Xí Hoang Nghi Thượng – Chương 28 – Botruyen
  •  Avatar
  • 27 lượt xem
  • 3 năm trước

Xí Hoang Nghi Thượng - Chương 28

Mặt Trời treo cao, Hồng Kỳ đang nướng trên giường bị đánh thức bởi tiếng đập cửa.

“Tiểu Kỳ? Tiểu Kỳ ơi?” Đi kèm theo tiếng đập là cái giọng oang oang đặc trưng của dì Lý.

Hồng Kỳ xoa xoa cái đầu nhức như búa bổ, ngồi dậy, “Chị Lý à? Có chuyện gì không ạ?”

“Tám giờ rồi vẫn chưa thấy cậu mở cửa, chị tưởng cậu xảy ra chuyện gì nên hỏi thăm ấy mà.”

“À, không sao, em ngủ quên thôi.”

“Vậy hả? Thế chị đi trước nhé, tiền WC chị bỏ vào hộp rồi đó.”

“Dạ.” Hồng Kỳ vươn vai một cái, người phụ nữ này tuy nhiệt tình thái quá, nhưng tâm địa thiện lương, là một người tốt. Dì Lý đi rồi, bên ngoài yên tĩnh trở lại, và trong phòng cũng thế. Bấy giờ Hồng Kỳ mới nhận ra vấn đề.

Phổ Thông đâu?

Hồng Kỳ nhìn xung quanh, chợt dưới thân truyền đến cảm giác khác thường, dính dính, mông lại còn hơi đau. Hắn bất giác dời tầm mắt xuống.

“!”
“Không… Anh ấy thích lắm.” Phổ Thông cố nặn ra một nụ cười, nhưng nụ cười này trông còn khó coi hơn là khóc.

“Có chuyện gì xảy ra giữa hai người à?” Cô chủ sạp nhạy cảm nhận ra tâm trạng khác thường của Phổ Thông. Giờ đang là giữa trưa, khách vắng, cô cũng đang rảnh, thôi thì nghe vị tiên sinh này tâm sự cũng được, nếu có thể thì giúp người ta gỡ bỏ khúc mắc luôn.

“Ừ thì…” Phổ Thông ngập ngừng, sau một hồi đắn đo, y ngồi xổm xuống, hạ giọng kể vắn tắt chuyện xảy ra tối qua, kể cả việc y hoảng quá nên co giò chạy thẳng, bỏ Hồng Kỳ lại một mình.

Cô chủ sạp càng nghe mặt càng đen, cho rằng Phổ Thông kéo bạn gái lên giường, ăn xong con người ta rồi lại phủi mông rũ bỏ trách nhiệm, “Anh làm vậy là sai quá sai rồi! Có tinh thần trách nhiệm tí đi chứ! Hôm trước vừa tặng hoa Lam Tinh cho bạn gái, hôm sau đã trở mặt, anh vậy mà coi được à?!”

“Chuyện này, chuyện này thì liên quan gì đến hoa chứ?” Phổ Thông gãi đầu.

“Anh quên rồi hả, ý nghĩa của hoa Lam Tinh là “Tin tưởng lẫn nhau”. Hôm trước tặng hoa này cho cô ấy, hôm sau lại quay ngoắc 180 độ, anh có xứng đáng là đàn ông không?!” Hơn nữa hoa đó là tôi bán cho anh, cô chủ nhỏ yên lặng bổ sung.

Phổ Thông sửng sốt.

“Anh bỏ bạn gái một mình như thế, nhất định cô ấy đã đau lòng đến chết đi sống lại rồi. Tôi còn tưởng anh tốt thế nào, hóa ra cũng cầm thú, ích kỷ như những thằng khác thôi!” Cô chủ lửa giận phừng phừng mắng Phổ Thông té tát.

“Tôi, tôi…” Phổ Thông muốn phản bác, nhưng lại không biết phải nói gì. Hành vi của y sai rành rành ra đó, biện hộ thế nào được. Trong cơn lúng túng và hối hận, Phổ Thông chợt nhớ đến nụ cười tươi rói tối qua của Hồng Kỳ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.