Vô Thường – Chương 51: Liên Hoa Trận – Botruyen

Vô Thường - Chương 51: Liên Hoa Trận

Huống chi, đây là hắn làm ăn cùng tông môn đã nuôi lớn mình, quả nhiên là
thương trường như chiến trường, thân nhân cũng có thể trở mặt thành thù.

– Phong Nhi, không được quá phận!

Lâm Nhược Diên cũng không nhịn được trách cứ Đường Phong một câu, con số một
trăm vạn này quá lớn, tuy Thiên Tú có thể gánh được, nhưng cũng phải tốn hao
rất nhiều thứ, Thiên Tú vốn không tự tiện đi thu tiền bạc từ những thế lực
khác, của cải tự nhiên không có nhiều.

Đường Phong cười khổ một tiếng:

– Các người đừng nghĩ ta tệ tới mức đó chứ? Các người không thể nghĩ thấp hơn
một chút sao?

Tố Y nhìn Lâm Nhược Diên, chần chừ nói:

– Một vạn lượng?

Phong gật gật đầu:

– Đúng vậy, tiền thì ta chỉ cần một vạn lượng! Đường Phong ta từ nhỏ đã lớn
lên ở Thiên Tú, đối với chỗ này cũng có chút cảm tình.

Nghe tới đó, Bạch Tố Y chẳng những không thả lỏng được, mà ngược lại càng thêm
khẩn trương hơn, giá trị của bản thiết kế này tuyệt đối không chỉ một vạn
lượng, nhưng Đường Phong lại nói chỉ cần bấy nhiêu, điều đó chỉ chứng minh một
chuyện, hắn còn có điều kiện khác nữa.

– Vậy còn điều kiện khác?

Bạch Tố Y hỏi.

– Yên Liễu các từ nay về sau thuộc về ta! Ngoài ra, ta sau này cần dùng đến
vài vật lực tài nguyên của Thiên Tú, thỉnh tông chủ giúp đỡ!

Đường Phong chậm rãi nói ra điều kiện của mình.

– Không thể được!

Dịch Nhược Thần cự tuyệt:

– Yên Liễu các nằm trong nội tông, không phải nơi nam nhân có thể vào, vì
ngươi bây giờ chỉ mới mười lăm tuổi nên mới không bị đuổi cổ ra khỏi đây. Môn
quy của Thiên Tú không ai được chống lại!

– Đừng nóng, ta vẫn chưa nói xong mà.

Đường Phong thong thả nói:

– Nếu tông chủ đáp ứng điều kiện của ta, ta chẳng những đưa ra đầy đủ bản
thiết kế của Lạc tiên hồng, còn có thể đưa thêm cho các người một bản thiết kế
tốt hơn nữa.

– Bản thiết kế gì, là ám khí sao?

Lâm Nhược Diên cũng muốn Đường Phong vĩnh viễn lưu lại Thiên Tú tông, như vậy
thì mình vẫn có thể chiếu cố hắn.

– Không phải ám khí.

Đường Phong lắc lắc đầu :

– Là một loại cơ quan đại trận huấn luyện thân pháp, dùng cơ quan đại trận
này luyện tập một tháng, ta có thể đảm bảo gia tăng thân pháp của tất cả người
trong Thiên Tú lên ba thành!

Lời này vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh,
độ linh hoạt thân pháp của một người tuy có quan hệ với võ điển mà mình tu
luyện, nhưng cũng phải xem độ mềm dẻo của bản thân tới mức nào, dùng ngoại vật
để luyện tập thân pháp, hơn nữa có thể tăng lên ba thành trong một tháng, đây
quả thực là chuyện không thể nào làm được.

– Lời này là thật sao?

Bạch Tố Y mở miệng hỏi.

Đường Phong không trả lời mà đột nhiên đứng dậy, đứng giữa phòng thi triển Bộ
Liên Hoa, trong nháy mắt nhân ảnh trùng điệp, tay áo phần phật, chỉ trong ba
giây ngắn ngủi, Đường Phong đã biến hoá mấy chục cách di chuyển, biến hóa khôn
lường.

Đợi những người trong phòng định thần lại thì Đường Phong đã về lại chỗ ngồi,
tàn ảnh lưu lại trong phòng lúc này mới chậm rãi tiêu thất.

Chẳng những khiến năm vị Thiên Tú cao tầng khiếp sợ, ngay cả Bạch Tiểu Lại
cũng vô cùng kinh ngạc. Đây là lần đầu nàng chứng kiến Đường Phong dốc toàn
lực thi triển thân pháp, loại tốc độ nhanh thế này, lại thêm cách di chuyển
thay đổi, cho dù là cao thủ Địa giai cũng chưa chắc làm được. Nhưng, Bạch Tiểu
Lại lại có thể thấy được loại kỳ tích này trên người một tên tiểu tử mới chỉ
là Luyện Cương lục phẩm.

Năm người Thiên Tú cao tầng, ngoại trừ Lâm Nhược Diên ra, bốn người còn lại
bây giờ mới nhớ tới việc xem xét thực lực của Đường Phong, vừa xem rõ liền vô
cùng khiếp sợ, Đường Phong cư nhiên đã là Luyện Cương lục phẩm, tốc độ tu
luyện quỷ dị này là thế nào?

– Sau khi luyện tập cùng cơ quan đại trận, tuy không thể làm được như ta
nhưng thân pháp bảo đảm cũng tăng lên rất nhiều.

