Cả không gian xung quanh xuất hiện ba động quỷ dị, lực lượng cường đại tràn ngập khắp mọi nơi khiến cho hoàn cảnh nơi đây sinh ra biến hóa thần kỳ.
Một Thế Giới tràn ngập ngũ hành lực lượng trong nháy mắt xuất hiện trước mắt mọi người, đừng nói là Quang Ám Thánh Tử đang ở trong, mà cho dù là Khâu Thần Nỗ đang ở xa xa xem cuộc chiến cũng phải rung động.
Lúc này, trong lòng hắn xuất hiện rung động mãnh liệt, nguyên lai đây mới là thực lực chân chính của Hạ Nhất Minh. Hắn sở hữu lực lượng đã vượt qua Ngụy Thần Cảnh, đạt tới Chân Thần Cảnh trong truyền thuyết.
Kỳ thật, Hạ Nhất Minh có thể hình thành Thế Giới lực lượng hoàn toàn là dựa vào thủ đoạn, hắn đem kiện thần khí Hải Thị Thận Lâu dung nhập vào trong cơ thể, hơn nữa còn đem Quang Ám và Ngũ Hành đại lĩnh vực dung hợp với nhau mới có thể phát huy thực lực tới mức này. Nhưng mà, hắn giờ phút này hai đại lĩnh vực do hắn nắm giữ vẫn còn chênh lệch không nhỏ.
Lực lượng của Quang Ám Đại Lĩnh Vực còn xa mới bằng được Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực, nếu không như thế Hạ Nhất Minh cũng sẽ không chỉ phóng thích ra Ngũ Hành thế giới đơn thuần, mà chính là Thế Giới có cả Quang Ám lẫn Ngũ Hành lực.
Bất quá, khuyết điểm này không phải người có tu vi thấp như Khâu Thần Nỗ có thể nhìn ra, cho nên ở dưới tình cảnh này Kỳ Lân thánh chủ của chúng ta không khỏi có cảm giác đắng miệng.
Lực lưởng khồng lồ ập đến, trong nháy mắt đã cuốn Quang Ám Thánh Tử vào bên trong.
Nhưng mà, nụ cười trên môi vị tuyệt thế cường giả phương Tây này vẫn không hề mất tự nhiên, hơn nữa nó còn xuất hiện một tia khinh thường.
Ngũ Hành lão tổ có thể liếc mắt nhìn ra được khuyết điểm của Hạ Nhất Minh, hắn cùng với Hạ Nhất Minh giao thủ một đoạn thời gian cho nên lại càng nhìn thấu được khuyết điểm của Thế Giới lực do Hạ Nhất Minh phóng thích. Từ trên thân hình hư ảo của Quang Ám Thánh Tử phất thời phát ra hai đạo quang mang bất đồng. Đen và trắng. Khi hai đạo quang mang này lan tràn ra, thì cả thế giới tựa hồ như cũng bị ảnh hưởng sâu sắc.
Ngũ Hành Thế Giới huyễn lệ của Hạ Nhất Minh trong nháy mắt trở nên phai nhạt đi, hơn nữa tình trạng này còn mơ hồ lan rộng ra. Sắc mặt Hạ Nhất Minh lập tức biến đổi, hắn hừ nhẹ một tiếng, trong lòng thầm kêu khổ.
Ngũ Hành lão tổ từng nói qua, thực lực của người này do ngủ say vạn năm nên đã bị ảnh hưởng rất lớn, so với đỉnh phong thì bây giờ thực lực còn chưa đạt tới một phần mười. Cho nên, Thế Giới lực của Hạ Nhất Minh mặc dù có khuyết điểm, nhưng bằng vào lực lượng cường đại vẫn có thể áp chế được đối phương.
Tuy nhiên khi gia thủ, Hạ Nhất Minh lập tức cảm nhận được lực lượng do Quang Ám Thế Giới do đối phương thi triển ra có thể mạnh mẽ chống đỡ lại lực lượng của hắn.
