Mộ Hàn theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy trên không trung ngàn mét ở ngoài vài dặm, một đạo thân ảnh khổng lồ đang chậm chạp xoay quanh, thân thể tuyết trắng dưới đêm tối lộ ra dị thường bắt mắt.
– Tuyết Thứu!
Vài tiếng thấp giọng hô vang lên, không ít người liếc mắc liền nhận ra con mãnh thú kia.
Tuyết Thứu trong tất cả phi cầm ở “Hắc Long Tử Uyên” thực lực cũng không phải mạnh nhất, bình thường tầm Huyền Thai ngũ trọng thiên đến Huyền Thai thất trọng thiên. Có rất ít có thể đột phá đến Mệnh Tuyền cảnh. Nhưng tốc độ phi hành của nó cực nhanh, một đôi mắt thậm chí có thể nhìn rõ ràng con kiến ở bên ngoài hơn mười dặm.
Vì vậy nên Tuyết Thứu thường xuyên bị một ít hung thú cường đại dùng để canh gác.
Hoa Hải ở phía trước nhất bỗng nhiên dừng bước chân lại, trầm giọng nói:
– Chư vị, đầu Tuyết Thứu kia đã phát hiện ra hành tung của chúng ta, rất nhanh tất cả hung thú bên trong đều sẽ biết chúng ta tiến nhập Long Trảo Câu, phải lập tức khởi động ‘ Cửu Chuyển Quy Linh Đại Trận ’ để tránh đến lúc đó trở tay không kịp.
Ở nơi này, mặc dù là Hoa Hải Mệnh Tuyền thất trọng thiên cũng phải cẩn thận làm việc.
– Hoa Hải sư huynh nói đúng.
Tang Thiên Công lập tức phụ họa, thân ảnh chớp lên. Liền cùng Sở Ngọc cùng nhau bay xuống bên người Hoa Hải.
Ngay sau đó, lại bốn đạo thân ảnh từ trong đội ngũ phi tốc lập loè ra, bọn hắn theo thứ tự là cường giả Mệnh Tuyền cảnh đến từ Đạo Tiên Lâu, Cửu Dương Tông, Huyền Đô Tông. Bọn hắn cộng thêm đám người Hoa Hải tổng cộng mười hai tên tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh tất cả đều hội tụ cùng một chỗ.
Hoa Hải trong tay khẽ nhúc nhích, từng đạo lục ảnh theo lòng bàn tay bắn ra.
Một lát qua đi. Trong tay mười hai vị tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh liền nhiều ra một ngọc phiến lớn chừng lòng bài tay, óng ánh sáng long lanh, lục ý dạt dào, tựa như Phỉ Thúy vậy.
– Hô!
Chợt, tiếng xé gió rất nhỏ vang lên, lại một đạo lục ảnh từ trong cơ thể Hoa Hải thoáng hiện ra. Phóng lên trời, lặng yên lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người. Đó là một khỏa hạt châu xanh mơn mởn, lớn chừng mặt bồn, từ xa nhìn lại, tựa như nụ hóa chớm nở vậy.
– Cao phẩm đạo khí phi thường không tệ, uy lực sợ là đã cực độ tiếp cận siêu phẩm đạo khí.
Ngay khi trông thấy viên châu kia, trong đầu Mộ Hàn liền có phán đoán.
– Châu hoa cửu chuyển, khai mở!
Lúc này, trong miệng Hoa Hải đột nhiên quát nhẹ.
Vừa dứt lời, tầng ngoài viên châu hình nụ hoa hình dáng kia liền hiển lộ ra đạo vân nhàn nhạt, tràng ra lục mang nhàn nhạt, tiếp theo, viên châu lại phi tốc xoay tròn.
Mỗi khi chuyển một vòng, lục mang từ trong châu tràn ra sẽ đậm thêm vài phần.
Lúc viên châu xoay tròn đến vòng thứ chín, quang mang xanh biếc sáng chói liền triệt để khu trừ Hắc Ám chung quanh, chiếu rõ ràng cả khu vực phạm vi mấy chục thước.
Oanh!
Ngay sau đó, chiến chiến minh kịch liệt từ trung tâm đoàn lục mang kia chấn động ra, viên châu không ngờ dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được vỡ ra trên không, ngắn ngủn mấy giây, nụ hoa chớm nở liền biến thành đóa hoa sáng lạn ngạo nghễ, quang mang bạo tán ra cũng càng thêm nồng đậm.
Cơ hồ nháy mắt khi viên châu tách ra, ngọc phiến trong tay bọn người Hoa Hải cũng đồng thời run rẩy.
Trong thời gian ngắn, từng mảnh khí tức lục sắc mịt mờ liền từ trong đó bay lên, phân biệt bao lấy thân thể mười hai tên tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh nắm giữ ngọc phiến, rồi sau đó, mười hai đạo lục ý nồng đậm từ đỉnh đầu bọn hắn bay lên, kết nối với đóa hoa lục sắc trên không trung.
Ông!
