, Phổ Thông cũng đáp lễ. Chào hỏi xong rồi, Phổ Thông hơi do dự hỏi lại, “Kéo dì ấy vào chuyện này có ổn không đó?”

“Yên tâm đi.” Lý Chí vỗ vai Phổ Thông, cười hì hì, “Cứ theo kế hoạch mà làm.”

Tuy Phổ Thông vẫn có chút lo lắng, nhưng y cũng không nhiều lời. Ba người chọn một góc khuất nhỏ giọng thảo luận về kế hoạch sắp tới. Kim đồng hồ chỉ hai giờ chiều, rốt cuộc Phổ Xuất Phát cũng chịu đứng dậy.

Ba người Phổ Thông lập tức bám đuôi lão, bởi vì Phổ Thông quá rành về con người của Phổ Xuất Phát nên y đảm nhận vai trò lính trinh sát.

Phổ Xuất Phát loanh quanh trên đường lớn để tìm kẻ có tiền, có điều mãi vẫn chưa nhắm được con mồi béo bở nào. Lão suy nghĩ trong chốc lát, hai mắt chợt sáng lên, lão biết chiều nay mình nên “làm ăn” ở đâu rồi. Lão vỗ đầu một cái rồi bước như bay, ba người phía sau vội bám theo, vừa không để Phổ Xuất Phát phát hiện, vừa không làm người đi đường cảm thấy nghi ngờ nên ba người hành động vô cùng cẩn trọng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.