Vô Thường – Chương 1137: Đại quân hoạt mạch xung phong – Botruyen

Vô Thường - Chương 1137: Đại quân hoạt mạch xung phong

Cũng may tuy rằng đại tinh tinh sắc một chút, nhưng lại không có ác ý đối với
Chung Lộ, nhận thấy được vẻ mặt bất thiện của Đường Phong nhanh chóng thả nàng
xuống dưới đất, chợt khinh miệt nhìn thoáng qua Đường Phong, co một ngón tay
lại nhẹ nhàng búng vào thân thể của Đường Phong một cái.

Uỳnh một tiếng, dù cho có thân đồng da sắt thì suýt chút nữa cũng bị nghiệt
súc này gõ bẹp.

– Ác ôi ôi ôi ôi.. .

Đại tinh tinh ôm bụng cười to, vô cùng vui vẻ.

Đãi ngộ này quả thật vô cùng cách biệt.

Có đại tinh tinh gia nhập, lực lượng của phe Đường Phong không thể nghi ngờ
rằng đề thăng thêm một cấp. Thoạt nhìn nó vô cùng vụng về nhưng tốc độ chạy
của nó nhanh không hề thua kém tốc độ phi hành của cự điêu, tay chân cùng sử
dụng, một bước nhảy xa vài chục trượng.

Dẫn theo hai hoạt mạch, lại có hơn mười bộ dược thi phối hợp, kế hoạch của
Đường Phong tiến hành không hề có trở ngại.

Các gia tộc nhất lưu đang tiến hành vây bắt hoạt mạch tại đây, thường thường
là khi đang chiến đấu thì đột nhiên có một cự điêu từ trên trời giáng xuống, ở
trên lưng cự điêu có hơn mười đạo bóng đen nhảy xuống vung vũ khí tỏa ra quang
mang sáng loáng, đánh tới mức toàn bộ những gia tộc kia rối tinh rối mù, đại
tinh tinh thừa cơ nhảy vào loạn quân, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, chỉ
trong thời gian ngắn liền đánh những gia tộc kia thiếu chút nữa tè ra quần.

Không tới thời gian một ngày, Đường Phong liền cứu được ba hoạt mạch liên tiếp
từ trong tay các thế lực lớn khác. Những hoạt mạch này có hình dạng khác nhau,
ngoại trừ đại tinh tinh ra thì còn có sài lang và cự mãng.

Cứ như vậy, Đường Phong thực hiện kế hoạch của mình một cách tự tin, chẳng qua
số lượng hoạt mạch tụ tập hiện giờ còn chưa đủ, chính mình phải tụ tập được số
lượng hoạt mạch khiến người của bốn thế lực lớn cũng không nuốt trôi thì lúc
đó mới hoàn thành mục đích.

Ba ngày tiếp theo, Đường Phong một mực ở bên trong Linh Thạch Điện, tiêu hao
thời gian suốt ba ngày, số lượng hoạt mạch trên tay Đường Phong đã đạt được
hơn mười con, bay trên bầu trời, chạy dưới mặt đất đều đủ cả, cái gì cũng đều
có.

Những hoạt mạch này đều được cứu từ trong tay những gia tộc kia, còn có một bộ
phận là tìm được từ bên ngoài, tuy rằng những hoạt mạch đó chưa bị cuốn vào
tranh đấu gặp phải nguy hiểm nhưng khi Chung Lộ ra mặt đàm phán khiến cho bọn
chúng hiểu được tình hình, lại có thêm Linh Quyết tầng bốn tương trợ, không
mất bao nhiêu thời gian liền có thể bảo chúng gia nhập.

Đương nhiên cũng có những hoạt mạch không muốn gia nhập liên quân, Đường Phong
cũng đành chịu, mặc dù hoạt mạch có thần trí nhưng dù sao cũng không phải
người, đâu có thể cảm nhận được đạo lý môi hở răng lạnh? Đối với những hoạt
mạch này, Đường Phong cũng chỉ có thể mặc kệ chúng.

Nếu không phải nguyên nhân như vậy thì hiện giờ đại quân hoạt mạch của Đường
Phong chắc chắn đã đạt được con số hai mươi.

Mà những hoạt mạch cứu vớt được từ trên tay những gia tộc kia cũng có một vài
hoạt mạch có tốc độ quá chậm chạp không tiện mang theo người, ví dụ như có một
lão cự quy, lão rùa này lớn lên vô cùng uy vũ, hình thể khổng lồ giống như một
ngọn núi nhỏ, đi đứng vô cùng chậm chạp, lúc Đường Phong cứu nó, nó nguyện ý
gia nhập nhưng tốc độ của nó sao có thể so sánh cùng đội quân của Đường Phong?

