Thời gian như nước chảy, trong nháy mắt đã đến ngày thứ tư Lâm Minh tiến vào Thất Huyền Vũ Phủ.
Buổi sáng ngày hôm đó Lâm Minh đạt được thông báo tập hợp, rất sớm đi tới diễn võ trường của Vũ phủ.
Sau khi tất cả học viên của Địa chi phủ tập hợp, một nam tử cõng lấy trọng kiếm, mái tóc màu đỏ xuất hiện ở bên trong diễn võ trường.
Người này chính là huấn luyện viên của Địa chi phủ, Hồng Hi.
Hồng Hi làm cho người ta cảm giác mạnh mẽ, uy mãnh, nếu hắn ở trong quân, tuyệt đối là hổ tướng anh dũng giết địch, hơn nữa điều quân nghiêm minh, quân pháp như núi.
Hồng Hi đi tới diễn võ trường, quét mắt mọi người một chút, chầm chậm mà mạnh mẽ nói:
– Hôm nay là cuộc chiến xếp hạng, mọi người, đi theo ta!
Xếp hạng chiến?
Đã sớm biết tiến vào Thất Huyền Vũ Phủ, sớm muộn gì cũng sẽ tiến hành xếp hạng chiến trong Vạn Sát Trận, hiện tại rốt cục bắt đầu!
Hai mươi tên học sinh Địa chi phủ, người nào không phải hạng người thiên tài, đối với thứ hạng chiến này là chờ mong đã lâu.
Bọn họ cần chứng minh mình, muốn trùng kích xếp hạng thạch, thu được càng nhiều tài nguyên.
Không có thiên tài nào nguyện ý chịu làm kẻ dưới, những người này, mỗi người đều là tuổi trẻ khí thịnh, mấy ngày nay nén đủ khí lực, chờ xếp hạng chiến một tiếng hót lên làm kinh người.
– Khà khà, rốt cục cũng tới xếp hạng chiến, lúc ta nên lộ mặt rồi.
Một thanh niên lưng cõng trường đao, ngực có một vết sẹo dài nửa thước, hữu quyền đánh tay trái, khớp xương “kèn kẹt” vang vọng.
Thanh niên này tên là Vương Mãng, mười tám tuổi, lúc mười lăm ở biên cảnh Thiên Vận quốc làm lính đánh thuê, giết qua vô số người.
Ở biên cảnh sinh tử mò mẫm ba năm, bây giờ tu vi là Luyện thể tầng ba, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực cực mạnh.
Lúc trước kiểm tra, Vương Mãng đánh ra là 2500 cân, ở Linh Lung tháp cũng giết đến tầng thứ ba.
– Bọn tiểu bối kia đạt được ba vị trí đầu, vẫn cho rằng thực lực bọn hắn có thể vượt qua chúng ta, nếu không phải Linh Lung tháp căn cứ cốt linh để quyết định thực lực kẻ địch, ta tuyệt đối vọt qua tầng thứ năm!
Bên người Vương Mãng còn có một thanh niên, tên là Lý Thiết, hắn là chiến hữu của Vương Mãng, kiểm tra quyền lực đồng dạng là 2500 cân, thành tích ở Linh Lung tháp cũng là tầng thứ ba.
Quyền lực cũng không phải là lĩnh vực mà những lính đánh thuê này am hiểu, bởi vì quyền lực chủ yếu xem thiên phú thân thể và công pháp.
Công pháp của những lính đánh thuê này rất bình thường, lực lượng đương nhiên sẽ không cường đến nơi nào.
Địa phương bọn hắn cường đại là kinh nghiệm chiến đấu phong phú, đao pháp thuần thục, trực giác chiến đấu nhạy cảm, cùng sát chiêu khiến người ta xuất kỳ bất ý.
Cho nên địa phương cường đại của hai người ở chỗ thực chiến, đặc biệt là sinh tử đấu, mà không phải là cuộc thi.
– Vương Nghiễn Phong, Lâm Minh! Hai tiểu tử này đều là đóa hoa lớn lên trong nhà kín, mà kỹ xảo chiến đấu của chúng ta đều là ở trên mũi đao, luận sinh tử đấu, bọn hắn sao là đối thủ của chúng ta!
Tại Linh Lung tháp, bọn họ bị cốt linh hạn chế, dừng lại ở tầng thứ ba, mà xếp hạng tái lại không có loại hạn chế này, mọi người đối xử bình đẳng!
Đây chính là thời cơ chứng minh mình!
…
Vạn Sát Trận mà Thất Huyền Vũ Phủ dùng cho kiểm tra xếp hạng cách Linh Lung tháp không xa, trong sơn cốc này mọc đầy Kiếm Trúc, lá trúc rậm rạp sắc bén mơ hồ tản mát ra một hơi thở sát phạt.
Trong rừng trúc tầng tầng lớp lớp, có một quảng trường bằng đá vuông rộng ngàn bộ.
Giữa quảng trường có một tế đàn hình tròn rộng mười trượng, trên tế đàn khắc đầy các loại trận văn, tế đàn này chính là dùng cho kiểm tra Vạn Sát Trận.
Thời điểm đám người Lâm Minh đi tới quảng trường, nơi này đã tụ tập không ít người.
Bởi vì mỗi lần mở ra Vạn Sát Trận đều phải tiêu hao không ít chân nguyên thạch, cho nên một tháng chỉ có thể mở ra một lần.
Đến lúc đó, hết thảy võ giả của Thất Huyền Vũ Phủ đều có thể tới tham gia kiểm tra xếp hạng.
Thế nhưng một lần kiểm tra cần đặt cọc một viên chân nguyên thạch.
Nếu là người xếp hạng sau 100, cuối cùng có thể tăng lên trên năm vị thứ, hoặc người trước đây xếp hạng từ 100 trở lên, cuối cùng có thể tăng lên trên ba vị thứ, viên chân nguyên thạch này sẽ được trả về, bằng không mất luôn.
Làm ra loại quy định này là vì ngăn chặn một ít đệ tử thực lực không có tiến bộ gì, tới tham gia xếp hạng kiểm tra, dẫn đến nhân viên kiểm tra quá nhiều, cả ngày thi cũng không xong.
Hồng Hi nói:
– Tân đệ tử lần thứ nhất tham gia kiểm tra không cần đặt cọc chân nguyên thạch. Hiện tại các ngươi có thể dựa vào thẻ ngọc trước đó phân phát tự chủ tham gia kiểm tra Vạn Sát Trận.
– Bên trong Vạn Sát Trận, bản thể các ngươi sẽ không thụ thương, tử vong bên trong ảo giác, kiểm tra kết thúc, kết quả đạt được trước khi tử vong sẽ tính toán xếp hạng.
Hồng Hi nói xong liền giải tán đội ngũ, Lâm Minh đi vào quảng trường, muốn xem tế đàn Vạn Sát Trận này một thoáng.
Đúng lúc này, hắn phát hiện hai người quen, hai người này chính là mấy ngày trước đến khiêu khích Liễu Minh Tương và Trương Thương.
Cùng lúc đó, Trương Thương cũng phát hiện Lâm Minh, hắn mang theo một nụ cười khinh miệt nhìn sang.
– Lâm Minh? Ta ngược lại thật là đã quên, lần này kiểm tra Vạn Sát Trận có tân sinh tham gia, khà khà, ta chờ mong ngươi biểu hiện, hi vọng ngươi có thể đi vào một trăm vị trí đầu, bằng không cũng quá không có ý nghĩa.
– Ta xếp hạng thế nào, không cần ngươi bận tâm, thế nào, Chu Viêm không có tới sao?
Thời điểm Lâm Minh nói câu này ra, hắn biết được lần trước Trương Thương khiêu khích là Chu Viêm sai khiến.
Bất quá Trương Thương không để ý lắm, hắn căn bản không để ý chuyện này bị Lâm Minh biết.
Trương Thương cười lạnh một tiếng, nói:
– Chu Viêm là đệ tử Thiên chi phủ, xếp hạng thứ ba mươi chín, đến cái bài danh này, mỗi lần đi tới một tên đều là không dễ, làm sao có khả năng tháng tháng tới tham gia Vạn Sát Trận, cảnh giới cỡ này, há là ngươi có thể hiểu được?
Lâm Minh nói:
– Ta không có hứng thú phí lời với ngươi, tất cả chờ sau một tháng, tự nhiên rõ ràng. Đến lúc đó, hi vọng ngươi còn có thể cười được.
– Ha ha, lời này chính là ta muốn tặng cho ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com