Tuy không muốn thừa nhận nhưng Bích Lạc tiên tử đã là nữ nhân của hắn, gia hỏa này dám động tới nữ nhân của hắn không khác gì muốn chết!
– Điện hạ, Hãm Không Vực thập địa tới gần Vô Biên Hải, là cấm khu mẫn cảm, hơn nữa Hãm Không Ma Thần là… Hậu nhân của một ĐẠi Đế người phi thăng của Vô Biên Hải, nếu như hoàng triều phái người đi qua, ta sợ… Rất dễ dàng sinh ra mâu thuẫn với người phi thăng!
Sau khi nghe xong những chuyện này, Diệp Đào cau mày một cái.
Hắn thân là công tước, hắn hiểu rõ phân bố thế lực của cửu đại thế lực, cũng biết thế cục của thế lực.
Hãm Không Vực tới gần Vô Biên Hải, trên địa vực cách Phổ Thiên hoàng triều rất xa, rất khó phái binh, quan trọng hơn là Hãm Không Ma Thần là hậu nhân Đại Đế người phi thăng của Vô Biên Hải, nếu thật động tới hắn, Vô Biên Hải bên kia cũng xao động, rất dễ dàng làm ra chiến tranh thế lực lớn.
– Hậu nhân Đại Đế người phi thăng sao? Ai?
Lần đầu tiên Nhiếp Vân nghe nói cái tên Hãm Không Ma Thần, tự nhiên cũng không biết gia hỏa này có bối cảnh thế nào.
Khó trách không có đạt tới Đế cấp đã có thể chưởng quản một vực, hơn nữa còn ngang ngược càn rỡ như thế mà không ai dám nói cái gì.
– Dường như là… Vô Biên Hải Thương Lư Đại Đế!
Diệp Đào nói.
– Thương Lư Đại Đế? Đại Đế bài danh thứ tư trong Vô Biên Hải?
Nhiếp Vân cau mày.
Vô Biên Hải có hơn mười vị Đại Đế, xếp hàng thứ nhất tự nhiên là Hiên Viên Đại Đế, Nhiếp Vân biết Nghiêu Huyền, hắn chỉ xếp hàng thứ năm mà thôi.
Thương Lư Đại Đế bài danh cao hơn hắn, đủ nói rõ thực lực còn mạnh hơn Nghiêu Huyền.
– Quản khỉ gió hắn là hậu nhân của Đại Đế nào, chuyện này ta quản chắc rồi!
Nhiếp Vân đứng dậy.
– Điện hạ, ngươi muốn đích thân đi? Hoàng… Hoàng triều làm sao bây giờ?
Thấy động tác của hắn, Diệp Đào giật mình.
Thái tử điện hạ vừa mới ổn định triều cục, một khi rời đi, gây chuyện không tốt sẽ gây ra hỗn loạn.
– Ân…
Nhiếp Vân cau mày.
Hắn nói không sai, hứn hiện tại thân là thái tử điện hạ, vừa mới ổn định triều cục, nếu như rời đi lúc này, hắn vừa trấn an nhân tâm cũng sẽ gây ra rối loạn.
Hắn có thể không tự mình đi nhưng không yên lòng, không nói trước Hãm Không Ma Thần có thực lực như thế nào, chỉ nói từ thành Vân Châu đến Hãm Không Vực đã cách không dưới ba châu, khi tới nơi hoa cúc cũng vàng rồi.
Hô!
Tinh thần khẽ động, hắn thi triển Nhất Khí Hóa Tam Thanh và một thân phân thân xuất hiện trơớc mặt mọi người.
Trước kia tại Vạn Giới Động Thiên đã nhìn thấy hắn thu hồi phân thân, hiện tại nhìn hắn thai nghén ra, thực lực giống bản tôn như đúc, đều là nhị châu cảnh đỉnh phong.
– Phân thân của ta sẽ ở lại tọa trấn nơi này.
Phân thân thực lực nhị châu cảnh đỉnh phong, cũng chẳng kém gì bản tôn, hoàn toàn có thể ứng phó cục diện triều đình hiện tại, không đến mức hỗn loạn.
Đương nhiên thực lực phân thân chỉ là nhị châu cảnh bởi vì không có nạp vật thế giới, không cách nào thi triển không gian chi lực, cũng không thể thuấn di.
– Điện hạ, ta và ngươi cùng một chỗ a…
Không có nỗi lo về sau, Diệp Đào thở ra một hơi và lên tiếng.
– Không cần, ngươi ở nơi này giúp phân thân của ta duy trì hoàng triều đi…
– Tuy thực lực ngươi hiện tại không kém, chính thức gặp được nguy hiểm vẫn không giúp được gì.