Đường Phong cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích, dặn dò nó cẩn
thận một chút, phòng khi lại rơi vào tay của những gia tộc đó.

Bôn ba suốt ba ngày bên trong Linh Thạch Điện, Đường Phong phát hiện số lượng
gia tộc tiến vào đây quả thật không ít, ngoại trừ bốn thế lực lớn thì những
gia tộc có tư cách tiến vào đây để bắt hoạt mạch sợ rằng không dưới mười nhà.

Thiên hạ quá lớn, dù sao cũng có những gia tộc xuất sắc có thể nuôi dưỡng ra
nhiều cao thủ Linh Giai.

Đường Phong vẫn không hề xung đột với người của bốn thế lực lớn, thứ nhất
chính là thực lực mình sở hữu trên tay không đủ lớn, một khi va chạm chính
diện chắc chắn sẽ có tổn thất, thứ hai cũng chỉ bởi vì gặp phải một người của
Trảm Hồn Tông.

Đầu lĩnh của Trảm Hồn Tông không phải là Liễu Như Yên, cũng không phải là tông
chủ của bọn họ mà là do phó tông chủ dẫn theo một nhóm cao thủ tới đây đuổi
bắt hoạt mạch, hơn nữa thu hoạch của Trảm Hồn Tông không nhỏ, dĩ nhiên đã bắt
được hai hoạt hoạt mạch, hiện giờ hoạt mạch kia bị bọn họ thu phục luôn theo
sát bên cạnh.

Chẳng qua trong lòng Đường Phong cũng sinh nghi hoặc, bởi vì hắn phát hiện cho
dù Tư Đồ thế gia hay Trảm Hồn Tông thì hình như những nhân vật trọng yếu cũng
không ở đây.

Bọn họ đi tới điện phủ phía sau ư? Đường Phong cũng chỉ có thể suy đoán như
vậy.

Hơn mười hoạt mạch liên thủ với nhau tạo thành một đại quân đã không còn ai có
thể chặn lại, thực lực của những hoạt mạch đó cũng rất mạnh, chỉ có một điểm
yếu duy nhất chính là hành động đơn lẻ cho nên mới bị các gia tộc kia lợi
dụng, dùng chiến thuật biển người đánh bại và thu phục, hiện giờ hơn mười hoạt
mạch hội tụ cùng đi với nhau, cho dù là ai cũng ăn không tiêu.

Trên một tòa sườn núi cao, Đường Phong đứng trước gió, nhãn thần bình thản
nhìn về phía trước, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn, bên cạnh hắn có mấy cái hoạt
mạch, hoặc là ngồi cạnh hoặc là đứng cạnh, nhiều hoạt mạch đứng cùng nhau như
vậy khiến linh khí nồng nặc tới mức không tưởng, Linh Quyết trong cơ thể hai
người Đường Phong và Chung Lộ tự động vận chuyển liên tục, không thể khống chế
được.

Tinh thần khí đều đạt tới đỉnh phong, hoặc có thể nói là vẫn đang duy trì tại
cảnh giới đỉnh phong.

Sau một lát, trên bầu trời xuất hiện một thân ảnh nho nhỏ.

Ánh mắt Đường Phong ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, thấp giọng
nói:

– Tới!

Hơn mười bộ dược thi liền xuất hiện trước mặt Đường Phong, cùng với một cỗ
cuồng phong, cự điêu vững vàng hạ xuống.

Chung Lộ nhanh chóng tiến lên, giao lưu một phen rồi nói với Đường Phong:

– Điêu nhi phát hiện ra tung tích của cự hổ, nó ở cách đây ngoài năm mươi
dặm.

– Xuất phát!

Thân thể Đường Phong nhún một cái liền nhảy lên lưng cự điêu, đưa tay kéo
Chung Lộ đi lên, cùng với một tiếng ưng đề, hơn mười hoạt mạch lao về phương
hướng có cự hổ.

Cự hổ là hoạt mạch đầu tiên Đường Phong thấy được sau khi tiến vào trong Linh
Thạch Điện, lúc đó nó đang bị người của Tư Đồ thế gia đuổi bắt, nếu không có
chuyện gì xảy ra thì lấy thực lực của đám Tư Đồ thế gia, chắc chắn đã thu phục
được nó.

Cho nên chỉ cần tìm được vị trí của cự hổ thì có thể tìm được vị trí của Tư Đồ
thế gia!

Đường Phong muốn tận mắt nhìn thấy đại quân hoạt mạch do mình tạo thành chiến
đấu, đồng thời cũng muốn tặng Tư Đồ thế gia một đòn thật đau.