Đường Phong nhìn Bạch Tố Y mà nói, Bộ Liên Hoa tuy chỉ là một bộ pháp, nhưng
cũng có tâm pháp của riêng nó, Liên Hoa Trận chỉ là công cụ hỗ trợ mà thôi.

– Tông chủ, quy củ đều là do người đặt ra. Bảo thủ không thay đổi chỉ có thể
giậm chân tại chỗ không tiến bộ, thứ ta cần không nhiều lắm, chỉ là một nơi có
thể an thân mà thôi.

Dịch Nhược Thần nhíu mày, nàng trước kia ghét Đường Phong như thế, thứ nhất là
vì bản thân Đường Phong khiến ai gặp cũng ghét, thứ hai vì Đường Phong có tâm
tư với Tần Tiểu Uyển, ái đồ khó chịu, Dịch Nhược Thần tự nhiên cũng ghét Đường
Phong.

Nhưng bây giờ, Đường Phong trong vòng một tháng ngắn ngủi đã tấn cấp lục phẩm,
hơn nữa những gì hôm nay nhìn thấy càng chứng tỏ Đường Phong đã thay đổi triệt
để, trong lòng cũng không chán ghét hắn như trước nữa, chỉ là ấn tượng nhiều
năm nhất thời khó xóa hết, nên thái độ dành cho hắn vẫn không tốt lắm.

Nếu thật sự chỉ cần dùng Yên Liễu các đổi lấy hai bản thiết kế giúp gia tăng
thực lực và trang bị cho Thiên Tú đệ tử, thân là trưởng lão Thiên Tú nàng cũng
không thể không cân nhắc.

Lâm Nhược Diên lúc này không tiện lên tiếng, hai vị trường lão còn lại nhìn
nhau một cái, một người trong đó nói với Bạch Tố Y:

– Môn quy cố nhiên là không nên phế, nhưng nếu tổ sư gia biết được chúng ta
làm vậy là Thiên Tú, chắc chắn sẽ tha lỗi cho chúng ta, vả lại Phong Nhi đã
sống ở Thiên Tú mười lăm năm rồi, nhiều thêm vài năm cũng đáng là bao.

Hiểu biết của Bạch Tố Y về Đường Phong nhiều hơn ba người còn lại một chút,
nàng biết Đường Phong và Lâm Nhược Diên khá thân cận, có đôi khi cùng Lâm
Nhược Diên tán gẫu cũng biết được Đường Phong sau này có khả năng sẽ được đưa
vào Bạch Đế Thành, một khi Đường Phong đã vào được Bạch Đế Thành thì hắn nhất
định sẽ không tiếp tục ở lại Thiên Tú, cho nên nếu chỉ là điều kiện này thì có
đáp ứng cũng không sao.

nghĩ đến đây, Bạch Tố Y nhìn Dịch Nhược Thần hỏi:

– ngươi thấy thế nào?

Tuy trong lòng đã thỏa hiệp nhưng Dịch Nhược Thần vẫn sĩ diện:

– Hết thảy đều nghe tông chủ an bài.

Bạch Tố Y mỉm cười, nói:

– Tốt lắm, từ hôm nay trở đi Yên Liễu các sẽ thuộc về Đường Phong ngươi.
Nhưng chúng ta phải giới hạn thời gian, không thể để con cháu đời đời của
ngươi sau này cũng sống ở Thiên Tú được, năm mươi năm có được không?

Đường Phong xấu hổ nói:

– tông chủ cứ nói đùa, Phong Nhi hiện tại một nữ nhân cũng không có, tìm đâu
ra con cháu đời đời chứ.

– Trong năm mươi năm, Yên Liễu các sẽ thuộc về ngươi. Vật lực của Thiên Tú
ngươi cũng có thể sử dụng, quyền hạn thì…sẽ ngang bằng với trung tâm đệ tử,
cộng thêm một vạn lượng bạc trắng!

Bạch Tố Y nói.

– Hảo, tông chủ đúng là người sảng khoái nói chuyện cũng sảng khoái, bậc anh
thư nào thua kém đấng mày râu, Phong Nhi bội phục!

Đường Phong kính phục nói.

– Bớt nịnh hót đi!

Bạch Tố Y liếc mắt nhìn Đường Phong, nàng đột nhiên phát hiện, từ sau khi bị
Tần Tiểu Uyển đâm một kiếm đến nay, Đường Phong giống như thay đổi thành một
con người khác vậy. Đường Phong khiến ai gặp cũng ghét đã không còn nữa, Đường
Phong hiện tại trông nho nhã không mất đi vẻ tuấn lãng, ngoại hình cũng là một
mỹ công tử, thực lực bản thân lại có tiềm lực vô cùng lớn.

– Ta bây giờ đi vẽ hai bản thiết kế ra!

Đường Phong làm ăn thành công, lại chiếm được địa bàn của riêng mình, trong
lòng vô cùng sảng khoái.

Bản vẽ của Lạn Tiên Hồng đã hoàn thành một nửa, Đường Phong chỉ cần vẽ tiếp
phần còn lại là được, nhưng còn cơ quan đại trận dùng để tu luyện thân pháp
thì rất phiền toái.

Đây gọi là Liên Hoa Trận, là trận pháp chuyên dùng để tu luyện Bộ Liên Hoa!
Chia ra làm hai loại lớn nhỏ, tiểu Liên Hoa Trận do mười sáu mộc nhân tạo
thành, đại Liên Hoa Trận thì có sáu mươi bốn cái, sắp xếp theo bố cục bát
quái.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.