Vô Thường – Chương 95: Cơ quan phòng thân – Botruyen

Vô Thường - Chương 95: Cơ quan phòng thân

Nhìn thấy số ám khí rèn ra nhẹ nhàng mà nhiều như nước chảy nhờ sự hợp tác của
hai vị cao thủ, Đường Phong liền hăng hái hơn hẳn, tốc độ khuân vác càng nhanh
hơn.

Ám khí không giống như binh khí, nhiều khi là vật tiêu hao nhiều nhất, phóng
ra liền mất đứt, nên Đường Phong tự nhiên hy vọng có càng nhiều càng tốt, lần
sau muốn tìm sự giúp đỡ tốt như vậy phỏng chừng là không dễ, tuy rằng Tiếu
thúc và Tứ Nương hàm ơn mình, cùng muốn báo đáp, nhưng mình không thể vì mấy
chuyện vặt vãnh thể này mà làm phiền người ta mãi được, Đường Phong sẽ cảm
thấy rất áy náy.

Suốt một ngày, ba người đều ở trong phòng không hề đi ra.

Mấy khối kim loại Đường Phong vác tới được đều bị Tứ Nương và Tiếu thúc liên
thủ tạo thành ám khí, mỗi thứ đều không phải vật phàm, vô cùng sắc bén, tinh
chất xuất chúng.

Tổng cộng lần này thu hoạch được khoảng bốn trăm chuôi phi đao, gần ngàn cây
phi châm, phi tiêu vài trăm cái, đủ cho mình dùng một quãng thời gian rất dài.

Làm suốt một ngày, cho dù là hai đại cao thủ Thiên giai cũng cảm thấy có chút
mệt mỏi, cương khí tiêu hao khá nghiêm trọng.

Nghỉ ngơi suốt một đêm mới lấy lại sức.

Ngày hôm sau vẫn như cũ, Đường Phong sáng sớm đã lôi hai đại cao thủ tới đây.

Dù sao lúc bán hai bản thiết kế cho Thiên Tú, Bạch Tố Y đã nói qua vật tư cùng
vật liệu trong Thiên Tú Đường Phong đều được sử dụng theo đãi ngộ của trung
tâm đệ tử.

Mấy khối kim loại này ném trong đây cũng chỉ lãng phí, không bằng tận dùng cho
hết.

Lần này Đường Phong cũng không để Tứ Nương rèn mỗi ám khí nữa, hôm qua hắn cố
ý để lại một số khối kim loại, chính là muốn để hôm nay Tứ Nương giúp mình tạo
ra cơ quan phòng thân.

Tuy rằng đã có kể hoạch tỉ mỉ làm sao để dụ Diệp Trầm Thu hiện thân, Đường
Phong cũng chắc chắn hắn sẽ không hạ độc thủ gì với mình, nhưng để ngừa vạn
nhất, Đường Phong cũng phải chuẩn bị một chút mới được.

Bang không lấy thực lực luyện cương thất phẩm của Đường Phong hiện tại sao có
thể ngăn cản được công kích của Diệp Trầm Thu?

Thế nên tối qua Đường Phong thức tới nửa đêm để vẽ vài bản vẽ, hôm nay đưa tới
cho Tần Tứ Nương chiếu theo bản vẽ mà luyện.

Thứ này cũng không thể so với hôm qua, hôm qua Tứ Nương chỉ luyện một đám
riêng lẻ, có thể nói là rất đơn giản.

Nhưng mà những thứ hôm nay đều là các loại cơ quan tinh xảo, trong đó bao hàm
rất nhiều thiết kế tinh vi, giống như đang khảo nghiệm khả năng khống chế
cương khí của Tứ Nương vậy.

Cho dù khả năng khống chế cương khí của Tứ Nương đã đăng phong tạo cực, nhưng
dù sao cũng không rành rẽ mấy loại cơ quan này, bận rộn làm cả buổi sáng vậy
mà cũng không chế được một cái nào.

giữa trưa Bạch Tiểu Lại đưa cơm tới, Tứ Nương chỉ ăn một chút rồi tiếp tục
làm.

Đường Phong cùng Tiếu thúc ngồi xổm trên đất, trên tay mỗi người đều bưng một
cái chén lớn, trong bát chứa cơm nóng trắng tinh thơm nức, trên đất bày một
đống thức mỹ thực, ăn vô cùng ngon miệng.

Tiếu thúc nhìn Tần Tứ Nương một cái rồi quay qua nói với Đường Phong:

– Ta có thể cảm nhận được Tứ Nương hiện tại có chút nôn nóng, ngươi xem sắc
mặt của nàng đi, đầy vẻ tức giận, ta dám cam đoan, nếu bây giờ ta nói chuyện
với nàng thì sẽ bị nàng quần ẩu một trận.

Đường Phong gật đầu, vươn đũa gắp một cái chân giò kho tàu, đầu lưỡi vươn ra
liếm hột cơm bên miệng.

– Ta nói Phong thiếu gia này, mấy món đồ chơi nhỏ này ngươi biết được từ đâu
vậy? Sao ta càng xem càng cảm thấy tinh diệu? cấu tạo của nó đã đơn giản tới
mức tối đa rồi, có thể nói là tinh hoa trong tinh hoa, cho dù thiếu bất kỳ bộ
phận nào cũng không được.

Tiếu thúc nhìn Đường Phong chăm chú.