Lần trước lão thất phu Tư Đồ Cừu vô duyên vô cớ đánh mình một chưởng, nếu
không phải chính mình có Bất Phôi Giáp hộ thân thì hiện giờ còn tính mệnh đứng
đây sao? Thù này Đường Phong vẫn ghi nhớ sâu trong lòng, huống chi hắn có thù
oán với Tư Đồ thế gia. Loại chuyện tình như thế này tự nhiên không cảm thấy hổ
thẹn trong lòng.

Ngoài năm mươi dặm, các cao thủ Tư Đồ thế gia dưới sự thống lĩnh của Tư Đồ Cừu
đang vây công một hoạt mạch.

Tính tới thời điểm này Tư Đồ thế gia đã gặp được ba hoạt mạch, đầu tiên chính
là cự hổ, bị bọn họ đuổi bắt mấy ngày mới thu phục thành công, hiện giờ đang
phủ phục ở bên cạnh, không hỗ trợ cũng không chạy trốn, hoạt mạch thứ hai cũng
chỉ vì sơ ý cho nên mới để nó chạy thoát.

Hiện giờ là cái hoạt mạch thứ ba, Tư Đồ Cừu đã có giáo huấn, triệt để cắt đứt
đường lui của hoạt mạch, đại chiến nửa ngày đã sắp thấy thắng lợi trước mắt.

Lão thất phu có cảnh giới Linh Giai thượng phẩm, thực lực như vậy không thể
đánh đồng với loại gia tộc như Thiên Nam Vương gia.

Có hắn áp trận, cao thủ của gia tốc cũng yên tâm chiến đấu, thực lực được phát
huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Chỉ cần thu phục thêm một hoạt mạch này nữa thì Tư Đồ Cừu có thể rời đi, đi về
những điện phủ phía sau để tầm bảo.

Bởi vì lấy nhân thủ của gia tộc đi tới dây, thu phục được hai đã là cực hạn,
nếu còn đi thu phục nữa căn bản không thể chế ngự hết.

Ngẫm lại những bảo bối thần kỳ được ghi chép trong điển tịch của gia tộc,
trong lòng Tư Đồ Cừu như có lửa đốt! Xác thực lợi ích của gia tộc vô cùng
trọng yếu nhưng thực lực của bản thân cũng không thể buông tha, chỉ cần tìm
được chỗ tốt tại những điện phủ phía sau thì thực lực của chính mình có thể
nâng cao một bước.

Cho nên đối mặt với một hoạt mạch trước mặt, có thể nói Tư Đồ Cừu nhất định
phải có! Chỉ cần thu phục được nó thì chuyện tình Linh Thạch Điện có thể kết
thúc tại đây.

Trong lúc đang mơ màng về những chỗ tốt sau khi đi vào các điện phủ sau thì
đột nhiên Tư Đồ Cừu cảm giác có chút không thích hợp.

Linh khí trong không khí nồng nặc hơn một ít, hơn nữa theo thời gian trôi qua,
loại nồng nậc này càng ngày càng rõ rệt.

Cự hổ phủ phục dưới đất đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về một phía.

Theo ánh mắt của nó, Tư Đồ Cừu hướng về phía bên kia, nhưng vừa mới liếc mắt,
sắc mặt của đại trưởng lão liền trắng bệch.

Hắn thấy cát bụi trên mặt đất cuồn cuộn, có mấy thân ảnh khổng lồ trên bầu
trời như thiên quân vạn mã đang chạy thẳng tới bên này.

– Tại sao lại như thế?

Tư Đồ Cừu kinh hô một tiếng.

Bởi vì dù là ghi chép trong điển tịch của gia tộc hay là tận mắt nhìn thấy thì
cho tới bây giờ những hoạt mạch trong Linh Thạch Điện đều là độc thân, căn bản
không biết kết bạn cùng đi cho nên mới để cho các đại gia tộc nắm bắt cơ hội.

Nhưng hiện giờ thường thức này lại bị đánh vỡ.

Tư Đồ Cừu tận mắt nhìn thấy hơn mười hoạt mạch đang hội tụ cùng một chỗ, phi
hành trên bầu trời, chạy dưới mặt đất, đủ các loại hình thái khác nhau đang
chạy tới nơi này, vô cùng hung mãnh. Linh khí trước mặt hình thành một cỗ áp
lực vô hình, cho dù Tư Đồ Cừu là Linh Giai thượng phẩm cũng có chút cảm giác
kinh hồn táng đảm.

