Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào – Chương 110: Cây Sáo – Botruyen

Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào - Chương 110: Cây Sáo

Đế Đô.

Biệt thự nhà họ Lâu.

Lâu Minh đang ở phòng sách lầu hai sửa bản thiết kế, gần đây anh nảy ra một ý tưởng mới định đem thiết kế vũ khí mấy năm trước của mình ra cải tiến một chút, tăng thêm lực
sát thương cho nó đồng thời giảm bớt trọng lượng của vũ khí.

“Đinh!”

Lúc trước, khi Lâu Minh thiết kế hoặc sửa chữa bản vẽ, dù không có người
nào tìm anhnhưng Lâu Minh vẫn sẽ tắt nguồn để đảm bảo một trăm phần
trăm không có bất kì sựviệc gì có thể cắt ngang suy nghĩ của anh. Nhưng
hình như từ khi Trần Ngư xuất hiệntrong thế giới của anh, quy định
này đã không còn tồn tại nữa.

cô có thể tùy ý ra vào phòng sách
bất cứ lúc nào, cũng có thể ở lúc Lâu Minh đang vẽ thiết kế
được một nửa, trực tiếp kéo người xuống dưới nhà ăn cơm. Càng về sau, vì để hợp với thời gian của Trần Ngư mà thậm chí anh còn sửa lại thời
khóa biểu làm việc của mình, chỉ cần khi Trần Ngư ở lại biệt thự thì rất ít khi làm việc.

Lúc này chợt nghe tiếng điện thoại di động kêu, Lâu Minh dừng bút, mở điện thoại, quả nhiên thấy người mà mình tâm tâm
niệm niệm (nhớ mong). trên ảnh, Trần Ngư để tóc xõa (nguyên tác là chải kiểu nửa viên thuốc, không biết là gì luôn nên chém đại), khuôn mặt bé xíu đỏ bừng, đôi mắt đen sáng bóng đang cười rộ lên, ngoẹo đầu, phía sau là biển mây tầng tầng lớp lớp bao la, đồ sộ.

Lâu
Minh đã biết từ trước là phong cảnh núi Kỳ Liên rất đẹp, đáng
tiếc anh không thểđi cùng cô đến đó. Lâu Minh nhịn không được đưa ngón
tay cái xoa xoa lên khuôn mặt hồng hồng của Trần Ngư trong hình, âm thầm tự nhủ, nếu như anh có thể hóa giải hoàn toàn sát khí trên cơ thể, nhất định sẽ cùng Trần Ngư đi đến thăm tất cả những nơi mà họ muốn đến thăm.

Gần đây trên mạng không phải đang có một câu rất hot sao “Nếu
bạn yêu cô ấy thìhãy đưa cô ấy đi du lịch, đi đến tất cả những nơi đẹp
đẽ và lãng mạn.”

“Đinh linh, đinh linh …”

Điện thoại rung
và tiếng chuông vang lên, Mao đại sư gọi điện video đến, Lâu Minh thu
lại khóe miệng cười ngọt ngào, nhận điện thoại “Mao đại sư.”

“Lâu Minh, lấy được rồi, lấy được rồi.” Mao đại sư vui mừng mà nói lộn xộn.

“Lấy được Linh Khí rồi sao ạ?” Nếu có đồ vật gì có thể khiến Mao đại sư vui
mừng mà gọi điện ngay cho anh thì chỉ có thể là Linh Khí.

“Đúng
thế. Cuối cùng Linh Khí thứ hai cũng xin phép được rồi, viện bảo tàng
mới cử chuyên gia đưa đến cho tôi, bây giờ tôi đang mang nó đến nhà cậu
đây.”

“Vâng, tôi biết rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, Lâu
Minh không còn tâm trí sửa chữa bản thiết kế nữa, anhđứng lên đến bên
cạnh cửa sổ, nhìn bầu trời xanh thẳm bên ngoài, tự lẩm bẩm “Thi
Thi, anh đã đến gần em hơn một bước rồi.”

Khoảng năm mươi phút sau, Mao đại sư ôm một hộp gỗ tử đàn cười ha hả đi tới, Lâu Minh đứng lên “Mao đại sư.”

“Ha ha, tôi đến rồi đây. Đây chính là Linh Khí thứ hai, cậu mau nhìn xem.” Mao đại sưnói xong liền đưa hộp gỗ cho Lâu Minh.

Lâu Minh đột nhiên lùi về sau một bước, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Mao đại sư thìcười cười xấu hổ “Mao đại sư, ông quên rồi sao, tôi không để đụng đến mấy Linh Khí này.”