Đường Phong trừng mắt liếc xéo hắn một cái lại gắp một con bồ câu quay lên vùi
đầu ăn.

Thầm nghĩ đây tốt xấu gì cũng là thành quả truyền thừa và cải tiến hơn mười
đời Đường Môn, những chỗ khác tuy cũng có mấy thứ này, nhưng vô luận là lực
sát thương, độ linh hoạt, hay là trình độ tinh giản đều không thể sánh được
với Đường Môn.

Tục ngữ nói người ngoài xem náo nhiệt, trong nghề trông cửa đạo, người thường
như ngươi thì sao biết được sự ảo diệu bên trong chứ.

Tiếu thúc lại nói:

– Phong thiếu ngươi cứ nói thật cho lão Thang ta nghe đi, ngươi đã từng tới
Thiên Công sơn trang? Còn lấy được Thiên Công đồ phổ đúng không? Bằng không
thì dựa vào số tuổi và kinh nghiệm của ngươi thì sao có được mấy bảo bối này?

Đường Phong cúi đầu nhìn bàn thức ăn trên mặt đất, chép miệng vài cái liền
vươn đũa gắp một khối chân giò hầm còn y nguyên trong chén của Tiếu thúc.

Tiếu thúc ngạc nhiên nói:

– Ngươi gắp đồ ăn trong chén của ta làm gì?

Cúi đầu xuống mới thấy thức ăn trên bàn đã sớm chui hết vào bụng của Đường
Phong rồi.

– Trời ạ!

Tiếu thúc liền bực mình, đưa đũa ra muốn giành lại cái chân giò của mình,
Đường Phong lại mau mắn le lưỡi liếm một cái lên chân giò, nhìn hắn hỏi:

– Có muốn nữa không?

Tiếu thúc rầu rĩ nói:

– Ta no rồi.

– Đúng rồi Tiếu thúc, vừa này ngươi nói tới Thiên Công đồ phổ, rốt cuộc thì
nó là cái gì?

Đường Phong vừa gặm chiến lợi phẩm vừa chăm chỉ hỏi han.

Tiếu thúc trừng mắt liếc hắn một cái:

– Mối thù đoạt thực, bất cộng đái thiên!

– ngươi nhỏ mọn tới vậy sao?

Đường Phong khinh bỉ nói.

– Mệt chết lão nương!

Tần Tứ Nương ở bên trong đột nhiên hô. Rốt cuộc cũng làm được một cái!

Hai người vừa nghe được câu này lập tức bỏ chén cơm xuống, phóng vào phòng.

Lúc hai người vọt tới trước mặt Tứ Nương liền thấy trên tay nàng có một hộp
nhỏ dài cỡ một bàn tay, rộng hai tấc, trên đỉnh có một lỗ thủng, bên hông có
một nút bấm khá nhỏ, thoạt nhìn chỉ là một cái hộp nhỏ chẳng mấy gây chú ý.

Nhưng ba người ở đây đều biết rõ cấu tạo bên trong.

Cơ quan ám khí này cũng không có tên gọi gì cả, chỉ là một cơ quan ám tiễn
bình thường tới mức không có tên trong Đường Môn ám khí phổ mà thôi, trong hộp
có thể chứa hai cây cung nhỏ, sau khi ấn vào cơ quan, hai mũi tên sẽ được bắn
ra với vận tốc và lực độ rất mạnh, nếu địch nhân không kịp phòng bị thì sẽ ăn
không ít đau khổ, cho dù Diệp Trầm Thu có là Thiên giai cao thủ đi nữa, không
đả thương được hắn thì cũng dọa cho hắn một phen nhảy dựng.

Bản thân cái hộp này nhỏ nhắn tiện dụng, rất thích hợp để giấu ở tay áo, nên
mới gọi là ám tiễn.

Tuy bộ y phục Tứ Nương đưa cho Đường Phong lộ ra nửa cánh tay, nhưng ám tiễn
lại có thể giấu bên trong ống tay áo phía trên, hiệu quả cũng như nhau cả.

– Tứ Nương, vất vả rồi.

Đường Phong vô cùng hài lòng, cũng chỉ có Tứ Nương dùng cương khí của mình mới
có thể tạo ra ám tiễn không chê vào đâu được thế này, có thể nói, cơ quan ám
khí này là dùng một khối thép nguyên vẹn luyện ra, không hề dùng tay ở bất kì
khâu nào.

Mấy bản thiết kế của Đường Phong lần này cũng không khác mấy, chỉ có điều mỗi
loại lại khác nhau vài chỗ mà thôi, đối với cao thủ như Tần Tứ Nương mà nói
thì đã làm được cái thứ nhất, tất sẽ làm được cái thứ hai, thứ ba rất dễ dàng.

Ám tiễn có hai cái, giấu ở hai cánh tay.

Tứ Nương quả nhiên không phụ kỳ vọng, hộp ám tiễn thứ hai chỉ cần dùng nửa
canh giờ là xong, lúc sau Tứ Nương càng làm càng hăng, quen tay hay việc, một
tiếng trống nâng cao tinh thần luyện ra toàn bộ, nào là bối tiễn, súy thủ
tiễn, bài châm.

Bối tiễn, cơ quan ám khí trang bị trên lưng, lúc sử dụng chỉ cần cúi đầu là có
thể tác động cơ quan, một lần bắn ra bốn mũi tên.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.