Xí Hoang Nghi Thượng – Chương 111 – Botruyen
  •  Avatar
  • 42 lượt xem
  • 3 năm trước

Xí Hoang Nghi Thượng - Chương 111

Phiên ngoại 2: Đã lâu không gặp thân thích 02

Tiễn bác hai về rồi, Hồng Kỳ liền vào bếp làm cơm.

“Bác hai của anh có đến nữa không?” Phổ Thông lon ton chạy vào theo, để không bị đuổi ra, y xung phong nhận nhiệm vụ rửa rau.

“Ai biết.” Hồng Kỳ đáp, hiện tại hắn sống rất tốt, mấy người họ hàng kia đến thì hắn tiếp, không đến thì cũng chẳng sao.

Phổ Thông gật đầu, “Nói gì thì nói, nhà rộng thế này mà chỉ có hai đứa mình ở, nếu có thêm mấy đứa nhóc nữa thì vui phải biết.” Phổ Thông nghiêm túc nói, kết quả là bị Hồng Kỳ đá cho một cú.

“Thích con nít thì tự đi mà sinh.”

Buổi tối, Hồng Kỳ cưỡi trên người Phổ Thông, bắp đùi cọ xát khuôn ngực rắn chắc của y “Em lại mập lên nữa phải không?” Nói xong còn đạp đạp lên người y nữa.

“Ha ha”, Phổ Thông tóm lấy cái chân không ngoan của Hồng Kỳ, lần theo cẳng chân đến đùi non, thích thú cắn xé miếng thịt mềm ở đó.

Quạt thổi vù vù, Phổ Thông đè Hồng Kỳ dưới thân cần mẫn hoạt động pít tông, hạ thân sung huyết thỏa sức đâm rút, túi trứng căng phồng thi nhau đánh bồm bộp vào mông Hồng Kỳ. Hồng Kỳ thoải mái rên khẽ, Phổ Thông như được tiêm máu gà, động tác dưới thân lập tức mãnh liệt hơn vài phần.

Hai ngày sau, Phó Hồng Quốc y hẹn đến thăm Hồng Kỳ. Ông khách sáo với Hồng Kỳ vài câu, rồi dúi cho hắn một cái túi đen.

Sáng hôm sau, Hồng Kỳ dậy sớm mở cửa tiệm. Lúc hắn đang lau tủ kính thì thấy có hai bóng người phản chiếu trên mặt kính trong suốt. Hắn vội ngẩng đầu, “Xin hỏi quý khách muốn mua gì…” Chữ “ạ” còn chưa nói xong, một trong hai người kia đã lên tiếng, “Cháu là Hồng Kỳ?”

Hồng Kỳ quan sát đối phương, thấy bộ dạng hai vị khách này có hơi quen mắt. Người đến đều là phụ nữ, một người trên dưới năm mươi, một người trên dưới bốn mươi, trang phục bình thường, nhưng trông khí sắc thì tốt lắm.

Hai người này hết nhìn Hồng Kỳ lại nhìn đến cửa tiệm phía sau hắn. Phổ Thông đi đổ rác, vừa vặn bắt được ánh mắt láo liên của hai người phụ nữ kia. Y không nói gì, chỉ âm thầm tăng thêm cảnh giác.

Hồng Kỳ nhìn một hồi, cuối cùng cũng nhớ ra, đây không phải là dì và bác gái cả sao? Dạo này chẳng biết hắn bị sao gì chiếu, họ hàng thân thích mấy năm không gặp tự dưng lại chạy ra một lượt thế này?

Hồng Kỳ suy nghĩ một lát liền hiểu, chắc là bác hai đã kể chuyện của hắn ra, hắn không nghi ngờ Phó Liên, bởi hắn biết chưa bao giờ chị họ nhắc đến hắn trước mặt thân thích cả.

Chẳng biết hai vị này tới đây có mục đích gì không, “Dì, bác gái cả.” Hồng Kỳ chào trước.

“Cháu biết bọn ta là ai à?” Bác gái cả há hốc mồm, nhiều năm không qua lại, nếu không được nghe kể, giờ mà gặp lại ngoài đường, có lẽ bà ta cũng chẳng nhận ra Hồng Kỳ đâu. Suy bụng ta ra bụng người, bà ta cho rằng Hồng Kỳ cũng giống mình.

Dì của Hồng Kỳ, Phó Thanh Hoa huých eo chị dâu, cháu mình sao không biết mình cho được? Hỏi thừa! Bấy giờ bác gái cả mới nhận ra câu hỏi của mình hình như sai sai, bèn giả bộ ho hai tiếng, khôi phục lại dáng vẻ kiêu ngạo lúc đầu, “Nghe nói dạo này cháu sống tốt lắm, lâu rồi không gặp, hai dì ghé qua thăm cháu một lát. Cửa tiệm này là của cháu à?” Bà ta vừa nói vừa soi mói xung quanh.

Phó Thanh Hoa gục đầu giả làm tượng, nếu sớm biết chị cả ăn nói thiếu não như vậy, cô đã rủ chị ba đi cùng rồi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.