Cánh hoa rung động, nương theo trận thanh âm vù vù, dường như có một cổ lực lượng vô hình cường đại từ trong đóa hoa tuôn ra ngoài, lại thông qua mười hai đạo lục tuyến kia truyền vào trong thân thể Hoa Hải và bọn người Tang Thiên Công. Nháy mắt qua đi, phương vị mười hai người đứng liền bắt đầu xuất hiện biến hóa.
– Chư vị không nên kháng cự, tùy ý để châu hoa dẫn đạo đến vị trí thích hợp.
Thanh âm trong trẻo của Hoa Hải lập tức vang lên, vài tên tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh vừa nổi lên ý chống cự lập tức buông tha ý định, bắt đầu thuận theo tự nhiên.
Trong nháy mắt, dưới sự dẫn đạo của châu hoa trên không, đám người Hoa Hải liền hiện lên hình tròn phân bố ở chung quanh hơn trăm tên tu sĩ Huyền Thai cảnh. Thân ảnh bọn hắn rất nhanh dừng lại, lục ý nhàn nhạt lợi dụng mười hai đạo lục tuyến to như nắm đấm làm nguyên, rất nhanh lan tràn ra.
Cũng không lâu lắm, trong phiến rừng rậm này liền xuất hiện một lục sắc viên tráo cự đại.
Phạm vi nó bao phủ là không gian mấy chục thước, tất cả tu sĩ Huyền Thai cảnh đều bị bao quát trong không gian này.
Mộ Hàn ngửa đầu đánh giá đóa châu hoa kia, ẩn có điều ngộ ra, đây chính là cái gọi là “Cửu Chuyển Quy Linh Đại Trận”, nguyên lý nó vận chuyển ngược lại có chút đơn giản, dùng châu hoa hấp tụ tất cả lực lượng của tu sĩ Huyền Thai cảnh trong viên tráo, lại phân tán đến trên người mười hai vị tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh năm chữ ngọc phiến.
Có hơn trăm người liên tục không ngừng cung cấp Chân Nguyên, bọn người Hoa Hải và Tang Thiên Công thực lực sẽ tăng mạnh, hơn nữa hoàn toàn không cần lo lắng Chân Nguyên bản thân sẽ tiêu hao sạch sẽ. Có thủ đoạn như vậy, dù hung thú Mệnh Tuyền cảnh ở chung quanh “Thanh Châu Độc Hương Mộc” có nhiều hơn nữa, cũng không cần phải lo lắng.
Khó trách đối với kết quả hành động lần này, bọn người Tang Thiên Công và Sở Ngọc lại tin tưởng mười phần.
– Chư vị, hiện giờ đã có thể bắt đầu.
Thanh âm Hoa Hải lần nữa vang lên, bất quá lời này lại nói với hơn trăm tên tu sĩ Huyền Thai cảnh trong không gian.
Cao thủ Mệnh Tuyền cảnh các tông phái đã sớm nói, chuyện ngăn địch không cần đến bọn hắn, nhiệm vụ của bọn hắn chính là chuyển vận Chân Nguyên cho “Cửu Chuyển Quy Linh Đại Trận”. Vì vậy, lời Hoa Hải vừa dứt, mười mấy tên tu sĩ Huyền Thai cảnh Thần Tiêu Thiên Tông liền trước hết khoanh chân ngồi xuống.
Tiếp sau bọn hắn, tu sĩ Vô Cực Thiên Tông, Đạo Tiên Lâu, Cửu Dương Tông và Huyền Đô Tông cũng đều ngồi xếp bằng, Mộ Hàn tự nhiên cũng không lệ. Vận chuyển Chân Nguyên, cũng phóng xuất ra chính là việc duy nhất giờ bọn hắn phải làm, mà Chân Nguyên cần rời khỏi thân thể bọn hắn, sẽ liền bị châu hoa hấp tụ.
Nhưng mà, những tu sĩ Huyền Thai cảnh này vừa điều động Chân Nguyên trong cơ thể, tiếng gào rú và gầm gừ kinh thiên động địa đã quanh quẩn trong Long Trảo Câu.
Mặt đất rung động lắc lư, âm sóng ầm ầm bài không mà lên, giống như có vô số hung thú hội tụ thành một cổ nước lũ cuồn cuộn mà đến vậy. Ngưng mắt nhìn lại, ẩn ẩn có thể thấy được có một đoàn bùi mù màu đen cực lớn không ngừng bốc lên đến trên không, tựa như thủy triều cuốn tới chỗ mọi người.
– Đi!
Bọn người Hoa Hải thấy thế, trên mặt không có chút ý sợ hãi nào cả, cơ hồ đồng thời hoạt động bước chân, chạy như bay về phái trước.
Mười hai người khẽ động, đóa châu hoa màu xanh lơ lửng ở trên không kia cũng theo đó trôi về phía trước
Phía dưới châu hóa, hơn trăm tên tu sĩ Huyền Thai cảnh chỉ cảm thấy thân hình như bị một cổ lực đạo nhu hòa nâng lên, cũng theo viên tráo cực lớn kia cùng nhau đi về phía trước.