Vũ Thần – Chương 1257: Đại yến Hạ gia – Botruyen

Vũ Thần - Chương 1257: Đại yến Hạ gia

Vùng đất Tây Bắc không phải là tâm điểm của đại lục, từ trước tới nay nơi này rất ít khi xảy ra chiến loạn.
Ở trên bản đồ, địa vị của mảnh đất này còn kém xa hơn hai vùng phương Đông và phương Tây.
Tây Bắc và Nam Bắc cương vực đều không phải là vùng đất phì nhiêu trên đại lục.
Nhưng mà mấy tháng qua, tất cả người tu luyện đều đưa ánh mắt nhìn về nơi đây.
Bởi vì một tháng trước đây những tấm thiếp mời đã đường truyền đi khắp nơi trong thế giới nhân loại ngoại trừ phương Tây.
Dù là những thế lực có thực lực cường đại nhất trong nhân loại cũng nhận được tấm thiếp mời này.
Bên trên tấm thiếp có viết tên người mời, đó chính là: Tây Bắc Hạ Nhất Minh.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng danh nghĩa của mình để phát thiếp mời, yêu cầu toàn bộ tu luyện giả trong thiên hạ tụ tập về Tây Bắc.
Những tấm thiệp mời này khi đến được tay tu luyện giả trong thiên hạ đã tạo ra chấn động mạnh, bởi vì tất cả mọi người khi nhận được nó đều nhanh chóng quyết định nhận lời.
Không có một người nào nguyện ý đắc tội với Hạ Nhất Minh, cho dù là Ngũ Hành môn hôm nay đang có thực lực đứng đầu phương Đông cũng như thế. Trước đó một thời gian, chiến tích của Hạ Nhất Minh ở Bắc Cương Băng Cung đã thông qua miệng của đám đệ tử truyền đi khắp thiên hạ.
Năm đầu thần thú ngã xuống cùng với hai vị Ngụy Thần cảnh cường giả của phương Tây phải bỏ chạy đã đem thanh danh của Hạ Nhất Minh nâng lên tới đỉnh điểm. Lúc này, cho dù là người cao ngạo như Ngao Mẫn Hành cũng không dám nói chính mình có thể chiến thắng Tây Bắc Hạ Nhất Minh. Hạ gia trang lần đầu tiên trở thành tiêu điểm của toàn bộ người tu luyện trên thế giới.
Mức độ gây chú ý như vậy cũng chỉ có Đồ Đằng bộ tộc hùng bá Sinh Tử Giới mấy ngàn năm mới có thể so sánh cùng.
Lúc này phía trước Hạ gia trang, bức tường thành to lớn bao quanh Hạ gia trang hôm nay không còn tác dụng để chống đỡ cường địch nữa, mà nó trở thành cảnh quan, nâng cao khí thế.
Nếu có một người muốn trêu chọc vào Hạ gia hôm nay thì hắn phải có thực lực thần đạo cường giả. Đến khi đó thì bức tường thành này cũng không có tác dụng gì nữa, đối phương chỉ cần đạp nhẹ một cái là có thể phá hủy. Bất quá, bức tường thành này đối với người bình thường mà nói thì nó lại có khả năng uy hiếp rất lớn. Hôm nay các thế hệ con cháu của Hạ gia một lần nữa được quay về gia viên của mình, mà địa vị của Hạ Nhất Minh lúc này ở trong gia tộc lại càng đạt được vị trí không ai có thể với tới.
Tất cả mọi người đều biết, bọn họ sở dĩ phải xa rời Hạ gia trang chính là do Hạ Nhất Minh gặp phải địch nhân không thể chống cự, cho nên toàn bộ đệ tử Hạ gia đều yên lặng rời khỏi vùng đất mà mình đã sinh sống nhiều năm để ẩn cư nơi u cốc. Thế nhưng hôm nay Hạ gia lại một lần nữa bước ra ngoài ánh sáng, đây cũng là do Hạ Nhất Minh làm ra.
