Vũ Vương – Chương 178: Dị tượng (1) – Botruyen

Vũ Vương - Chương 178: Dị tượng (1)

Đệ tử Huyền Cực mà muốn tấn chức đệ tử Địa Cực, trái lại không cần công trạng. Cứ Hóa Võ Nhập Đạo, đạt tới Huyền Thai Nhất Trọng Thiên là có thể trực tiếp tấn chức. Nhưng mà đệ tử Địa Cực mà muốn tấn chức đệ tử Thiên Cực, ngoài việc nhất định phải có tu vi Mệnh Tuyền Nhất Trọng Thiên ra, thì số lượng công trạng của bản thân vẫn còn cần phải đạt tới con số khủng bố là mười vạn.

Tại Vô Cực Thiên Tông, trong số đệ tử Địa Cực cũng có mấy người đã đột phá đến cảnh giới Mệnh Tuyền, nhưng mà bọn hắn vẫn không thể tấn chức đệ tử Thiên Cực, đó là bởi vì công trạng có hạn.

Sau ki nghe đám người Kỷ Vũ Lộ giới thiệu tỉ mỉ qua những tình huống này, Mộ Hàn cũng động lòng nghĩ đến phải tích góp điểm công trạng từng tí một .

Dù sao loại công trạng không những hữu dụng khi được tấn chức, bình thường còn có thể dùng để đổi lấy một chút đan dược phi thường trân quý. Tựa như một loại gọi là đan dược Dung Khiếu Hoàn, có thể hòa tan một trăm Ẩn Khiếu trong cơ thể tu sĩ, rút ngắn đi rất nhiều thời gian tấn chức Vũ Hóa Cảnh. Ở bên ngoài cho dù có một ngàn Vạn Kim tệ cũng không mua được một viên Dung Khiếu Hoàn. Nhưng mà tại Vô Cực Thiên Tông, tiêu tốn một trăm công trạng là có thể đổi lấy một viên đan dược như vậy.

Không chỉ có Mộ Hàn có ý nghĩ như vậy, đệ tử Vô Cực đến Vực Giới Sát Tràng đều là như thế.

Đi tới bên ngoài Vô Cực quán này, đám người Mộ Hàn cơ hồ không có trì hoãn dù chỉ chốc lát, đã bước nhanh đi vào tòa nhà bằng đá!

Trên bầu trời tro bụi mênh mông, dưới mặt đất xương khô tùy ý có thể thấy được. Khí tức cực độ kiềm chế lượn lờ trong thiên địa , cuồng phong thỉnh thoảng lướt qua mà trôi đi, mang đến tiếng thê lương nức nở ầm ĩ, tựa như những lời gào khóc thảm thiết .

Đây chính là Vực Giới Sát Tràng.

Bóng tối chập chờn trong rừng cây khô, mấy chục cỗ Khô Lâu toàn thân trắng hếu tự do di động không có mục đích rồi cứ thế đi lại mọi nơi. Ở trong hốc mắt lóe ra những tia sáng u ám, trong tay lại vẫn cầm vũ khí rỉ sét loang lổ.

– Xoẹt!

Có tiếng xé gió chợt vang lên, một đám mây tím bỗng dưng thoáng hiện từ mấy chục thước rồi chém về phía một khối Khô Lâu trong đó với thế như sấm sét. Khô Lâu kia thậm chí còn không kịp phản ứng lại liền bị đám mây tím này chém thành hai nửa, tia sáng u ám trong mắt tức thì liền ảm đạm đi, khớp xương cũng kêu rắc rắc rắc rồi bắn đi rải rác trên mặt đất.

– Vèo!

Một bóng đen trong chớp mắt thoáng hiện, rơi ở bên cạnh đống khớp xương kia.

Hắn đúng là Mộ Hàn, ở bên trong cái đầu lâu Khô Lâu bị vỡ tan hắn khoắng một cái, trong tay liền lấy ra một vật màu trắng to bằng chừng ngón cái, sáng loáng như viên bi.

Cái này là Khô Lâu Âm Linh Tinh.

Không giống Âm Linh Tinh ngưng kết mà thành ở trong cơ thể mãnh thú, bên trong nó vẫn còn ẩn chứa lực lượng linh hồn của Khô Lâu.

Hơn nữa, Khô Lâu mà ngưng kết ra được Âm Linh Tinh thì tiêu chuẩn thấp nhất cũng phải vượt qua mãnh thú, nhất định phải có được thực lực Võ Cảnh Bát Trọng trên Không Cốc Cảnh mới được.

Tựa như Khô Lâu mà Mộ Hàn vừa mới chém giết, tên này có thực lực Không Cốc Cảnh.

– Vút! Vút. . .

Khi Mộ Hàn đứng thẳng dậy thì, mấy chục con Khô Lâu còn lại cũng đã bị kinh động. Loạt xoạt một cái chúng liền nhào đầu đánh tới về phía trước.

