Đậu Đậu để hai quả trứng gà vào túi, cần thận từng li từng tí đi vào nhà tắm. Nói thật, cô có chút chột dạ. Nhưng không còn cách nào khác, để tránh cái tên Yêu Nghiệt đó mang hai quả trứng mà cô “trăm cay nghìn đắng” sinh ra đi mất, bất chấp khó khăn cũng phải làm đến cùng!
Đậu Đậu đi đến gần khe khẽ đẩy vai Yêu Nghiệt. Tấm chăn mỏng đắp mùa hè trượt xuống từ trên vai hắn, để lộ ra vết răng đỏ ửng hằn lên cả tia máu.
Đậu Đậu, “…”
Thôi được, là cô cắn đấy!
Nhưng có thể trách cô sao? Ai bắt hắn ngày hôm qua nhất định không chịu buông tha! Cô đã nói thuốc hết tác dụng rồi thuốc hết tác dụng rồi, nhưng thằng cha này rõ ràng vẫn cứu chữa rất mãnh liệt, hừng hực nhào đến, nhất định phải điều trị mấy lần cho cô.
Khốn nạn! Dựa vào điểm này cô nhất định phải đuổi thằng cha này đi!
“Này, dậy đi!”
“Ưm?”
Cái dáng vẻ lờ mờ ngái ngủ của Yêu Nghiệt thật đáng điểm mười, nhìn thấy thế, Đậu Đậu nổi nóng, “Này! Tôi sinh trứng rồi!”
Lần này Yêu Nghiệt hoàn toàn “tỉnh” rồi, mở to đôi mắt đào hoa long lanh có thần nhìn cô, có chút không nhịn được cười, “Đâu rồi?”
Vợ sẽ không nói đang ở trên nắp bồn cầu chứ? Nhờ phúc của Lăng Đầu Thanh và tên ngốc, Yêu Nghiệt cũng cảm thấy Đậu Đậu mua trứng là để cho hắn ăn sáng…
Nếu là một tháng trước, Đậu Đậu nhất định có thể cảm nhận được ngữ khí của Yêu Nghiệt không bình thường. Nhưng hiện giờ cô không biết tại sao lại có chút ngốc, nghe không hiểu, trái lại còn cảm thấy sự việc rất thuận lợi, đợi một lát nữa là có thể bắt Yêu Nghiệt mang trứng cút khỏi đây rồi.
Cho nên cô hân hoan lấy hai quả trứng từ trong túi ra, “Này, trả anh, cầm rồi cút đi!”
Khóe miệng Yêu Nghiệt giật mạnh một cái, nhìn chằm chằm vào thứ đang nằm trong tay cô, ngay lập tức trợn mắt há mồm.
Đậu Đậu lập tức lấy lý do chính đáng, lời lẽ nghiêm túc, “Anh từng nói sinh trứng xong sẽ mang con đi! Anh muốn chơi xấu à?”
Yêu Nghiệt đỡ trán, “… Việc này… không phải thế.”
“Vậy anh còn không nhanh chóng mang trứng đi?”
Yêu Nghiệt xoa xoa ấn đường, cuối cùng không nhịn được vẫn phải phì cười. Vừa cười vừa vén chăn xuống giường, không giấu giếm vật cấm đi đến trước mặt Đậu Đậu.
Đậu Đậu liếc thấy bộ phận dưới hông của hắn, sắc mặt bỗng chốc đỏ ửng.
“Này! Anh mặc quần áo lên được không? Anh không sợ mất mặt tôi còn sợ đau mắt!”
Yêu Nghiệt hoàn toàn không để ý, kéo chăn quấn lấy eo mình, khuôn mặt vô lại cắn tai cô, “Mất mặt gì chứ? Anh không tự hào đã được coi là khiêm tốn lắm rồi~”
Đậu Đậu đẩy hắn ra, ghét bỏ lau tai. Khốn nạn! Khiêm tốn cái ông nội hắn! Thật muốn xẻo hắn ra cho chó ăn!
Thế nhưng hiện giờ không phải lúc nói đến việc này, bây giờ nhiệm vụ quan trọng vẫn là bắt thằng cha này mang hai quả trứng đi. Nghĩ đến đây, Đậu Đậu giơ tay nhét hai quả trứng vào lòng Yêu Nghiệt, “Đi, mang trứng của anh nhanh chóng rời khỏi đây!”
Yêu Nghiệt cầm hai quả trứng, cười đến nỗi cơ bụng cũng lộ ta. Khụ, hắn vốn dĩ đã có cơ bụng từ trước rồi.
Hắn cầm hai quả trứng cười nhạo bộ não có vấn đề của vợ ngốc, hơn nữa cười càng lúc càng to. Cuối cùng thực sự không nhịn được nữa, hắn giơ tay ra ôm cô như ôm một đứa trẻ, ấn cô vào ngực mình vò vò đầu, “Vợ à, sao em có thể đáng yêu như vậy chứ?”
Khóe miệng Đậu Đậu giật một cái, “Anh mới đáng yêu, cả nhà anh đều đáng yêu!”
“Được được được, em nói gì cũng đúng, chỉ là…”
Yêu Nghiệt cố ý kéo dài giọng nói, Đậu Đậu đột nhiên có dự cảm không lành, “Chỉ là cái gì?”
Hắn đổi một tay ôm cô, tay còn lại xoay xoay hai quả trứng giống như xoay hai quả cầu sắt, “Chỉ là hai quả trứng này… sao lại vẫn còn nóng hổi nhỉ?”
Đậu Đậu, “… Tôi vừa sinh đó không được à?”
“Được, tất nhiên là được.”
Yêu Nghiệt nhịn cười, “Vợ anh quả là lợi hại, không những sinh được hai quả trứng, mà còn sinh được hai quả trứng chín màu sắc không giống nhau nữa. Ừ, rất tốt, là chồng anh rất kính phục.”