Ở trong thần đạo cảnh giới, Hạ Nhất Minh đã nhanh chóng đạt được tu vi hơn xa thần đạo cường giả bình thường. Trong cuộc chiến ở Bắc Cương hắn thể hiện thần uy của mình, làm cho Hạ gia trang lại một lần nữa xuất hiện ngoài ánh sáng một cách tự hào.
Đến tận lúc này, trên dưới Hạ gia trang đều hiểu rõ một đạo lý, nếu như Hạ Nhất Minh – Cây đại thụ che trời này ngã xuống, như vậy Hạ gia chắc chắn sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.
Gần đây do Hạ Nhất Minh đưa thiếp mời tu luyện giả khắp nơi tới Hạ gia trang, cho nên hễ là người nhận được thiếp mời đều lập tức đồng ý, trong lúc nhất thời trước cửa Hạ gia trang có vô số tiếng ồn ào do xe ngựa di chuyển tạo ra.
Các đệ tử đời thứ ba trong Hạ gia trang đều đi ra ngoài nghênh đón tân khách, mỗi một người có thể tới nơi đây đều là những nhân vật nổi tiếng trong thiên hạ, trong đó nhân số những người ở Tây Bắc là nhiều nhất.
Những người này vừa tới Hạ gia trang thì lập tức nhìn thấy mỗi một đệ tử Hạ gia đi ra tiếp đón đều kèm theo một tiên thiên cường giả.
Tiên thiên cường giả ở trong mắt Hạ Nhất Minh thì không đáng là gì, nhưng đối với các thế lực ở Tây Bắc thì quá chấn động.
Chỉ lát sau đó những người có kiến thức đều nhận ra lai lịch của những người này, bọn họ chính là tiên thiên môn hạ của Thiên Trì nhất mạch.
Bất quá đối với chuyện này mọi người sau một lúc khiếp sợ liền quay trở lại bình thường như trước.
Việc Hạ gia trang có thể quật khởi cùng với Thiên Trì nhất mạch không thể tách rời ra, chính vì do có môn phái cường đại nhất của vùng Tây Bắc làm hậu thuẫn cho nên địa vị của Hạ gia trang mới có thể giống như cưỡi hỏa tiễn mà tăng lên. Chỉ thời gian mười năm ngắn ngủi, từ một Hạ gia trang không ai biết tới đã leo lên tới vị trí có thể phát thiếp mời quần hùng khắp thiên hạ tới. Đây hiển nhiên là do Thiên Trì nhất mạch luôn luôn đứng ở sau lưng cổ vũ cho bọn họ.
Chỉ là để cho tiên thiên đệ tử đi cùng với Hạ gia đệ tử ra ngoài đón khách thì đãi ngộ này thật là quá khoa trương a.
Bất quá, đợi những khi những người có thân phận ở vùng Tây Bắc hoặc một ít môn phái trung bình tiến vào bên trong đại sảnh Hạ gia trang thì bọn họ mới chính thức cảm thấy kính sợ.
Ở nơi đây, ba người thay mặt lão gia chủ Hạ gia trang đam mỉm cười tiếp đón khách nhân, mà bên cạnh bọn họ chính là cường giả cảnh giới tôn giả trong Thiên Trì nhất mạch. Khi thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều hiểu rõ một việc, đây chính là do Thiên Trì nhất mạch đang sử dụng phương thức này để biểu hiện quan hệ mật thiết với Hạ gia trang. Theo bên cạnh đệ tử đời thứ ba là tiên thiên cường giả, còn đi cùng ba người thay mặt lão trang chủ Hạ Vũ Đức lại chính là cường giả Tôn giả. Đưa ánh mắt nhìn xung quanh một hồi thì thấy Hạ Vũ Đức lão trang chủ đang tiến vào đại sảnh, vừa đi vừa cười nói với hai người bên cạnh, hai người này nổi tiếng khắp vùng Tây Bắc: Tông chủ Thiên Trì nhất mạch Đế Thích Thiên, và thiên hạ đệ nhất thần toán Thần Toán Tử.