Vận khí không tệ.

Lúc này, lại có bốn bóng người một nữ ba nam lao ra, nhanh như tia chớp nhảy vào trong nhóm Khô Lâu. Chân khí không ngừng bắn ra mãnh liệt từ trong cơ thể. Bọn họ chính là Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu.

Những Khô Lâu này, tất cả đều chỉ tương đương với tu sĩ Không Cốc Cảnh.

Toán của Mộ Hàn gồm năm cao thủ Vũ Hóa Cảnh nên tựa như hổ xông vào đàn dê. Không được nửa phần canh giờ liền dễ dàng như thái rau cắt quả mà biến mấy chục cỗ Khô Lâu thành đám xương vụn.

Mỗi người cũng đều chiếm được gần mười viên Âm Linh Tinh.

Ở trong Vực Giới Sát Tràng, Âm Linh Tinh màu trắng là loại không đáng giá tiền nhất. Loại Âm Linh Tinh nhỏ càng là như thế. Nếu mà nộp lên cho tông phái đổi lấy công trạng như thế, vậy phải cần một trăm hạt mới có thể đổi được lấy một điểm.

Nhưng mà, có thể có thu hoạch thì dẫu sao so sánh với tay trắng vẫn còn tốt hơn.

Sau khi trực tiếp hấp thu những Âm Linh Tinh này ngay tại chỗ, Mộ Hàn và đám người Kỷ Vũ Lộ lại xuất phát lần nữa. Hôm nay đã là ngày thứ năm bọn hắn tiến vào Vực Giới Sát Tràng.

Năm ngày vừa rồi, mỗi người đều thu hoạch gần trăm viên tiểu Âm Linh Tinh như vậy, tất cả đều bị hấp thu luyện hóa ngay tại chỗ.

Vực Giới Sát Tràng này rộng lớn vô cùng, nghe nói ban đầu phong ấn thì cả chiến trường cổ xưa bị phân chia làm Tứ Trọng. Hiện nay, chỗ mà bọn họ đang ở là chiến trường Nhất Trọng. Mấy trăm năm qua, những Khô Lâu lợi hại ở nơi này đã sớm bị tiễu trừ đến hoàn toàn sạch sẽ, chỉ còn lại những chú cá nhỏ tép riu này.

Có thể gặp được Khô Lâu cấp Không Cốc Cảnh coi như là vận khí tốt nhất. Toán của Mộ Hàn đã gặp nhiều nhất lại là đám gia hỏa cấp thấp hơn Không Cốc Cảnh.

Những con Tiểu Giác Sắc này thường xuyên kết thành cả đàn cả lũ mà di chuyển khắp nơi. Ra tay đối với bọn chúng chẳng những không có được tác dụng rèn luyện, vẫn còn lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực. Quan trọng nhất là dẫu có giết được nhiều hơn thì cũng không chiếm được một viên Âm Linh Tinh. Trong tuyệt đại đa số tình huống như vậy, các tu sĩ mà đụng tới những nhóm Khô Lâu lớn như vậy thì đều là trực tiếp tránh theo đường vòng mà đi.

Toán của Mộ Hàn bọn họ cũng là như thế.

Chỉ vài giờ sau đó, đám người Mộ Hàn lại một lần nữa đi vòng qua một đàn Khô Lâu có mấy ngàn con thực lực yếu ớt, trên mặt đều không nhịn được mà lộ ra một vẻ có hơi bất đắc dĩ.

– Nếu muốn có đại thu hoạch, chúng ta có lẽ nên đến 'Vực Giới Sát Tràng' Nhị Trọng.

Lăng Nghị cười khổ lắc đầu, bởi nếu mà cứ một mực tiếp tục như vậy , chỉ sợ tiếp theo mười ngày nửa tháng cũng không chiếm được vài viên Âm Linh Tinh cấp Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu. Lần này mục tiêu chủ yếu của bọn họ là loại Âm Linh Tinh này. Một viên Vũ Hóa Cảnh Âm Linh Tinh là có thể đổi lấy một điểm tông phái công trạng, tương đương với giết chết mười cỗ Không Cốc Cảnh Khô Lâu.

Nghe được hắn nói điều này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Ôn Siêu. Bốn năm trước, hắn đã đi theo huynh trưởng Ôn Thiệu đến địa bàn của Vực Giới Sát Tràng Nhị Trọng.

– Nhị Trọng quá nguy hiểm .

Ôn Siêu chần chờ một hồi rồi lắc đầu, làm như thể vẫn còn sợ hãi trong lòng

– Nơi đó có quá nhiều Đạo Cảnh Khô Lâu, không cẩn thận, chúng ta chỉ sợ cũng sẽ lâm vào cảnh toàn quân bị diệt. Mấy năm trước đã có mấy vị Đạo Cảnh đệ tử của 'Thần Tiêu thiên tông' rơi vào vòng vây lớn ở nơi này, kết quả một người cũng không trốn ra được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.