Đi khoảng hai canh giờ, cuối cùng Linh Khiếp Nhan cũng tới cực hạn của mình,
Đường Phong bất đắc dĩ đành phải cõng nàng đi tiếp.
Một ngày sau, Đường Phong mới lững thững đi tới Bái Nguyệt Thành.
Thành trì này trước đây Đường Phong cũng không có thời gian đi vào, nói đến
cũng thật tức cười, lần trước thông qua Vạn Ma Quật mà tiến vào, cũng không hề
biết trong đó có trận pháp hay huyền cơ gì không, mình nhìn người dân nơi đây
đều thấy hình thù ma quái kỳ lạ, thực ra người ta cũng giống như mình, có
miệng có mũi rõ ràng là nhân loại
Đứng ở trước Bái Nguyệt Thành, Đường Phong kinh ngạc nhìn quy mô của thành trì
này, độ lớn của thành trì này hơn bất kỳ thành trì nào mà Đường Phong được
biết, thực sự là có chút bất ngờ.
Trong thành trì này quả thật có một ít người của thế tục trong đó, Đường Phong
đã đi qua không ít thành trì nhưng không có một thành trì nào có thể đánh đồng
cùng với Bái Nguyệt Thành này.
Từ chỗ ngồi mà hắn đang ngồi hiện giờ cách tường thành khoảng vài trăm dặm,
lấy thị lực của Đường Phong nhìn qua cũng không thấy được đích đên cuối cùng.
Hơn nữa thành trì này khiến cho người ta có cảm giác cổ hoang, nó giống như
một con hồng hoang cự thú phủ phục ở chỗ này, đang ngủ say bất tỉnh, loại khí
tức hồng hoang này khiến cho Đường Phong không khỏi rùng mình, thành trì này
không biết đã đứng sừng sững ở đây bao nhiêu năm rồi mới có loại thần vận như
vậy.
Đây là thành trì của thế giới bên ngoài! Đường Phong hít sâu vào một hơi, lưng
cõng Linh Khiếp Nhan bước vào trong.
Vừa mới bước vào gặp phải quang cảnh nhộn nhịp tập nập, Bái Nguyệt Thành rất
nhốn nháo, người đi đường chen nhau liên tục, tùy ý có thể thấy được người tu
luyện mang theo đao kiếm, hơn nữa cao thủ lại rất nhiều.
Đường Phong lén lút thả ra thần thức nhân biết liền thấy được vô số cao thủ
Thiên Giai đi lại trong đám người này, thậm chí có cả một ít cao thủ Linh
Giai.
Cảm nhận đươc điều này không khỏi khiến cho Đường Phong cảm khái, thế giới bên
ngoài quả nhiên là vô cùng khác biệt nha.
Ở trong thế tục, cho dù là cao thủ Thiên Giai cũng khó gặp một người. Ở trong
Linh Mạch Chi Địa cao thủ Thiên Giai cũng có không ít, những cao thủ Linh Giai
đều giống như là cao nhân. Nhưng mà ở chỗ này đều giống như một người thường,
đi lại tấp nập trong thành.
Tuy rằng cao thủ rất nhiều nhưng Đường Phong không phát hiện ai phi hành trên
trời, điều này khiến cho hắn phải bỏ ý định bay trên trời trong đầu, chỉ có
thể cõng Linh Khiếp Nhan trên lưng mà chậm rãi bước tiếp.
Rất nhanh, Đường Phong hấp dẫn không ít lực chú ý của những người đi đường,
cũng không phải hắn làm chuyện gì khiến người khác chú ý mà chỉ bởi vì hình
tượng của nha đầu Linh Khiếp Nhan mà thôi, một cô bé non nớt khoảng bảy tám
tuổi lại có một đầu tóc bạc tới tận mắt cá chân, mặc quần áo trắng toát, cho
dù ai thấy cũng không nhịn được phải nhìn thêm vài lần.
Trước tiên phải tìm một chỗ dừng chân đã, nếu không khẳng định sẽ có không ít
phiền phức.
Cách không xa có một khách sạn bình dân, Đường Phong quyết định đi vào thật
nhanh, ở trong khách sạn bình dân này cũng có không ít người, Đường Phong vừa
bước vào liên hấp dẫn ánh mắt của không ít người.
Không để ý tới những người này, Đường Phong trực tiếp đi tới chỗ chưởng quỹ mở
miệng hỏi:
– Chưởng quỹ còn có gian phòng nào không?
