“Em biết trận pháp phong ấn sao?” Lâu
Minh không biết sự tồn tại của Linh Cơ, nghe thấy Trần Ngư nói có biện
pháp thì kinh ngạc không thôi.
“Dạ, không phải lần trước
em đã trở về nhà tổ của phái Lạc Sơn sao? Chính ở nơi đó em đã thấy trận pháp chuyên dùng để phong ấn Hạn Bạt.” Kỳ thực Trần Ngư thấy là Huyền
Minh Tịnh Sát Quyết, nhưng mà cũng gần gần như vậy.
Lâu Minh không nghi ngờ gì, gật gật đầu nói “Vậy anh yên tâm rồi.”
Nghĩ đến thời gian đã khuya lắm rồi, ngày mai Trần Ngư còn cùng chư vị đại
sư bàn chuyện phong ấn Hạn Bạt nên Lâu Minh nói cả hai về phòng nghỉ
ngơi.
“Dạ.” Mặc dù Trần Ngư không muốn đi nghỉ, nhưng cô cũng
biết là cả ngày hôm nay Lâu Minh vừa đi đường mệt mỏi vừa phải lo lắng
cho cô nên cũng không phản đối.
Trước tiên Lâu Minh tiễn Trần Ngư về phòng rồi xoay người về phòng của mình.
“Tam thiếu.” đang ở trong phòng, Trình Bằng thấy Lâu Minh về thì đứng dậy kêu.
“Ừ.” Lâu Minh nhìn hộp gỗ cao khoảng nửa thước bên người Trình Bằng rồi nói “Cậu cũng nghỉ ngơi đi!”
“Vâng.” Trình Bằng đứng dậy rời khỏi phòng.
Lâu Minh đi tới, đứng ở vị trí Trình Bằng vừa đứng, đưa tay sờ hộp gỗ cùng
cây trường thương đang được bọc bằng vải lụa phía sau hộp gỗ. Đây là bốn Linh Khí Lâu Minh mang từ Đế Đô tới, cùng với linh châu mới tìm thấy từ núi Thanh Mang, như vậy năm Linh Khí đã được tập hợp.
Sở dĩ Lâu
Minh đem bốn Linh Khí đến đây là vì khi Trần Ngư xảy ra chuyện, bốn Linh Khí này đồng thời phát sinh biến động khác thường, Lâu Minh cảm thấy
mang theo sẽcó tác dụng nên đã đem theo cùng.
anh vẫn
chưa nói chuyện này với Trần Ngư, bời vì nếu Trần Ngư biết năm Linh Khí
đều ở chỗ này, thì chắc là cô sẽ không đợi phong ấn Hạn Bạt mà muốn ngay lập tức đi tìm Linh Khí thứ sáu, Lâu Minh sợ cô bị phân tâm.
Nhưng mà … nghĩ đến việc có thể tập hợp được sáu Linh Khí, Lâu Minh
cũng khôngkìm được sự kích động trong lòng. Bởi chỉ khi nào anh hoàn
toàn trở thành người bình thường, anh mới có thể thản nhiên đứng trước
mặt ba mẹ Trần, mới có tư cách bảo đảm với họ là anh sẽ suốt đời đối
xử thật tốt với Trần Ngư.
=
Đêm càng khuya càng an tĩnh,
tất cả mọi người đều đang trong mộng đẹp, linh châuđang được để trong
phòng ngủ của ông Thẩm bỗng nhiên phát ra ánh sáng mỏng manh, linh khí
nhàn nhạt không ngừng lưu chuyển, đánh thức ông Thẩm đang ngủ say.
Ông Thẩm khoác áo khoác xuống giường, nhìn linh châu đang không ngừng phát
sáng, nghĩ trăm lần cũng không ra, linh châu đang đáp lại cái gì sao?
Đồng thời, cách đó không xa trong phòng ngủ của Lâu Minh, được đặt trong
hộp gỗ, cây sáo, kiếm đồng, kiếm Linh Cơ cùng với trường
thương đang được bọc vải đều tản ra ánh sáng nhàn nhạt, năm nguồn sáng
lập lòe, chớp tắt theo cùng một nhịp điệu.
đang ngủ say, Lâu Minh cau mày, ngay sau đó tiến vào giấc mơ quen thuộc.
“Làm sao bây giờ? Cái này không được, cái kia cũng không được, tại sao lại
đều khôngđược như vậy chứ?” Trong mơ, Thi Thi bực bội ngồi xổm trên mặt
đất, hai tay nắm tóc, bên người bày rải rác mấy món pháp khí.
“Đừng nắm tóc mình.” Trong mơ, Lâu Minh ngồi xổm xuống, đau lòng bắt lấy tay
Trần Ngư “Em cũng đã nói, bây giờ linh khí trong trời đất càng ngày càng ít, Linh Khí có phẩm chất tốt sao mà có thể dễ tìm như vậy được.”
“Nhưng mà như Phượng Lạc đã nói, chỉ còn một Linh Khí nữa, chỉ thiếu có
mỗi một cái nữa thôi.” Trong mơ Trần Ngư kích động “Huống chi, thân thể
của anh bây giờ nếukhông tìm thấy Linh Khí thì không thể chịu được nữa.”
Hình ảnh lại chuyển, cảnh tượng thay đổi, trước mắt đỏ như máu, dường như
khắpkhông gian đều bị sát khí bao bọc, Lâu Minh biết, đây là cảnh tượng
khi sát khí củaanh bùng phát.
Bỗng nhiên một bóng người quen thuộc vọt vào sát khí, ôm lấy Lâu Minh đã mất lí trí, hôn lên.
Lâu Minh với sát khí đầy trời run lên, rồi sau đó điên cuồng ôm cô vào
người, cho đến khi sát khí tan hết, Lâu Minh mới nhìn rõ bóng người … là Thi Thi trong mơ.
“Nếu không tìm được Linh Khí thích hợp, vậy em sẽ là Linh Khí thứ sáu.”
“không được!” Lâu Minh đang ngủ mơ không hề hay biết nhưng Lâu Minh trong giấc mơ thì lại điên cuồng gào thét.
“Kiếp sau chúng ta lại gặp nhau, em nhất định sẽ thanh trừ hết sát
khí trên người anh, sau đó lại kiếp sau nữa, anh cưới em, có
được không?”
Lâu Minh từ trên giường ngồi phắt dậy, anh thở hổn hển, che trái tim đang đập thình thịch, sắc mặt vô cùng khó coi.
Thi Thi, là Linh Khí thứ sáu?
Trách không được, trách không được khi Thi Thi đến núi Thanh Mang thì năm Linh Khí khác
đều có biến động khác thường, thì ra đó là phản ứng khi sáu Linh Khí tập hợp đầy đủ.
Tác giả có lời muốn nói:
Hoa non là một gốc hoa yêu vô cùng đáng yêu, khi đã tu luyện thành hình người thìđược bạn của mẹ là một Thiên Sư nuôi dưỡng.
Vài chục năm sau, hoa non trưởng thành thành một cô nương xinh đẹp, gặp lại chàng thanh niên Ngô cũng không còn là Cẩu Oa Tử nữa.
Chàng thanh niên Ngô vẫn thích mầm hoa nhỏ như cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com