Xem Chim Không Anh – Chương 24 Em là bạn trai của anh ấy – Botruyen
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 3 năm trước

Xem Chim Không Anh - Chương 24 Em là bạn trai của anh ấy

Edit: Miinu — Beta: Chicho

*****

Lúc lên tới lầu hai, Ôn Thừa Thư vẫn quay đầu nhìn thoáng qua cậu nhóc đang ngồi trước cửa sổ.

Hình Dã đã không còn ngồi ngẩn người như lúc trước mà đang dùng hai tay cầm cốc thủy tinh, đặt miệng chén lên môi, chầm chậm uống nước. Mái tóc đen còn ẩm làm vai áo nhạt màu của cậu biến thành một mảng xanh đậm. Ôn Thừa Thư đảo mắt qua vòng eo thon gọn của Hình Dã, trên môi như còn lưu lại cảm xúc mềm mại và mát lạnh của đối phương. Anh hơi mím môi, quay đầu đi trước khi người kia giương mắt nhìn lên, sau đó sải bước đi về phòng ngủ của mình.

Nhìn bóng lưng thẳng tắp của Ôn Thừa Thư biến mất ở đầu cầu thang, Hình Dã mới thu lại ánh nhìn, quay sang phía con chim nhỏ đang ngon giấc trong lồng. Cậu bình tĩnh uống hết một cốc nước mật ong ấm áp, đứng dậy mang cốc đi rửa. Trở lại gian phòng, vừa ghé đầu vào chiếc gối ôm, còn chưa kịp nghĩ ngợi gì, ý thức của cậu đã bị cơn buồn ngủ mãnh liệt nuốt trọn.

Ngà ngà say đổi lấy một giấc ngủ ngon.

Sáng sớm, sau khi rửa mặt đánh răng xong, Hình Dã liền ra khỏi phòng ngủ. Ngoài phòng khách, một người đàn ông trung niên đang ngồi ngay ngắn trên ghế sa lông, nghe tiếng động liền đứng dậy, lễ độ nói với cậu: “Ngài Hình, chào buổi sáng, chúng ta có thể xuất phát rồi.”

Hình Dã gật nhẹ đầu, đồng thời đảo mắt nhìn khắp căn phòng, hỏi: “Ôn Thừa Thư đâu?”

“Giám đốc Ôn đã đến công ty rồi.” Giọng điệu của người đàn ông hết sức ôn hòa. Nói xong, hắn dẫn đường cho cậu đi tới gara liền kề bằng cửa phụ của ngôi biệt thự. Sau khi lên xe, người đàn ông lấy một hộp thức ăn đẹp mắt để sẵn trên ghế phụ ra, đưa cho cậu, “Bữa sáng của ngài.”

Hình Dã gật đầu nhận lấy, hơi xấu hổ nói: “Chú à, đừng gọi “ngài”, chú gọi cháu là tiểu Dã đi.”

Người đàn ông nở nụ cười hơi gượng gạo, không nói thêm gì nữa. Hình Dã cũng không làm khó đối phương.

Ô tô khởi động, chậm rãi rời khỏi gara, người đàn ông như chợt nhớ tới điều gì, vươn tay mở radio lên.

Trên đài là chương trình radio sáng theo yêu cầu, bấy giờ Hình Dã mới nhận ra đã tám giờ rồi, trễ mất nửa tiếng so với thời gian Vu Diễm hẹn ngày hôm qua. Tái xế dường như đọc được suy nghĩ trong đầu cậu, cười với cậu qua kính chiếu hậu, trấn an: “Giám đốc Ôn đã dặn phải để ngài Hình ngủ đủ giấc, ngài không cần lo lắng gì đâu.”
Ánh mắt Hình Dã hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm vào một miếng kẹo cao su bẩn thỉu đã bị giẫm bẹp dí trên mặt đất, chẳng nói năng gì.

“Khi cậu mới bắt đầu chụp ảnh, tôi có gửi video cho cậu ta xem, cậu ta còn khen cảm giác ống kính và biểu hiện của cậu rất tuyệt.” Vu Diễm đưa thuốc lên miệng, rít một hơi, ngửa đầu phun ra một cuộn sương trắng, lơ đễnh nói, “Rất hiếm khi cậu ta khích lệ người khác.”

Nghe được lời ấy, Hình Dã vẫn chẳng thấy vui, sắc mặt lạnh đến khó coi: “Anh vừa gửi WeChat cho anh ấy à?”

“Hả?” Vu Diễm quay đầu nhìn cậu, “Ừ, sao?”

Cậu nhóc mím môi thành một đường thẳng tắp, cúi đầu chẳng biết đang nghĩ gì. Vu Diễm huých nhẹ cánh tay vào người cậu: “Nghĩ gì đấy?”

Bấy giờ Hình Dã mới nâng mắt nhìn hắn, cau mày nói: “Em không phải bồ của anh ấy.”

Liên tục làm việc đến tận trưa mà không được chừa thời gian uống nước, đã thế lại hút thuốc khi đang cảm lạnh, giọng cậu càng lúc càng khàn hơn.

Vu Diễm không nghe rõ: “Hửm?”

“Em là bạn trai của anh ấy.” Hình Dã rít mạnh một hơi thuốc, trước ánh mắt khiếp sợ của đối phương, bổ sung thêm, “Trong tương lai.”

Vu Diễm nhìn cậu bằng ánh mắt đầy ngỡ ngàng. Im lặng một lát, hắn thuận tay ném điếu thuốc trong tay xuống đất, vỗ vỗ vai cậu, giọng nói mang theo chút cảm xúc rất khó gọi tên: “Cố lên.”

Sau khi Vu Diễm rời đi, Hình Dã mới lấy điện thoại ra xem, Ôn Thừa Thư vẫn chưa trả lời mấy tin cậu nhắn đi hồi sáng.

… Đệt mợ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.