Mặc dù, Hạ Nhất Minh biết Thế Giới lực của mình có khuyết điểm, không thể cùng với Chân Thần Cảnh cường giả chính thức so sánh, nhưng tốc độ khôi phục của đối phương cũng thật nhanh a.
Bất quá, hắn đã ở trên thế cưới hổ khó xuống, thủ ấn trên tay không ngừng biến hóa, lực lượng khổng lồ từ bốn phương tám hướng không ngừng tụ tập lại.
Một khắc này, Hạ Nhất Minh tựa hồ như biến thành một chùm ánh sang lớn, năm đạo ánh sáng khác nhau tuôn ra từ thân thể của hắn, chúng ở trên hư không hấp thụ thiên địa lực lượng vô tận rồi bắn về phía đối phương, nhằm ngăn chặn Quang Ám Thế Giới đang không ngừng khuếch trương.
Sắc mặt của Khâu Thần Nỗ thoáng buông lỏng xuống, bất quá lúc này hai tay hắn cũng hình thành một thủ thế kỳ quái, tựa hồ như đang có xu thế chờ đơi điều gì đó. Đương nhiên, vô luận là Quang Ám Thánh Tử hay Hạ Nhất Minh cũng không hề chú ý tới bản thân hắn.
Bởi vì giao phong ở trình độ này thì có lẽ Ngụy Thần Cảnh còn có thể ra tay trợ giúp một chút, nhưng Hư Thần Cảnh cường giả thì chỉ có thể đứng xem mà thôi. Cho dù là Hạ Nhất Minh cũng không thể trông cậy vào viện trợ từ Khâu Thần Nỗ. Trong hư không, nơi Ngũ Hành lực lượng và Quang Ám lực lượng va chạm với nhau đột nhiên xuất hiện ba động. Một vòng xoáy lực lượng nhanh chóng được tạo ra, hơn nữa nó còn bạo phát.
Không có bất cứ thanh âm nào vang lên, nhưng mảng không gian nơi đây tựa hồ như bị làm cho sụp đổ xuống, làm cho trong lòng ba người không khỏi xuất hiện một bóng ma.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh và Quang Ám Thánh Tử đều hơi thay đổi, tựa hồ bọn họ cũng không ngờ tới, khi hai cỗ Thế Giới lực lượng bất đồng toàn lực va chạm với nhau lại có thể gây ra biến cố khó tin như vậy.
Cảm thụ được biến hóa của không gian sụp đổ, trong lòng bọn họ đồng thời xuất hiện cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Với thực lực của bọn họ, ở trên thế giới này thì loại lực lượng có thể mang tới cho bọn họ cảm giác nguy cơ có rất ít. Nhưng giờ phút này, bọn họ rõ ràng cảm nhận được tựa hồ như bọn họ đang phải đối mặt với một cỗ lực lượng mang tính chất hủy diệt. Hạ Nhất Minh tất nhiên là đối với điều này rất kinh hãi, mà Quang Ám Thánh Tử thì cảm giác của hắn cũng không hề kém hơn.
Ngày trước, hắn mặc dù cũng từng giao thủ với Ngũ Hành lão tổ, nhưng khi đó không phải là sinh tử chiến, cho nên cũng không biết được khi hai cỗ lực lượng này toàn lực với nhau lại có thể sinh ra một cỗ lực lượng khác mang tính chất hủy diệt như vậy.
Không hẹn mà cùng lúc, bọn họ chậm rãi thu hồi lại lực lượng, Ngũ Hành Thế Giới và Quang Ám Thế Giới tựa hồ đã trở nên hòa hoãn hơn trước rất nhiều.
Có lẽ, lúc này trong lòng bọn họ hận không thể đưa đối phương vào chỗ chết, nhưng bọn họ lại lựa chọn cùng một cách làm, bởi vì không một ai muốn cùng chết với đối phương.
Hai loại lực lượng gia phong trong nháy mắt trở nên hòa hoãn hơn, từ kiệt liệt xung đột trở thành sóng êm biển lặng.
Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, sau đó cảm ứng được trong Ngũ Hành Thế Giới truyền tới một các giác khác lạ. Quang Minh và Hắc Ám lực lượng trong nháy mắt ngưng tụ thành một điểm, phảng phất như hóa thành một thanh trường thương vô kiên bất tồi, đâm xuyên qua Ngũ Hành Thế Giới của Hạ Nhất Minh….. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hiểu biết về Thế Giới lực giữa hai người có sự chênh lệch rất lớn, khi còn toàn lực thi triển thì điều này sẽ không xuất hiện, nhưng lúc tình thế cấp bách thì lại thể hiện ra một cách rõ ràng.
Quang Ám Thánh Tử đã sớm hiểu rõ được lực lượng mà mình nắm giữ, hơn nữa trong nháy mắt nhìn thấy sơ hở có thể phá vỡ Ngũ Hành Thế giới thì đã lập tức động.
Nếu như Thần Thú hồn phách của Đồ Đằng bộ tộc đã vào tay, thì hắn cũng không muốn lựa chọn quyết chiến sinh tử với Hạ Nhất Minh.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh đại biến, hắn nổi giận gầm lên một tiếng giận dữ, muốn toàn lực ngăn cản thì đã không còn kịp nữa.
Sắc mặt Khâu Thần Nỗ cũng lộ ra vẻ sầu thảm, đôi mắt cuối cùng đã thể hiện vẻ kiên quyết của mình. Nhưng mà, còn chưa chờ hắn thi triển thủ đoạn cuối cùng của mình thì lập tức cảm nhận được hai đạo lực lương cường đại đột nhiên phát ra.
Đối với hai cỗ lực lượng này, hắn cũng không hề cảm thấy xa lạ, trong lúc nhất thời, hai tay đang chuẩn bị động thì lại ổn định trở lại.
Quang Ám Thế Giới của Quang Ám Thánh Tử cuối cùng đã xuyên phá được sự phong tỏa của Ngũ Hành Thế Giới, một tiếng cười dài từ trên đạo nhân ảnh hư ảo phát ra, tựa hồ lão quái vật đã mất đi thi thể cả vạn năm này tương đối hài lòng với hiện tượng trước mắt. Bất quá, tiếng cười này của hắn cũng không kéo dài được lâu, chỉ trong thời gian ngắn ngủi liền tắt ngấm.
Hai đạo lực lượng cường đại nhanh chóng ập về phía đầu của hắn, khiến cho hắn vừa mới thoát khỏi Ngũ Hành Thế Giới thì giống như bị một cây gậy chờ sẵn đập xuống đầu.
Trong hư không, lôi điện cùng tiếng long ngâm điên cuồng giao hòa cùng một chỗ hình thành cỗ lực lượng cường đại, phảng phất như những ngọn sóng vô cùng vô tận ngoài khơi đang ập về phía Quang Ám Thế Giới.
Quang Ám lực lượng mặc dù thành công xuyên thủng được Ngũ Hành Thế Giới, nhưng thực lực của Quang Ám Thánh Tử dù sao cũng chưa hoàn toàn khôi phục, cho nên khi thoát ra thì cũng trên đường hết đà, vì vậy lúc hai cỗ lực lượng này điên cuồng tấn công lập tức lung lay như muốn sụp đỏ. Tiếng cười dài của Hạ Nhất Minh vang lên, ánh mắt của hắn toát ra một tia hài lòng.
Mặc dù Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện không hề đi theo hắn tới Đồ Đằng bộ tộc, nhưng bọn họ tâm ý tương thông, cho nên khi vừa rời khỏi Đồ Đằng bộ tộc tiến về phía sa mạc, hắn lập tức thông tri cho hai đầu thần thú này. Lúc hai đầu thần thú nhận được thông tri của Hạ Nhất Minh thì cũng nhanh chóng rời khỏi Hạ gia trang, chạy tới sa mạc của vùng Tây Bắc.