Tình huống khi lần đầu tiên Lâu Minh chạm vào thanh kiếm đồng còn rõ ràng trước mắt, hiện giờ Thi Thi lại không ở Đế Đô, anh không dám làm điều gì khiến cho anh xảy ra điều gì ngoài ý
muốn nữa.

“không sao đâu.” Mao đại sư cười “Sát khí trong Linh Khí này hầu như đã không còn, cậu cầm trên tay cũng không bị ảnh hưởng gì.”

“Sát khí không còn nữa?” Lâu Minh kinh ngạc nói.

“Đúng thế, có thể là nó hấp thu sát khí trên người cậu không nhiều bằng thanh kiếm đồng, hơn nữa còn bị cương thi hấp thu không ít nên sát khí còn
sót lại rất yếu.” Mao đại sư nói.

“Vậy … nó vẫn là Linh Khí cực
tà cực âm sao?” Nếu sát khí đã bị hóa giải thì Linh Khí này còn phù hợp
với yêu cầu của Phượng Lạc không?

“Chắc là không có vấn đề gì
đâu.” Mao đại sư nói “Cái gọi là Linh Khí cực tà cực âm là chỉ pháp khí
vừa có thể hấp thu sát khí vừa có thể hấp thu linh khí, sát khí trong
Linh Khí này gần được hóa giải hết nhưng vẫn còn chút ít, mà chút ít sát khí này đang cùng linh khí trong cây sáo này đang chung sống rất hòa
bình.”

Mao đại sư nói rồi mở hộp gỗ ra, lộ ra cây sáo màu trắng bạc nằm nổi bật trên lớp vải nhung màu vàng.

Cây sáo có màu trắng, trên thân có năm lỗ, phần đuôi cây sáo còn có hoa
văn khôngrõ đường nét. Lâu Minh nghi ngờ nói “Cây sáo này bị chôn nhiều
năm như vậy sao nhìn như mới thế này?”

“Chuyện này, Giám đốc Viện bảo tàng cũng không nói rõ, chỉ nói khi mới khai quật lênthì cây sáo
hơi ố vàng, nhưng không biết tại sao, khi đặt trong viện bảo tàng thì từ từ trắng lên.” Mao đại sư đoán “Tôi đoán chắc là cây sáo này đã hấp thu linh khí mà như vậy, dù sao thì viện bảo tàng cũng là nơi có phong thủy rất tốt.”

Lâu Minh hiểu rõ gật đầu, cầm cây sáo lên đưa lên
trước mặt quan sát, chỉ vào hoa văn không rõ nét phía đuôi sáo nói “Đáng tiếc hoa văn bồ công anh này đã sắp khôngnhìn rõ nữa rồi.”

“Sao
cậu biết đó là hoa văn bồ công anh?” Mao đại sư nghi ngờ bước tới, chỉ
vào hoa văn hỏi “Các chuyên gia nghiên cứu rất nhiều năm, cũng chỉ suy
đoán hoa văn này có thể là hoa mai, hoa đào gì đó, sao cậu lại cảm thấy
đây là cây bồ công anh. Cái này nhìn giống cây bồ công anh sao?”Lâu Minh sửng sốt, quan sát một lần nữa hoa văn trên thân sáo, sau đó không tự
chủ nhíu mày. Theo như lời Mao đại sư nói, hoa văn này đã bị phá hủy
sắp không nhìn rõhình dáng, vì sao anh lại có thể chắc chắn đây là cây
bồ công anh vậy nhỉ?

“Tôi cũng không biết, chỉ là vừa nhìn thấy, tôi liền biết chắc đây là cây bồ công anh.” Lâu Minh đáp.

“Vậy chắc là cậu bị hoa mắt.” Mao đại sư cũng không để chuyện hoa văn bồ
công anhtrong lòng, mà chăm chú quan sát cây sáo trong tay Lâu Minh. Đến khi nhìn thấy màn khí đỏ nhàn nhạt xung quanh thân sáo, Mao đại sư mới
yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

“Cây sáo này đã hấp thu sát khí của
cậu thành công rồi, linh khí trong cây sáo cũngkhông xuất hiện phản ứng
loại trừ, điều này chứng tỏ suy đoán của tôi không sai, cây sáo này đúng là Linh Khí chúng ta cần tìm.” Mao đại sư chỉ vào cây sáo nói.

Lâu Minh lấy lại tinh thần, quả nhiên thấy xung quanh cây sáo trắng tinh
xuất hiện sợi khí màu đỏ, sắc mặt anh không tự chủ mà căng lên, hình như hình ảnh này anh đãtừng thấy qua rồi.

thật kỳ quái, gần đây
trong đầu anh luôn xuất hiện những hình ảnh mà anh chưa bao giờ gặp qua, chẳng lẽ nó có quan hệ gì với việc Phượng Lạc thức tỉnh?

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.