Bá sát kiếm pháp của Linh Nhi vừa thi triển liền truyền tới từng trận tiếng xé
gió, cự kiếm lướt tới đâu thì cứ như có thể xẻ đôi cả không gian.
Tô Nhan tự biết mình không tiện cùng nàng đối ngạnh đành phải dựa vào vũ khí
linh hoạt triển khai thân pháp, thi triển ra Bình Hồ kiếm pháp lướt qua người
Linh Nhi.
Kiếm pháp của hai môn phái đều có chỗ tinh túy, truyền từ đời này sang đời
khác, cũng trải qua thay đổi không ít. Kiếm pháp của Tô Nhan thắng tại tao
nhà, vũ lộng như gió thoảng, sát khí ẩn tàng. Bá Sát Kiếm của Linh Nhi thế như
lôi đình, quét ngang tứ phương, khí phách tuyệt luân.
Loại kiếm pháp uy lực mười phần như vậy do một nữ tử thi triển ra chẳng những
không quá bất ngờ, ngược lại càng thêm vẻ anh tư hiên ngang, để cho người ta
thấy một loại phong vị khác hẳn, nhất là khi Linh Nhi mải mê vung kiếm khiến
cái yếm lệch một chút, Đường Phong liền có cảm giác yết hầu hơi khô khốc.
Quấn đấu hồi lâu, Bình Hồ kiếm pháp của Tô Nhan đã đổi thành Thu Thủy kiếm
pháp, Bá Sát Kiếm của Linh Nhi cũng đã đổi thành Đoạn Nhạc kiếm pháp, chiêu
thức luân phiên sử dụng, ngươi tới ta đi mỗi chiêu vô cùng kịch liệt, hai
người căn bản chưa chạm được vào người đối phương.
Cự kiếm của Linh Nhi tuy vô cùng dũng mãnh, nhưng động tác của Tô Nhan cũng
linh hoạt không kém, khiến nàng không có cơ hội đánh bừa.
Bề ngoài thoạt nhìn như hai bên hòa nhau, nhưng trên trán Tô Nhan đã lấm tấm
mồ hôi, chiêu thức của nàng đối với Linh Nhi mà nói chẳng có chút uy hiếp nào,
nhưng mỗi lần cự kiếm của Linh Nhi đánh tới, dù nàng có tránh được nhưng kiếm
khí phát ra từ cỗ cự kiếm cũng khiến da thịt nàng đau nhói.
Bỗng nhiên, trên bội kiếm cả hai bắn ra một đạo kiếm quang, hiển nhiên là hai
người đồng thời điều động năng lượng cương tâm của mình lên.
Đây mới thực là kiếm quang, không phải phong kiếm cương dùng gió ngưng tụ
thành như Dương Ngọc Nhi. chỉ có người nào thực lực cao thâm hoặc người tu
luyện có cương tâm là kiếm tại thời điểm dùng kiếm mới có thể xuất ra kiếm
quang thế này, đây là kiếm khí ngoại phóng đến mức cao nhất, sát khí có thể
nhìn thấy bằng mắt thường.
“Bính” một tiếng, Tô Nhan bất đắc dĩ cùng Linh Nhi đánh bừa một chiêu, chỉ một
chiêu nhưng lại khiến kiếm quang trên trường kiếm của Tô Nhan bị áp diệt, Linh
Nhi cười lạnh một tiếng, cự kiếm đột ngột vung lên phía trước, cả người Tô
Nhan bị văng ra phía sau, trực tiếp rơi xuống đài cao.
Sau lưng có một đôi tay nhẹ nhàng đỡ lấy nàng, Tô Nhan quay đầu lại liền nhìn
thấy chính là Mạc Lưu Tô.
– Sư tỷ, muội thất bại rồi.
Bàn tay cầm kiếm của Tô Nhan run rẩy không ngừng, máu chảy đầm đìa, một chiêu
đánh bừa ban nãy đã khiến gan bàn tay của nàng bị toét ra.
– Không có việc gì.
Mạc Lưu Tô ôn như an ủi, đưa tay bao phủ miệng vết thương của Tô Nhan, một
đoàn lục quang liền bao trùm lấy vết thương, nháy mắt vết thương đã liền lại.
Thấy Linh Nhi thần dũng như thế, mấy đệ tử Cự Kiếm Môn khác liền hô to lên:
– Linh Nhi sư tỷ vô địch! Dạy dỗ những nữ nhân chỉ biết cậy đông hiếp ít đó
đi!
Thiên Tú đệ tử lại ảm đạm, lần luận bàn này vốn đã không công bằng, mấy đệ tử
Cự Kiếm Môn này chẳng những tu vi cao hơn Thiên Tú đệ tử, cả tuổi cũng lớn hơn
một chút, mấy đệ tử của Thiên Tú thật sự rất khó thủ thắng, các nàng tuy rất
tức giận nhưng cũng hết cách, chỉ còn biết căm tức mấy đệ tử Cự Kiếm Môn đang
kêu la không ngớt kia.
Đệ tử Cự Kiếm Môn lại càng đắc ý hơn, dùng một loại vẻ mặt khinh thường nhìn
về phía các đệ tử Thiên Tú.
– Kế tiếp đến lượt ta.
Mạc Lưu Tô nhẹ nhàng nói, sau đó chậm rãi bước lên đài.
Lúc Mạc Lưu Tô vừa đi lên, Đường Phong nhạy bén cảm nhận được trên người Linh
Nhi phát ra một tia sát khí. Loại sát khí này lúc nàng đối mặt với Dương Ngọc
Nhi cũng không hề có, nhưng khi vừa nhìn thấy Mạc Lưu Tô thì lại xuất hiện.
