Nếu như có Cổ Nguyệt Hà ở đây, nhất định kinh ngạc mà lộ ra cái miệng đầy răng vàng khè.
Thập Phương Câu Diệt, chiêu này không phải là thập đại trí giả liên thủ phong toả ma đầu sao?
Thiên môn võ đài của Công Tôn Hư vẫn còn một chiêu này?!
Vũ hồn: Thiên Môn võ đạo.
Bình thường nó cũng không tính là vũ hồn đúng nghĩa, mà vốn là trên mảnh thiên môn, do thu thập nhật nguyệt tinh hoa trở thành linh thể, lúc này mới có một phần đặc tính vũ hồn. Hơn nữa nó lại là một quyển bí tích võ công, võ học mạnh nhất thiên giới phần lớn đều ở trong đó!
Thập Phương Câu Diệt xuất hiện, Công Tôn Hư đột nhiên huyễn hóa thành tám phân thân.
Đây là ông ta còn chưa tu luyện đến đỉnh cấp, nếu không, ông có thể tạo mười đại trí giả giống nhau, một phân thân chiếm một phương vị, ở mười hướng phong tỏa đối thủ.
Cho dù chỉ có tám phân thân, Trầm Côn cũng cảm nhận được áp lực không phải đùa rồi.
“Bạch Lão huynh”
Vừa nhìn đổi thủ thoáng cái tăng lên đến tám, Trầm Côn không dám lưu thủ, vội vàng kêu Bạch Khởi phát động thất sát trong Thất sát thuộc tính.
Cùng lúc đó Băng hỏa cửu trọng thiên tầng thứ bảy, tầng thứ tám đồng thời xuất hiện trên hai tay,Sát Thần Hồn băng phá, Hồn hỏa của sát thần.
Tụ thế xong, Trầm Côn mở Sí thiên song dực, lắc mình xuất hiện sau một phân thân của Công Tôn Hư.
Xoẹt
Hai đạo băng hỏa mang theo Sát Thần lực đánh thẳng hai lần lên huyệt thái dương của phân thân.
– A,Tốc độ thật nhanh.
Phân thân này bị đánh một kích trí mạng nhưng lại bật cười, thảnh thơi bình luận:
– Băng cực lạnh, Hỏa cực nóng, sức mạnh đồ diệt linh hồn, hơn nữa Bạch khởi thất sát cùng với cảnh giới thiên mệnh vũ của người… chỉ bằng một chiêu này, dõi mắt khắp Thiên môn, thắng được người có được mấy người.
– Lý Trích Tiên, Dương Vô Tuyệt, còn có Ngũ đế quân Hạ Khải, Tần Chính…woa có lẽ Trầm Trọng cũng có thể coi là một, dĩ nhiên ta cũng coi là một.
Ông ta vừa mở miệng, Trầm Côn biết là sự tình đã hỏng bét.
Đã gặp qua người nào bị đánh mà còn có thể trò chuyện vui vẻ đâu? Rõ ràng, phân thân này căn bản không sợ chiêu này của Trầm Côn, và cũng chẳng bị bất cứ tổn thương gì.
Quả nhiên, ngay lúc phân thân đang nói chuyện, Trầm Côn cảm giác đau nhức như sống cuộn biển gầm trong người , giống như có cái gì đó hút lấy hắn, không ngừng rút đi lính khi…. Vừa cúi nhìn!
Phân thân sau khi bị đánh kim quang tản đi không ít, để lộ ra hình dạng của hắn.
Nhưng lại là hình dạng … Hắc động chân không?
Bạch Khởi bật thốt lên đầy kinh ngạc
– Trạng thái chân không?
Trầm Côn cũng kinh hô, cuối cùng hắn biết vì sao Công Tôn Hư lại tự tin khiêu chiến với Bạch Khởi rồi… Bạch Khởi Thất Sát, loại thần thông này có thể diệt hết thảy mọi căn nguyên trên thế giới nhưng lại không thể trừ khử được chân không.
Không có gì cả, Bạch Khởi lấy gì để diệt!?
Thập Phương Câu Diệt chính là tiêu diệt toàn bộ sự vật ở mười phương tạo thành trạng thái chân không.
Công Tôn Hư mặc dù chưa luyện đến thập phương cảnh giới nhưng tám phân thân cũng đủ để đem toàn bộ chiến trường biến thành chân không, khiến cho Bạch Khởi có lực không thể dùng, có chiêu không thể xuất.
Hơn nữa đáng sợ nhất chính là chiêu Tuyệt Đối Chân Không chẳng những có thể phòng ngự mà còn có thể chủ động tấn công.
– Đây chính là Thập Phương Câu Diệt, chính là thiên sinh khắc tinh của Thất Sát thuộc tính của người!
