– Thú vị, cuối cùng cũng đã nổi lên mặt nước.
Đường Phong khẽ cười một tiếng.
Hắn làm ầm ĩ nhiều ngày như vậy ở Loa Thành để cho chuyện tình về quyển trận
pháp sôi sục lên, nhưng mà người đi tới Loa Thành cũng chỉ có cao thủ Linh
Giai trung phẩm thôi, rốt cục lúc này cũng có một cao thủ Linh Giai thượng
phẩm xuất hiện.
Chỉ không biết là vị Linh Giai thượng phẩm này đại biểu cho thế lực gia tộc
nào.
– Đệ tử Tư Đồ thế gia Tư Đồ Thiên Hà đến đây bái kiến Đường công tử.
Ngoài cửa truyền tới một thanh âm không lớn lắm nhưng thanh âm này như đang
vang bên tai người nghe khiến cho có thể nghe được rõ ràng.
Không chỉ Đường Phong như vậy mà toàn bộ người dân trong Loa Thành đều nghe
được.
Dư Thiên Phách đang tính toán mấy ngày này gom góp càng nhiều linh thạch lúc
nghe được thanh âm này sắc mặt trở nên lụi bại không gì sánh được, hét lên:
– Mẹ nó, tại sao người của Tư Đồ thế gia cũng tới, vậy thì Dư gia ta còn có
phần sao?
Sắc mặt của Lục gia Lục Định Viễn cũng đồng dạng như vậy, âm trầm tột độ.
Mấy ngày nay các thế lực trong Loa Thành đều trù bị linh thạch để mua quyển
trận pháp, ngoại trừ Dư gia và Lục gia tự làm việc đơn độc ra thì một số gia
tộc nhỏ khác liên hợp một chỗ cùng nhau hành động. Vốn còn tưởng không có
người ngoài tới tranh đoạt thì mình còn có chút ít hy vọng nhưng hiện giờ
người của Tư Đồ thế gia đã tới, vậy thì còn hy vọng cái rắm.
Người của Tư Đồ thế gia tới lần này lại là Tư Đồ Thiên Hà, đó là nhị trưởng
lão của Tư Đồ thế gia – một đại cao thủ Linh Giai thượng phẩm!
Đường Phong nghe được lời nói của Tư Đồ Thiên Hà thì nghiêm túc hẳn, hắn chợt
cười lạnh nói:
– Không phải oan gia không gặp mặt, vì sao người đầu tiên tìm tới ta lại là
người của gia tộc này?
Gia tộc này Đường Phong cũng không hề xa lạ. Trước đây ở linh mạch chi địa Tư
Đồ thế gia đã tìm tới Đường gia bảo gây phiền phức, lần đó chính là hai vị
trưởng lão Linh Giai trung phẩm của Tư Đồ thế gia – Tư Đồ Thịnh và Tư Đồ Tinh,
chẳng qua hai người này và toàn bộ các đệ tử họ dẫn theo đều bị Đường Phong
kết liễu.
Tin tức người của Tư Đồ thế gia tử vong khẳng định đã truyền về trong tộc,
nhưng bọn họ lại không biết do Đường Phong hạ thủ. Cho nên hiện giờ Tư Đồ
Thiên Hà tới đây nhưng Đường Phong cũng không lo lắng hắn đến để báo thù mình.
Hắn đến tìm chính mình, đơn giản bởi vì quyển trận pháp, mà ngữ khí của hắn
cũng biểu lộ ra điều này.
Chỉ là … Tên Tư Đồ Thiên Hà này là nhị trưởng lão của Tư Đồ thế gia, là một
cao thủ Linh Giai thượng phẩm, nếu như thực sự đánh thì sợ rằng có chút khó
khăn.
Gia tộc này cũng không phải là thứ có thể chung sống được, Đường Phong có thể
suy đoán được mục đích mà Tư Đồ Thiên Hà tìm đến mình, cũng có thể dự liệu
được nếu như mình cự tuyệt hắn thì sẽ xảy ra tình huống gì.
Thế nhưng lúc này, mọi người đã ở bên ngoài cửa, ngay cả chính mình không muốn
thấy thì cũng phải gặp.
Đường Phong đứng bên cạnh cửa trầm tư, một đám đệ tử của Tư Đồ thế gia ngoài
cửa đang chờ đều có chút nhịn không được. Mặc dù Tư Đồ thế gia bài danh cuối
cùng trong bốn thế lực lớn nhưng cũng là một thế lực vô cùng mạnh, chỉ vì thời
gian gia tộc chấn hưng tương đối ngắn nên không thể so được với Cổ gia hay
Trảm Hồn Tông có truyền thừa hơn một nghìn năm, nhưng mà không ai có thể khinh
thường.