Sơ hở vừa rồi cũng không phải là do Hạ Nhất Minh cố ý sử dụng, nhưng nếu Quang Ám Thánh Tử đã có ý định đột phá ở một nơi nào đó thì Hạ Nhất Minh cũng thuận nước đẩy thuần, tận khả năng tiêu hao thực lực của hắn, sau đó mới để hắn rời đi.
Mà lúc này, Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện vốn đã tích súc lực lượng chờ đợi ở bên ngoài lập tức tiến hành công kích toàn lực, đối với Quang Ám Thánh Tử giờ phút này mà nói thì khó có thể chống cự lại được hai cỗ lực lượng này.
Trong thiên hạ, cũng chỉ hai đầu thần thú này mới có thể phối hợp một cách hoàn mỹ như vậy với Hạ Nhất Minh, khiến cho một vị Chân Thần Cảnh nổi danh vạn năm phải chịu cay đắng.
Theo tiếng nổ “Ầm ầm” vang lên, trong hư không tràn ngập màu sắc tím vàng, hết thảy mọi thứ xảy ra ở trước mắt mang lại cho người ta cảm giác hư ảo.
Ánh mắt Khâu Thần Nỗ chớp động một tia quang mang phức tạp, có vui mừng, cũng có cảm giác mất mác.
Trước khi tiến vào Băng Đảo, đám người Hạ Nhất Minh có thực lực không hề cao hơn hắn, đều là Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả mà thôi.
Nhưng chỉ mấy năm sau, mặc du hắn và Kỳ Lân Thú đều tấn giai thần đạo cảnh giới, nhưng Hạ Nhất Minh và hai đầu bạn sinh thần thú của mình bỏ xa bọn hắn.
Hơn nữa, có thể dễ dàng đoán được, cả đời này hắn cùng Kỳ Lân Thú đừng mong có thể đuổi kịp đối phương.
Đang lúc Khâu Thần Nỗ cảm khái ngàn vạn lần thì bất chợt lúc này, tiếng cười của Hạ Nhất Minh đã dừng lại, tựa hồ bị cảnh tượng nào đó làm cho kinh sợ mà dừng lại.
Hắn hơi rùng mình một cái, nhất thời nhìn thấy trước mắt là một vùng đen kịt do Hắc Ám lực lượng tạo ra, tất cả mọi loại lực lượng tựa hồ như đều bị nó hấp thu.
Sau đó, Hắc Ám lực lượng bắt đầu ngưng tụ lại, tốc độ của chúng nó rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã trở thành một điểm cực kỳ nhỏ, nhưng từ trong điểm đen nho nhỏ đó lại mang lại cảm giác áp bách cho tất cả các thần đạo cường giả. Hơn nữa, điểm đen này trong nháy mắt phát sáng lên, lực lượng vô cùng vô tận từ trong đó phát ra.
Lôi Điện lực lượng, Âm Ba lực lượng, ngay cả Ngũ Hành Thế Giới lực lượng trong nháy mắt sụp đổ, tan biến không còn dấu vết.
Trong hư không, hư ảnh của Quang Ám Thánh Tử đã biến mất, ở nơi đó chỉ còn Quang Minh Quyền Trượng và Hắc Ám Tỏa Liên, ở giữa hai kiện thần khí này chính là hai khối Linh Hồn hồn thạch.
Không ngờ rằng, khi lực lượng của Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện đánh tới, Quang Ám Thánh Tử đã nhanh chóng đưa ra quyết định, đem toàn bộ lực lượng hắn hấp thu từ Quỷ Khốc Lĩnh bạo phát ra, làm cho tất cả lực lượng ở trước mắt hắn đều tiêu tán. Quang mang hơi chớp động, Linh Hồn thạch tựa hồ có dấu hiệu muốn bỏ chạy đi.
Khâu Thần Nỗ ở phía xa thở dài một tiếng, từ tron miệng hắn phát ra một âm thanh khô khốc:
– Bạo!
Trong nháy mắt, một viên Linh Hồn thạch bị vây giữa hai kiện thần khí phát sáng lên, hơn nữa từ trên đó tuôn ra lực lượng khổng lồ tới mức khó tin…..