Lại nói hai người Đa Ba, Lưu Mộc không phải người ngu, việc cấp bách là đuổi giết chính mình mà không phải đấu với hai thú vương, có lẽ thời gian không dài sẽ kết thành đồng minh với hai thú vương.
Một khi bốn đại cường giả Thiên Đạo liên thủ, cho dù muốn chạy trốn cũng trốn không thoát!
Phải thừa dịp chúng còn chưa đạt thành hiệp nghị và tìm được thế giới chi tâm.
– Ân? Thiên Đạo hoa?
Tăng thêm tốc độ tiến lên, ánh mắt lóe lên, một nơi phong ấn xuất hiện trước mặt, trong đó cũng có một đóa Thiên Đạo hoa bên trong.
Xem ra trong sơn động này có không ít Thiên Đạo hoa, bằng không Đa Ba, Lưu Mộc cũng không có khả năng nhanh chóng trở thành cường giả Thiên Đạo.
– Cường giả Thiên Đạo lưu lại phong ấn, chỉ cần có thể phá vỡ phong ấn là bắt được.
Dừng lại, Nhiếp Vân suy tư.
Tuy hắn không sử dụng Thiên Đạo hoa nhưng có thể để người bên cạnh sử dụng, nhất là y quán lưu lại những người mang tới từ hỗn độn hải dương, nếu như đều trở thành Thiên Đạo cảnh, thế lực của mình sẽ tăng nhiều.
Chỉ có điều đây là cường giả Thiên Đạo lưu lại phong ấn, Ma Nghiêm cần mấy ngày mới có thể phá vỡ, hắn không tin thực lực của mình có thể bài trừ trong thời gian ngắn.
Tốn hao mấy ngày đạt được Thiên Đạo hoa không có tác dụng với hắn…
Hắn không có thời gian, nếu làm như thế Thiên Đạo hoa còn chưa tới tay đã bị đám người Đa Ba đuổi theo.
– Thử hàn băng nhận xem!
Biết rõ không thể chậm trễ thời gian, tinh thần Nhiếp Vân hơi động, hàn băng nhận hiển hiện trước mắt, thân thể dung hợp đại đạo.
Sử dụng lần thứ năm!
Mới vừa rồi bị truy đuổi đầu đại đạo này vô dụng, hiện tại vì Thiên Đạo hoa chẳng quan tâm nhiều như vậy.
Ông ông ông!
Dung hợp đại đạo khu động, hàn băng nhận tỏa ra băng hàn chi khí xé rách không gian.
– PHÁ…
Hắn cau mày điển về phía trước.
Ầm ầm!
Hàn băng nhận đụng đi qua,
Tê tê…
Một tiếng kim thiết va chạm như cắt giấy vang lên, cường giả Thiên Đạo lưu lại phong ấn không có ngăn cản mảy may, bị phá vỡ thành một cái động.
– Lợi hại!
Đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời.
Vốn hắn không có trông cậy vào quá lớn, nếu như hàn băng nhận thực không phá được thì hắn không thể lấy Thiên Đạo hoa, nằm mơ cũng không nghĩ tới đơn giản như vậy.
Xem ra hàn băng nhận còn lợi hại hơn hắn tưởng nhiều, thực tế phối hợp với dung hợp đại đạo thì lực lượng mạnh tới đáng sợ!
Hô!
Bàn tay lăng không một trảo, hắn thu Thiên Đạo hoa đang lơ lửng vào trong nạp vật thế giới, lúc này nhanh chóng tiến lên phía trước.
Có hàn băng nhận bài trừ phong ấn, đi không tới một giờ đã có hơn mười gốc Thiên Đạo hoa rơi vào trong tay.
Hắn lấy đi hơn mười gốc, dường như trong sơn động không còn nửa, lại đi gần nửa canh giờ nhưng chưa gặp thêm thứ nào nữa.
– Xem ra Thiên Đạo hoa cũng có số lượng, cũng không phải mỗi một đầu Liệt Thiên Thú vương sau khi chết đều có thể hình thành!
Liệt Thiên Thú tồn tại không dưới hàng tỷ tỷ năm, dựa theo trăm vạn năm một đầu thú vương mà tính ra ít nhất có hơn trăm vạn cơn, nhiều thú vương như vậy nhưng chỉ có hơn mười gốc Thiên Đạo hoa, nói rõ cũng không phải là mỗi thú vương chết đi đều có thể hình thành Thiên Đạo hoa.
– Cũng có khả năng có quan hệ… Một mình đột phá Thiên Đạo cảnh!
