Mênh mông băng nguyên, tuyết bay mịt mờ, vô số vụn băng bị gió lạnh xoáy lên, ở không trung giao kích, hàn ý thấu xương, phảng phất muốn đóng
băng linh hồn của người.
Nơi này là một trong chúng giới của Thần Vực, Lạc Tuyết giới, Lạc Tuyết giới thường niên có tuyết, nước đóng thành băng.
Trên không băng nguyên hoang vu, là hơn mười khỏa băng hạt thật nhỏ,
phảng phất nhận lấy dẫn dắt nào đó, xoay tròn ngưng tụ cùng một chỗ.
Sau đó dần dần khuếch tán thành một dòng xoáy, ở trung ương dòng xoáy,
một màn sáng thủy ngân lóe sáng trống rỗng xuất hiện, sau một khắc, một
nữ tử mặc lụa mỏng màu xanh biển từ trong màn sáng đi ra.
Cô
gái này dáng người dụ hoặc, Thanh Ti như bộc, toàn thân lộ ra một cổ khí tức thánh khiết, phảng phất như đóa băng liên ngọc khiết nở rộ trên
cánh đồng tuyết, chỉ là sắc mặt nữ tử tái nhợt, khóe môi nhếch lên một
tơ máu, phá hủy vẻ đẹp nguyên bản của nàng.
Màn sáng biến mất, nữ tử lại phun ra một búng máu, tinh thần càng uể oải.
– Tỷ tỷ!
Trong lăng không vang lên tiếng của một nữ tử, một cô gái từ trong bạch sắc quang đoàn bay ra, ngưng tụ thành thân thể một thiếu nữ:
– Tỷ tỷ, tỷ không sao chớ.
– Không có việc gì.
Nữ tử bận quần áo Hải Lam khoát tay áo, bản thân nàng bị trọng thương,
cưỡng chế phá vỡ không gian, xuyên việt khoảng cách xa đi đến một giới
khác trong Thần Vực, làm cho nàng thương càng thêm thương.
– Đây là nơi nào?
Nữ tử quần áo Hải Lam hỏi.
Thiếu nữ lấy ra ngọc giản, thần thức xâm nhập vào trong đó, nói ra:
– Tỷ tỷ, chúng ta đi đến Lạc Tuyết giới.
– Lạc Tuyết giới?
Cô gái áo lam tâm thần nhảy dựng, chợt thở dài một hơi:
– Thần Vực ba nghìn thế giới, ta mấy lần xuyên việt hư không, lại không nghĩ tới cuối cùng chạy trốn tới Lạc Tuyết giới, ta vốn tên là Mộ Thiên Tuyết, nơi này là Lạc Tuyết giới, Lạc Tuyết Mộ Tuyết, có lẽ nơi này
chính là nơi vẫn lạc của ta…
– Tỷ tỷ, sẽ không, chúng ta…
Thiếu nữ đang muốn nói chuyện, nhưng đúng lúc này, trong hư không truyền đến một hồi năng lượng ba động kịch liệt.
Sau một khắc, không gian phảng phất bị một đôi đại thủ vô hình xé rách, một nam tử mặc hắc y từ đó đi ra, hư không mà đứng.
Thiếu nữ nhìn thấy người này, sắc mặt lập tức đại biến, nguyên bản muốn nói cũng nói không được nữa.
Hắc y nam tử này dung mạo tuấn dật, chỉ là song đồng hiện ra hồng sắc
như máu tươi, khiến cho hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn, hắn chứng kiến Mộ Thiên Tuyết, khẽ cười nói:
– Thánh Nữ Điện hạ, chúng ta lại gặp mặt.
Thần sắc Mộ Thiên Tuyết kiên quyết, tuy nàng ngờ tới đối phương sẽ đuổi theo, nhưng lại không nghĩ sẽ truy nhanh như vậy.
Nam tử nói:
– Thánh Nữ Điện hạ, sự tình phát triển đến một bước này, ta cũng thật
đáng tiếc, hủy diệt Thiên Vũ Thánh Địa, ta cũng là bị buộc bất đắc dĩ.
– Tu vi đến loại tình trạng như ta và nàng này, trong thiên địa đã
không có cái gì không chiếm được, chúng ta truy cầu chỉ có lực lượng cực hạn cùng tồn tại vĩnh hằng.
– Không bằng Thánh nữ đem Thần
tinh Ma Phương giao cho ta, ta và nàng song tu, cộng đồng tìm hiểu bí
mật của Ma Phương, cùng Thiên Địa Đồng Thọ, như thế nào?
Mộ Thiên Tuyết vận chuyển thần lực ở trong cơ thể, lạnh lùng nói:
– Không cần phải nói nhãm, Thiên Minh Tử, ngươi có thể tiêu diệt Thiên
Vũ Thánh Địa, nhưng muốn giết ta, ngươi cũng sẽ trả một cái giá lớn.
– Thật không? Ta đây đành phải thử một chút.