Phân thân Công Tôn Hư đội nhiên ngẩng đầu lên khẽ mỉm cười,
– Trước mặt ta, Bạch Khởi đã vô dụng, còn ngươi, Trầm Côn, … Cũng hóa thành hư không thôi.
Hai tay vừa đảo, đẩy hai tay Trầm Côn vừa đánh vào huyệt thái dương của hắn ra.
Chỗ cổ tay Trầm Côn cùng Công Tôn Hư tiếp xúc liền biến mất không lý giải được. Cổ tay hắn xuất hiện hai cái động lớn, hai khối huyết nhục không thấy đâu.
– Thập Phương Câu Diệt, không những tự mình hóa thành hư không mà còn có thể khiến cho bất kỳ cái gì gì cũng biến mất, bao gồm cả ngươi.
Phân thân nhàn nhạt giải thích, một quyền phóng thẳng đến ngực Trầm Côn.
Cú đánh này nếu trúng, trên ngực Trầm Côn phải xuất hiện một lỗ trống thật to.
– Sí thiên song dực.
Trầm Côn cố nén đau đớn từ cổ tay, liều chết phát động Sí thiên song dực tới tốc độ cao nhất, cố gắng giữ khoảng cách với phân thân khoảng hơn mười trượng.
Nhưng không đợi hắn thở gấp quá một hơi, sau lưng đã thấy một cỗ sát cơ ập đến… Không cần phải nói cũng biết phân thân Công Tôn Hư ở phía sau lưng đánh lén.
Sí thiên song dực
Đối mặt tình trạng này, Trầm Côn chỉ có thể dung tốc độ để mà tránh né.
Công Tôn Hư cười nhạt:
– Trầm Côn, tốc độ ngươi đúng là rất nhanh, ta đuổi không kịp, nhưng ta có tám phân thân. Tám đánh một, nếu để người có cơ hội chạy trốn, danh hiệu Hoàng kim tam chân thần của Công Tôn Hư ta chằng thà vứt cho chó ăn.
Chỉ thấy hắn thét lên, sáu phân thân chia ra vây kín bốn phương tám hướng, đem Trầm Côn vây chặt ở trong đó.
Nếu đổi thành hai cái phân thân giống như thương ưng bắt thỏ, hướng về Trầm Côn truy sát, ngươi một quyền, ta một chưởng,mười mấy chiêu, Trầm Côn đã thương tích đầy mình.
Nhục!
Cuộc chiến này không có cách nào đánh lại.
Chỉ mười mấy chiêu, Trầm Côn trên người xuất hiện sáu lỗ máu, giống như bị đào đi sáu khối thịt,máu tươi không ngừng chảy ra.
Nếu như chỉ một ít chỗ này, Trầm Côn còn không để trong lòng.Vì mạng sống, hắn chỉ có thể bị động mà nhận đòn. Một khi hoàn thủ, quả đấm trúng được Công Tôn Hư sẽ bị hóa hư không, hai chân đụng, hai chân tiêu…
Chín lần phòng thủ ắt sẽ bị lỗi!
Sau hai mươi chiêu, Trầm Côn rốt cục bị một phân thân đánh một quyền vào vai trái.
Vai trái lập tức thiếu đi một khối huyết nhục, xương cũng biết mất một đoạn. Mất đi xương vai giữ, cánh tay trái của hắn không nâng lên được, ngay lập tức cánh trái của Sí thiên song dực bị ảnh hưởng
– Trầm côn, có thể cùng lão phu chống cự lâu như vậy, cũng đủ để người có thể kiêu ngạo rồi.
Thấy Trầm Côn mất đi phân nửa lực chiến đấu, không muốn tiếp tục trì hoãn, tám phân thân Công Tôn Hư từ từ xông tới.
Trầm Côn, ngã trên mặt đất, muốn đứng lên nhưng thương thế ở vai trái khiến nửa thân hắn bị tê dại… Đây không phải vấn đề ý chí mà phần xương cốt thì dù ai cũng không thể đứng lên.
– Bề trên của ta, người sao thế, sao thế?
Cơ Na ở trong hồn phủ lập tức khóc lớn, mắt thấy Công Tôn Hư từng biết tiến gần, nàng cầu khẩn nói:
– Thúc tổ gia gia, coi như nể mặt ta…
– Cơ Na, ngươi đã ruồng bỏ chủng tộc, trở thành vũ hồn của người khác, còn mặt mũi mà van cầu ta nữa sao?
Câu đầu tiên Công Tôn Hư khiến nàng im bặt:
– Bị ta biến thành hư không chính là kết cục tốt nhất của ngươi đó.
Mặt khác, Bạch Khởi đứng ở trong hồ phủ mặt mày xanh mét, không nói lời nào. Mấy ngàn năm rồi!.
