Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng – Chương 166: Nấm đẹp là nấm có độc (2) – Botruyen

Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng - Chương 166: Nấm đẹp là nấm có độc (2)

Hừ, lúc trước nói chuyện ăn chuyện chơi chuyện quần áo lâu vậy, rốt cục cũng nói ra câu muốn nói. Đậu Đậu không thích người khác nói chuyện có mục đích với mình, nên có chút thất vọng. Nếu Lạc Thi Nhã thẳng thắn hỏi, sau đó mới nói chuyện phiếm với cô, có lẽ cô sẽ vui hơn một chút. Nhưng không sao, chuyện thường tình. Chỉ số thông minh của người đang yêu đều giảm, mỹ nhân cổ điển hỏi câu đó cũng thật bình thường.

Đậu Đậu tự an ủi mình, sau đó đập tan nghi ngờ của Lạc Thi Nhã, “Chắc chị Lạc Lạc hiểu lầm rồi, lúc chúng tôi chạy trốn, khối ngọc kia đã rơi trong khu vui chơi Wonderland. Sở Minh Hiên cũng không cho tôi.”

Thấy Lạc Thi Nhã còn nghi ngờ, Đậu Đậu lại bổ sung, “Hơn nữa, cậu ta đã đồng ý với chị, còn có thể cho một người vừa lùn vừa xấu làm người ta ghét như tôi sao?”

Nấm đẹp thì đều là nấm có độc. Chỉ mong là cô nghĩ nhiều, Lạc Thi Nhã không phải một cây nấm độc. Cho dù có độc cũng không sao, đừng đắc tội với cô là được.

Đậu Đậu nói như vậy, Lạc Thi Nhã cũng không dây dưa nữa.

Cô ta ôn nhu nhìn Sở Minh Hiên một cái, “Nếu mất ở Wonderland, hôm nào chúng ta cùng đến tìm được không?”

Sở Minh Hiên hơi do dự, nếu cậu đồng ý thì phải xác định quan hệ với Lạc Thi Nhã…

Hôm đó, trước khi bị Diệp Tinh Trạch kéo đi bắt hoa yêu, họ có đi vũ hội. Diệp Tinh Trạch lắm miệng nói chuyện của cậu cho nhóm người đi cùng. Sau đó, lời này đến tai Lạc Thi Nhã. Lúc ấy cậu nghĩ, dù sao không ai hợp với cậu hơn Lạc Thi Nhã, hôm nào đưa cho cô là được. Ai ngờ Diệp Tinh Trạch kéo cậu đi xem hoa yêu, sau đó lại làm mất ngọc bội. Sở Minh Hiên không biết mình đang do dự điều gì, đáy lòng có thanh âm kháng nghị.

Không thể đưa, đó là của Kim Đậu Đậu!

Cậu vô thức nhìn biểu tình của Đậu Đậu, giống như muốn tìm ra lý do trong đó. Nhưng đối phương cầm dao nĩa ăn không ngừng, vừa ăn vừa thảo luận món nào ngon món nào không với Diệp Tinh Trạch và Cố Trường Sinh.

Cô không để ý.

Biết được điều này, Sở Minh Hiên xúc động gật đầu, sau đó cầm tay Lạc Thi Nhã, “Được, chúng ta đi lấy.”

“Đi bây giờ sao?”

Đậu Đậu dừng dao nĩa, vừa định nhắc nhở sau sáu giờ chiều không thể đến khu vui chơi Wonderland, nhưng nghĩ lại Sở Minh Hiên cũng biết chuyện này nên cô không nói nữa. Nhưng cô không biết Sở Minh Hiên đang nhìn chằm chằm biểu tình của cô. Thấy cô thờ ơ, cậu hờn giận nói, “Đúng, bây giờ đi.”

Đậu Đậu co rút khóe miệng, nháy mắt với tên ngốc.

Tên ngốc gật đầu hiểu được, lập tức đứng lên kháng nghị, “Không được, khu vui chơi Wonderland rất quỷ dị. Sau sáu giờ tối không thể đi vào, đâu phải cậu không biết! Mai đi, cũng không cần vội.”

“Đứng lại, không được làm loạn. Ngày mai ta sẽ phái người giúp các ngươi đi lấy.”

Người đàn ông mặc quân trang nói một lời chém gãy kế hoạch của hai người. Ngay sau đó vươn tay ra với Đậu Đậu, “Có thể mời cô nhảy một điệu không?”

Lạc Thi Nhã không có quyền lựa chọn, người đàn ông không chỉ đơn giản là đề nghị, mà là hạ lệnh. Vì thế cô ta chỉ có thể cúi đầu đồng ý, “Vâng ạ.”

Ngay lúc người đàn ông vươn tay ra, Đậu Đậu liền cảm nhận được nguy hiểm, là hơi thở đồng loại. Người cầm quyền Lạc gia cũng là đạo sĩ bắt yêu? Hắn là đạo sĩ bắt yêu đến giai đoạn nào rồi? Có thể nhìn thấy trứng rắn trong bụng cô không?

Nhíu mày tự hỏi, độ ấm phía sau đột nhiên giảm xuống. Đậu Đậu trấn an nhìn Yêu Nghiệt một cái, cự tuyệt không do dự, “Xin lỗi, tôi không biết nhảy.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.