Xí Hoang Nghi Thượng – Chương 52 – Botruyen
  •  Avatar
  • 26 lượt xem
  • 3 năm trước

Xí Hoang Nghi Thượng - Chương 52

Một ngày mới lại bắt đầu. Phổ Thông cố ý dậy sớm để nấu bữa sáng cho Hồng Kỳ, sau đó y đi đánh răng súc miệng, nhanh tay làm thêm vài việc nữa rồi thay đồ chuẩn bị đi làm, trước khi đi còn không quên ngắm Hồng Kỳ một lát bằng ánh mắt hết mực yêu chiều.

Vì tối hôm qua lao lực quá nên sáng nay Hồng Kỳ nướng đến tận hơn chín giờ mới chịu dậy.

“Đau, thằng nhóc chết tiệt này, không biết kiềm chế gì hết!” Hồng Kỳ xoa xoa cái eo nhức mỏi, lê lết cái thân cũng nhức mỏi không kém rời giường, xếp chăn rồi đi ra ngoài. Trước đó, Phổ Thông nhân lúc Hồng Kỳ ngủ say đã tranh hết phần việc của hắn: Hai WC nam nữ đều được quét dọn, túi rác được thay mới, trông cũng sạch sẽ gọn gàng lắm.

Vệ sinh cá nhân xong, Hồng Kỳ sửa sang lại hộp tiền trên bệ cửa sổ, vì không còn việc gì làm nên hắn đành về lại phòng. Nhác thấy hộp bao cao su nằm chễnh chệ trên tủ đầu giường, mặt Hồng Kỳ lập tức đỏ như quả cà chua, tình sự mãnh liệt tối qua ùa về như vũ bão, thế là hắn nhanh tay chộp lấy hộp bao cao su, nhét vội xuống dưới gối, mắt không thấy, tâm không phiền.

Ngồi ngẩn người bên cái bàn kê sát cửa sổ một hồi lâu, Hồng Kỳ lại buồn chán đứng dậy đi qua đi lại vài vòng trong phòng. Mười giờ hơn, quản lí khu thương mại đến thông báo rằng, hai ngày nữa bọn họ sẽ cho người đến trùng tu WC, mong Hồng Kỳ hợp tác.

“Trùng tu?” Hồng Kỳ thấy hơi khó hiểu, chỉ có một việc con con thế này mà đích thân quản lý phải đi thông báo sao?

“Khụ, chúng tôi cho rằng WC trong khu vực nên có một tiêu chuẩn thống nhất, chất lượng giữa các WC không thể quá chênh lệch nhau được. Với lại, chi phí trùng tu chúng tôi sẽ chịu hết, vì dù gì hạng mục này cũng nằm trong kế hoạch tân trang bộ mặt của khu thương mại mà, anh không cần lo lắng gì cả.” Quản lí thân thiết vỗ vai Hồng Kỳ.

Hồng Kỳ không để ý đến vị quản lí thấy người sang bắt quàng làm họ kia, hắn còn đang bận nghi ngờ cái bánh ngon từ trên trời rớt xuống này.

Quản lí thông báo xong thì rời đi. Sau một hồi cân nhắc, Hồng Kỳ thấy như vậy cũng tốt, chất lượng WC được nâng cao sẽ kéo thu nhập hàng tháng tăng được chút đỉnh.
Phổ Thông nghe thật cẩn thận, thái độ tôn trọng của y vô tình thỏa mãn thói hư vinh của hai công nhân nọ. Vì bọn họ làm công nhân xây dựng, cái nghề không mấy ai coi trọng, bị người khác khinh khi âu cũng là chuyện thường ở huyện. Nhưng ở đây, bọn họ có thể vừa làm việc vừa tán gẫu, hơn nữa còn có người lắng nghe họ một cách đầy nghiêm túc, điều này khiến họ rất vui. Tâm trạng tốt nên tiến độ được đẩy nhanh hơn, mới ba ngày mà công việc đã hoàn thành rồi.

Lúc hai người công nhân chuẩn bị rời đi, Hồng Kỳ không quên dúi cho họ bao thuốc lá thay lời cảm ơn.

Ăn xong cơm tối, Phổ Thông lẽo đẽo theo Hồng Kỳ vào WC, một người cầm chổi quét sạch vữa còn vương trên mặt sàn, một ngày thì thay túi ni lông mới cho thùng rác ở các phòng.

Phổ Thông mở thử van nước ở bồn rửa tay mới lắp, dòng nước mát lạnh lập tức chảy ra, len lỏi qua từng kẽ ngón tay y, nhẹ nhàng cuốn đi những vết bẩn trên đó.

Lúc Phổ Thông vào phòng, Hồng Kỳ đang đun một ấm nước, hắn nghe tiếng mở cửa thì bảo ngay, “Đổ mồ hôi thì không nên tắm nước lạnh, em ráng đợi tí nha, nước sắp sôi rồi.”

Khuya, Phổ Thông không đòi hỏi Hồng Kỳ, chỉ sờ soạng ngực hắn hai cái rồi ôm hắn đi ngủ luôn. Ba ngày trước, vì vướng hai công nhân nọ nên Phổ Thông không dám làm gì, cái mông HồngKỳ cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, Hồng Kỳ ra ngân hàng vay ba ngàn đồng. Về đến nhà, Hồng Kỳ ngồi trên giường đếm tiền, chợt hắn thấy hơi xót ruột. Đợt trước hắn vừa gom tiền trả khoản nợ chị họ cho hắn mượn lúc xin quyền quản lý WC xong, giờ lại phải đi vay tiếp. Vừa nghe quản lý kia nhắc đến chuyện hắn không cần trả bất cứ xu nào cho cuộc trùng tu WC, Hồng Kỳ đã chắc tám chín phần mười là việc này có liên quan đến anh rể của hắn. Trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí cả, hôm nay tự dưng nhận tiền của người ta, sau này lỡ có chuyện gì thì nói không nói được, chối cũng chối chẳng xong, tệ hơn nữa là chuyện vượt khỏi khả năng của anh rể, đến lúc đó hắn biết giải quyết thế nào đây?

Thôi, tiền bạc sòng phẳng vẫn là tốt nhất. Hồng Kỳ không muốn mắc nợ ân tình của ai cả. Hắn vẫn luôn trung thành với cách sống ngẩng cao đầu, mình không dối gạt người ta thì người ta cũng sẽ không dối gạt mình, hắn tin ông trời sẽ thấu lòng hắn. Tới đây Hồng Kỳ lại nhớ đến Phổ Thông, lúc đầu hắn thấy y hợp mắt, có lẽ cũng vì sự chân thành, không mưu toan, vụ lợi của y chăng?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.