Một vị tân thần đạo cường giả, còn một vị có tu vi chỉ thấp hơn thần đạo cường giả, cả hai đều là người có quyền sinh sát trong môn phái.
Khi bọn hắn ba người bọn họ ngồi xuống vị trí của mình thì trong đại sảnh rất hiếm có người dám mở miệng đàm luận, ai cũng cẩn thận lắng nghe.
Bởi vì bọn họ hiểu được, chỉ cần ba người này cảm thấy mất hứng thì căn bản không cần bọn họ động thủ cũng sẽ có người bỏ đá xuống giếng, tiến hành chèn ép đến chết.
Đây là chính là do thực lực cường đại mang lại.
Từ phía xa, đột ngột truyền lại một tiếng huýt gió dài, kèm theo đó là giọng cười sang sảng nói:
– Hạ trưởng lão, từ khi cách biệt ở Nam Hải, đến bây giờ mới được gặp lại a.
Bên trong trang viên, thanh âm của Hạ Nhất Minh lập tức vang lên:
– Bảo huynh từ xa đến, Hạ mỗ vô cùng cảm kích, xin mời tiến vào bên trong a.
Các đệ tử Hạ gia trong trang viên nhất thời cảm thấy tinh thần rung động, bọn họ đương nhiên biết, có thể sử dụng khẩu khí này để nói chuyện với Hạ Nhất Minh thì ngoại trừ thân hữu của hắn ra cũng chỉ có cường giả có tu vi tương đương. Về phần Hư Thần cảnh hay Ngụy Thần cảnh đối với bọn họ cũng không có khác nhau là mấy.
Dưới sự chỉ huy của đệ tử Hạ gia trang, một lối thông đạo nhanh chóng được tạo ra, thông suốt từ ngoại thành tới đại sảnh. Tất cả mọi người đều đưa ánh mắt kính sợ nhìn ra ngoài, ai cũng mong nhìn xem vị lão nhân sử dụng truyền âm từ ngàn dặm đến có dung mạo như thế nào. Bỗng nhiên, có người chỉ tay lên cao nói:
– Nhìn kìa…..
Mọi người không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy ở trên bầu trời xuất hiện ba đạo ánh sáng đang lao nhanh tới, ba đạo ánh sáng này sau khi tới gần Hạ gia trang thì hơi dừng lại rồi trực tiếp bay vào bên trong. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mọi người lúc này mới hiểu được, nguyên lai cường giả chân chính không phải là đi bộ từ ngoài vào, mà bọn họ bay thẳng từ bên ngoài vào trong đại sảnh….
Vô số ánh mắt hâm mộ, đố kỵ, mê hoặc nhìn theo những vệt sáng đó.
Mọi người ai cũng có giấc mộng khiến cho bản thân có thể tự do bay lượn, mà đối với đại đa số mọi người thì mãi cho tới hôm nay bọn họ mới có thể nhìn thấy những cường giả hàng đầu. Cảnh tượng này đối với bọn họ mà nói thì tuyệt đối không thể quên nổi.
Ánh mắt Đế Thích Thiên sáng ngời lên, hắn cười nói:
– Hạ huynh, các vị khách của Linh Tiêu Bảo Điện tới, chúng ta nên ra ngoài nghênh đón a.
Hạ Vũ Đức tự nhiên là liên tục gật đầu đáp ứng, trong lòng lão nhân này bây giờ đang có trăm ngàn mối cảm xúc ngổn ngang.
Có ba phần là kiêu ngạo, ba phần không yên tâm, ba phần vui mừng, còn một phần thì cảm thấy Hạ gia được như thế này lão có chết cũng không hối tiếc.