Nhiếp Vân lắc đầu cự tuyệt.
Cho dù Diệp Đào đã là cường giả Thiên Đạo nhưng khi gặp nguy hiểm mà hắn không đối phó được, hắn cũng không có biện pháp.
Chính bởi vì thế nên không mang hắn theo.
– Vâng!
Diệp Đào lộ ra vẻ thất vọng, hắn vẫn gật đầu không nói thêm lời nào.
– Chí Hào tướng quân, ngươi không có thực lực cũng đừng đi theo chúng ta, hêện tại ta thu ngươi vào một nơi, tặng cho ngươi một hồi đại tạo hóa.
– Có lẽ chờ ngươi đi ra sẽ có thực lực mạnh hơn hiện tại.
Nhiếp Vân nhìn Chí Hào tướng quân..
Vị tướng quân này giúp hắn không ít khi vừa tới Thần giới, hêện tại có thể giúp hắn gia tăng tu vi tự nhiên sẽ không keo kiệt.
– Toàn bộ bằng điện hạ phân phó!
Chí Hào tướng quân liền vội vàng gật đầu.
– Vậy thì tốt!
Tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, lúc này thu hắn vào nạp vật thế giới.
Ầm ầm!
Một tiếng, tại nơi hắn đứng có thời gian gấp trăm triệu lần
Rầm rầm!
Vài giọt máu Liệt Thiên Thú trống rỗng xuất hiện, dọc lại theo huyệt đạo tiến vào thân thể của hắn.
– Cảm tạ điện hạ!
Cảm nhận được lực lượng vô cùng tinh thuần, Chí Hào tướng quân hiểu Nhiếp Vân đang giúp hắn gia tăng thực lực lên, lúc này không nghĩ nhiều, chỉ nhắm mắt tu luyện.
– Bích Nhi tiểu thư, việc này không nên chậm trễ, chúng ta cũng đi thôi!
Lưu lại phân thân, an bài tốt Chí Hào tướng quân, Nhiếp Vân không nói thêm lời nào.
– Ân!
Bích Nhi tiểu thư cũng biết cứu vớt sư phụ không nên chậm trễ, đứng lên sau đó đi ra ngoài.
– Chúng ta đi nhanh lên, có lẽ còn phải đi tới Truyền Tống Trận quay về Vô Biên Hải!
– Truyền Tống Trận? Không cần!
Nghe nàng nói muốn dùng Truyền Tống Trận, Nhiếp Vân cười cười, lúc này đi tới và nắm lấy vai nàng.
– Không nên phản kháng, không nên lộn xộn!
Nói xong tinh thần khẽ động, ngay sau đó hắn xuất hiện tại biên cảnh Vân Châu.
Bích Lạc tiên tử gặp chuyện không may, hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, hiện tại hắn đi Truyền Tống Trận khẳng định vô cùng đơn giản nhưng Truyền Tống Trận nhanh hơn nữa cũng không bằng thuấn di.
Khoảng cách Hãm Không Vực chỉ cách ba châu mà thôi, dùng hắn thưc lực của hắn hiện tại nhiều nhất chỉ thuấn di hai lần.
– Đây là… Thuấn di?
Nhìn thấy vừa rồi còn ở đại điện trong thành Vân Châu, ngay sau đó xuất hiện tại biên cảnh Vân Châu, kéo dài qua gần một châu, Bích Nhi tiểu thư đã giật mình.
– Ngươi đã đạt tới… Đế cảnh?
Thuấn di là đặc quyền của cường giả Đế cảnh, thiếu niên trước mắt có thể mang nàng tới đây trong nháy mắt há không nói rõ đã đạt tới Đế cảnh?
Đế cảnh…
Ngẫm lại vẫn cảm thấy đáng sợ!
Đồng thời khóe miệng đắng chát.
Nhớ lại thời điểm hai người mới quen nhau, nàng cảm giác đối phương có chút quá lời, hiện tại mới bao lâu chứ? Không tới một năm không những trở thành người cầm lái một trong cửu đại thế lực của Thần giới, thực lực càng đạt tới cảnh giới như thế.
Lúc trước còn có hảo cảm với ắn, hiện tại xem ra… Loại cảm giác này chỉ có thể giấu dưới đáy lòng.
Cả hai không phải người cùng một thế giới, nghĩ đến nhiều hơn nữa cũng vô dụng!
– Hãm Không Vực, ở chỗ này!
Không có trả lời nghi vấn của đối phương, không gian chi lực nạp vật thế giới của Nhiếp Vân lan ra sau đó tập trung vào một nơi.
Hô!
Một tòa thành to lớn xuất hiện ngay trước mặt.