Đậu Đậu gật đầu, “Vâng.”
Nói đến chú Tư Sở, cô liền nghĩ tới viên ngọc bội của Sở Minh Hiên. Nếu anh ta cũng chuẩn bị món quà như vậy tặng cô, vậy cô sao có thể từ chối đây? Càng nhiều mới càng tốt nha!
Nhưng chú Tư Sở sao có thể lại chuẩn bị món quà như vậy nữa chứ? Linh thạch như thế, chẳng phải anh ta đã từng tặng cho cô một viên rồi sao?
Không sai, linh thạch của Minh Hiên chính là viên ngọc mà chú Tư Sở chuyển hướng vòng vo tặng cho Kim Đậu Đậu. Khi đó anh ta đã tính đến việc cô sống lại, cũng đã tính đến việc sau khi cô sống lại sẽ gặp được Minh Hiên cho nên, mới tặng ngọc bội có linh lực cho Sở Minh Hiên. Thời điểm đó Cửu Điện Hạ vẫn chưa hiện thân, là lúc khả năng phòng ngự của cô yếu nhất. Anh ta tặng ngọc bội cho Minh Hiên, chính là để cô có được linh lực trong đó, từ đó để tự bản thân cô ra tay lấy trứng rắn, hoàn thành giao phó của Chủ Thượng. Thế nhưng anh ta không tính đến việc sau khi sống lại cô sẽ xấu như thế, thậm chí một người bình thường không để ý gì đến mặt mũi như Minh Hiên cũng không chịu đưa ngọc bội cho cô. Cho nên, kế hoạch đầu tiên ngăn cản Cửu Điện Hạ và cô ở bên nhau đã thất bại.
Chú Tư Sở không biết bản thân nên vui hay nên buồn. Vui vì kế hoạch thất bại, Cửu Điện Hạ vẫn là của cô, Chủ Thượng vẫn không thể ở bên Cửu Điện Hạ. Buồn vì kế hoạch thất bại, Chủ Thượng vẫn sẽ không bỏ cuộc, cô ta sẽ không chịu buông tha, càng nghĩ ra nhiều cách hơn để ngăn cản.
Sau đó, Chủ Thượng lệnh cho hoa yêu thuộc hạ của Hoa Khôi bắt cóc cô, đồng thời mưu tính lấy yêu đan làm mồi nhử thu hút càng nhiều yêu quái đi lấy trứng rắn khỏi bụng cô. Kết quả mọi người đều biết rồi đấy.
Lại thất bại!
Hiện giờ, Hoa Khôi đích thân ra tay, thuốc mê nằm trong tay gã đã được hơn một tuần rồi. Vốn dĩ là chuẩn bị cho Minh Hiên vào bữa tiệc hôm đó, ai ngờ thằng nhỏ đó lại ở bên cạnh con gái Lạc gia rồi. Anh ta không muốn làm khó đứa cháu trai này, cho nên đã lần đầu tiên kháng lại mệnh lệnh của Chủ Thượng. Anh ta nghĩ, đợi thêm chút nữa, đợi Minh Hiên tỉnh ngộ, đợi Hoa Khôi lấy trứng thành công.
Thế nhưng…
Chủ Thượng không muốn chờ nữa.
Hình ảnh của Cửu Điện Hạ và Kim Đậu Đậu dính nhau không rời khiến Chủ Thượng hoảng sợ. Cô ta sợ bọn họ sẽ ở bên nhau, cũng sợ Cửu Điện Hạ phát hiện là cô ta giở trò phá rối. Cho nên cô ta không muốn đợi thêm một giây phút nào nữa, lệnh cho anh ta nhanh chóng hoàn thành việc này.
Anh ta đã đồng ý.
Cho nên mới có cách nói trưởng bối Sở gia muốn gặp Kim Đậu Đậu…
Nhưng lần đầu tiên anh ta không hi vọng Sở gia kính nể anh ta, nghe lời anh ta như vậy. Anh ta hi vọng Kim Đậu Đậu đừng đến, đừng xuất hiện ở Sở gia.
Hạ độc thuận lợi, có nghĩa là gì?
Có nghĩa là kế sách của Chủ Thượng thành công. Có nghĩa là Chủ Thượng có khả năng sẽ ở bên cạnh Cửu Điện Hạ. Có nghĩa là là tình yêu thầm kín của anh ta mấy trăm năm nay đều tan vỡ.
Thành toàn cho Minh Hiên, trái lại làm khổ bản thân…
Việc này có lẽ cũng là nguyên nhân mỗi lần anh ta chấp hành mệnh lệnh đều không chịu toàn tâm toàn lực. Rõ ràng có thể đích thân giao linh thạch cho Kim Đậu Đậu, hoặc tự tay giúp cô dứt khoát bỏ trứng rắn đi. Tại sao không làm? Cho dù sau này Cửu Điện Hạ mưu tính, Kim Đậu Đậu không thể đích thân lấy trứng, anh ta cũng vẫn có thể ra tay mà.
Được, anh ta tự nói với bản thân anh ta không muốn sát sinh. Đây cũng thực sự là cái cớ hoàn mỹ. Vậy anh ta hoàn toàn có thể đem hành tung của cô tiết lộ cho Núi Đạo Vương biết chứ? Vân Tung là đạo sĩ bắt yêu Cửu Anh, lẽ nào không có cách gì sao?
Tại sao không nói những cách đó cho Chủ Thượng?
Tại sao vậy?
Không phải không thể, mà là không muốn.
Anh ta yêu người phụ nữ gọi là Yêu Nguyệt, yêu tất cả thuộc về cô ấy, bao gồm cả cái sự cố chấp và u ám của cô ấy. Anh ta yêu cô ấy, yêu đến cúi đầu chịu thua, yêu đến thịt nát xương tan. Anh ta vì cô ấy mà làm bất kể chuyện gì, cho dù có chết cũng không oán không hận.
Chỉ riêng việc này, anh ta do dự…