– Cái gì? Ba tháng sau U Ảnh tộc sẽ toàn diện khai chiến với ‘ Vạn Giới Vũ Minh ’?
Sau nửa ngày qua đi, trong không gian trên đỉnh cổ thụ đột nhiên vang lên tiếng hô kinh hãi của Hồng Liên, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng mặc dù không phải nhân loại, nhưng mà phượng sào thực sự thuộc về thế lực lớn nhất trong “Vạn Giới Vũ Minh”, một khi U Ảnh tộc khai chiến với “Vạn Giới Vũ Minh” thì Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc cũng không thể không quan tâm.
– Ngươi rời khỏi U Ảnh tộc đến bây giờ đã qua bao lâu?
Thần Dực không nhịn được hỏi.
– Có lẽ chừng ba ngày.
Mộ Hàn trầm ngâm nói.
– Nói như vậy cỉ còn hơn hai tháng.
Hồng Liên thở sâu, nói:
– Việc này trọng đại, phải nhanh chóng chuyển cáo lên trên, báo cho hai Võ Thần của ‘ Vạn Giới Vũ Minh ’ biết được, sớm sai nhân thủ chuẩn bị sẵn sàng. Nếu không một khi các Thiên Vực thế giới lọt vào tập kích đột ngột của U Ảnh tộc thì nhất định tổn thất thảm trọng, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Mộ Hàn bất đắc dĩ lắc đầu:
– Cho dù sớm chuẩn bị sẵn sàng thì Thiên Vực thế giới sợ rằng khó ngăn cản được thế công của U Ảnh tộc. Từ hiểu biết của ta về U Ảnh tộc đoạn thời gian gần đây thì thực lực của chúng vượt xa Thiên Vực thế giới, hơn nữa… U Ảnh tộc đã có bốn Võ Thần!
Một tảng đá nhấc lên ngàn sóng lớn.
– Ngươi nói cái gì!
Nghe được Mộ Hàn nói câu này Hồng Liên sống vô số năm cũng khó bảo trì thanh tĩnh, thân hình đột nhiên bắn lên, trong lòng sinh ra sóng to gió lớn.
– Bốn… Bốn Võ Thần…
Thần Dực khó tin nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, trên mặt tràn đầy kinh hãi, “Vạn Giới Vũ Minh” hôm nay mới có hai Võ Thần, mà U Ảnh tộc Võ Thần lại đột nhiên có tới bốn người, so với “Vạn Giới Vũ Minh” nhiều ra gấp đôi, một khi khai chiến tình thế cực kỳ bất lợi.
– Mộ Hàn, tin tức của ngươi là thật?
Qua một hồi Hồng Liên mới trấn định lại. Trầm giọng nói. Tuy trong lòng trên cơ bản đã tin tưởng Mộ Hàn nói nhưng mà Hồng Liên vẫn phải hỏi thêm một câu, nàng cũng không nghĩ tới Mộ Hàn mất tích thời gian dài như vậy đã mang về tin tức quá lớn.
Một khi truyền bá tin tức này ra ngoài, ngàn vạn Thiên Vực thế giới sẽ chấn động.
– Chắc chắn 100%!
– Bốn Võ Thần, bốn Võ Thần… Thật sự không nghĩ tới U Ảnh tộc mạnh tới mức này, chúng ta thực nguy hiểm! Việc này phải nhanh chóng báo cáo, không được chậm trễ! Thần Dực. Ngươi ở nơi này với Mộ Hàn, ta lập tức đi tới ‘ Độn Tiên Cốc ’ yết kiến Chúc Sơn Võ Thần…
Vừa dứt lời thân ảnh Hồng Liên biến mất trong không gian này.
– Thần Dực tiền bối, ta cũng không ngây ngốc nhiều. Ta phải quay về Thanh Hư Thiên Vực.
Một lát sau Mộ Hàn cũng vươn người đứng dậy, mở miệng nói ra.
– Thanh Hư Thiên Vực… Ngươi lại muốn đi Linh Hư tộc ‘ Đại Thiên Linh Đảo ’?
Thần Dực lập tức tỉnh ngộ. Chuyện có quan hệ tới thân phận của Mộ Hàn đã sớm truyền bá tại Thiên Vực thế giới, nhất là ba đại Thánh Thiên vực truyền đi xôn xao, mặc dù phượng sào Thần Dực cực ít khi ra ngoài cũng đã biết Mộ Hàn là con của Thái Thanh, cũng là người thừa kế Linh Hư tộc “Tử Hư Thần Cung”.
Thấy Mộ Hàn gật đầu, Thần Dực hơi chần chờ nói:
– Mộ Hàn. Hôm nay chính là lúc nguy cấp, ngươi và Linh Hư tộc ‘ Thái Hoàng ’ Thái Thượng Thiên…”
– Yên tâm, ta đi Đại Thiên Linh Đảo lần này cũng không phải giết người. Mà là lấy một kiện đồ vật.
Thấy thần sắc Thần Dực quái dị, muốn nói lại thôi, Mộ Hàn lập tức đoán được suy nghĩ của hắn, chợt cười nói.
– Một khi đại chiến với U Ảnh tộc chấm dứt, ta lại đi lấy mạng chó của lão gia hỏa kia. Hiện tại giữ lại hắn chính là cho hắn ra sức vì ‘ Vạn Giới Vũ Minh ’, chống cự U Ảnh tộc.