Hoạt mạch còn chưa tới thì âm thanh rống lên rung trời giống như một con dã
thú từ hồng hoang sống lại, phát ra điếc tai, khiến chân đứng không vững.

– Hống…

Nguyên bản cự hổ đang yên ổn một bên cũng ngửa mặt gầm lên, âm thanh của hoạt
mạch này hô ứng với âm thanh từ phía xa kia.

– Ôi ôi ôi…

Một âm thanh cười cợt truyền tới từ phía bên kia, Tư Đồ Cừu ngưng mắt nhìn lại
liền thấy đầu lĩnh chỉ huy các hoạt mạch kia là một đại tinh tinh vô cùng to
lớn ở phía xa, nó đang ra sức nhảy giống như một tòa núi lớn lao thẳng về bên
này, linh khí tỏa ra từ đám hoạt mạch áp chế chính mình.

Đám hoạt mạch giận dữ ùn ùn lao tới, cho dù thực lực của Tư Đồ Cừu cao thâm
cũng không dám đón đỡ chính diện, hắn vội vã nghiêng người tránh sang một bên,
nhưng không đợi hắn đứng vững, cánh tay dài quét ngang thiên quân của đại tinh
tinh đã đánh về phía chính mình.

Cùng lúc đó, hơn mười hoạt mạch còn lại cũng vọt vào giữa những cao thủ Tư Đồ
thế gia, lực đạo và tốc độ va chạm khiến tất cả cao thủ của Tư Đồ thế gia đều
nhất tề bại lui.

Càng khiến hắn cảm thấy gặp nạn liên tục chính là cự hổ bị bắt trước kia hiện
giờ cùng với đám hoạt mạch cũng đang làm khó dễ cao thủ của Tư Đồ thế gia.

Cao thủ của Tư Đồ thế gia không phải không xuất chúng nhưng nếu so với đám
hoạt mạch kia thì không thể bằng, lấy nhân thủ của bọn họ phối hợp với nhau có
thể thu phục được hai hoạt mạch dễ dàng, ba cái hoạt mạch cũng có thể thu phục
được nhưng không có cách nào chế ngự, nếu như là bốn cái thì Tư Đồ thế gia
cũng có thể tự bảo vệ được mình, nhưng nếu nhiều hơn nữa thì chỉ có thể chạy
trốn.

Mà hiện giờ số lượng hoạt mạch tại đây đã không thể dùng từ vài cái để hình
dung nữa, số lượng này hoàn toàn vượt qua cực hạn của Tư Đồ thế gia có thể
chống đỡ được.

Càng đáng xấu hổ hơn chính là những hoạt mạch này phảng phất như có trật tự
nhất định, mãnh thú và phi cầm tấn công phối hợp với nhau, một bên làm nhiễu
loạn một bên mạnh mẽ công kích, tuy rằng phối hợp không quá thành thạo nhưng
cũng tạo thành phiền phức rất lớn đối với địch nhân.

Không có biện pháp thắng được, Tư Đồ Cừu tự nhận cho dù thực lực của chính
mình triển khai toàn bộ thì cũng đừng mong ngăn cản được hơn mười cái hoạt
mạch đang tấn công hung hãn tại đây. Tâm tư xoay chuyển, hắn cũng không dám
đánh tiếp, quát to

một tiếng:

– Đi!

Đại trưởng lão đã hạ mệnh lệnh như vậy, những người kia nào dám chậm trễ,
trong lúc sắp không chống đỡ được công kích của hoạt mạch liền lập tức tản ra.

Chiến đấu bắt đầu nhanh, kết thúc cũng rất nhanh, trước sau chẳng qua chỉ hơn
mươi hơi thở.

Đông đảo hoạt mạch nhớ rõ lời khuyên của Đường Phong, tuyệt đối không đuổi
theo địch nhân chạy trốn, chỉ dừng lại tại chỗ diễu võ giương oai.

Ở giữa không trung, Đường Phong đứng trên lưng cự điêu thờ ơ lạnh nhạt, trận
chiến này cự điêu không hề tham gia, Đường Phong lưu lại nó tự nhiên là cần để
di chuyển.

Nhìn thấy tràng chiến từ bắt đầu đến khi kết thúc, Đường Phong không khỏi thở
ra một hơi dài.

Xem ra đại quân hoạt mạch do chính mình kiến tạo đã thành hình, chỉ cần chúng
nó không rời xa nhau thì ở bên trong Linh Thạch Điện chính là vô địch, hơn nữa
mỗi một khi chúng nó chiến đấu xong thì đều có thêm quân gia nhập, số lượng
càng ngày càng nhiều, càng ngày càng khó đối phó.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.