Vũ Cực Hậu Truyền : Hai tâm nguyện
Hôm nay là ngày Hắc Ám Thâm Uyên Tam Thập Tam Thiên giảng đạo.
Nhân Hoàng giảng đạo, thời gian không cố định, đôi khi trăn năm được hai, ba lần, có khi mấy trăm năm một lần.
Mỗi lầ Nhân Hoàng giảng đạo là việc lớn trong Tam Thập Tam Thiên.
Ngày Hắc Ám Thâm Uyên giảng đạo là nguyên Tam Thập Tam Thiên, tất cả
tông môn Chân Thần, tông môn Thiên Tôn, các đại cao thủ sẽ tập hợp ở Ám
Long thương giới ngay.
Bình thường thọ yến Chân Thần, lễ mừng lớn của thế lực Chân Thần, loại hoạt động này cũng tập hợp rất nhiều tông môn Chân Thần.
Nhưng dù nhiều thế lực đến thì hơn phân nửa chỉ phái sứ giả.
Lâm Minh giảng đạo thì tàin là người cầm quyền các đại thế lực tự mình tới, đây xem như ngày nhiều cao thủ mong chờ nhất.
Các Chân Thần, Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên không muốn muốn bỏ qua cơ hội này.
Rất nhiều đại nhân vật vốn bế quan khi biết Hắc Ám Thâm Uyên giảng đạo sẽ vôiị vàng xuất quan chạy đi Nhân Hoàng giới ngay.
trong mắt Võ giả bình thường thì Giới Vương đại giới đã là bá chủ một
phương, thậm chí nửa bước Thiên Tôn chưa chắc có tư cách nghe Nhân Hoàng giảng đạo.
Mỗi lần giảng đạo Nhân Hoàng Lâm Minh sẽ nói tận tình, nhưng thiên đạo
mờ mịt, hắn tu pháp tắc nói bằng ngôn ngữ là không rõ. Mọi chuyện dựa
vào chính mình lĩnh ngộ, được bao nhiêu phải xem tạo hóa của mình.
t
rừ hùng chủ thế lực Chân Thần, Thiên Tôn ra một số hậu bối trẻ tư chất
trác tuyệt, được công nhận trong thử luyện Nhân Hoàng tháp cũng có thể
tham gia.
Lúc này trên núi Nhân Hoàng của Nhân Hoàng giới, khu vực ngàn dặm đã bày ra trận pháp. Chỉ có tu vi trên Thiên Tôn hay thiên tài trẻ cầm Nhân
Hoàng lệnh ghi chép độ hoàn thành trên bảy mươi phần trăm mới có tư cách tiến vào trận pháp nghe Nhân Hoàng giảng đạo.
Tuy yêu cầu nghiêm khắc nhưng Tam Thập Tam Thiên quá lớn, người có tư
cách nhiều vô cùng. Vì vậy trên trận pháp các bóng người xuyên toa trên
bầu trời, những người này toàn là nhân vật đứng trên đỉnh cao kim tự
tháp Tam Thập Tam Thiên, bình thường một người đứng ra đủ chấn nhiếp một đại thế giới.
Nhưng trong Nhân Hoàng sơn thì bọn họ hết sức cung kính, đến gần bên
ngoài trận pháp. Chân Thần, Thiên Tôn hay thiên tài tuyệt thế sẽ giảm
tốc độ. Cưỡi tọa kỵ thì xuống, cưỡi linh hạm thì xuống linh hạm để bày
tỏ tôn kính Lâm Minh Nhân Hoàng.
– Hơn hai trăm năm Nhân Hoàng bệ hạ lại xuất quan giảng đạo.
– Cách lâu như vậy người có tư cách nghe giảng đạo càng nhiều, lần giảng đạo này sẽ càng náo nhiệt hơn, đáng tiếc chúng ta không có tư cách đi
vào.
Lúc trước ba thanh niên cùng sư môn ở vòng ngoài Nhân Hoàng giới vui
mừng vì được Nhân Hoàng cũng đi tới ngoài kết giới, ôm tâm tình hâm mộ
sùng kính ngước nhìn các nhân kiệt Tam Thập Tam Thiên xuyên toa.
Tuy rằng bọn họ không có tư cách tiến vào trận pháp nhưng chứng kiến
việc quan trọng lớn nhất Tam Thập Tam Thiên cũng không uổng đời này.
– Thật là rầm rộ, nếu ta có cơ hội được đi vào nghe một lần thì tuyệt
rồi. Nghe nói người nào nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạoxong thường được
cơ duyên không nhỏ. Có người ngộ đạo tại chỗ, trực tiếp đột phá bình
cảnh, cũng không biết là thật hay phóng địa nữa.
– Là thật sự, Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo, chẳng những giảng một ít đạo
pháp, đạo lý, Nhân Hoàng bệ hạ chỉ ngồi đó bốn phía tự hình thành đạo
tràn. Cảnh giới của bệ hạ rất cao, thiên tài tuấn kiệt bình thường chỉ
ngồi trong đạo tràng, nhận thiên đạo pháp tắc gột rửa kinh mạch đã được
ích lợi lớn lao. Nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo, dù cho một câu không
nghe hiểu, nưng ở trong đạo tràng đã là cơ duyên.
Đại sư huynh trong ba người hiểu rõ nhất Lâm Minh giảng đạo, kể lại
những gì gã biết. Hai sư đệ nghe máu nogsn sôi sục, truyền thuyết như
vậy, cơ hội như vậy khiến bọn họ vô cùng ngưỡng mộ.
– Đừng nghĩ vô dụng, chúng ta hãy cố gắng lên đi, tranh thủ cơ hội như
vậy, nếu không chúng ta hiện tại cho dù có tư cách đi vào cũng không bắt được nhiều. Thực lực như chúng ta không nghe hiểu Nhân Hoàng bệ hạ
giảng đạo pháp, thứ hai cũng chưa chắc có thể chịu được đạo tràng của
Nhân Hoàng bệ hạ. Nếu bởi vì không chịu nổi đạo tràng mà ngất xỉu, hoặc
rút lui giữa đường thì mất hết mặt mũi.
Lâm Minh giảng đạo là cơ duyên nhưng cũng là thử thách.
Khi Lâm Minh giảng đạo pháp tắc trong người thật tự nhiên lộ ra, kết hợp với không gian xung quanh.
Lâm Minh tu pháp tắc vốn là thiên nhân hợp nhất, nhân thể cùng vũ trụ
dung hợp. Đạo pháp của Lâm Minh khuếch tán thì không gian quanh hắn tự
nhiên hình thành một vũ trụ, uy áp vũ trụ không phải ai cũng chịu được.
Cho nên Võ giả Tam Thập Tam Thiên thiên phú không đủ, hoặc không đủ thực lực dù đến nghe Lâm Minh giảng đạo cũng không chịu nổi.
– Đại sư huynh lúc trước nói Nhân Hoàng bệ hạ trừ giảng đạo ra là bế
quan, tu luyện chưa bao giờ ngừng nghỉ là vì hoàn thành hai tâm nguyện.
Hai tâm nguyện đó là gì?
Hai sư đệ khiêm tốn thỉnh giáo, đại sư huynh ngước nhìn đại trận phía xa.
Đại sư huynh bình tĩnh nói:
– Nghe nói hai tâm nguyện của bệ hạ một là chấp chưởng sinh tử luân hồi, siêu thoát thành trụ phôi diệt. Hai mươi vạn năm trước Tam Thập Tam
Thiên đại kiếp quá thảm liệt, nhân loại, thánh tộc, Hồn tộc, cường giả
thái cổ thần tộc đều hy sinh không biết bao nhiêu. Trong đó có rất nhiều tuyệt thế nhân kiệt và anh hùng tiền bối, như Bất Hủ quân vương, Quân
Bích Nguyệt, Hạo Vũ Thiên Tôn, Thần Miểu Thiên Tôn . . .
– Những người này đa số là bằng hữu của Nhân Hoàng bệ hạ, thậm chí là ân sư. Bọn họ chết trận vì bảo vệ Nhân Hoàng bệ hạ.
– Trừ những người này ra, lão sư quan trọng nhất của Nhân Hoàng bệ hạ,
chủ nhân Tu La lộ cũng vì cạn kiệt qua độ trong trận chiến cuối cùng mà
chìm vào hôn mê đến nay chưa tỉnh.
– Nhân Hoàng bệ hạ xây Đế Cốt Hải thứ hai trong Nhân Hoàng giới, phong
ấn linh hồn nhiều người hy sinh, phong những linh hồn đó vào đồ đằng
tháp chờ ngày kia có thể chấp chưởng thiên đạo, nghịch chuyển sinh tử,
hồi sinh cho mọi người.
Lời của đại sư huynh khiến hai sư đệ hết hồn:
– Người chết có thể sống lại? Được không vậy?
– Được, Nhân Hoàng bệ hạ chưa bước vào đỉnh võ đạo nhưng đã chạm tới
rồi. Nếu Nhân Hoàng bệ hạ cố gắng vì mục tiêu này chắc cũng có chút nắm
chắc.
– Vậy . . .
Hai sư đệ liếc nhau, không biết nên hình dung tâm tình của mình thế nào, dã vượt tầm hiểu biết của bọn họ.
– Còn tâm nguyện nữa là gì?
– Tâm nguyện thứ hai là lúc đại kiếp nạn hai mươi vạn năm trước ái thê
của Nhân Hoàng bệ hạ, Hồn Hậu Thánh Mỹ và một cô bé đi theo Nhân Hoàng
bẹ hạ tên gọi Tiểu Ngư Nhi, bọn họ vì vài lý do mà vào thế giới xa lạ,
đến nay chưa rõ tung tích.
– Thế giới đó như thế nào không ai biết, tâm nguyện thứ hai của Nhân
Hoàng bệ hạ là thấu hiểu tất cả bí mật vũ trụ, đi khắp mỗi góc vũ trụ
tìm đến dị thế giới kia, tìm được Thánh Mỹ và Tiểu Ngư Nhi.
Hai sư đệ kinh ngạc kêu lên:
– Trừ Tam Thập Tam Thiên ra còn có dị thế giới?
– Đúng rồi, nghe thật khó tin, có người nói thế giới này . . . Có lẽ to lớn như Tam Thập Tam Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com