– Chém giết thân thể, linh hồn chiếm thi thể Liệt Thiên Thú hoàn hồn, nuốt Thiên Đạo hoa dung hợp lực lượng sau đó nuốt thi thể bản tôn, lại dung nhập huyết dịch vào trong thân thể Liệt Thiên Thú từ đó biến thành bản tôn.
Nhìn cảnh tượng vào trong mắt, Nhiếp Vân lắc đầu.
Tuy kẻ trước mặt có dung mạo và khí chất của Đa Ba vương tử nhưng bản thể đã biến thành Liệt Thiên Thú, rốt cuộc không thể quay về.
– Thiên Đạo hoa mặc dù tốt, có thể giúp người ta tấn cấp Thiên Đạo… Nhưng ta vẫn không cần.
Tuy hắn rất muốn tấn cấp Thiên Đạo nhưng cần phải bỏ qua thân thể biến thành Liệt Thiên Thú, hắn không làm chuyện biến thái như thế.
Giống như muốn đột phá Toái Thần Cảnh năm đó ở đại lục Phù Thiên, chỉ có linh hồn đột phá, hắn khẳng định không làm.
Thân thể đại biểu huyết mạch, đại biểu lực lượng, huống chi thân thể còn có nạp vật thế giới, vô tận đan điền, buông tha thân thể chẳng khác buông tha tất cả, hắn sẽ không làm như thế.
– Ha ha, hiện tại ta đã là cường giả Thiên Đạo cảnh, Nhiếp Vân… Ta sẽ giết ngươi, ta muốn ngươi sống không được, chết không xong!
Biến thành bản thể của mình, Đa Ba vương tử ngửa mặt lên trời thét dài, lực lượng cường đại bộc phát phụ trợ hắn như biến thành địa ngục ma thần.
Đường đường vương tử Phổ Thiên hoàng triều có được huyết mạch Phổ Thiên Đại Đế, là tồn tại cao quý trong Thần giới nhưng bây giờ vì đột phá thực lực biến thành Liệt Thiên Thú, bản thân cũng đã là vũ nhục.
Tất cả những việc này đều là do Nhiếp Vân tạo thành, không giết hắn khó tiêu mối hận trong lòng.
– Hắn trở thành cường giả Thiên Đạo, muốn giết quá khó khăn…
Nhiếp Vân xoa xoa mi tâm.
Hắn có thù hận không chết không thôi với Đa Ba vương tử, Vạn Giới Động Thiên chính là nơi chém giết tốt nhất, đối… Đối phương hiện tại biến thành cường giả Thiên Đạo, còn muốn giết dĩ nhiên không dễ dàng!
Thực lực của hắn khi đi vào Vạn Giới Động Thiên đã tấn cấp không ít, đối mặt cường giả Thiên Đạo vẫn còn chênh lệch rất nhiều.
Cả hai căn bản không phải cùng cấp bậc, hoàn toàn không thể so sánh với nhau.
– Khó trách bọn chúng muốn giết ta, chính mình lại không ra tay, thì ra muốn đạt tới Thiên Đạo cảnh lại đi tìm ta…
Xem ra đám người Đa Ba vương tử tự mình hiểu lấy, hiểu rõ tốc độ tiến bộ và lực lượng của hắn quá mạnh, vừa tiến vào Vạn Giới Động Thiên đã rời đi, cũng không có chém giết mình.
Hiện tại đột phá Thiên Đạo cảnh đã khác, một khi hai bên gặp nhau tất không chết không thôi.
– Đa Ba, ngươi thành công?
Thời điểm nội tâm Nhiếp Vân cảnh giác, giọng nói từ sâu trong hang đá vang lên, lúc này có bóng người bay tới.
– Lưu Mộc vương tử? Gia hỏa này cũng đạt tới Thiên Đạo cảnh?
Sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống.
Xuất hiện ở cách đó không xa chính là kẻ thù khác của hắn, Lưu Mộc vương tử.
Lúc này Lưu Mộc và Đa Ba đều là Thiên Đạo cảnh, tuy trên người không phóng thích lực lượng nhưng vẫn có thể cảm ứng nó mênh mông đáng sợ, chính mình gặp gỡ cũng không đỡ nổi một chiêu.
– Làm sao bây giờ?
Một Đa Ba vương tử cũng không đỡ nổi, hiện tại lại thêm Lưu Mộc…
– Thật sự không được… Ta cũng tìm được Thiên Đạo hoa, ta không sử dụng theo cách của bọn chúng.
– Một khi thành công, ta cũng có thể có thể trở thành cường giả Thiên Đạo cảnh, ít nhất an toàn không xuất hiện vấn đề.
