Vũ Vương – Chương 172: Huyễn Hải Tâm Chú (2)​ – Botruyen

Vũ Vương - Chương 172: Huyễn Hải Tâm Chú (2)​

Nó có thể trực tiếp phát động công kích đối với tâm thần kẻ địch. Nếu mà sử dụng pháp lực thi triển loại công pháp này, tuyệt đối uy lực sẽ tăng gấp bội.

Cảnh tượng vừa rồi chỉ là Mộ Hàn lợi dụng Văn Phổ của võ bia để bắt chước mô phỏng lại trong đầu. Nhưng tính đặc biệt của công pháp lại cũng được thi triển ra phi thường tinh tường.

Đáng tiếc, Huyễn Hải Tâm Chú này cùng chính mình có vẻ hơi không thích hợp.

Sau khi cảm ứng xong tính đặc biệt của Văn Phổ ẩn chứa công pháp, Mộ Hàn liền hiểu rõ ràng. Tu sĩ thích hợp nhất để tu luyện Huyễn Hải Tâm Chú hẳn là Đạo Văn Sư có được thủy pháp lực.

Khe khẽ lắc đầu, Mộ Hàn đi về hướng đến khối võ bia thứ hai . . .

Phía nam thành Vô Cực, ở trong một đình viện đoạn cuối phía tây con đường Hoàng Cực đại đạo, Cung Hạo mặc một bộ bạch y, lẳng lặng chắp tay đứng thẳng trước chiếc bàn đá, không biết đang suy nghĩ cái gì.

– Sư huynh.

Không được bao lâu, một bòng người đã vội vã đẩy cửa mà vào. Cũng là một thiếu niên tuấn tú trẻ tuổi , chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi. Hắn cung kính nói

– Tình huống của Mộ Hàn kia thì sư đệ ta đã thăm dò rõ ràng.

– Mấy tháng trước, Tiêu sư tỷ tiếp nhận nhiệm vụ đi tới Hắc Ma Điện ở Việt Quốc để gia cố phong ấn đã bị lung lay. Bởi vì cần người tương trợ, liền nhờ hoàng thất Việt Quốc và chín gia tộc còn lại hỗ trợ, rồi đưa ra ba suất đệ tử Hoàng Cực làm thù lao. Mộ gia của Mộ Hàn đã tranh đoạt được tín vật Hải Loa của Tiêu sư tỷ . Nhưng mà sau này ở trong Hắc Ma Điện, Mộ Hàn kia cùng Mộ gia đã trở mặt thành thù, đoạt tín vật vào trong tay, đồng thời giết chết tộc trưởng Mộ gia cùng nhiều người.

– Quả đúng là nhân vật có lòng dạ độc ác .

Cung Hạo mỉm cười.

– Sư huynh, Mộ Hàn kia bởi vì Tâm Cung cực kì nhỏ bé, cho đến giữa tháng ba năm nay mới bắt đầu tu luyện võ đạo. Tính cho đầy đủ, hắn từ Ngoại Tráng Cảnh tu luyện tới Vũ Hóa Cảnh mà tổng cộng thời gian còn không đến một năm. Hơn nữa, Tâm Cung của hắn có lẽ trưởng thành loại Hình Tâm Cung này.

Trên mặt thiếu niên kia cũng là có chút không thể tưởng tượng nổi.

– A?

Cung Hạo cả kinh, lập tức có hơi kinh ngạc

– Vân Đàn, mấy tin tức này, ngươi làm thế nào mà thăm dò ra được?

Thiếu niên có tên là Vân Đàn kia vội vàng nói:

– Sư huynh, đầu tiên là đệ đi tìm bảo vệ Phạm Cường ở Đăng Đường Điện. Từ trong miệng hắn đã tìm được hai người khác dựa vào tín vật của Tiêu sư tỷ mà trực tiếp trở thành đệ tử Hoàng Cực. Hai người bọn họ đối với tình huống của Mộ Hàn thì phi thường quen thuộc, cho nên đệ mới có thể biết được rõ ràng như vậy.

– Không tồi. Vân Đàn, chuyện này ngươi xử lý rất khá.Từ ngày mai trở đi, ngươi liền theo ta đến 'Thiên Long viện' tu luyện.

Cung Hạo gật đầu, mở miệng khen ngợi.

– Đa tạ sư huynh!

Vân Đàn kịch động đến giọng nói cũng có hơi phát run.

Hắn là đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông , nửa năm trước được Cung Hạo thu nhận làm Cực Đồ, có điều là lại được chỉ điểm cực ít. Lúc trước hắn đã có hơi nản chí thất vọng rồi, không nghĩ tới hôm nay Cung Hạo lại tìm đến rồi sai khiến hắn đi thăm dò tu sĩ tên là Mộ Hàn kia. Hắn biết điều này rất có thể là một cơ hội, vì vậy hao hết tâm tư để moi móc rõ ràng tình huống của Mộ Hàn. Cũng không dự đoán Cung Hạo lại trực tiếp gọi hắn đi tới Thiên Long viện, đó là biến hắn thành tâm phúc để bồi dưỡng .