Nhị trưởng lão của gia tộc tự mình dẫn người tới đây bái kiến, nhưng người của
Đường phủ lại để cho nhị trưởng lão đợi một thời gian dài, điều này khiến cho
sắc mặt các đệ tử cùng đi đến không khỏi tức giận.
– Nhị trưởng lão, có nên phá cửa trực tiếp vào hay không?
Một đệ tử của Tư Đồ thế gia nhẹ giọng hỏi.
– Người có thể tự mình tới đây đã cho hắn bộ mặt vô cùng lớn rồi.
Tư Đồ Thiên Hà chậm rãi lắc đầu:
– Chờ.
– Vâng.
Sắc mặt tên đệ tử này vô cùng phẫn nộ.
Khóe miệng Tư Đồ Thiên Hà hiện ra một tia mỉm cười, lấy thực lực của hắn tất
nhiên có thể nhận ra ở trong phòng có khí tức của hai người, trong hai người
này có một người là cảnh giới Linh Giai hạ phẩm, còn người kia không đáng nhắc
tới chỉ có Thiên Giai mà thôi. Cảnh giới tu luyện như vậy ở Tư Đồ thế gia một
trảo có thể tóm được một đống, nếu đổi là người khác thì sợ rằng Tư Đồ Thiên
Hà không cần cẩn thận như vậy, nhưng mà người này nắm giữ quyển trận pháp thì
không thể là người bình thường. Gia chủ cũng nói qua phải mời người này vào
trong Tư Đồ thế gia, tự nhiên Tư Đồ Thiên Hà không thể đắc tội với hắn ngay từ
đầu.
Chính mình đến lần này cũng chỉ vì quyển trận pháp kia, đồng dạng cũng vì
người này mà tới. Nếu như hắn thức thời mà nhìn vào phần mình tự đến đây, dâng
quyển trận pháp lên sau đó ở lại Tư Đồ thế gia làm khách quý. Còn nếu như hắn
không thức thời thì cho dù phải dùng sức mạnh cũng phải đạt được mục đích của
chuyến đi này.
Tâm tư Tư Đồ Thiên Hà vừa mới chuyển xong thì cánh cửa lớn của Đường phủ liền
bị mở. Một nam một nữ chợt hiện ra trong mi mắt Tư Đồ Thiên Hà, đôi nam nữ này
cũng không quá hai mươi tuổi, nhìn qua tuổi còn quá trẻ, đây cũng không phải
bọn họ tu luyện thuật trú nhan thành công mà là tuổi chân chính của họ.
– Có lẽ vị này chính là chủ nhân Đường phủ, Đường công tử?
Ánh mắt Tư Đồ thế gia lướt qua trên người Linh Khiếp Nhan một vòng rồi lập tức
dừng lại trên người Đường Phong.
– Chính là tại hạ.
Đường Phong không mặn không nhạt đáp lại, thân thể lại không có ý tứ chắn
trước cửa không cho đi vào.
Tư Đồ Thiên Hà nhướng mày, chợt lão cười nói
– Đường công tử tuổi còn trẻ nhưng đã nằm ngoài dự liệu của lão phu, quả thật
trường giang sóng sau xô sóng trước, vốn lão phu khi còn ở tuổi ngươi cũng
không có cảnh giới như thể này.
Đường Phong nhìn Tư Đồ Thiên Hà nhàn nhạt, biết rõ còn hỏi nói:
– Nhị trưởng lão Tư Đồ thế gia quang lâm tệ phủ, không biết có điều gì chỉ
giáo.
Vẻ tươi cười của Tư Đồ thế gia cứng đờ, trên mặt hiện lên một tia tức giận
nhàn nhạt rồi bị hắn cấp tốc thu lại, mở miệng nói:
– Xem ra Đường công tử là người thích ngắn gọn, cũng không phải nhiều lời vô
ích.
Đường Phong không nói, Tư Đồ Thiên Hà lại nói tiếp:
– Nơi đây không phải là nơi để nói chuyện, Đường công tử có nên để lão phu
vào trong nói chuyện hay không?
Đường Phong nhíu mày, hắn căn bản không muốn Tư Đồ Thiên Hà xuất hiện, dù sao
chính mình cũng đã giết không ít người của gia tộc bọn họ, ngay cả bọn họ
không biết ẩn tình trong đó thì mọi người cũng đều là cừu nhân, tất nhiên
không phải lấy lễ tương đãi.
