Vũ Vương – Chương 159: Mục tiêu, Vô Cực Thiên Tông! (2) – Botruyen

Vũ Vương - Chương 159: Mục tiêu, Vô Cực Thiên Tông! (2)

Đôi đồng tử đen nhánh của Mộ Hàn có vẻ càng tỏa ra thần thái rạng rỡ. Những ý nghĩ khi có được tín vật này từng thoáng hiện qua thì giờ phút này đúng là trở nên càng ngày càng rõ ràng:

– Mục tiêu, Vô Cực Thiên Tông!

. . .

Trung bộ Thái Huyền Thiên Vực, dãy núi Bàn Long kéo dài từ nam chí bắc đến mấy vạn dặm, mênh mông bao la, kéo dài không dứt. Trông thật giống như một con Cự Long đang chiếm cứ chốn này tại Thiên Vực Thế Giới. Bàn Long, hai chữ này bởi vậy mà được đặt tên cho nó.

Ở phía cực nam của dãy núi, trăm ngàn đỉnh núi cao chen nhau vươn thẳng lên trời cao, giống như con Cự Long đang vểnh cái đuôi long vĩ lên. Mà ở bên dưới đuôi rồng này, lại có một tòa thành trì cực lớn chiếm cứ một vùng mấy chục dặm. Vô số đình đài Lâu Các, đình viện đền đài phân bố khắp trong thành. Tuy là dày đặc, nhưng lại đan xen vào nhau chằng chịt trông thật thích thú, tịnh không hỗn độn chút nào.

Nơi này là thành Vô Cực! Tổng bộ của Vô Cực Thiên Tông danh tiếng!

Cũng giống như tổng bộ của Thần Tiêu, Vũ Long, Linh Bảo Tam Đại Thiên Tông, thành Vô Cực này cũng đồng dạng là thánh địa trong lòng của tất cả tu sĩ võ đạo tại Thái Huyền Thiên Vực. Trong Tứ Đại Thiên Tông, Vô Cực Thiên Tông có lẽ thế lực cũng không phải lớn nhất, nhưng lịch sử cũng là lâu đời nhất, rốt cuộc thành lập tông phái đã bao nhiêu năm, có lẽ chỉ có vài người ít ỏi biết được.

Lịch sử lâu đời xa xưa như thế , cũng khiến cho số lượng kỳ công bí pháp mà Vô Cực Thiên Tông có được vượt qua các tông phái khác rất nhiều . Điều này cũng khiến cho vô số tu sĩ võ đạo đổ xô vào.

Nghe nói cho tới bây giờ, số lượng đệ tử ký danh mà Vô Cực Thiên Tông có được đã nhiều hơn trăm vạn, hàng năm ở bên trong thành Vô Cực thì số đệ tử đến ghi danh có đến gần mười vạn.

Điều đáng tiếc chính là, Vô Cực Thiên Tông đối với việc sơ tuyển đệ tử chính thức lại có chút nghiêm khắc. Tông phái khổng lồ như thế, nhưng chỉ có khoảng ba vạn người có được đệ tử Hoàng Cực, còn đệ tử Huyền Cực cũng là vẻn vẹn có khoảng một ngàn. Về phần đệ tử Địa Cực, chính là giảm mạnh đến còn mấy trăm, về phần đệ tử Thiên Cực nòng cốt nhất vẻn vẹn hơn mười người.

Nếu muốn trở thành đệ tử Hoàng Cực, đầu tiên phải có được thực lực Không Cốc Cảnh cấp Võ Cảnh Bát Trọng, hơn nữa tuổi không được vượt qua hai mươi lăm tuổi. Vô Cực Thiên Tông sở dĩ đề ra cho đệ tử Hoàng Cực hạn chế với cái tuổi này, liền là để sơ bộ xác định một người có tiềm lực đáng giá khiến cho tông phái tiến hành bồi dưỡng hay không.

Nếu mà vượt qua hai mươi lăm tuổi mới đạt tới Không Cốc Cảnh, tiềm lực cường thịnh đến mấy cũng không mạnh được hơn bao nhiêu. Tu sĩ như vậy, trở thành đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông thì hy vọng cực kỳ xa vời. Cho nên chỉ cần điểm ấy, liền ngăn cản tuyệt đại đa số đệ tử ký danh ở bên ngoài cánh cửa trở thành đệ tử chính thức của Vô Cực Thiên Tông.

Nhưng mà, cái này cũng không phải tuyệt đối.

Hàng năm cũng có số rất ít đệ tử ký danh được trưởng lão Vô Cực Thiên Tông hoặc là đệ tử Thiên Cực thu hoạch làm tùy tùng, có thể chính thức xếp vào hàng phên dậu môn phái của Vô Cực Thiên Tông. Cái danh tùy tùng này mặc dù so sánh với đệ tử Hoàng Cực thì không được dễ nghe như vậy, nhưng mà đãi ngộ so sánh với đệ tử Hoàng Cực thì cũng không sai biệt bao nhiêu, đương nhiên càng là vượt xa rất nhiều so với đệ tử ký danh.

