– Hoàng cảnh trung kỳ!
Khí tức trên người gia tăng nhanh chóng, thực lực cũng như lúc trước, theo Hoàng cảnh sơ kỳ đạt tới trung kỳ, sức chiến đấu cũng không kém gì cường giả Thiên Đạo nhị châu cảnh.
Tuy có thực lực hai châu nhưng nếu chiến đấu đồng cấp với Liệt Thiên Thú vương, chỉ sợ hắn không cần dùng quá ba chiêu đã thắng.
Thực lực nhị châu cảnh của hắn bao quát ba ngàn đại đạo, Liệt Thiên Thú vương chỉ có một loại cho nên không cách nào so sánh với hắn.
– Đi tới khu vực khác!
Luyện hóa thế giới chi tâm Diệt Thiên khu, thân thể Nhiếp Vân lúc này thuấn di tới nơi khác.
Vạn Giới Động Thiên tổng cộng có tám đại khu vực, Phần Thiên khu, Liệt Thiên khu, Diệt Thiên khu đã bị hắn thôn phệ thế giới chi tâm và luyện hóa, lúc này đi xem khu vực khác, nếu như đều có thể luyện hóa, có lẽ thực lực của hắn lại tiến thêm một bước.
Thân ảnh của hắn lại xuất hiện trong Hóa Thiên khu.
Hóa Thiên khu là khu vực xếp thứ ba trong Vạn Giới Động Thiên, nó còn không bằng Diệt Thiên khu, là thế giới cấp chín, chỉ có diện tích nửa châu.
Lúc này hắn nhanh chón thôn phệ thế giới chi tâm.
Cả buổi sau.
Thế giới chi tâm của tất cả tám khu vực đều bị hắn thôn phệ sạch sẽ.
Tuy thôn phệ tám thế giới chi tâm nhưng đẳng cấp của thế giới giảm xuống cho nên gia tăng thực lực với hắn càng lúc càng nhỏ, nhất là thôn phệ cái cuối cùng lại không có gia tăng chút gì cả.
– Xem ra phải tìm thế giới vững chắc hơn nạp vật thế giới thôn phệ mới có hiệu quả.
Nhiếp Vân hiện tại cũng hiểu nếu muốn nạp vật thế giới tấn cấp cũng không phải thôn phệ thế giới càng nhiều càng tốt, mà là tìm thế giới cường đại thôn phệ, quá yếu, thôn phệ nhiều hơn nữa cũng lãng phí.
Đây là quá trình biến chất, cũng không phải dựa vào số lượng có thể hoàn thành.
Giống như nước và thủy ngân, cả hai hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, không thể so sánh được.
– Thế giới chi tâm của các khu vực càng về sau càng ngày càng yếu, thực lực của ta gia tăng không ít, khoảng cách Hoàng cảnh hậu kỳ chỉ còn một bước nữa mà thôi.
Nói cách khác, hiện tại nạp vật thế giới của hắn hiện tại tiếp cận ba châu.
Đương nhiên, tốc độ thôn phệ thế giới tiến bộ rất nhanh, một khi trở lại Thần giới, nếu muốn tấn cấp nhanh chóng là không thể nào.
– Bị ta thôn phệ như thế, Vạn Giới Động Thiên cũng bị phế, cho dù có thể khôi phục… Cũng không biết cần tốn hao bao nhiêu năm tháng, ít nhất cần mấy ngàn vạn năm!
Sau khi thôn phệ tám đại khu, nhìn Vạn Giới Động Thiên biến thành một đống bừa bộn, Nhiếp Vân lắc đầu.
Hắn đúng là kẻ phá hoại, người ta đến Vạn Giới Động Thiên thí luyện, tiến vào thế nào thì đi ra thế nào, sau khi mình đi vào một nơi thí luyện rất tốt lại biến thành phế tích.
Cho dù có thể khôi phục cũng cần không biết bao nhiêu năm tháng.
Đương nhiên những chuyện này với Nhiếp Vân mà nói không coi vào đâu, chỉ cần thực lực của mình tăng cường, hắn không quản nơi này biến thành cái dạng gì.
– Nhìn xem thôn phệ có cá lọt lưới hay không!
Sau khi thôn phệ sạch tám đại khu vực hạch tâm, Nhiếp Vân cũng không ngừng, nắn dùng nạp vật thế giới bao phủ Vạn Giới Động Thiên.
Tám đại khu vực chỉ là hạch tâm của rất nhiều thế giới trong Vạn Giới Động Thiên va chạm với nhau, các địa phương khác không va chạm cho nên còn không ót hỗn độn thế giới cường đại.
Lại tìm cả buổi, Nhiếp Vân đành phải bất đắc dĩ đình chỉ.
Những hỗn độn hải dương này mạnh nhất cũng chỉ là thế giới cấp tám, chúng hoàn toàn khác với tám đại khu, loại thế giới cấp bậc này cho dù thôn phệ nhiều hơn nữa cũng không cách nào làm cho thực lực của hắn tiến thêm một bước, lại nói trong thế giới như thế sinh hoạt vô số tính mạng bình thường, không cần phải bởi vì tư dục của bản thân tạo sát nghiệp hơn nữa.
Tìm kiếm khe hở hỗn độn thế giới, cũng phát hiện không ít tu luyện giả tới Vạn Giới Động Thiên lúc trước, trong đó có một bộ phận lớn đều là người liên thủ với đám người Đa Ba.
Tuy những người này không có uy hiếp với hắn, cũng không có thù hận bất cộng đái thiên cho nên hắn không ra tay.
Lần thí luyện này có không ít người tiến bộ, càng nhiều người lâm vào nguy hiểm bản thân khó bảo toàn, Nhiếp Vân thống kê một lúc, phát hiện người đến đây thí luyện đã tử vong gần bảy thành.
Nói cách khác thí luyện có thể làm thực lực của người ta tăng lên nhưng nguy hiểm cũng khá lớn.
– Sắp tới thời gian rồi!
Lại tìm kiếm một vòng, thật sự không có phát hiện thế giới thích hợp để hắn thôn phệ, trong nội tâm yên lặng tính toán một ít thời gian, yên tĩnh chờ tại chỗ.
Quả nhiên thời gian không dài đã có tiếng nổ vang thật lớn vang lên, một đạo ý niệm cường đại vang vọng nội tâm mọi người.
– Thí luyện Vạn Giới Động Thiên chấm dứt!
Nương theo tiếng nói này, hấp lưc to lớn bao phủ bản thân hắn vào trong, thân thể Nhiếp Vân lúc này biến mất, ngay sau đó hắn đã quay về Thần giới.
– Cảm giác áp bách thật lớn.
Vừa tiến vào Thần giới, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy Thần giới Thiên Đạo đang nhìn.
Một loại cảm giác áp bách vô hình sinh ra.
Trước kia tiến vào Vạn Giới Động Thiên, Thiên Đạo không đến, không cách nào ra tay đối phó, hiện tại đến Thần giới, một khi bị phát hiện thực lực chân thật của bản thân sẽ dẫn tới Thiên Đạo hạo kiếp.
Thiên Đạo hạo kiếp… Cho dù Nhiếp Vân có thực lực nhị châu đỉnh phong cũng không dám mạo hiểm.
– Che dấu lực lượng!
Trong nội tâm khẽ động, hắn ẩn nấp thực lực đi.
Sức chiến đấu chân thật của Nhiếp Vân đạt tới nhị châu cảnh đỉnh phong, kỳ thật thực lực bản thân hắn là Hoàng cảnh trung kỳ, chỉ cần ẩn giấu lực lượng nạp vật thế giới là không có vấn đề gì.
Đúng như hắn phỏng đoán, lực lượng vừa mới che dấu tốt, cảm giác bị quan sát biến mất giống như chưa bao giờ xuất hiện quan.
– Nguy hiểm thật!
Thở ra một hơi, Nhiếp Vân lúc này mới phát hiện mình bị thuấn di ra ngoài, một lần nữa trở lại trong hoàng cung Phổ Thiên hoàng triều, mà hắn đang đứng giữa hoàng cung, tất cả thí luyện giả đang đứng tại nơi đây.
Hô!
Tinh thần khẽ động, hắn thả đám người Nhữ Hạ vương tử, Diệp Đào ra ngoài.
Trước khi đi ra Nhiếp Vân đã cảnh cáo một lần, bảo bọn họ che giấu khí tức bản thân, cũng không làm Thiên Đạo nhìn chằm chằm.
Tu vi đạt tới Thiên Đạo cảnh đã là đỉnh của thế giới, che dấu tu vi làm Thiên Đạo không phát hiện trong thời gian ngắn, Thâu Thiên tá thọ cảnh cũng bị như thế huống chi bọn họ.
– Ah…
Phổ Thiên Đại Đế đang ngồi ở trước hoàng cung, hắn nhìn vòng xoáy Vạn Giới Động Thiên với ánh mắt khó hiểu.