Nhưng nếu cứ đứng chặn ngoài cửa như vậy thì có chút không hợp tình hợp lý.
– Mời!
Đường Phong suy nghĩ trong chốc lát rồi dịch thân thể sang một bên.
– Quấy rầy!
Tư Đồ Thiên Hà ôm quyền nói, hắn dẫn đầu mang theo chúng đệ tử của Tư Đồ thế
gia đi vào bên trong Đường phủ.
Khi đoàn người này tiến vào trong đại sảnh của phòng khách, khách nhân vừa
ngồi xuống, thậm chí Đường Phong ngay cả nước trà còn chưa dâng lên thì chỉ
nhìn chăm chăm vào Tư Đồ Thiên Hà.
Vị nhị trưởng lão của Tư Đồ thế gia này coi như không tồi, không phải cái loại
tính tình nóng nảy động một cái là điên cuồng lên. Đường Phong nhiều lần khiến
hắn mất mặt mũi nhưng hắn vẫn có thể nhẫn nhịn được, nhưng các đệ tử của hắn
đứng phía sau nhìn Đường Phong trợn mắt.
Những đệ tử này cũng đều là cao thủ Linh Giai, tất cả đều là Linh Giai hạ
phẩm, số lượng không ít chừng hơn mười người. Cảnh giới bọn họ tương đồng vời
Đường Phong, nhưng đối phương lại đối đãi như vậy với người của Tư Đồ thế gia,
trong lòng bọn họ làm sao có thể thoải mái được?
Trầm mặc trong chốc lát, Tư Đồ Thiên Hà cười nói:
– Đường công tử đã là người ngay thẳng, lão phu cũng không lòng vòng quanh co
nữa, chúng ta đều nói trắng ra, chắc công tử cũng đã biết mục đích của lão phu
tới nơi này là gì.
– Quyển trận pháp?
Đường Phong liếc mắt nhìn hắn.
– Không tồi!
Tư Đồ Thiên Hà vỗ tay.
– Công tử làm ra động tĩnh lớn như vậy ở Loa Thành, dụng tâm hẳn vô cùng kín
đáo.
Đường Phong cười ha hả nói:
– Nhị trưởng lão cho rằng mục đích của Đường mỗ là cái gì?
Ánh mắt sáng quắc của Tư Đồ Thiên Hà nhìn Đường Phong chằm chằm, chỉ trầm ngâm
trong chốc lát rồi nói:
– Lão phu vốn tưởng rằng công tử có bậc cảnh giới này xác thực vì tài mà đến.
Nhưng hôm nay vừa thấy lại khiến cho suy đoán của lão phu có chút nghi hoặc.
Công tử lộ ra quyển trận pháp trước mắt rất nhiều người, ai cũng đều hiểu giá
trị của quyển trận pháp kia không phải một ít linh thạch có thể so sánh được,
nhưng nếu nói công tử có dụng tâm kín đáo thì lão phu vẫn không đoán được ý
định của công tử là gì.
Đường Phong mỉm cười, trong lòng cũng rùng mình. Nhị trưởng lão của Tư Đồ thế
gia xác thực không hề đơn giản, người ta nói lão già thành tinh quả nhiên
không phải giả.
– Lần này lão phu tới đây, thứ nhất là vì Tư Đồ thế gia, thứ hai là vì công
tử mà tới!
Lời nói của Tư Đồ Thiên Hà sắc bén, cười nhẹ một tiếng mở miệng nói.
Đường Phong nhíu mày lại:
– A? Mời chỉ giáo?
– Công tử không phải bị hồ đồ chứ? Trên tay công tử nắm giữ quyển trận pháp
mà ai ai cũng đều muốn, nhưng không biết được có câu thất phu vô tội hoài bích
có tội sao? Quyển trận pháp còn ở trên tay công tử một ngày thì công tử không
có một ngày bình an!
– Ý tứ của nhị trưởng lão là bảo Đường mỗ giao quyển trận pháp cho nhị trưởng
lão thì sẽ thoát khỏi được vũng bùn này sao?
Tư Đồ Thiên Hà mỉm cười nói:
– Không biết Đường công tử có thể bỏ qua những thứ mình yêu thích hay không?
– Đường mỗ đã nói qua cùng các vị gia chủ Loa Thành, năm ngày sau ở trong
Đường phủ đấu giá quyển trận pháp, ai ra giá cao thì quyển trận pháp này sẽ
thuộc về người đó, tuy rằng quyển trận pháp này quý trọng nhưng cũng không
phải vật không dứt bỏ được.
– Có Tư Đồ Thiên Hà ta ở đây, người trong Loa Thành có ai dám đoạt?