– Ngươi có thể nghĩ như vậy ta cũng yên tâm.
Thần Dực nghe vậy nhất thời thở ra một hơi.
Một khi chiến tranh toàn diện với U Ảnh tộc thì Linh Hư tộc cũng là một đại chủ lực chống lại địch nhân, cho nên cũng phải lên tiếng khuyên bảo. Nhưng hắn cũng biết Mộ Hàn thù hận với Thái Thượng Thiên rất sâu, trong nội tâm cũng sớm chuẩn bị nghe Mộ Hàn cự tuyệt, nhưng không ngờ Mộ Hàn một lời đáp ứng xuống.
Thần Dực lại hiếu kỳ nói:
– Mộ Hàn, ngươi muốn lấy cái gì?
– Một đồ vật có thể tăng tốc độ quay về Bảo Tiên Thiên Vực.
Mộ Hàn mỉm cười nói.
– Ngươi nói là ‘ Cổ Thần châu ’?
Thần Dực ngẩn ngơ, dưới tình huống bình thường sử dụng vực giới chi môn một lần phải tiêu hao một viên “Tu di châu”, nếu không có đủ “Tu di châu ” cũng chỉ có thể xuyên qua vách tường không gian.
Nhưng mà có một loại vật phẩm trong ba đại Thánh Thiên vựcchửng những có công hiệu như “Tu di châu”, còn có thể sử dụng vô hạn tuần hoàn, đó chín là “Cổ Thần châu” !
Thứ này cực kỳ trân quý, trong toàn bộ Thần U, Thanh Hư cùng Không Minh ba Thánh Thiên vực cũng chỉ có hơn mười viên.
Trong đó Linh Hư tộc vừa vặn có một viên.
Đương nhiên “Phượng sào” làm một trong ba thế lực đỉnh cấp của Thần U Thiên Vực khẳng định cũng có một viên, nhưng mà đại chiến với U Ảnh tộc sắp bộc phát, “Cổ Thần châu” khẳng định không thể đưa cho Mộ Hàn. Nếu như tới lúc đó chỗ nào cần cứu viện có một viên “Cổ Thần châu” thì có tác dụng rất lớn.
– Đúng vậy. Linh Hư tộc có viên ‘ Cổ Thần châu ’ vốn nên thuộc về phụ thân của ta Thái Thanh, lại bị Thái Thượng Thiên đánh cắp, hôm nay vật quy nguyên chủ.
– Cũng tốt, Mộ Hàn, ngươi phải bảo trọng.
Thần Dực lúc này không khuyên nữa.
“…”
…
Thần U Thiên Vực, Đại Thiên Linh Đảo.
Sâu trong Linh Tiên Đảo là cung điện Thanh U Điện, lúc này Thái Thượng Thiên ngồi như bức tượng điêu khắc đột nhiên mở to mắt, lông mày của hắn nhíu lại. Ngay vừa rời trong lòng của hắn sinh ra dự cảm không tốt, dường như có nguy hiểm cực lớn sinh ra trong lòng của mình.
– Nguy hiểm?
Thái Thượng Thiên có chút nghi hoặc, tại Thiên Vực thế giới này tất cả cường giả bán thần thực lực của hắn xếp hàng đầu, mặc dù có người hơi mạnh hơn hắn một chút cũng rất khó sinh ra uy hiếp với hắn, chính thức có thể uy hiếp được hắn chỉ có Chúc Sơn và Chân Vương Võ Thần.
Võ Thần cao cao tại thượng, làm sao vô duyên vô cớ ra tay với hắn?
Thái Thượng Thiên lúc ban đầu còn cho rằng mình gặp ảo giác, cảm giác nguy cơ càng ngày càng mạnh, nguy hiểm rất có thể chính thức tới gần mình. Gió thu không động con ve đã sớm phát giác! Tu vị tới cảnh giới này có thể cảm ứng được nguy hiểm với bản thân.
– Sẽ là ai chứ?
Thái Thượng Thiên lúc này nói thầm một câu, đột nhiên “Oanh” một tiếng vang thật lớn truyền đến, cả “Đại Thiên Linh Đảo” sinh ra chấn động mạnh mẽ, tầng phòng hộ bao phủ “Đại Thiên Linh Đảo” lúc này vỡ tan như thủy tinh, trong thời gian ngắn hóa thành bột mịn tan thành mây khói.
Hang ổ Linh Hư tộc lập tức hiện ra trong biển cả mênh mông.
– Người nào?
– Ai!
– Muốn chết, lại dám xông vào Đại Thiên Linh Đảo!
“…”
Nhiều tiếng gào thét vang vọng, chợt từng đạo thân ảnh phỏng lên trời.
Thái Thượng Phong, Thái Thượng Trạch và đám cường giả Võ Tiên Linh Hư tộc hiện thân, tức giận biến sắc, lực lượng tinh thần tỏa ra bốn phía. Nhưng trong nháy mắt đám cường giả Linh Hư tộc trên mặt hiện ra thần sắc khó tin.
Giờ phút này một đạo thân ảnh quen thuộc hiện ra trong cảm ứng tâm thần của bọn họ.