Trong nội tâm đã có suy nghĩ.
Hắn chắc chắn không sử dụng Thiên Đạo hoa, đám người Nhữ Hạ vương tử có dùng hay không còn không biết.
Hi vọng trở thành cường giả Đế cảnh xa vời, có cơ hội trở thành cường giả Thiên Đạo, chỉ sợ là chuyện vô số người muốn đạt được.
– Hiện tại trong tay ta có một gốc Thiên Đạo hoa, hỏi xem bọn họ có ai nguyện ý hay không.
Tinh thần khẽ động, phân thân trong nạp vật thế giới xuất hiện trước mặt Nhữ Hạ vương tử.
Nhữ Hạ vương tử tiến vào Liệt Thiên thế giới đã bị hắn thu vào nạp vật thế giới, hiện đang an tâm tu luyện, củng cố tu vi.
– Điện hạ!
Thấy hắn tới, ba người đồng thời đứng dậy.
Sở dĩ ba người đạt tới Thâu Thiên tá thọ cảnh toàn bộ bằng vào vị điện hạ trước mắt thành toàn, cho nên tràn ngập tôn kính với hắn.
– Tình huống như thế nào?
Nhiếp Vân cũng không nói nhảm, trực tiếp mở miệng:
– Hêện tại ta có cơ hội đột phá cường giả Thiên Đạo, chỉ có điều… Một khi thành công sẽ mất đi thân thể nhân loại và biến thành Liệt Thiên Thú, không biết các ngươi ai nguyện ý?
Nói xong những lời này, hắn cũng nói công hiệu và biện pháp phục dụng của Thiên Đạo hoa với bọn họ một lần.
Lựa chọn tự do, bọn họ nguyện ý cũng được, không muốn cũng không sao cả, hắn sẽ không cưỡng cầu.
– Biến thành Liệt Thiên Thú… Nhưng có thể đạt tới Thiên Đạo cảnh?
Thiên Đạo cảnh hấp dẫn thật sự quá lớn, ba người hít thở dồn dập.
– Dù sao có thể biến thành bộ dạng bản tôn, cho dù biến thành Liệt Thiên Thú thì như thế nào? Không làm như vậy, dựa theo tư chất của ta đời này không thể tiến thêm một bước…
Diệp Đào đi tới trước, trong mắt mang theo kiên định:
– Điện hạ, ta muốn thử xem!
– Ngươi muốn thử xem? Làm như vậy không thể biến trở về, xác định không hối hận?
Nhiếp Vân hỏi một câu.
– Không hối hận!
Diệp Đào gật đầu, không chút do dự.
Trong ba người chỉ có hắn không có huyết mạch Đại Đế, cũng không có thiên phú nghịch thiên, nếu như không sử dụng Thiên Đạo hoa, khả năng cả đời này không đạt tới Thiên Đạo cảnh, nếu như vậy vì sao không liều một chút?
Tuy biến thành Liệt Thiên Thú mất đi thân thể nhân loại nhưng lại có thể biến hóa, lại nói Thần giới có vô số thần thú biến hóa kết hôn với nhân loại, cũng không nhiều thêm một mình hắn.
– Nếu đã quyết định như vậy, đây là thi thể Liệt Thiên Thú, đây là Thiên Đạo hoa!
Trước khi đến Liệt Thiên khu, bốn người liên thủ giết mấy ngàn đầu Liệt Thiên Thú, thi thể đều thu vào nạp vật thế giới, cho nên hắn có thứ này rất nhiều.
Giao Thiên Đạo hoa cho Diệp Đào, Nhiếp Vân cũng rời khỏi nạp vật thế giới.
– Vừa rồi Ma Nghiêm đưa tin cho ta, nói có người cướp đi Thiên Đạo hoa hắn vất vả đạt được… Ta đoán hẳn là Nhiếp Vân gây nên, hắn khả năng đã đi tới nơi này, chúng ta phải đuổi theo trước khi hắn luyện hóa Thiên Đạo hoa, phải tìm được hắn, nếu không một khi thành công, suy nghĩ giết hắn quá khó khăn.
Tinh thần vừa lui ra ngoài, chợt nghe Lưu Mộc vương tử nói chuyện.
– Hắn cướp đi Thiên Đạo hoa của Ma Nghiêm? Không thể để cho hắn thành công!
Sắc mặt Đa Ba vương tử cũng ngưng trọng:
– Nhanh chóng đi về theo đường cũ gặp mặt Ma Nghiêm, nếu hắn thật tới thì đang ở nơi này.
– Không sai!
Lưu Mộc vương tử gật gật đầu.
Sau khi nghe đối phương nói chuyện, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống.