Vũ Cực Thiên Hạ – Chương 2470: Lâm Minh Xuất Quan (Thượng) – Botruyen

Vũ Cực Thiên Hạ - Chương 2470: Lâm Minh Xuất Quan (Thượng)

Màn trời đã rũ xuống, thần quang xuyên qua không trung, đất đai nứt ra,
hải dương khô cạn, Tu La lộ đã là cảnh tượng kinh thiên động địa như tận thế.

Triệt và Mặc và nhiều Võ giảTam Thập Tam Thiên tổ thànhtrận pháp, hội tụ sinh mệnh nang bàng bạc như mặt trời rực cháy, từng luồng sáng đỏ bắn
ra từ trận pháp như phi hông xẹt qua không trung bay vào sâu trong địa
hoang.

Hồng Nguyệt hiệp cốc đại hoang, mộ của Hoang Nhân bị phong ấn trăm ức năm đã nứt ra.

Cácquan tài thanh đồng to lớn mở ra, các thần vương cổ xưa bay ra.

Những thần vương không biết ngủ say bao nhiêu năm, bọn họ mất đi thần
trí, quên bản thân. Thứ duy nhất bọn họ còn nhớ là chém giết cùng huyết
chiến!

Trước khi chết bọn họ chịu đựng đau đớn bị chế thành khôi lỗi, ngủ say
trong đại trận bao nhiêu năm tháng chỉ vì giây phút hôm nay.

Bọn họ là người sớm nên chết đi, nhờ vào đại trận Triệt và Mặc mà phục
hồi sự sống. Sinh mệnh của bọn họ chỉ kéo dài ba ngày ngắn ngrui.

Ba ngày cũng đã đủ.

Tiếng rống như sóng triều chấn vỡ thiên địa Càn Khôn, mấy trăm thái cổ
thần vương bất chấp tất cả lao vào đại quân Thâm Uyên Ác Ma.

Những thái cổ thần vương khi còn sống tu vi trên Chân Thần, chét đi bị
chế thành khôi lỗi, phong ấn trăm ức năm, tu vi rớt nhiều nhưng kém nhất cũng là Thiên Tôn thượng vị.

Trong đó cường giả có sức chiến đấu Chân Thần hạ vị, thậm chí trung vị.

– Cái gì?!

– Đó là . . .

Đột nhiên thấy một đám thái cổ thần vương giết tới, Thâm Uyên Ác Ma hết hồn. Bọn họ không biết là viện quân từ đâu lao ra.

Những thái cổ thần vương đa số đã gầy như que củi, như thây khô. Người
bọn họ quấn đầy xiềng xích, tay cầm vũ khí rỉ sét không còn ánh sáng.
Dưới thân vài thái cổ thần vương có tọa kỵ đã thành xương trắng, tựa như quân đoàn vong linh.

Dại quân vong linh Giới Vương lao vào chém giết với Thâm Uyên Ác Ma:

– Grao!

Có người dẫn đầu thái cổ thần vương tay cầm cây cờ lớn cắm vào đầu to của Tà.

Răng rắc!

Tiếng xương gãy, Tà nổi giận nhìn thần vương cổ xưa trước mắt mình. Tuy
thái cổ thần vương cơ thể gầy gò nhưng từ đường nét khuôn mặt mơ hồ thấy nét điển trai, lúc chết còn khá trẻ.

Từ trăm ức năm trước thái cổ thần vương này là một vị tuấn kiệt phong thần tuấn vị, không ai bì nổi của thái cổ thần tộc.

Dù bị chế thành con rối, dù chết rồi bị phong ấn trăm ức năm thì thái cổ thần vương này vẫn có sức chiến đấu Chân Thần trung vị. Có thể tưởng
tượng lúc trước thái cổ thần vương này cường đại cỡ nào.

Tà há to mồm nuốt thái cổ tuấn kiệt.

Thái cổ tuấn kiệt không chút do dự vận chuyển năng lượng toàn thân tự bạo ngay khi bị Tà nuốt vào.

Ầm!

Thần quang ngút trời, Tà hét thảm, cơ thể khổng lồ văng ra ngoài, miệng đầy máu, cằm cơ hồ bị xé rách ra!

Quốc sư Đại Hồng ma quốc nổi điên:

– Giết, giết hết bọn chúng!

Đại quân vong linh chiến đấu hoàn toàn không sợ chết.

Bên Thâm Uyên Ác Ma trước đó liên tục đánh với Tam Thập Tam Thiên đã hao tôn nhiều lực lượng, không kịp hồi phục bao nhiêu thì thái cổ tuấn kiệt Tam Thập Tam Thiên đã lao lên.

– Hủy diệt hết đi!

Quốc sư Đại Hồng ma quốc vỗ chưởng đập hai thái cổ tuấn kiệt kinh mạch toàn thân đứt từng khúc, ngũ tạng lục phủ vỡ nát.

Nhưng khoảnh khắc thái cổ tuấn kiệt chết thì lập tức tự bạo.

Quốc sư Đại Hồng ma quốc dựa vào tu vi tinh tế thoát khỏi hai thái cổ
tuấn kiệt tự baqọ. Nhưng tám Ác Ma Thiên Tôn xung quanh không may mắn
như vậy, bọn họ trực tiếp bị cuốn vào vòng xoáy năng lượng tan xương nát thịt!

– Chết tiệt!

Đám cao tầng tộc Ác Ma tức điên, bởi vì trở tay không kịp, cũng bởi vì
năng lượng tiêu hao nên nhóm Thâm Uyên Ác Ma căn bản không kịp bài bố
chiến trận, bịnhóm thái cổ thần vươngTam Thập Tam Thiên xông vào bên
trong đại quân.

Những thái cổ thần vương hoàn toàn không có khái niệm chết, một khi phát hiện chính mình sắp bị đánh chết liền ôm Thâm Uyên Ác Ma gần nhất tự
bạo.

Cách đánh bất chấp tất cả khiến tộc Ác Ma chịu tổn thất khá lớn.

Tông chủ Tu Di giới hét to:

– Rút lui! Co lại trận hình!

Đại quân tản ra rải rác bị thái cổ tuấn kiệtTam Thập Tam Thiên cắt vào
trong, khiến công kích ự sát phát huy hiệu quả lớn nhất. Nếu co rút trận hình sẽ giảm thấp tổn thất rất nhiều.

Chênh lệch chính là chênh lệch, dù cho thái cổ tuấn kiệt mạnh mẽkhông sợ chết thì người mạnh nhất chỉ có sáu Chân Thần trung vị, còn lại là Chân Thần hạ vị, Thiên Tôn. Đối diện địa quân Thâm Uyên Ác Ma còn kém xa.

Đại quân Ác Ma theo cao tầngchỉ huy hạ vừa đánh vừa lui, càng lúc càng
nhiều thái cổ tuấn kiệtTam Thập Tam Thiên bị đánh chết. Bởi vì kéo giãn
khoảng cách nên nhiều thái cổ tuấn kiệt dù tự bạo cũng không tạo thành
tổn thương quá lớn.

– Nguy rồi!

Nhìn tình huống đại chiến phía xa, đám Võ giả trong Thiên Nhân đại trận
nhíu mày. Cứ tiếp tục thế này không đến một canh giờ thái cổ tuấn kiệt
sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.

Khi đó Thâm Uyên Ác Ma điều tức một phen sẽ tiếp tục công kích Thiên
Nhân đại trận, bọn họ khôngtránh khỏi kết cuộc toàn quân bị diệt.

– Chúng ta lao ra liều mạng với chúng đi!

– Đúng rồi, không thể khiến các tuấn kiệt thời cổ chết uổng vì chúng ta!

Võ giảTam Thập Tam Thiên lên tiếng đã sôi trào chiến ý, lúc này không người sợ chết, chỉ mong có cuộc chiến oanh liệt.

Bọn họ tin tưởng có thái cổ tuấn kiệt yểm hộ thì tất cả Võ giả xung phong lao ra ngoài sẽ tổn hại nặng Thâm Uyên Ác Ma.

– Không . . . Chúng ta án binh bất động, thừa dịp này tĩnh tọa điều tức.

Thần Mộng từ chối đề nghị làm Võ giả phe chủ chiến khó hiểu.

Thần Mộng lắc đầu nói:

– Mục tiêu của chúng ta không phải tổn hại nặng Thâm Uyên Ác Ma mà là bảo vệ Lâm Minh.

Dù hợp sức với thái cổ tuấn kiệt thì bọn họ tuyệt đối không đánh lại đại quân Thâm Uyên Ác Ma, chỉ mình Tà đã bằng hai, ba Chân Thần thượng vị.

Cộng thêm bốn ma vương Chân Thần thương vị, bọn họ làm sao đánh?

Lao ra dù cho chém giết một ngày thì cuối cùng toàn quân đều bị diệt, lúc đó ai bảo vệ Lâm Minh?

Ở lại Thiên Nhân đại trận phục hồi thực lực, dựa vào trận pháp dây dưa
với Thâm Uyên Ác Ma nguyên khí đại thươngít ra câu giờ thêm năm, sáu
ngày.

Có lẽ khi đó Lâm Minhđã xuất quan.

Trên bầu trời, chém giết càng lúc càng thảm liệt, thái cổ tuấn kiệt cơ
hồ bị giết sạch. Thâm Uyên Ác Ma, cũng tổn thất bảy, tám trăm Thiên Tôn, mười mấy Chân Thần.

Tám Chân Thần lúc trước tự bạo cũng bị Tà nuốt hết vài người. Thâm Uyên Ác MaChân Thần hạ vị chết gần hết.

Từ số lượng thì Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma không nhiều hơn Tam Thập Tam
Thiên bao nhiêu. Nhưng số Thâm Uyên Ác Ma còn lại là cao thủ từ Chân
Thần trung vị trở lên, cộng thêm bảy, tám ngàn Thiên Tôn hỗ trợ, thực
lực vẫn mạnh hơn Tam Thập Tam Thiên nhiều.

– Đám tiện dân chết tiệt!

Vốn tưởng là đợt tấn công nghiền nát lại liên tục bị thua, bốnma vương
nổi khùng. Rõ ràng đối phương yếu hơn bọn họ nhiều nhưng kéo tới bây giờ không thể làm gì bọn họ.

– Lúc ấy Ma Thần đại nhân đặt ra thời gian cho chúng ta là hai mươi
ngày, hiện tại đã qua rồi, không thể lâu hơn nữa. Nếu không Ma Thần đại
nhân sẽ nghiêm tị chúng ta!

Nhắc tới mộ chủ Mộ Ma Thần trừng phạt là đám Ác Ma cao đẳng biểu tình
cực kỳ khó xem. Mộ chủ Mộ Ma Thần có nhiều thủ đoạn khiến người đau đớn
còn hơn chết.

– Không tiếc mọi giá, dù là công kích kiểu tự sát cũng phải phá đại trận này!

– Không sai, không thể đợi!

Đám cao tầng Thâm Uyên Ác Ma liếc nhau, lúc cần thiết bọn họ thậm chí có thể hy sinh Tà.

Tà là mộ chủ Mộ Ma Thần lấy một Chân Thần thượng vị làm bản gốc, dùng
thủ đoạn nhanh nhất chế tạo ra Ác Ma đẳng cấp đồ đằng chuẩn. Nói trắng
ra là mộ chủ Mộ Ma Thầnchia một phần năng lượng chế tạo cỗ máy giết
chóc, hồn hải của Tà đã bị mộ chủ Mộ Ma Thần động tay chân, trung thành
tuyệt đối, khi cần thiết có thể hy sinh.

– Ngươi định . . . Hủy diệt Tà, nổ nát đại trận?

– Đây là cách cuối cùng, chỉ có thể làm vậy. Không thì chúng ta không cách nào hoàn thành nhiệm vụ!

Mấy Thâm Uyên Ác Ma bàn bạc rồi hành động, lúc này Tu La lộ chấn động càng thêm kịch liệt.

Lúc trước đại chiến Tu La lộ luôn rung rinh nhưng đám Thâm Uyên Ác Ma
vội vàng chém giết, căn bản không rảnh chú ý. Hiện tại Tu La lộ chấn
động quá mãnh liệt khiến bốn ma vương nhíu mày, mặt đất dưới thân bọn họ nứt ra.

Tốc độ nứt rạn siêu khủng, từng Thâm Uyên sâu không thấy đáy hịnh thành
trên mặt đất, lan tràn ra kéo dài đến cuối thiên địa. Chỉ tính độ rộng
đã là mấy trăm dặm, chiều dài ước chừng là trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm.

– Tu La lộ sắp bị hủy diệt?

Thâm Uyên Ác Ma ngạc nhiên nhưng trong lòng không chút hưng phấn, dự cảm bất an. Lúc này bên dưới Võ giảTam Thập Tam Thiên, hư không Lâm Minh bế quan bắn ra ánh sáng chói mắt như một vầng mặt trời đang dựng dục đưới
đất.

Đám Thâm Uyên Ác Ma tinh thần chấn động mạnh, bất an cũng càng lúc càng mạnh.

Trong Thiên Nhân đại trận, Võ giảTam Thập Tam Thiên ní nthở, không chớp mắt cái nào nhìn hướng thần quang phát sáng.

– Chẳng lẽ . . .

Người Tiểu Ma Tiên run run, tim đập nhanh. Trong khoảnh khắc vừa rồi
Tiểu Ma Tiên cảm nhận hơi thở của Lâm Minh, ngày càng mãnh liệt.

Lâm Minh . . . Xuất quan!?

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.