Nam tử được xưng là Thiên Minh Tử lơ đễnh, tay phải của hắn vừa lộn,
một bảo tháp ngoại hình xưa cũ xuất hiện ở lòng bàn tay của hắn.
Đây là Hồng Hoang linh bảo Phong Thần tháp, có thể Phong Thần khóa ma, cũng có thể dung nạp mấy vạn chiến sĩ.
Nửa tháng trước, nam tử chính là nhờ nó mang theo hơn một vạn Thần Vực
cường giả đến từ các Thần Vực bất đồng, đột nhiên xuất hiện ở Thiên Vũ
Thánh Địa, sau đó hủy diệt.
Thiên Minh Tử vứt Phong Thần tháp đến giữa không trung, theo kim quang đại thịnh, một vạn cường giả trống rỗng xuất hiện ở Lạc Tuyết giới, trong lúc nhất thời, cả phiến thiên
không rậm rạp chằng chịt, toàn bộ là bóng người.
Hơn một vạn người hư không mà đứng, nhìn qua hai nữ tử tứ cố vô thân trên băng nguyên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng.
Mộ Thiên Tuyết thấy một màn như vậy, khóe miệng nổi lên một tia cười
lạnh, nàng đợi chính là giờ khắc này, U Minh Thánh Địa, Hỗn Nguyên Thánh Địa, Cổ Lãng Cung, Huyết Sát đảo…
Các ngươi liên thủ hủy
diệt Thiên Vũ Thánh Địa, như vậy hôm nay, ta lợi dụng linh hồn của mình
làm đại giá, cho toàn bộ các ngươi chôn cùng!
Thiên Minh Tử nói ra:
– Mộ Thiên Tuyết, ta kính trọng nàng, cũng khâm phục thực lực cùng
thiên phú nghịch thiên của nàng, nhưng mà bây giờ, bản thân nàng bị
trọng thương, lại đối mặt một vạn Thần Vực cường giả, nàng không có nửa
phần thắng, không bằng giao Thần tinh Ma Phương ra, ta lưu nàng cùng
muội muội của nàng một mạng.
Mộ Thiên Tuyết mắt điếc tai ngơ, nàng tâm niệm vừa động, một thể tích hình lập phương chỉ có một tấc
vuông, mặt ngoài hiện đầy minh văn màu đen từ lòng bàn tay Mộ Thiên
Tuyết chậm rãi hiển hiện, thứ này chính là Thần tinh Ma Phương, đưa tới
cả Thần Vực rung chuyển.
Mộ Thiên Tuyết đem thần lực toàn
thân quán chú đến bên trong Thần tinh Ma Phương, tuy thần tinh Ma Phương rơi vào trong tay nàng không tới một năm, nhưng mà nàng đã tìm hiểu ra
một điểm áo nghĩa của Thần tinh Ma Phương.
Cái này có lẽ là
một kết tinh linh hồn của Chân Thần trong truyền thuyết vẫn lạc lưu lại, nó có lực lượng phá nát linh hồn vạn vật khủng bố, nhưng mà dùng thực
lực của Mộ Thiên Tuyết, còn không đủ khống chế loại lực lượng này, ngay
cả linh hồn của nàng cũng sẽ bị Thần tinh Ma Phương thôn phệ phong ấn.
– Nguyệt Nhi, không cần phải chống cự.
– Tỷ tỷ?
Thiếu nữ không biết Mộ Thiên Tuyết muốn làm cái gì, mà đúng lúc này
thân thể của nàng bị một tầng màn sáng bao phủ, đó là ánh sáng truyền
tống phá vỡ hư không.
Mộ Thiên Tuyết đầu tiên là muốn đưa
muội muội của mình đi, bởi vì lực lượng cấm kỵ của Ma Phương một khi
phát động, tất cả linh hồn của sinh linh chung quanh đều bị hút vào cắn
nát, đây cũng là nguyên nhân nàng không cách nào sử dụng loại lực lượng
cấm kỵ này ở Thiên Vũ Thánh Địa.
– Ha ha, muốn chưa muội muội của nàng đi? Ta há có thể cho nàng như nguyện?
Thiên Minh Tử hai tay kết ấn, muốn đông hư không phương viên mười dặm
lại, nhưng mà đúng lúc này, sắc mặt hắn khẽ biến, Thần tinh bên trong Ma Phương trong tay Mộ Thiên Tuyết, tựa hồ đang ngưng tụ một cổ lực lượng
làm cho linh hồn của hắn run rẩy sợ hãi .
Đây là… Thiên
Minh Tử tâm đầu nhất khiêu, động tác kết ấn không khỏi chậm lại, hắn cảm giác được một cổ nguy cơ uy hiếp tánh mạng hắn.
Thiên địa nguyên khí trong tích tắc cuồng bạo lên, phía trên Thần tinh Ma Phương nhấc lên một dòng xoáy năng lượng.
– Dùng linh hồn làm dẫn, mượn Chân Thần chi lực, diệt sạch linh hồn!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com