Bạch Khởi hắn từ ngày ra đời cũng chưa từng bị như vậy. Thất Sát thuộc tính bị khắc chế, một chiêu cũng không phát huy được, ngược lại còn trở thành gánh nặng của Trầm Côn. Điều này làm cho tuyệt đại Thất Sát làm sao chịu nổi.
– Cơ Na!
Công Tôn Hư đã giơ một tay lên muốn giết chết Trầm Côn .
– Ta thua rồi, người lập tức tiếp quản U Minh Hồn phủ, cung cấp thuộc tính chiến đấu cho Trầm côn.
– Ta, ta còn không biết làm sao để giúp người.
Cơ Na khóc, nàng không giống như những vũ hồn khác, nhiều năm làm linh hồn, kinh nghiệm phong phú là có thể đánh một trận. Nàng vừa mới trở thành vũ hồn tiểu nha đầu, căn bản là không biết làm sao để trợ giúp chủ nhân.
Bạch Khởi văng bậy một câu rồi cắn răng đưa tay ra.
– Không nói nữa, hãy cùng ta dung hợp, ta sẽ chỉ ngươi làm.
Cùng Cơ Na dung hợp, không biết sẽ thành loại quái vật nào, nhưng bây giờ không còn thời gian chần chờ… Bạch Khởi cũng không có bất kỳ tác dụng gì, chỗ dựa duy nhất Trầm Côn chỉ còn lại một chút thuộc tính hộ thân của Cơ Na thôi.
Thực hiện!
Chỉ mong thuộc tính này có thể có tác dụng.
Chính là ngựa chết rồi thì chọn ngựa sống trước mắt, Bạch Khởi bắt một tay Cơ Na, hai người lập tức xoay tròn trong hồn phủ.
Trong linh hồn, biến hóa nhanh hơn thực tế khiến thời gian mà Công Tôn Hư mới bước còn cách Trầm Côn ba tấc thì hai người bọn họ đã hóa thành vạch quang mang hai vàng một trắng, sao đó quang mang đột nhiên dung hợp trở thành một bóng người mầu đỏ.
Thành thật mà nói, bóng người này thực tế rất dài, bề ngoài Bạch Khởi, tóc dài mầu đỏ, mặc váy đỏ, má phớt hồng trên mặt.
Nhưng người này vừa xuất hiện Bạch Khởi hơi sửng sốt.
Hắn cảm thấy thân mình có thêm một loại lực lượng khác, đến từ Cơ Na, mà lực lương này dĩ nhiên là hắn mơ hồ có nghe nói qua, từ hơn ngàn năm rồi.
– Bạch đại ca, mau ra tay.
Cơ Na hô to cắt đứt suy nghĩ của hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.net
Bạch Khởi giật mình, nhanh chóng thao túng thân thể sau khi dung hợp vào xá lợi tử, khởi động tác dụng vũ hồn.
Lúc này Công Tôn Hư đã giẫm chân trên y phục của Trầm Côn, vải may tức thì hóa hư không, mà dưới ảnh hưởng của cước phong, một phần lông ngực tóc gáy cũng bắt đầu biến mất.
Đến đây chấm dứt!
Công Tôn Hư cuối cùng cũng dẫm trúng ngực Trầm Côn, nhưng theo cảm giác thì không phải là hư không mà là lồng ngực thật sự.
Hắn định thần nhìn lại, chân mình đúng là dẫm lên ngực Trầm Côn nhưng sao không có chút thương tổn nào.
– Đây là thuộc tính của Cơ Na?
Trầm Côn từ chỗ chết tìm được đường sống, mồ hôi đầm đìa
– Cái này, Đây là chiêu gì, sao có thể đỡ được Thập Phương Câu Diệt, ngay cả chân không cũng không sợ?
– Thập Phương Câu Diệt, hủy diệt hết thảy sự vật, những cũng có nhiều thứ ở tam giới tồn tại vĩnh hằng, loài người bất diệt, bọn họ sẽ không biết mất…
Bạch Khởi tựa như đã hiểu, tự giễu mình:
Ví như… Ý thiện.
Vũ hồn: Thiện
Khả năng thứ nhất: Thiện hóa lòng người, khiến cho người lương thiện chiến lực tăng lên gấp bội, khiến cho ác nhân hoàn toàn tỉnh ngộ, không thể cùng võ giả giao chiến.
Khả năng thứ hai: Ý thiện bất diệt, đức hạnh là một căn nguyên của tam giới, được thiên địa che chở, trong cuộc sống có một chút ý thiện, võ giả sẽ không bao giờ bị diệt.
Biến hóa: Thì thào nói ra thuộc tính của Cơ Na, Bạch Khởi cười to ba tiếng
– Ý thiện bất diệt, võ giả vĩnh hằng, thì ra là như vậy! Đây chính là thiên đạo vũ hồn.