Tư Đồ Thiên Hà cười lạnh một tiếng.
– Cho dù thế nào đi nữa cũng sẽ rơi vào tay Tư Đồ thế gia ta, nếu Đường công
tử không ngại mời nói một cái giá?
– Ta đã nói thì phải thủ tín, nói năm ngày sau bán thì năm ngày sau bán! Nhị
trưởng lão nếu nói như vậy thì hãy chờ tới năm ngày sau đến đây, lúc đó xem
xem người của Loa Thành có thực sự không dám tranh đoạt với nhị trưởng lão hay
không.
Sắc mặt Tư Đồ Thiên Hà trở nên lạnh lùng, lại nói:
– Lẽ nào Đường công tử cho rằng chỉ cần bỏ quyển trận pháp khỏi tay thì có
thể yên ổn? Quyển trận pháp tuy là thứ vô cùng quý giá nhưng mọi người đều
biết quyển trận pháp này được lưu truyền từ tay công tử ra, nếu như chiếm được
công tử thì cũng có thể sở hữu được quyển trận pháp, công tử cần phải suy
nghĩ.
Đường Phong gật đầu nói:
– Nhị trưởng lão nói phải
Tư Đồ Thiên Hà cười nói:
– Đường công tử thực là người nhanh nhạy, kỳ thực muốn hóa giải kiếp nạn này
cũng không phải là việc khó, chỉ cần Đường công tử làm một việc là có thể
xong.
– Nhị trưởng lão cứ nói thẳng.
Đường Phong đại khái có thể đoán ra Tư Đồ Thiên Hà đang muốn làm cái gì.
Quả nhiên, Tư Đồ Thiên Hà mở miệng nói.
– Gia chủ của bản tộc rất tán dương công tử, nếu như công tử nguyện ý thì xin
mời về gia tộc của ta làm khách quý? Gia tộc của ta sẽ lấy thượng lễ đối đãi.
– Ha ha…
Đường Phong nhịn không được nở một nụ cười, không phải vì cười Tư Đồ Thiên Hà
quanh co muốn quyển trận pháp mà chỉ cười hắn không biết cái gì, dĩ nhiên lại
mời đại cừu nhân của gia tộc mình về làm khách quý.
– Công tử nghĩ như thế nào?
Sắc mặt Tư Đồ Thiên Hà nghiêm nghị hỏi.
Đường Phong thu liễm tiếu ý lại mở miệng nói:
– Lòng tốt của nhị trưởng lão, tại hạ xin ghi nhớ trong lòng. Chỉ là chuyện
tình của Đường mỗ còn chưa xong, phải tính toán cân nhắc đã.
– Công tử không hối hận?
Tư Đồ Thiên Hà tự nhận đã hết lòng tận tụy, nhưng đối phương lại không chịu
tiến tới mà lui, thực sự khiến hắn không vui.
Đường Phong lắc đầu.
Tư Đồ Thiên Hà thở dài một tiếng, hắn cảm thấy muốn giải quyết chuyện này theo
hướng êm đẹp là không có năng, tuy rằng tuổi của chủ nhân Đường phủ này còn
trẻ nhưng muốn đối phó lại vô cùng khó khăn.
Nhưng để có được quyển trận pháp thì Tư Đồ Thiên Hà cũng không thể rời đi
được, nếu mềm không xong thì phải dùng cứng. Chỉ là một người Linh Giai hạ
phẩm mà thôi, một cái móng tay của mình có thể bóp chết hắn, sau đó đưa hắn
trở về trong tộc thì quyển trận pháp kia sẽ là vật trong tay của Tư Đồ thế
gia.
Sắc mặt nghiêm túc lại, Tư Đồ Thiên Hà đứng dậy nhìn thẳng vào Đường Phong
nói:
– Trước đây Tư Đồ Thiên Hà có hai vị trưởng lão Linh Giai trung phẩm mang
theo hai mươi đệ tử Linh Giai tiến nhập vào trong linh mạch chi địa. Tin tức
truyền về họ bị người của Đường gia bảo sát hại tàn nhẫn, lão phu đã tra quá
bối cảnh của công tử trước đây không có gì, mà dòng họ của công tử khiến cho
ta rất lưu ý, không biết công tử có thể nói cho lão phu biết được ngươi và
Đường gia bảo có quan hệ như thế nào hay không?
Lời này vừa nói ra, sát khí trên người Tư Đồ Thiên Hà tuôn ra như ẩn như hiện,
các đệ tử đứng phía sau hắn cũng vận khởi cương khí lên, rút ra binh khí nhìn
chằm chằm vào Đường Phong.