Mắt Sở Liên Thành tối sầm, trong lòng biết mệnh lệnh này anh phải chấp hành. Mỗi khi cô bỏ từ bản cung xưng ta, chính là lúc mệnh lệnh phải làm, không được trái.
Vì thế anh chỉ có thể gật đầu, “Dạ.”
Cô gái vừa lòng, lấy từ tay áo ra một bình ngọc lưu ly.
“Đây là xuân dược cực phẩm linh hồ tu luyện ra. Nếu cô ta làm mất đứa nhỏ, thân mình lại không sạch sẽ, ngươi nói Cửu điện hạ còn không chết tâm mà yêu cô ta nữa sao?”
Sở Liên Thành cúi đầu thấp xuống một chút. Ở nơi cô gái không nhìn thấy, trong mắt anh xẹt qua một tia bi thương khó phát hiện. Tia bi thương đó lướt qua nháy mắt, không ai kịp nắm giữ, khi ngẩng đầu lần nữa thì chỉ còn ánh mắt trung thành trước sau như một, “Chủ thượng suy nghĩ chu toàn, việc này thuộc hạ nhất định sẽ làm ổn thỏa.”
Cô gái cười, cách lớp mặt nạ bạc cũng có thể thấy được hương vị quyến rũ. Cô ta bỏ tay xuống, nhẹ nhàng mở ra, ngữ điệu có chút vui sướng, “Cho ngươi, giúp bản cung thành toàn mối nhân duyên của đứa cháu kia của ngươi đi.”
“… Dạ.”
Không biết qua bao lâu, hàn băng đều lui đi. Sở Liên Thành gian nan đứng dậy, khí lực như bị rút đi.
Thành toàn nhân duyên của Minh Hiên, vậy anh thì sao? Minh Hiên, biện pháp cứu vãn vẫn có, chú Tư có nên cho cháu không?
Lúc này Sở Minh Hiên không biết lo lắng của chú Tư, cậu ta còn đang rối rắm không rõ, vì sao Kim Đậu Đậu lại làm cậu không nhìn rõ cô.
Nhưng cậu đã hiểu lầm Đậu Đậu. Chuyện này sao lại là Đậu Đậu giở trò được. Rõ ràng là kiệt tác của bình giấm chua trong nhà cô kìa!
Cơ trí như yêu, sao có thể dùng thủ thuật che mắt của yêu? Ha ha ha, thời điểm đặc thù dùng thủ đoạn đặc thù, oan uổng này chỉ có thể để vợ chịu.
Ai bảo cô luôn trêu hoa ghẹo nguyệt? Không ngoan chút nào! Nếu cô đã trêu hoa ghẹo nguyệt, vậy hắn chỉ có thể dùng thủ đoạn độc ác, bóp nát từng đóa từng đóa, từng cái từng cái đều nhổ hết!
Phía Đông vừa mới đánh Sở Minh Hiên, phía tây lại đến La Chính Hi, trong tay còn thêm một Kim San. Nhưng lần này hắn không để vợ chịu tiếng xấu thay người khác, trời thấy lần này là tự cô động thủ.
Nếu La Chính Hi thấy Đậu Đậu trắng lại, là tình thế bắt buộc. Nhưng chính gã không giữ mình, làm Kim San có thai. Điều này làm tên đàn ông xấu xa La Chính Hi phát sầu___ Sao có thể bỏ Kim San đây?
Người trong nhà đã biết chuyện này. Ý của La phu nhân là bỏ đứa nhỏ rồi cho cô ta ít tiền, một đứa con gái còn chưa trưởng thành đã lêu lổng rồi mang thai, sao xứng với con họ? Nhưng bà ta lại bỏ qua một chuyện, người đàn ông lêu lổng với Kim San chính là con bà ta, La Chính Hi. So với La phu nhân thì La Đại Lâm cũng được coi là phúc hậu, vừa mắng La phu nhân độc ác, vừa chỉ cho con trai một chiêu.
À, sinh con ra rồi nuôi bên ngoài.
Nếu Diệp nhị thiếu không nhúng tay vào chuyện này thì ông nhất định sẽ để con trai cưới Kim San. Nhưng hiện giờ, vì tiền đồ của La gia nên chỉ có thể để con gái Kim gia chịu uất ức thôi.
Nói tóm lại, tuy rằng ngoài mặt La gia đáp ứng hôn ước với Kim San, nhưng sau lưng lại không đồng ý cưới cô ta vào cửa. Nhưng vậy cũng không làm khó Kim San bám La Chính Hi.
Hôm nay thi xong, cô ta phải đi tìm La Chính Hi, khóc lóc giả đáng thương. Lúc trước cô ta tìm người bắt Đậu Đậu không thành, hiện giờ bị lật ngược, người mình tìm đến lại chặn mình ngoài trường học.
Kim San làm nhiều chuyện xấu quen rồi, căn bản không cho rằng sẽ có ngày cô ta tự lấy đá đập chân mình. Cô ta chỉ biết càng thêm hận Đậu Đậu, sau đó nghĩ cách trả thù.