Trong nội tâm khẽ động, hắn nghĩ tới một khả năng.
Liên tục thu hơn mười đóa Thiên Đạo hoa, hắn cũng quan sát thi thể Liệt Thiên Thú ở khoảng cách gần.
Những thi thể này tuy chết đi trăm triệu năm nhưng huyết nhục lại mang theo uy nghiêm không nhỏ, thậm chí trong ánh mắt còn mang theo bất khuất khi khiêu chiến Thiên Đạo.
Có thể có loại lực lượng này chỉ sợ những Liệt Thiên Thú kia cũng không phải nuốt Thiên Đạo hoa tấn cấp Thiên Đạo, mà là một mình đột phá!
Nếu không không có ý niệm lực cường đại như thế.
– Hàng tỷ tỷ năm, vô số Liệt Thiên Thú, chỉ hơn mười con đột phá Thiên Đạo… Thật sự rất khó khăn!
Nhiếp Vân thở dài.
Liệt Thiên Thú là Thiên Đạo chi thú, trời sinh đã có tính ưu việt mạnh hơn nhân loại, ưu việt lớn như thế nhưng chỉ có hơn mười đầu đột phá, Thiên Đạo cảnh thật sự rất khó đột phá!
– Ta đoán thú vương đã nổi điên.
Tuy không biết thú vương chết có hình thành Thiên Đạo hoa hay không nhưng cả Liệt Thiên Thú tộc chỉ có hơn mười gốc, đều bị chính mình lấy đi, tương đương đoạn căn cơ của Liệt Thiên Thú tộc, không cần nghĩ cũng biết thú vương nhìn thấy khẳng định phải nổi điên.
– Đi mau!
Đối mặt với thú vương nổi điên, hắn biết chắc không là đối thủ nên tiếp tục đi tới.
Dung hợp đại đạo phối hợp hàn băng nhận điệp gia cho nên tốc độ của hắn tăng lên rất nhiều, nương theo tiến vào sâu trong sơn động càng cảm thấy khí tức làm hắn run sợ không ngừng lan tràn chung quanh.
– Ân? Tại sao lại xuất hiện oán khí?
Tiếp tục đi về phía trước một hồi, đột nhiên cảm thấy oán khí phía trước giảm đi, linh lực dần nồng đậm.
Loại oán khí này sinh ra từ oán niệm rất nhiều thú vương chết đi hình thành, càng tiến vào sâu oán khí càng ít, thậm chí có một đoạn đường đã biến mất không thấy gì nữa.
Trước kia Nhiếp Vân còn có chút kỳ quái, hắn vẫn nghĩ không thông vì sao lại như vậy.
– Vòng xoáy?
Trong nội tâm kỳ quái, dùng không gian chi lực nạp vật thế giới ngăn cản oán khí, Nhiếp Vân tiếp tục đi sâu vào bên trong, lần này đi không xa đã nhìn thấy oán khí chảy xuôi hình thành một vòng xoáy khổng lồ.
Ở giữa dòng xoáy là cái động lớn không biết sâu bao nhiêu, oán khí đang bị lỗ đen thôn phệ, không ngừng thu vào bên trong.
– Đây là…
Nhìn thấy lỗ đen, đôi mắt Nhiếp Vân sáng lên.
– Liệt Thiên khu thế giới chi tâm!
Tìm lâu như vậy nhưng không ngờ hắn vô tình tìm được.
– Ta chỉ có thể xác nhận thế giới chi tâm có khả năng nằm trong cái động này, cũng không biết có đúng hay không!
– Lỗ đen này tự nhiên chính là thế giới chi tâm, phía dưới có tình huống thế nào thì hắn không rõ.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Đang muốn cẩn thận quan sát nghiên cứu phía sau lỗ đen có nguy hiểm hay không, chợt nghe sau lưng có tiếng gào thét dồn dập vang lên.
– Tiểu tử, ta xem ngươi lần này có thể trốn tới chỗ nào…
Nghe được tiếng gào thét, bốn tên cường giả Thiên Đạo như Liệt Thiên Thú vương, Phần Thiên Thú Vương, Đa Ba vương tử, Lưu Mộc vương tử cùng liên thủ đuổi theo tới nơi này.
– Quả nhiên đoán đúng!
Nhìn thấy bốn đại cường giả đồng thời xuất hiện, Nhiếp Vân lắc đầu.
Hắn suy đoán quả nhiên rất chuẩn.
Không hổ là những vương tử trổ hết tài năng trong đám vương tử, còn lợi hại hơn mình nghĩ nhiều.