Sau một lúc, Vân Đàn có hiếu kì hơn một chút bèn hỏi:

– Mộ Hàn kia chỉ là dựa vào tín vật của Tiêu sư tỷ mới được tấn chức đệ tử Hoàng Cực, vì sao sư huynh lại chú ý như vậy đối với hắn ?

– Hắn đích thật là mượn lực từ tín vật của Tố Ảnh sư muội, nhưng cũng tham gia khảo hạch Thiên Tâm Kiều . Ngươi có biết hắn đã dùng mất bao nhiêu thời gian?

Không đợi Vân Đàn đáp lại, Cung Hạo đã cười nói

– Không được nửa khắc canh giờ!

Vân Đàn không hít thở nổi, nhất thời á khẩu không trả lời được. Không đến nửa khắc canh giờ liền qua được Thiên Tâm Kiều, điều này có phần rất dọa người rồi. Hiện nay trong số tất cả đệ tử Vô Cực Thiên Tông, có thể làm được loại tình trạng này thì cũng chỉ có ít ỏi mấy vị đệ tử Thiên Cực như Tiêu Tố Ảnh và Cung Hạo. Mộ Hàn lại không hề kém bọn họ chút nào!

– Vân Đàn, ngươi đi tìm hai người kia đến đây.

Cung Hạo đột nhiên xua xua tay.

– Vâng, sư huynh, đệ phải đi đây.

Sau khi Vân Đàn đã tỉnh hồn lại, cũng bất chấp khiếp sợ, vội vàng nhanh như chớp ra khỏi đình viện.

– Hình Tâm Cung trưởng thành . . . chỉ trong thời gian mấy tháng liền từ Ngoại Tráng Cảnh đến Vũ Hóa Cảnh. . . Tâm Cung này của Mộ Hàn nhất định không phải giống như người thường, chẳng lẽ là. . .

Cung Hạo trong miệng thì thầm nói nhỏ. Một lát sau đôi mắt đang híp lại kia đột nhiên mở to, trong mắt lộ ra một sự khiếp sợ

– Hẳn là không có khả năng đi? Đáng tiếc Mộ Hàn này đã bị Tố Ảnh sư muội chọn rồi. Nếu mà thu nhận hắn làm Cực Đồ, liền càng có thể dễ dàng hơn dò xét ra bí ẩn Tâm Cung của hắn.

– Đừng chứ, chỉ mong là ta đã đoán sai. . .

Trong những âm thanh hầu như không thể nghe thấy , ánh mắt của Cung Hạo đột nhiên toát ra một chút cảm giác lạnh buốt

– Nếu thật sự là như vậy, vận may của Tố Ảnh sư muội có phần cũng thật hơi tốt quá một chút. . . Chỉ cần có một lần vận may như vậy là có thể phá bỏ sự cân bằng giữa những đệ tử Thiên Cực chúng ta. Tuyệt đối không thể cho phép nó xuất hiện! ! .

Ở chỗ sâu trong Bí cảnh, bóng dáng Mộ Hàn không ngừng di chuyển qua lại giữa các võ bia. Đặc tính Văn Phổ của một vài pho ẩn chứa công pháp võ đạo đang hiện lên ở trong đầu hắn.

Trong bất tri bất giác, số võ bia bị Mộ Hàn loại trừ đã vượt qua một trăm.

Lạc Lôi Đao Pháp?

Mộ Hàn lại dừng bước trước một pho võ bia. Chỉ đưa mắt nhìn qua tên của công pháp võ đạo, hắn liền bắt chước làm theo. Chỉ qua mấy giây, Văn Phổ kia cứ như thế hiển hiện ra trong đầu hắn.

Bốn trăm đường hoa văn tô điểm!

Trong lòng Mộ Hàn chấn động, hắn ở trong Võ Bi Bí Cảnh này đã cảm ứng hơn một trăm bản Văn Phổ, đã sớm tìm ra một chút quy luật. Tựa hồ công pháp võ đạo có uy lực càng lớn thì Văn Phổ dùng để làm vật dẫn sẽ có số lượng đường hoa văn tô điểm cũng càng nhiều. Bốn trăm đường hoa văn tô điểm, đó đã là con số cao nhất mà trước mắt Mộ Hàn phát hiện ra.

Sau khi trong bụng Mộ Hàn hiểu rõ Văn Phổ kia, hắn chỉ thúc dục ý niệm . Vậy là Văn Phổ kia đã hóa thành một thanh Cự Đao dài mấy thước. Hắn chỉ vừa bổ ra một đao về phía trước , liền có những Lôi Âm điếc tai kích động ra từ trong đao phong cuồn cuộn. Phảng phất như thể tất cả sấm sét Lôi Đình trong thiên địa đều hội tụ ở bên trong Cự Đao .

Những lưỡi nhọn sắc bén của Lôi đao bắn ra, dường như đánh đâu thắng đó.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.