– Rốt cuộc cũng đợi được ngươi.
Linh Nhi cười lạnh một tiếng.
– Ta còn nghĩ ngươi sợ tới mức không dám ra đây kia.
Mạc Lưu Tô một tay cầm kiếm, thản nhiên nói:
– Sư tỷ cứ đùa, đây bất quá chỉ là luận bàn mà thôi, Lưu Tô thân là trung tâm
đệ tử, đương nhiên là phải lên. chỉ là Lưu Tô không thích đánh nhau, cũng chưa
từng động thủ cùng người khác, đợi lát nữa nếu có điểm nào không thỏa đáng thì
mong sư tỷ thứ lỗi.
Lời nói của Mạc Lưu Tô ôn hòa nhã nhặn, giống như đang đối mặt với một người
xa lạ chứ không phải đối thủ đã liên tục đả bại hai sư muội của mình.
Linh Nhi cười nhạo nói:
– Đừng cố ra vẻ dửng dưng như thế, nếu hiện tại ngươi nhận thua thì ta sẽ tạm
ta cho ngươi, nếu không thì đừng trách ta rạch nát mặt của ngươi!
Biên Nam Phong có ý với Mạc Lưu Tô đã sớm khiến Linh Nhi ghen tị muốn chết,
hơn nữa Mạc Lưu Tô vô luận là tư chất hay tướng mạo đều xuất sắc hơn Linh Nhi
rất nhiều. Vạn nhất ngày sau Biên Nam Phong chiếm được Mạc Lưu Tô thì nàng còn
có địa vị gì bên người Biên Nam Phong nữa? Đây tuy rằng là một tràng luận bàn,
không thể giết người, nhưng mà hủy dung mạo của một người thì vẫn có thể.
Linh Nhi đã hạ chủ ý trong lòng, đợi lát nữa sẽ dùng kiếm rạch vài đường lên
mật nữ nhân này, để xem sau này thiếu chủ còn có hứng thú với nàng ta nữa hay
không.
đã quyết định thế thì Linh Nhi cũng không muốn nhiều lời cùng Mạc Lưu Tô nữa,
hai tay nắm chặt cự kiếm, dưới chân xoay một cái, đột vọt tới bên cạnh Mạc Lưu
Tô, chém ngang người nàng.
Linh Nhi vừa động thủ, thì Đường Phong lại càng có cảm giác không bình thường.
nữ nhân này lúc đối mặt với Dương Ngọc Nhi và Tô Nhan tuy chiêu thức cũng tàn
nhẫn nhưng không ác độc như vậy, dù là lúc Dương Ngọc Nhi đuổi theo tấn công
cô ta thì sát khí của cô ta cũng không mãnh liệt như vậy. Nhưng lúc cô ta vừa
đối mặt với Mạc Lưu Tô, ánh mắt tựa như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương vậy,
trực tiếp tấn công vào những chỗ hiểm của Mạc Lưu Tô.
Mạc Lưu Tô cũng chỉ là Hoàng giai tiêu chuẩn, chỉ mới tấn chức Hoàng giai hơn
mười ngày nay, luận cảnh giới thì nàng còn kém Linh Nhi hai cấp bậc, hơn nữa
nàng tới giờ chưa đánh qua với ai bao giờ, bản tính lại không thích những
chuyện thị phi, mục tiêu của nàng là luyện dược sư, tu luyện cũng là một trong
những thứ giúp nàng trở thành luyện dược sư cao nhất mà thôi.
Cho nên lúc Linh Nhi tấn công khiến nàng có chút luống cuống chân tay, bất quá
thiên phú hơn người giúp nàng chọn được cách hành động thích hợp, nàng nhẹ
nhàng lùi lại một bước, trường kiếm trên tay như một con linh xà cuốn lấy cự
kiếm của Linh Nhi.
Phiên qua vài loạt kiếm hoa, Mạc Lưu Tô liền hóa giải được thế công kích hào
hùng của Linh Nhi, trường kiếm liền lách qua bên cạnh, thân thể Linh Nhi không
tự chủ được liền nghiêng qua, Mạc Lưu Tô đúng lúc đâm về phía hông của nàng
ta.
Kiếm tâm thông minh! Đây là một loại cảnh giới! Cả Thiên Tú chỉ có ba người
đạt tới loại cảnh giới này, Bạch Tố Y, Lâm Nhược Diên và Mạc Lưu Tô.
Loại cảnh giới này tuy có chút liên quan tới thực lực cá nhân, nhưng cũng
không có quan hệ tuyệt đối.
Mạc Lưu Tô có lẽ là vô tình lĩnh ngộ được Kiếm tâm thông minh, cũng cùng một
bộ Tú Thủy kiếm pháp nhưng từ trong tay nàng thi triển ra so với Dương Ngọc
Nhi và Tô Nhan thì lại có hiệu quả khác hoàn toàn.
Vừa rồi Linh Nhi đánh tới một chiêu, thấy Mạc Lưu Tô có chút bối rối còn tưởng
rằng nàng thật sự không biết đánh nhau, lại không biết rằng Mạc Lưu Tô chỉ là
không thích đánh nhau, cũng chưa từng đánh qua với ai nhưng nàng ấy đã lĩnh
ngộ được Kiếm tâm thông minh, chỉ cần cầm kiếm trên tay, Mạc Lưu Tô liền biết
phải làm sao để hóa giải công kích, làm sao để tấn công địch nhân, đây là phản
ứng tự nhiên của thân thể.