Chỉ bằng vào thân phận môn đồ của một chi nhánh Hoành Sơn nhất mạch mà hôm nay lão có thể ngồi cùng với tôn chủ Thiên Trì nhất mạch. Hơn nữa, đối phương còn sử dụng khẩu khí ngang hàng để nói chuyện, hết thảy những điều này đối với lão giống như một giấc mơ, làm cho lão chỉ muốn nằm mơ mãi chứ không muốn tỉnh lại.
Kỳ thật, mấy năm nay cứ vào mỗi dịp năm mới là Thiên Trì nhất mạch đều cử người tới thăm hỏi, hơn nữa Đế Thích Thiên tới đây cũng không phải là lần đầu. Nhưng rõ ràng lúc này không giống những lần trước, ngay cả Hạ Vũ Đức cũng cảm giác được thái độ của đám người Đế Thích Thiên so với trước kia càng hòa nhã, càng thân thiết hơn.
Hơn nữa, bây giờ hắn còn muốn đại biểu cho Hạ gia trang đi ra ngoài nghênh đón cường giả của Linh Tiêu Bảo Điện, trong lòng lão nhân này khó có thể che dấu được sự hưng phấn của mình.
Ba người đi tới bên ngoài đại sảnh thì đã nhìn thấy Hạ Nhất Minh, Lưu Mục, cùng Mưu Tử Long đang từ sân sau đi ra, mọi người nhìn nhau cười một cái rồi tiếp tục đi ra nghênh đón.
Mà lúc không người nào phát hiện, Lưu Mục lại hướng về phía Đế Thích Thiên cùng Thần Toán Tử khẽ gật đầu một cái. Hai vị đứng đầu Thiên Trì nhất mạch đã sớm có cảm giác nhưng lúc này ánh mắt cũng lộ ra vẻ khiếp sợ. Hai người đưa ánh mắt nhìn bóng lưng Mưu Tử Long, trong lòng mơ hồ xuất hiện một tia kính phục.
Vị lão nhân gia này không ngờ đã đột phá cực hạn tiến vào Ngụy Thần cảnh, điều này đã vượt khỏi ý liệu của mọi người.
Cách đó không xa, ba đạo ánh sáng từ trên bầu trời rơi xuống, đây chính là Bảo Nham Trúc, Tử Lỗ Li cùng Kim Chiến Dịch.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhất thời xuất hiện một tia vui mừng, hắn quay về phía Bảo Nham Trúc cùng Tử Lỗ Li hơi ôm quyền, rồi hướng về phía Kim Chiến Dịch cười nói:
– Kim huynh, chúc mừng huynh đã tấn giai Ngũ Khí đại tôn giả.
Lúc trước khi Hạ Nhất Minh rời khỏi Linh Tiêu Bảo Điện, Kim Chiến Dịch cùng hai vị thần đạo cường giả đều tới Nam Cương trước. Chuyến đi đó bọn họ khi nhìn thấy Kỳ Liên Song Ma tấn chức đã đỏ mắt, quay trở về lập tức toàn lực tài bồi cho môn hạ đệ tử. Hôm nay gặp lại thì thấy hiệu quả cũng không tồi, Kim Chiến Dịch cười hắc hắc hai tiếng, rồi gật đầu cám ơn hắn.
Thân phận của Hạ Nhất Minh bây giờ mặc dù không còn giống như trước kia, nhưng hắn vẫn chưa bao giờ quên tình bạn ngày trước, đối với Kim Chiến Dịch hắn vẫn có vài phần kính trọng.
Vài người nhanh chóng chào hỏi nhau, đối với Hạ Vũ Đức ngay cả Bảo Nham Trúc cũng không dám tỏ thái độ kiêu ngạo mà kiên trì đối đãi ngang hàng. Lão nhân này mặc dù trong lòng không yên, nhưng do đông đảo các cường giả vẫn kiên trì như vậy thì cũng không dám làm trái nữa.
Cuối cùng, Bảo Nham Trúc đưa ánh mắt nhìn về phía Mưu Tử Long, ánh mắt đột nhiên trở nên cứng đờ, vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm vào lão bằng hữu nhiều năm của mình.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.