Chưởng quỹ đang tính sổ sách ngẩng đầu cười nói:
– Khách quan nói thế nào, làm gì có khách sạn nào không có phòng chứ? Phòng
hảo hạng một đêm một khối linh thạch hạ cấp. khách quan muốn ở bao nhiêu ngày?
Đường Phong sửng sốt, chợt nghĩ lại thế giới bên ngoài tiền thông dụng nhất
không phải vàng bạc nữa, mà là linh thạch!
Trong Linh Mạch Chi Địa có vô số người tranh đoạt linh thạch, tới đây rồi dù
là người thường cũng có lẽ có, nếu không kiểm tra qua ký ức của một số người
chết sợ rằng Đường Phong cũng không biết được tin tức này.
– Ở trước ba ngày xem sao.
Đường Phong xoay người mang ba khối linh thạch hạ cấp từ trong không gian Mị
Ảnh ra ngoài.
– Tốt, phòng số ba, đây là chìa khóa của khách quan, đi lên lầu hai mời rẽ
trái ba lần liên tiếp, trong đó có một gian phòng.
– Ừm.
Đường Phong tiếp nhận chìa khoám đang đinh xoay người đi, suy nghĩ một chút
rồi móc ra một vật từ trong không gian Mị Ảnh đặt trước mặt chưởng quỹ hỏi:
– Chưởng quỹ biết đồ án này là của tông môn nào sử dụng không?
Thứ mà Đường Phong vừa lấy ra chính là miếng vải bọc đồ, trên miếng vải có
hình đồ án đám mây đen giống như hình đầu lâu khô.
Đường Phong cũng kiểm tra qua không ít ký ức của người khác nhưng cũng không
tìm được điều gì hữu dụng từ trong trí nhớ của họ cả.
Chưởng quỹ cười nói:
– Khách quan làm khó ta rồi, tiểu nhân chẳng qua chi là một người buôn bán
tầm thường mà thôi, việc về các tông môn cũng không có lý giải nhiều. Nếu như
khách quan muốn biết được tin tức về phương diện này, ta khuyên ngươi nên đi
tìm Khấu Cửu của bản thành, hắn có mật thám khắp nơi, chuyện tình trên giang
hồ không gì hắn không biết.
– Vậy hỏi chưởng quỹ người tên Khấu Cửu hiện giờ ở đâu?
Chưởng quỹ nở một nụ cười nói:
– Chuyện này ta cũng không rõ lắm nhưng khách quan có thể đi tìm các trà quán
tửu lâu khác hỏi thử xem, thỉnh thoáng hắn nhàn rỗi vô sự đi tới những địa
phương này, nếu như hắn có tiền thì…. À, thấy Xuân Hoa Lâu đối diện không? Ở
nơi này hắn có một cô nương rất thân mật, tiền hắn kiếm được đều nện cả vào
trên người tiểu mẫu thân của hắn.
– Cảm tạ chưởng quỹ.
Đường Phong đáp lại.
Cõng Linh Khiếp Nhan trên lưng đi vào trong phòng, nhanh chóng đóng cửa phòng
lại đưa Linh Khiếp Nhan lên giường bố trí ổn thỏa, lúc này Đường Phong mới cầm
miếng vải bọc kia suy nghĩ xuất thần.
Mấy ngày hôm nay hắn một mực chỉ nghĩ về chuyện của Chu Tiểu Điệp bị người ta
bắt đi, Chu Chính chỉ cho biết có hai tin tức là người bắt Chu Tiểu Điệp nữ
nhân, cái thứ hai chính là đồ án trên miếng vải này.
Thế giới bên ngoài này quá rộng lớn, số lượng cao thủ cùng các môn phái không
hề ít, Đường Phong không thể tìm từng người một được.
Kiểm tra qua ký ức nhiều người như vậy vẫn không thể tìm được đồ án này ở chỗ
nào, Đường Phong phỏng chừng đồ án này có lẽ cũng không phải tiêu chí của tông
môn nào, có khả năng rất cao là đồ án riêng biệt của chính nữ nhân đã bắt đi
Chu Tiểu Điệp.
Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán mà thôi, Đường Phong cũng chỉ ôm một tia
kỳ vọng.
Cho dù bất kỳ địa phương nào cũng không thể thiếu tin tức linh thông, ở trong
thế tục cũng vậy, ở trong Linh Mạch Chi Địa cũng vậy, ở đây cũng thế, một số
người có sở trường khác nhau, các thủ đoạn tìm hiểu tin tức cũng cực kỳ khác
biệt, bọn họ giao du đều rất rộng, nhận thức cũng rất nhiều loại người hỗn
tạp, nhưng thường những người này có thể điều tra được các tin tức mà các tông
môn khác không điều tra được.