Chính vì nguyên nhân như vậy, trên cái sân rộng cực lớn ở phía nam thành Vô Cực kia, mỗi ngày cũng có ngàn vạn đệ tử ký danh dùng dằng ở nơi này, chờ mong có thể được một vị trưởng lão hoặc là đệ tử Thiên Cực nào đó nhìn trúng, sau đó một bước lên trời. Đồng thời, chỗ này cũng là nơi mà Vô Cực Thiên Tông chiêu nạp đệ tử Hoàng Cực.

Tất cả tu sĩ võ đạo trở thành đệ tử Hoàng Cực, đều phải trước tiên đăng ký tin tức ở Đăng Đường Điện nằm tại phía bắc cái sân rộng này. Cũng là tiến dần từng bước để đạt tới tâm nguyện. Đương nhiên, có thể được đích thực tiến dần từng bước hay không, còn phải nhìn xem có thể qua được khảo hạch hay không. Số lượng tu sĩ đã đạt tới tiêu chuẩn báo danh của đệ tử Hoàng Cực nhưng cuối cùng lại bị đuổi ra khỏi nhà thì nhiều vô số kể.

– Thành Vô Cực! Đây chính là thành Vô Cực!

Ở cuối con đường lớn rộng trăm mét là bức tường thành đứng sừng sững cao cao với khí thế vô cùng khoáng đạt.

Mộ Hàn đi đường sá xa xôi suốt một tháng, rốt cục toàn thân mệt mỏi thì mới đi tới chỗ thánh địa võ đạo này. Khi lần đầu tiên nhìn thấy tòa thành này thì Mộ Hàn liền bị kích động ghê gớm.

Trong kiếp trước của Mộ Hàn, những siêu thành thị khắp nơi đều có. Trong thành có thế thấy những tòa nhà cao chọc trời nối nhau liên tiếp, thế nhưng đó đều là kết tinh của khoa học kỹ thuật hiện đại. Mà ở Thái Huyền Thiên Vực giống như thời cổ đại ngày trước này, một tòa thành trì hùng vĩ bao la như thế đã mang đến cho hắn một loại rung động mà dẫu có là dùng bất cứ lời lẽ gì đều không cách nào hình dung.

Quốc đô thành Bạch Long của Việt Quốc đã là phi thường xứng đáng, nhưng nếu đem so sánh với thành Vô Cực này thì nó cũng không khác gì một trang viện đơn sơ của nhà nông ở chốn làng quê. Đứng ở dưới tường thành của thành Vô Cực này, Mộ Hàn ngẩng đầu nhìn lên liền bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác cực kì nhỏ bé, vẻ ngạc nhiên trên mặt phải mất một hồi thật lâu mà vẫn không hề tan đi.

Lúc này đang vào buổi sáng, ở cửa thành bóng người nối liền không dứt.

Thấy dáng vẻ ngây ngô ngơ ngác này của Mộ Hàn, người đi đường chung quanh cũng chỉ tùy ý thoáng nhìn rồi liền cũng không hề chú ý đến nữa. Loại lão nông ở nhà quê vào thành, hình ảnh này mỗi ngày đều phải trình diễn vô số lần ở ngoài thành cho nên mọi người sớm đã không thấy gì lấy làm lạ lắm.

Phải một hồi thật lâu sau đó trôi qua, Mộ Hàn mới thu thập tâm tình, hứng thú dạt dào mà đi về phía trước.

Cửa thành của thành Vô Cực này không hề nhìn thấy một tên quân canh cổng. Bất luận kẻ nào đều có thể tùy ý tiến vào. Xuyên qua hầm rộng rãi dưới cửa thành là một con đường Thiên Cực Đại Đạo chạy từ nam chí bắc tòa thành trì.

Thiên Cực Đại Đạo cũng là rộng chừng trăm mét. Tất cả mặt đường đều là được lát bằng loại “Tuyết Vân Thạch” trơn tuột Như Ngọc, long lanh trong suốt, đó là loại đá cực kỳ trân quý. Nghe nói mỗi khi đến ban đêm, Tuyết Vân Thạch sẽ tản mát ra ánh sáng trắng như tuyết, khiến cho cả con đường Thiên Cực Đại Đạo nhìn qua giống như một dải ngọc được đan từ các đám mây mà thành.

Mộ Hàn từ nguồn gốc đã thăm dò rõ ràng, bên trong thành Vô Cực có một con đường dọc ba con đường ngang có chiều rộng hàng trăm mét, phân biệt để tương ứng với tứ cực Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.

Từ cửa nam vào thành, nhìn thấy con đường ngang thứ nhất, đó chính là Hoàng Cực đại đạo này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.